Chương 30: Tiên giúp?
Ngay khi Lê Hỏa vừa ngất đi, bóng người bị làn khí đen bắt đầu chuyển động, chỉ thấy đột nhiên có một đám mây màu đen xuất hiện dưới chân hắn nâng hắn bay lên, thật là thần kì, con người có thể bay, thật không thể ngờ bóng đen này lại là một vi thần tiên trong truyền thuyết, nếu có người phàm trần ở đây thì chắc chắn họ sẽ quỳ bái, vì theo họ thần tiên sẽ bảo vệ cho họ hỏi ma quỷ và những điều sấu , nhưng nhìn bóng đen này thì giống quỷ hơn chứ giống tiên ở chỗ nào?
Đám mây đó trôi đi đưa bóng người đến chỗ Lê Hỏa, nếu nhìn sơ qua ta sẽ tưởng đám mây đó trôi rất chậm nhưng mà nhìn đi nhìn lại thì chưa đầy 3 phút nó đã đến chỗ Lê Hỏa, thật là lạ.
Bóng người đó đứng trên đam mây đen nhìn xuống Lê Hỏa.
- thiên phù không sai, tuổi nhỏ thế này mà đã ngộ được khí cảm, chưa kể chưa lên chân khí mà lại luyện được thần lực, rất có thiên phù về luyện thể, lại còn có thể mang trong người mấy loại võ học viên mãn, dù cho toàn hàng cùi nhưng xác thực ngộ tĩnh không sai, nếu để ngươi vào mấy cái tông môn cấp 3 thì đúng là phí phạm của trời, không bằng vào tông môn của ta, để xem ngươi sẽ leo lên được đỉnh của kinh tự pháp không?
Bóng đen hất tay về phía xác của thanh niên, đột nhiên lệnh bài tự động bay về phía của bóng đen đó, cái lệnh bài đó như là bị một bàn tay vô hình lấy đi vậy, khi bóng đen cầm được lệnh bài đó thì đột nhiên một ngọn lửa màu đen thiêu cái lệnh bài đó thành tro, thật là quỷ dị, lửa màu đen, chả giống với tự nhiên gì cả, bóng đen đó lại hất tay, một lệnh bài gần giống lệnh bài trước ngoài trừ họa tiết hoa văn ở bên trên, nó gắn đúng vào vị chí ban đâu luôn.
Theo như những thủ đoạn của người này thì ta có thể đoán người ít nhất phải khí cương cảnh, đây chính là một tiên nhân chân chính không phải là cái loại giả tiên nhân như Trần Hạo hay Bạch Hạc.
Bóng đen đó nhìn Lê Hỏa một lúc rồi nói.
- may cho ngươi là gặp phải ta nêu không với cái thân xác không chân khí thì sớm muộn sẽ bị thi độc ăn mon cơ thể, không ch.ết thì cũng thành tật, hắc hắc hắc.
- tiễn phật tiện tật tây thiên, ta sẽ giúp ngươi bày một cái tiểu trận, che dấu ngươi, chỉ có khí cương mới có thể phát hiện, nếu như ngươi bị phát hiện thì kệ me ngươi, ngươi với tông môn ta không có duyên rồi.
Bóng đen đó không biết từ đâu lấy ra một tấm phù màu vàng, trên mặt có những họa tiết màu đen rắc rối chả ra cái hình thù gì nhưng nhìn kĩ thì ta lại thấy rất có lý mà lại chả biết có lý ở chỗ nào.
Lá bùa tự bốc cháy, từ đó thoát ra một làn khí trắng che lấp đi tất cả xác người trong đó có cả cương thi và Lê Hỏa, nếu như nhìn từ ngoài vào thì ta sẽ chả thấy bất cứ cái gì cả, thật thần kì lá bùa.
Làm xong bóng đen đó lại cưỡi mây đen bay đi.
_______________
Sau một đêm ngất đi, 9 giờ sáng hôm sau Lê Hỏa mới tỉnh dậy, dù cho đã nghỉ ngơi một đêm nhưng Lê Hỏa vẫn cảm giác mệt mỏi âm ỉ nhức nhối cực kì khó chịu, Lê Hỏa cố gượng dậy, nhưng vừa động thì vết thương lại đau, làm cho Lê Hỏa phải cắn răng mới đứng dậy được, cậu nhìn một một hồi xung quanh nhìn thấy mấy các xác ch.ết ở xa xa mới cố lết cái thân xác hoang tàn này lại gần.
Lê Hỏa cố lết đến mấy cái túi sách để tìm xem có đồ chữa thương không chứ cái thân này thì dễ bị giết ch.ết lắm.
Cố gắng lục lọi mãi Lê Hỏa mới tìm được thuốc chữa thương, có hai loại, trị thương tán cùng bổ huyết đan, trị thương tán thì trước Lê Hỏa cũng lấy được từ bạch hạc rồi, còn bổ huyết đan thì có tác dụng bổ xung số máu bị mất cùng bồi bổ thân thể, loại này bạch hạc cũng giới thiệu, Lê Hỏa đổ nguyên một lọ vào vết trào của cương thi mang lại, đau sót, như đổ muối vào vết thương vậy, làm cho Lê Hỏa phải nhăn mặt, trắng mặt ra, nhanh chóng đổ mấy viên bổ huyết đan vào miệng," đệt, mẹ kiếp đắng dữ vậy " Lê Hỏa chửi thầm trong bụng không thôi về độ sót và đăng mà mấy cái thứ thuốc mang lại, cậu lằm xuông đợi hơn 10 phút cho thuốc ngấm, hồi phục đôi chút về thể lực thì mới đứng dậy lục xoát hết tất cả mọi thứ, bất kì cái xác nào và dĩ nhiên là cả cái lệnh bài cùng cái xác của người thanh niên rồi, sau khi lây hết rồi thì Lê Hỏa bỏ hết mấy đồ hưu dụng vào một cái túi, để tý nữa đến nơi an toàn thì kiểm tra, sau khi làm xong hết thay thì Lê Hỏa mới nhìn lại tất cả chiến trường một lần nữa, bây giờ cậu mới nhìn thấy cái xác của cương thi giờ nó chỉ còn là một đống tro tàn, cuối cùng đất rồi lại về với đất, dù cho xác người có hóa thành cương thi đi chăng nữa thì rồi khi bị chém ch.ết cũng hóa thành đất bụi, tâm chí Lê Hỏa bây giờ khá là mâu thuẫn, vui vẻ có mà cảm khái cũng có, vui vẻ vì mình đã giết được một đối thủ mạnh mẽ, cảm giác khi giết được kẻ mạnh thật tuyệt, nó kiểu như ta là kẻ mạnh nhất vậy, cảm khái là vì kẻ đầu tiên mà mang lại cho mình cảm giác lưỡi đao tử thần kể bên cổ gần như vậy, bây giờ lại chỉ là một đống cát bụi, nhưng rất nhanh Lê Hỏa lấy lại tinh thần và đi, sau khi đi gần một tiếng thì Lê Hỏa đã thấy một cái hang bỏ không, rất an toàn lên cậu đã vào đấy ẩn nấp.