Chương 57: Tới Một Lần Nữa
Đảo mắt thì hai ngày đã trôi qua, vào ban đêm, Tiêu Hoằng rốt cục đã hoàn toàn sửa chữa lại sảnh trước, còn có một phòng bên sườn, vốn chiếc giường màu trắng đã biến thành mà hồng nhạt, tại những nơi bắt mắt thì còn bày ra vài thứ hoa cỏ đặc sắc, tóm lại là sẽ làm cho người nào đến đây cũng sẽ có một loại cảm giác thoải mái sung sướng.
Chỉ là nơi này có chút phong cách của nữ nhân, tuy nhiên, nơi này chủ yếu tiếp đãi nữ khách hàng, đây cũng là chuyện không có cách nào tránh được, đương nhiên, đối với chữa bệnh thì Trung Tâm Đại Hoằng Mỹ vẫn là sẽ không bỏ qua, chỉ là đã không còn quá chú trọng nữa mà thôi.
Hết thảy chuẩn bị xong, nếm qua bữa cơm chiều, Tiêu Hoằng liền quay về phòng ngủ, bắt đầu một lượt tu luyện tăng Ngự lực mới, hiện giờ trải qua nhiều ngày tu luyện như vậy, Ngự lực trong cơ thể Tiêu Hoằng đã đạt tới 691 điểm, chỉ thiếu chút nữa thì đã có thể đạt tới trình độ Ngự Đồ cấp bảy.
Khoanh chân ngồi trên đầu giường, Tiêu Hoằng lại một lần nữa khởi động Ngự Hương Ma Văn, cũng sử dụng Khí Tức Huấn Luyện Pháp, tăng lên Ngự lực trong cơ thể từng chút một.
Sau khi trải qua ba giờ, Tiêu Hoằng lại lần nữa mở hai mắt ra, Ngự lực trong cơ thể đã đạt tới 701 điểm, miễn cưỡng đạt tới Ngự Đồ cấp bảy.
Mà trong ánh mắt Tiêu Hoằng, lại là sự mừng rỡ khi Ngự lực được thăng cấp, hắn cũng cảm thấy có một chút băn khoăn, đó chính là từ hai giờ trước, Ngự lực trong cơ thể Tiêu Hoằng đã đạt tới 700 điểm rồi.
Nhưng mà đúng lúc này, Tiêu Hoằng đột nhiên phát hiện ra, tác dụng của Ngự Hương Ma Văn đã bắt đầu giảm mạnh, gần như không có hiệu quả quá mức rõ ràng nữa, trong hai giờ thì cũng chỉ tăng lên được một điểm Ngự lực, hiệu quả so với khi trước thì đã yếu đi nhiều lắm.
Hiển nhiên, sau này Tiêu Hoằng mà muốn tăng lên vùn vụt giống như khi trước, thì nhất định phải làm ra Nhị Đại Ngự Hương Ma Văn, đương nhiên, trong đầu Tiêu Hoằng vẫn có khái quát về Nhị Đại Ngự Hương Ma Văn, nhưng mà những tài liệu cần có thì lại khá là đắt đỏ, dự toán phí tổn một chút, thì một cái Nhị Đại Ngự Hương Ma Văn phải cần ít nhất 5 kim tệ.
Không khác gì đang đốt tiền a.
Tàn khốc chính là, đây là biện pháp tốt nhất để Tiêu Hoằng nhanh chóng tăng lên Ngự lực, cũng là biện pháp duy nhất.
Nếu nói như vậy, thì sau này Tiêu Hoằng mà muốn này tăng lên Ngự lực, trên cơ bản sẽ phải trông chờ toàn bộ vào ngày mai, ngày mà Trung Tâm Đại Hoằng Mỹ khai trương, xem có làm cho người ta chú ý hay không.
Đảo mắt đã qua một ngày, khi trời vừa sáng, sau khi tỉnh dậy, Tiêu Hoằng và Lý Nhạc lập tức mang ba cái bảng hiệu đã chuẩn bị tốt treo vào cửa, tuy nhiên, Ma Văn hình ảnh trên bảng hiệu vẫn chưa được rót vào Ngự lực, bởi vậy nhìn thoáng qua, đây chỉ là ba miếng ván gỗ được khảm Ma Văn mà thôi.
Phó Ngôn đang ngồi trong Xuân Ngôn Dược Quán ở đối diện, tất nhiều là chú ý tới hành động của Tiêu Hoằng và Lý Nhạc, lông mày hơi nhíu lại, tuy nhiên, cũng không phải quá quan tâm, chỉ cảm thấy hơi phiền phức mà thôi.
- Không thể tưởng được, hai tiểu tử kia vẫn còn không cam lòng, thật sự là chưa thấy quan tài chưa rơi lệ a!
Phó Ngôn thì thào tự nói, nét mặt hơi có chút khinh thường.
- Đúng là vậy, nếu bọn họ cố ý đối nghịch với chúng ta, vậy thì chúng ta sẽ cho bọn họ một chút, giáng một đòn cuối cùng, cho bọn họ bỏ cuộc!
Đại chưởng quỹ là Chung Ninh nói thêm.
- Đúng vậy, làm cho bọn họ hết hy vọng sớm một chút!
Phó Ngôn nói xong, liền nhẹ nhàng xoay người, phân phó tiểu nhị khác:
- Từ hôm nay trở đi, phí điều trị của Xuân Ngôn Dược Xá và các loại dược phẩm đều giảm chỉ còn 95%.
Có thể nói, một chiêu này tuy rằng cũ, nhưng đối với đả kích những đối thủ đang hấp hối, thì lại tuyệt đối có hiệu quả.
Tiêu Hoằng ở sảnh trước, tất nhiên có thể chú ý tới tin tức Xuân Ngôn Dược Xá giảm giá 95%, bản thân Tiêu Hoằng cũng rất rõ ràng bọn họ muốn làm gì, cho đối thủ đang kéo hơi tàn một kích cuối cùng, nhưng hiện tại Tiêu Hoằng cũng không để ý nữa, bởi vì hạng mục kinh doanh hiện tại của hắn đã được thay đổi.
Đương nhiên, Tiêu Hoằng cũng không vì chuyện này mà muốn biến chiến tranh thành tơ lụa cùng Xuân Ngôn Dược Xá.
- Hoằng ca, chuẩn bị tốt chưa?
Tên tóc vàng dập đi nửa điếu thuốc, đi tới trước mặt Tiêu Hoằng, nhẹ nhàng hỏi, phía sau hắn còn có một nữ nhân, mặc dù dáng người vẫn cân xứng, nhưng làn da lại vì năm tháng ăn mòn mà hơi có chút thô ráp, đó chính là mẫu thân của tên tóc vàng, bị hắn mạnh mẽ lôi tới đây cho bằng được.
- Bắt đầu đi!
Tiêu Hoằng nói xong, liền cầm trong tay bảy khối Ma Văn, giao cho tóc vàng, tiếp theo thì mọi người đứng theo trình tự mà Tiêu Hoằng yêu cầu, đứng tại nơi đặt ảnh chụp giữa Tiêu Hoằng với Tang Hoành Vân.
Rất nhanh, một trận pháo nổ vang lên, tóc vàng lập tức khởi động Ngự lực, khu động này bảy Ma Văn đã được sắp xếp cẩn thận, trong nháy mắt đã cùng với nhạc khúc du dương của Mộ Khê Nhi vang lên, một hình nổi to lớn xuất hiện trong bảy Ma Văn này, đó là một nữ nhân hơi có chút xấu xí, lắc lắc đầu, vẻ mặt chán nản, bất đắc dĩ.
Tiếp theo, hình ảnh biến hóa, ánh sáng dần dần chiếu ra bốn phía, ngưng tụ lại, hóa thành một bầu trời đầy sao huyễn lệ, giữa tinh không mênh mông.
Đây đúng là thị hiệu Ma Văn, chính là sử dụng nhiều Ma Văn phối hợp lẫn nhau, tạo thành đồ án còn đẹp hơn cả Ma Văn hình ảnh, thường thường thì chỉ có các công ty điện ảnh lớn tại Phục Thản Đế Quốc thì mới có thể dùng chúng để chế tác hiệu quả đặc biệt này.
Đại minh tinh biểu diễn thì cũng như vậy.
Tiêu Hoằng cũng là trải qua Tang Hoành Vân chỉ điểm, mới học được cách chế tác ra một cái, độ tinh tế của hình ảnh cũng vô cùng tinh tế, đây cũng không phải là kết quả của văn trong văn hay là mặt lõm văn, mà hoàn toàn là kiệt tác Tiêu Hoằng phải trải qua hết ngày dài lại đêm thâu khổ luyện, cuối cùng mới hoàn thành được.
Hình ảnh và tiếng ca tuyệt vời như thế, tất nhiên sẽ bị người đi đường chú ý tới, bọn họ không khỏi đều dừng chân theo dõi, chỉ trong vài phút, xung quanh Trung Tâm Đại Hoằng Mỹ đã vây đầy người, đây đúng là hiệu quả mà Tiêu Hoằng muốn thấy được.
Nửa tiếng sau thì hình ảnh chấm dứt, cuối cùng xí cô gái tướng mạo xấu kia đã biến thành một cái cô gái đáng yêu, xinh đẹp, mà hình ảnh lại ngừng lại khi cô gái hơi mở ra hai tay, đứng trên một cái đài thủy tinh sáu cạnh, đây đúng là động tác quen thuộc của Mộ Khê Nhi.
Khi hình ảnh chấm dứt, Lý Nhạc cũng thông qua Ngự lực, khu động bảng hiệu, dòng chữ Trung Tâm Đại Hoằng Mỹ cũng được thắp sáng lên.
Đám người Hạ Trạch cũng bắt đầu phát ra truyền đơn còn sót lại khi trước, phát cho những người qua đường, có thể nói, so với lần khai trương đầu tiên lạnh tanh của Đại Hoằng Dược Quán, lần khai trương này, hiển nhiên đã đổ rất nhiều công sức vốn liếng.
Sau lễ khai trương kéo dài gần nửa tiếng, Tiêu Hoằng liền đơn giản giảng giải một chút, chủ yếu là nói một chút về phạm vi kinh doanh của Trung Tâm Đại Hoằng Mỹ, hắn cũng không nói nhiều lắm, 30 giây thì đã hoàn thành.
Sau đó thì bắt đầu đi vào trong sảnh trước, bắt đầu kinh doanh.
Bệnh nhân đầu tiên là mẫu thân của tóc vàng, tên là Thái Phân, đã được năm mươi tuổi, làn da đã rõ ràng trở nên khô vàng, toàn bộ trán và khóe mắt đều là nếp nhăn.
- A di, mời vào bên này!
Tiêu Hoằng đi tới trước mặt Thái Phân, làm ra một động tác “mời”, chỉ vào giường bệnh cách đó không xa.
Phía trước cũng đã nói, Thái Phân là bị tóc vàng cực lực lôi kéo tới đây, trong lòng có vẻ rất không tình nguyện, tuy rằng trên mặt vẫn duy trì vẻ tươi cười khách sáo, nhưng trong đôi mắt thì lại có nét không yên tâm với Tiêu Hoằng còn trẻ tuổi này, với độ tuổi này thì thường đi kèm với ý nghĩa là không đáng tin.
Tuy nhiên, Thái Phân có ý nghĩ như vậy, nhưng cũng không hiện lên trên mặt, sau khi cười gật đầu, vẫn nằm lên trên giường bệnh màu phấn hồng.
- Uy, Hoằng ca, ta chỉ có một mẫu thân này thôi đây, nhớ cẩn thận một chút!
Thấy mẫu thân nằm ở trên giường, tóc vàng nắm chặt Tiêu Hoằng lại mà dặn dò.
Tiêu Hoằng không đáp lại, vỗ vỗ bả vai tóc vàng, ngược lại Lý Nhạc ở một bên thì lại tràn đầy tự tin, xen mồm nói:
- Chíp bông, yên tâm đi, để lát nữa, mẫu thân ngươi sẽ biến thành tỷ tỷ của ngươi.
Cùng lúc đó, ở cửa của Trung Tâm Đại Hoằng Mỹ cũng đã có đầy người vây quanh, đều là người qua đường vừa rồi bị thị hiệu Ma Văn hấp dẫn, đại bộ phận đều là nữ nhân, cũng có một số nam nhân đi cùng bạn gái của mình.
Ước chừng có mấy chục người đang nhìn, bản thân Tiêu Hoằng cũng hiểu rất rõ, lần này có thành công hay không, thì sẽ rất có thể trực tiếp quyết định đến tiền đồ của Trung Tâm Đại Hoằng Mỹ.
Sử dụng thăm dò Ma Văn, nhẹ nhàng quét hình một lượt trên mặt Thái Phân, cũng sử dụng ngón tay nhẹ nhàng lau trên mặt, căn cứ vào kinh nghiệm y học khi trước của Tiêu Hoằng, cùng với nghiên cứu các bộ sách trong mấy ngày qua, Tiêu Hoằng rất nhanh đã đưa ra đáp án, đó chính là sắc tố trầm tích, tế bào da bị biến chất.
Đây cũng là vấn đề về da điển hình của phụ nữ tầm tuổi này.
Hơi hơi trầm tư một lát, Tiêu Hoằng liền lấy ra mỹ bạch Dược Văn, cùng với tế bào hoạt hoá Dược Văn, trắng đẹp Ma Văn là bình thường, tế bào hoạt hoá Ma Văn là sử dụng kỹ thuật văn trong văn để chế tạo, tuy nhiên, bởi vì Tiêu Hoằng đã thêm vào rất nhiều thủ đoạn ngụy trang, nên nếu chỉ từ bên ngoài mà nhìn thì gần như không thể nhận ra được đây là Ma Văn bình thường hay là Ma Văn dùng kỹ thuật văn trong văn, chỉ có tự mình khu động, thì mới cảm giác được.
Khu động trắng đẹp Dược Văn và hoạt hoá Ma Văn, Tiêu Hoằng bắt đầu đưa tay ra, chậm rãi để lên trên mặt Thái Phân, tiếp theo hai luồng sáng màu trắng và hồng nhạt lần lượt chiếu vào mặt Thái Phân.
Ngay lập tức, Thái Phân chỉ cảm thấy làn da trên mặt truyền đến một cảm giác ngứa, dưới làn da thì nổi lên từng đợt rung động, không ngừng mấp máy, hơi có chút nở ra, tuy nhiên về tổng thể mà nói, vẫn khá thoải mái.
Mọi người đứng ngoài cửa, nhìn thấy da mặt Thái Phân đang không ngừng rung động, đều nhìn nhau, nét mặt có chút nghi ngờ.
Phản ứng này đối với bọn họ thì rất đặc biệt, bởi vì trước đây, các cửa hiệu thẩm mỹ tại Thái Ngô Thành cũng không tạo ra phản ứng giống như thế này, đương nhiên hiệu quả cũng chỉ thường thường mà thôi.
- Hình như có vẻ rất đặc biệt thì phải?
- Chờ một chút, nhìn kỹ hẵng nói, hiệu quả tốt, thì chúng ta cũng nên thử một chút!
Trong đám người có hai tỷ muội đang bàn luận, đúng như lời của Nhâm Tường, nữ nhân vì xinh đẹp, thường thường sẽ rất liều lĩnh.
Mười mấy phút ngắn ngủn trôi qua, khi Tiêu Hoằng thu hồi Ma Văn, đám người đang nhìn xem bỗng ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm, Thái Phân khi nãy còn có đủ nét già nua, nhưng lúc này làn da đã trở nên trắng mịn, tuy rằng hơi có chút khoa trương, nhưng là nếu nói là khôi phục đến thời điểm hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi thì cũng không quá.
Những nếp nhăn hơi vàng khi nãy đã không còn sót lại chút gì, làm cho người ta có cảm giác, trắng như một quả trứng luộc vậy.