Chương 114: Văn Đan Bổ Huyết

Cả bản Huyết thí huấn luyện pháp cùng Văn đan không nhiều, chỉ khoảng hai mươi mấy trang mà thôi, bởi vậy Tiêu Hoằng đọc sách cực nhanh chỉ dùng không đến nửa giờ đã đọc xong.


Trước đó Tiêu Hoằng đã có nghiên cứu Huyết thí huấn luyện pháp, đã biết được phương pháp cụ thể. Về phần chế tác Văn đan, Tiêu Hoằng cũng xem kỹ càng.


Chỉ là kết hợp hoàn mỹ giữa đan dược cùng Ma Văn, khiến cho Ma Văn tạo hình ở mặt trên xảy ra phản ứng với vật tư đan dược, cường hóa công hiệu của đan dược.


Chỗ khó cũng là kỹ thuật trung tâm, đó là phương pháp chế tác Tái tầng. Cái gọi là Tái tầng, cùng hiệu quả như Tái thạch, chính là thứ chịu tải Ma Văn, đan dược bình thường không thể điêu khắc Ma Văn lên đó, hoặc là đan dược sẽ vỡ vụn, hoặc là Ma Văn dịch trực tiếp ngấm vào trong đan dược, không thể bảo tồn được, càng không thể làm Ma Văn phát huy hiệu quả.


Còn Tái tầng giống như lớp vỏ bọc bao quanh đan dược, có thể tạo hình Ma Văn một lần. Loại Ma Văn này rất đặc biệt, chỉ có kết hợp với chất chua sẽ tự động hấp thu Ngự lực trong cơ thể, sau đó khởi động.


Loại phương pháp chế tác Tái tầng là trung tâm của Văn đan, cũng là tuyệt mật, rất nhiều người biết Văn đan, nhưng mà vì không thể chế tạo ra Tái tầng, do đó chỉ phải đứng nhìn.


available on google playdownload on app store


Đương nhiên, trước mắt phương pháp chế tác, tài liệu cần thiết cho Tái tầng, có giới thiệu chi tiết trong Huyết thí huấn luyện pháp cùng Văn đan.


Tiêu Hoằng có thể cảm nhận được Mộ Khê Nhi lấy được thứ này rõ ràng tốn không ít sức, nhưng mà ngẫm lại, nàng là đại minh tinh, ít nhiều có quan hệ với Tập đoàn Khoa Long, tài sản không kém, tùy tiện ném ra mấy ngàn kim tệ lấy được thứ này cũng không phải chuyện khó.


Đây là của Mộ Khê Nhi, Tiêu Hoằng tự nhiên quý trọng gấp đôi, cũng nắm giữ thuần thục toàn bộ, làm việc nghiêm túc, coi như một loại tôn trọng với Mộ Khê Nhi.


Lại xem tri thức về Văn đan, đọc kỹ một lần, Tiêu Hoằng rời phòng ngủ đi vào kho hàng, lật tìm tài liệu bên trong. Tuy rằng không tính là tài liệu quý, phần lớn đều là Lý Nhạc mua sắm, nhưng chủng loại cũng nhiều.
Lấy ra tài liệu cần thiết, Tiêu Hoằng trở lại phòng ngủ, bắt đầu học chế tạo Văn đan.


Quá trình chế tạo chia làm mấy bước: chế tạo đan dược, chế tạo Tái tầng, bao phủ lên đan dược, sau đó chờ Tái tầng lạnh đi, sau đó chế tạo Ma Văn tương đối đặc biệt trên đó.


Trong đó rườm rà nhất đối với Tiêu Hoằng là chế tạo Tái tầng, dùng tới hai mươi mấy loại tài liệu. Tuy rằng tài liệu cũng không quý, nhưng mà mỗi loại tài liệu đều cần quá trình xử lý độc đáo, bảo đảm sau khi Ma Văn phát huy xong hiệu quả sẽ lập tức bị hòa tan, bị hệ tiêu hoá xử lý.


Có lẽ là lần đầu tiên chế tạo có phần lạ lẫm, chỉ là một viên Văn đan đơn giản đã tốn hết một giờ của Tiêu Hoằng.


Nhìn viên thuốc xanh nhạt trên tay, hình thành một đường văn lộ nhỏ bé, Tiêu Hoằng lau mồ hôi, đã có ghi chú rõ ràng chỗ khó, nhưng mà trình độ rườm rà thật là đủ khó chịu.
Một viên thuốc nho nhỏ như thế, cơ bản liên quan không dưới ba mươi loại tài liệu.


Mà viên thuốc thử nghiệm này có công hiệu rất đơn giản, đó là bổ huyết, dưỡng khí.
Tiêu Hoằng tự giải phẫu mình, tiêu hao rất nhiều máu, bây giờ thử chế tạo Văn đan bổ huyết thí nghiệm hiệu quả.


Không ngừng lại lâu, xác nhận lại lần nữa, tình trạng Văn đan chế tạo không có vấn đề, Tiêu Hoằng trực tiếp nuốt Văn đan bổ huyết vào bụng.


Một lát sau, Tiêu Hoằng cảm thấy bụng đột nhiên nóng lên, tiếp theo nhiệt lượng này từ mạch máu chảy đến khắp nơi trong người. Vốn tay chân lạnh lẽo cũng trở nên ấm áp, hai má tái nhợt cũng xuất hiện chút đỏ ửng, ngực cũng khỏe hơn.
Ợ!!!!


Tiêu Hoằng không khỏi ợ hơi một cái, thân thể trải qua giải phẫu, liều mạng làm việc mà trở nên suy yếu, đột nhiên được xoa dịu, thân thể cảm thấy nóng ấm rất thoải mái.
Mà một viên Văn đan vừa rồi, không tính chi phí, chỉ riêng tài liệu, tổng giá trị không đến ngân tệ.
- Tốt.


Tiêu Hoằng nhìn lại quyển sách Văn đan, khẽ lẩm bẩm.
Nhìn lại đã tới đêm khuya, nhưng mà Tiêu Hoằng không có ý nghỉ ngơi, khoanh chân ngồi trên giường lần đầu thử dùng Huyết thí huấn luyện pháp tăng lên Ngự lực.


Trước đó cũng nói, Huyết thí huấn luyện pháp là rót Ngự lực vào trong máu, theo máu không ngừng tuần hoàn đạt tới hiệu quả tăng lên Ngự lực. Nói trắng ra là nếu so sánh với dòng máu trong cơ thể với vô số con sông, như vậy Huyết thí huấn luyện pháp này giống như đập thủy điện, dùng dòng máu đánh vào tăng lên Ngự lực.


Nắm giữ càng thành thạo, như vậy Ngự lực rót vào các mạch máu càng nhiều, hiệu quả tăng lên càng tốt. Lần này độ chính xác Ngự lực của Tiêu Hoằng lại phát huy công dụng, đương nhiên, loại phương pháp này cũng rất hao tốn Ngự lực.


Một giờ ngắn ngủi, Tiêu Hoằng tăng lên chừng 10 cổ Ngự lực, so sánh với Khí tức huấn luyện pháp thì không tệ, nhưng mà vì tăng lên 10 cổ Ngự lực này, Tiêu Hoằng tiêu hao chừng 300 cổ Ngự lực.


Rõ ràng vì tăng lên, phải tiêu hao Ngự lực quá độ, ít nhiều trở thành chỗ hở của Huyết thí huấn luyện pháp, Tiêu Hoằng theo bản năng suy nghĩ phương pháp cải tiến.


Nhưng mà chỉ mới chính thức tiếp xúc Huyết thí huấn luyện pháp ngày đầu tiên, muốn lập tức nghĩ tới biện pháp tốt như Ngự hương Ma Văn là không thực tế, chỉ có thể từng bước mò mẫm.


Sang ngày hôm sau, 9 giờ, Tiêu Hoằng rời giường không khỏi dụi mắt, không biết có phải tác dụng của Văn đan bổ huyết hôm qua hay không, đêm này Tiêu Hoằng ngủ thật là ngon lành.


Nhìn lại Ma Văn, Tiêu Hoằng nhớ hôm nay là ngày báo danh Phân viện Tây Tân Ma Văn, dựa theo viện trưởng Trình Thiếu Vĩnh hứa hẹn, hắn không cần phải đi. Nhưng mà nghĩ lại thì không đi không được, đầu tháng đã khai giảng, ngay cả cửa phòng học ở chỗ nào cũng không biết, vậy thì thật là hài hước.


Nghĩ đến đây, Tiêu Hoằng vẫn định đi dạo một vòng, cũng không lãng phí thời gian, chỉ là hy vọng Phân viện Tây Tân Ma Văn thật sự giống như giới thiệu, có giáo sư tài năng.
Chỉ tùy tiện lấy một bộ quần áo coi như được, mặc vào, Tiêu Hoằng mang theo đồ thường dùng rời phòng.


Vừa đến phòng trước, Tiêu Hoằng thấy rõ một vị khách quen đang không ngừng soi gương, vẻ mặt mừng rỡ.
- Ôi, thật là không thể tưởng tựng được, hiệu quả Dược văn trắng da của các người hình như tốt hơn trước.
Khách quen khen ngợi Lý Nhạc đứng bên cạnh.


- Cái này là vì gần đây ông chủ của chúng ta tiến hành một chút cải tiến với Dược văn trắng da.
Lý Nhạc cười ha ha nói, hiển nhiên đã rất thuần thục tiếp đãi khách.


Tiêu Hoằng nghe vậy, thần sắc không đổi, trong lòng không ngừng thầm nghĩ bỏ thêm Hàn băng vạn năm, sao mà hiệu quả không tăng lên được? Nếu dùng góc độ bình thường cân nhắc, cái này tuyệt đối là hành vi phá sản.


Hàn băng vạn năm đó, một khối bằng hạt đậu đã có giá làm người ta phải ngước nhìn, mà Tiêu Hoằng lại dùng loại vật chất này ứng dụng vào trong Ma Văn trắng da chỉ có giá mấy kim tệ, không phá sản thì là cái gì?


Cái này giống như đi lấy một cái xe Ma Văn cũ đời ba đời bốn, lại đi gắn vào một cái Ma Văn động lực cấp Ngự sư mới tinh.
Nhưng mà đối với Tiêu Hoằng thì hoàn toàn khác, Hàn băng vạn năm nhân tạo đối với hắn là vô hạn, chỉ cần có Ngự lực cùng nước, vậy là đủ rồi.


Không ngừng lại lâu, Tiêu Hoằng rời Doanh nghiệp Đại Hoằng Mỹ, lên taxi Ma Văn lập tức đến Tây Tân Ma Văn học viện.


Trước đó Tiêu Hoằng cũng có chút hiểu biết về Phân viện Tây Tân Ma Văn, khu trường ở trung tâm Học viện Tây Tân Ma Văn, xung quanh bị Tây Tân Ma Văn học viện khổng lồ bao bọc, chất lượng dạy học không tệ, chỉ là có Học viện Tây Tân Ma Văn đè lên, số lượng học sinh rất thê thảm.


Khi Tiêu Hoằng ngồi xe taxi Ma Văn đi vào gần Tây Tân Ma Văn học viện, thần sắc Tiêu Hoằng chợt đổi. Chỉ thấy bên đường rất nhiều nhân viên công tác Ty cảnh sát, xe cảnh sát Ma Văn ba bước một chiếc, năm bước một loạt, tình huống như vậy càng đến gần Tây Tân Ma Văn học viện càng là thế.


Ban đầu có phần bất ngờ với tình huống này, nhưng mà cẩn thận nghĩ lại, Tiêu Hoằng cũng bình thường. Hôm nay chỉ còn ba ngày là đến lúc Lạc Tuyết Ninh chính thức vào Tây Tân Ma Văn học viện. Từ khi những người bịt mặt xuất hiện, đề phòng nơi này tự nhiên phải nghiêm ngặt hơn.


Một khi Lạc Tuyết Ninh gặp chuyện, vậy thì rắc rối rất lớn, nhưng mà theo Tiêu Hoằng thấy, vẫn là câu đó: mọi chuyện không có chút liên quan tới hắn. Bây giờ Tiêu Hoằng chỉ có hai loại hứng thú: học tập tiến bộ, cùng với trị khỏi bệnh.


Đi tới cửa Tây Tân Ma Văn học viện, hiện giờ bảo vệ gấp ba lần ngày xưa, không được ra vào tùy tiện như trước, mà phải thông qua kiểm tr.a nghiêm khắc.
Tiêu Hoằng xuống xe taxi tự nhiên không có ngoại lệ, trực tiếp bị bảo vệ chặn lại.


Tiêu Hoằng thấy vậy, cũng không có gì phản cảm, trực tiếp lấy ra Ma Văn thân phận đưa cho bảo vệ chặn đường.
Bảo vệ tiếp nhận Ma Văn thân phận của Tiêu Hoằng, quét một cái lên dụng cụ, lập tức cho ra tư liệu: Phân viện Tây Tân Ma Văn, tân sinh, đặc quyền sinh.


Tiêu Hoằng liếc tư liệu trên dụng cụ, biểu tình thản nhiên, xem ra Trình Thiếu Vĩnh thật giữ chữ tín.
- Đặc quyền sinh phân viện?


Bảo vệ đánh giá Tiêu Hoằng, quần áo bình thường, diện mạo bình thường, thật là không nhìn ra khí chất đặc quyền sinh. Ở trong mắt hắn, đặc quyền sinh thường thường hoặc là gia tài bạc triệu, hoặc là thực lực bất phàm, nhưng mà Tiêu Hoằng không giống như có hai điểm này.


Tiêu Hoằng tự nhiên chú ý tới khác thường của bảo vệ, nhưng không nói nhiều, tiện tay lấy ra chứng nhận hành nghề y ở Thái Ngô thành, bên trên ghi rõ Doanh nghiệp Đại Hoằng Mỹ.


Bởi vì nơi này là khu Tây Tân, thanh danh Doanh nghiệp Đại Hoằng Mỹ không phải như sấm bên tai ở trong này, nhưng mà bảo vệ cũng phải có nghe tới.






Truyện liên quan