Chương 41: Phục ma đại trận, phục ma tâm dục tĩnh

Muốn biết bí mật của người khác, cách duy nhất là phải thổ lộ bí mật của mình trước.
(Cổ Long – Ngữ)


Một hàng năm người, năm khoái mã cuốn theo bụi đường li khai Thần Môn, nhằm hướng Phong Ma Trấn phi nhanh. Lấy được pháp khí, Liễu Dật tự nhiên trong lòng nhẹ nhõm hẳn đi, “Trước tiên đến Phong Ma Trấn chế trụ yêu tà, sau đó hộ tống A Cửu hồi cung xong là có thể về đoàn tụ với Cát Lợi Nhi, có thể nghỉ ngơi…”


Nhưng những người khác đều có suy nghĩ riêng, như Thập Kiệt Nhất, những ngày gần đây chỉ đi theo bên cạnh A Cửu, hắn chỉ sợ sẽ sớm phải xa nàng nên muốn nhân lúc này ngắm A Cửu càng nhiều càng tốt, nhưng yêu hay không yêu đâu thể do hắn lựa chọn…


Giai đoạn này mọi người rất vui vẻ, chỉ có A Cửu cùng Thủy Nhi vẫn thường hay tranh chấp, cuối cùng lại phải nhờ Đại Đao Vương hòa giải.
Nhìn mọi người, Đại Đao Vương chợt nói: “Sau này chúng ta sẽ dựng một căn nhà tranh cùng nhau sống cạnh đại ca, được không?”


Liễu Dật gật đầu: “Hay đó, vậy sẽ rất náo nhiệt, lúc đó ta sẽ xin cha dẹp việc kinh doanh, chúng ta cùng đến một nơi thế ngoại đào viên, cuộc sống nhất định sẽ rất vui vẻ.”


Thủy Nhi cũng gật đầu: “Hay, Thủy Nhi lúc đó sẽ không học tiên pháp, đạo thuật nữa, nhất định sẽ đến thế ngoại đào viên vui vẻ sống ở đó.” Nói xong bật cười.
A Cửu cười: “Tốt đó, ta sẽ đến đó xây vài tòa nhà bồi tiếp mọi người.”


available on google playdownload on app store


Thập Kiệt Nhất ngây ngô cười hắc hắc nói: “A Cửu nói sẽ bồi tiếp chúng ta, thật hay quá.”


Liễu Dật cười cười: “Ta thấy trước hết phải đưa A Cửu đến nơi an toàn đã, sau đó hãy hoàn thành nhiệm vụ ở Phong Ma Trấn. Chúng ta đưa A Cửu trở về trước, sau đó cô có bỏ trốn cũng không liên quan đến ta, chứ như hiện tại đem A Cửu theo thật quá nguy hiểm!”


“Hahaha” đoàn người phá lên cười, khoái mã gia tốc hướng Phong Ma Trấn phi nhanh tới…
o0o


Cuối cùng, qua bảy ngày hành trình đoàn người cũng tới được Phong Ma Trấn. Nhìn vầng thái dương thấy lúc này đã là giờ ngọ, Liễu Dật xuống ngựa nói: “Đại Đao Vương, trước tiên dắt ngựa đến khách sạn đi.”
Đại Đao Vương gật đầu, kéo mấy con ngựa dẫn đến khách sạn.


Liễu Dật đứng giữa Phong Ma Trấn, một ngọn gió thổi qua, cỏ dại ven đường bay loạn trong không trung, Phong Ma Trấn trong ngọn gió thổi qua phong cảnh thật thê lương.


Trên đường hoàn toàn vắng bóng người, Liễu Dật tự nói với mình: “Xem ra Phong Ma Trấn đã trở thành một thị trấn ch.ết, đi, chúng ta phải đến bái phỏng Tửu thúc thôi.” Nói xong đi về phía góc đường.


Chỉ thấy một lão già y phục rách nát, bình rượu cầm trong tay đang không ngừng đổ vào miệng. Tửu thúc đang nằm trên một cái ghế gãy, nhìn thấy Liễu Dật liền ngồi dậy hỏi: “Ngươi đã về, cuối cùng đã về, thế nào? Có mang đến vật gì có thể cứu được Phong Ma Trấn không?”


Liễu Dật nhìn Thủy Nhi phía sau, Thủy Nhi liền bước lên một bước, Liễu Dật nói: “Đã mang về.”
Tửu thúc nhãn tình nhu hòa nhìn Thủy Nhi hỏi: “Có phải ta uống quá nhiều không, sao ngươi lại mang về một nữ oa thế này?”


Liễu Dật cười đáp: “Tửu thúc, cô ấy là người của Thần Môn, hơn nữa còn mang theo bảo vật có thể thu phục yêu tà.”


Tửu thúc vội nói: “Thật sao? Vậy thì tốt quá, mấy ngày này người trong trấn đều không dám bước ra khỏi cửa, toàn bộ ở trong nhà hết, cũng đủ biết họ hoảng sợ đến mức nào.”
Thủy Nhi bước lên phía trước, nhìn Tửu thúc chăm chú, đột nhiên hỏi: “Vậy tại sao Tửu thúc dám bước ra ngoài?”


Tửu thúc cười trả lời: “Ta bây giờ chỉ là bộ xương già, lại nói giờ là ban ngày, sao lại phải sợ, nếu không ra ngoài sưởi nắng lão đầu ta ch.ết rục trong phòng mất.”
Thủy Nhi nhẹ nhàng cười: “Xem ra… dù người ở đây toàn bộ ch.ết hết, Tửu thúc cũng không sao đâu.”


Tửu thúc vẫn tiếp tục uống rượu, nói: “Tiểu oa nhi sao lại nói như vậy, dù không đúng nhưng Tửu thúc cũng không giận đâu. Đến đây, ngồi xuống nghỉ ngơi đi, tối nay các người sẽ rất bận rộn đấy.”


Thủy Nhi và mọi người tiến đến ngồi bên chiếc bàn gỗ, Liễu Dật lại hỏi: “Thế nào? Tối có việc gì?”


Tửu thúc uống một ngụm rượu, đôi mắt say rượu nhìn mọi người, nói: “Phong Ma Trấn hiện tại xuất hiện ba loại tà vật, là hủ thi, cương thi, khô lâu. Hủ thi không sợ đao thương, cương thi sức lực vô bì, khô lâu nhanh nhẹn mẫn tiệp, tam loại tà vật này mỗi đêm, tụ tập năm dặm trong Phong Ma Trấn hại bách tính, làm cho người trong trấn sợ đến không dám bước ra khỏi phòng.”


Liễu Dật liền hỏi: “Vậy chúng đã vào trong trấn à?”


Tửu thúc lắc đầu đáp: “Không phải, không biết là vị cao nhân nào đã bày một trận pháp chung quanh trấn, cho nên tà vật căn bản không thể vào trấn được. Tạm thời trấn được an toàn, bất quá… người trong trấn quá kinh hãi không dám bước ra khỏi cửa.”


Thủy Nhi gật đầu nói: “Muội lúc ngoài trấn đã phát hiện ra trận pháp này, nó rất giống ‘Khu Ma Đại Trận’ mà sư phụ có nói qua, bất quá… trận pháp này người của tam giới căn bản không thể bố trí được.”


Liễu Dật cảm thấy có gì đó kì quái, nếu không ai có thể bố trí trận, vậy trận này do ai tạo nên?
Thủy Nhi nói tiếp: “Có một khả năng, là người Thần Tộc đã tỉnh dậy, và đã đến Nhân Gian giới.”
Tửu thúc dường như không nghe, vẫn tiếp tục uống rượu…


Nhưng Liễu Dật lại vội hỏi: “Thần Tộc? Tiên Tộc? Không phải cùng nguồn gốc sao? Các người không phải là cùng một chủng tộc sao?”


Thủy Nhi lắc đầu đáp: “Thần tộc là do Bàn Cổ, Nữ Oa tạo thành, là chủng tộc tối cao. Theo truyền thuyết ngàn vạn năm về trước, Thần tộc sau khi tạo ra thế giới này lại tiếp tục chìm vào giấc ngủ sâu, rồi dần biến mất. Căn cứ vào những điều Thủy Nhi biết, trận pháp này trong tam giới không ai bố trí được, chỉ có người của Thần Tộc mới làm được thôi.”


Liễu Dật có cảm giác kì quái, hỏi tiếp: “Nếu đúng như muội nói, người đó có khả năng tiêu diệt yêu tà, sao lại ở ngoài trấn bố trí trận pháp làm gì?”
Thủy Nhi mỉm cười nhìn Tửu thúc: “Việc này, chắc là phải nhờ Tửu thúc giải thích thôi.”


Tửu thúc uống một ngụm rượu rồi nói: “Tiểu nữ oa, sao lại cứ trút hết lên đầu lão thế, ta thật sự không biết, ta chỉ mong các ngươi đến sớm một chút, trừ khử lũ quái vật để ta yên tâm uống rượu, ta chỉ giải thích vậy thôi.”


Thủy Nhi nhìn gương mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc của Tửu thúc, nói thầm: “Ông đã phạm sai lầm.”
Liễu Dật gật đầu nói: “Mặc kệ, dù sao chúng ta cũng đã đến Phong Ma Trấn, nếu người đó không diệt trừ yêu tà vậy thì tối nay chúng ta sẽ thử.”


A Cửu vỗ tay reo to: “Hay lắm, hay lắm, thật muốn xem lũ yêu quái này hình dạng ra sao?”
Đại Đao Vương từ ngoài thò đầu vào chọc ghẹo: “A a, sợ là đến lúc đó bị yêu quái ăn thịt mà chưa biết đó.”


A Cửu vỗ vai Thập Kiệt Nhất đững bên cạnh nói: “Có Thập Nhất bảo hộ ta yêu quái nào mà dám đến gần, đúng không, Thập Nhất?”
Thập Kiệt Nhất vội gật đầu: “Đúng, nếu yêu quái nào dám đến gần A Cửu, tôi cho nó luân hồi chuyển kiếp luôn, đi tu luyện lại,…”


Tửu thúc uống một ngụm rượu nói: “Kì thực, những thứ này chỉ là quái, chưa thể gọi là yêu quái. Yêu quái là do sinh vật tu luyện ngàn năm ảo hóa thành người, nói đúng ra, yêu thì có tâm, quái thì vô tình, vì vậy quái thật sự đáng sợ hơn yêu.”


Thủy Nhi nhìn Tửu thúc, cười ngọt ngào: “Tửu thúc, người… khẳng định không phải là lão đầu bình thường.”
Tửu thúc lắc đầu: “Con nói đúng, ta không phải người thường, ta là Tửu quỷ lão đầu, haha”
Mọi người nghe vậy đều bật cười.


Tửu thúc uống một ngụm rượu rồi nói tiếp: “Các con còn rất trẻ, còn một chặng đường dài cần phải đi, thấy các con đều có tâm lương thiện, lão đầu ta thật rất cao hứng.”


Liễu Dật cười: “Tửu thúc, tối nay chúng tôi diệt trừ yêu tà ở Phong Ma Trấn, sau đó sẽ hộ tống A Cửu hồi cung, tiếp theo sẽ đến Miêu cương tìm Cát Lợi Nhi, chúng tôi sẽ thành thân rồi vui vẻ sống bên nhau, nhưng trước khi xử lý xong việc này, tất cả chỉ là mộng thôi.”


Nghe những lời này của Liễu Dật, mỗi người lộ xuất biểu tình không giống nhau, Thủy Nhi, A Cửu, Thập Kiệt Nhất, Đại Đao Vương mỗi người đều có tâm sự khác nhau.


Tửu thúc vẫn tiếp tục uống rượu: “Hài tử, cái gì cần đến rồi sẽ đến, là số mệnh cũng được là nhân sinh cũng được, ngươi không thể trốn tránh, cuộc sống của ngươi chỉ mới bắt đầu thôi.”


Liễu Dật cảm thấy hụt hẫng, nhưng những người khác thì cảm thấy kì quái, Liễu Dật vội hỏi: “Tửu thúc nói gì vậy?”
Liễu Thúc cười trả lời: “Lão đầu là một tửu quỷ biết tiên đoán đấy, ta thấy con đường của ngươi chỉ mới bắt đầu thôi.”


Liễu Dật hỏi tiếp: “Chỉ mới bắt đầu? Vậy sau đó? Sau đó thì sao?”
Tửu thúc uống một ngụm rượu, nói tiếp: “Sau này? Ta không biết, ta chỉ biết con đường ngươi đi chỉ mới bắt đầu thôi.”






Truyện liên quan