Chương 123: Tim Đập.
"Thái Ly lại tiếp tục xuất thủ rồi?"
Kể từ ngày thương thảo trên Đỉnh Thiên Kiếm, Kỉ Tình cũng đã trở thành đốc quân được 1 tháng.
1 tháng này, tần suất ra tay của Thái Ly cũng đã ngày càng tăng nhanh. Tính đến hiện tại, cũng đã có hơn mười ba huyện trấn bị Thái Ly đồ sát.
Lúc này, khi nghe thấy môn đồ Ngự Kiếm Thần Tông báo lại việc lại có thành trấn mới thảm tao độc thủ của hắn, y liền không khỏi nhíu mày, cầm lấy bút lông ở trên bản đồ Tiên Ma Lục khoanh tròn một vòng.
"Kỉ Tình, thế nào? Ngươi đã phát hiện được gì chưa?" Ngồi bên cạnh ngáp một cái, Thương Loan liền lười biếng nâng mắt, nhìn vào trên tấm bản đồ trải dài trên án kỷ trước mặt Kỉ Tình.
"Ta giống như đã phát hiện ra Thái Ly."
"Ừ..." Thuận miệng ứng thanh, đến khi kịp phản ứng lại y vừa nói gì, cơn buồn ngủ của Thương Loan ngay lập tức liền biến mất sạch. Từ trên ghế ngồi bật dậy :"Ngươi vừa nói gì? Ngươi nói bản thân phát hiện ra vị trí của Thái Ly?!!"
"Phải." Kỉ Tình gật đầu, đồng thời lại chỉ tay vào trên bản đồ :"Ngươi qua đây."
Cau mày, Thương Loan liền lập tức bò dậy, đi tới. Ánh vào mắt, chính là mười bốn dấu khoanh tròn bằng mực đen, rải rác khắp nơi xung quanh Thiên Kiếm Sơn.
"Những thứ này thì có quan hệ gì tới nơi ẩn giấu của Thái Ly?" Nhìn tới nhìn lui, Thương Loan vẫn chưa hiểu được ý của y.
Lúc này, mặc dù có hơi mất kiên nhẫn, nhưng Kỉ Tình vẫn dùng cán bút, khoanh một vòng lớn ở xung quanh những nơi được đánh dấu này :"Nhìn kỹ, ngươi thấy những nơi này có điểm chung gì?"
Theo chỉ dẫn của Kỉ Tình nhìn lại, Thương Loan mới nhíu mày, cũng bắt đầu nghiêm túc đánh giá. Vài giây sau, nó liền đã bắt được trọng điểm chủ chốt, lập tức bật thốt.
"Những địa điểm xảy ra đồ sát, đều vây quanh hoặc cách nơi gọi là Thôn Hải Đường chưa tới trăm dặm." Đồng tử xanh lam khẽ co vào, Thương Loan liền ngẩng đầu, chắc chắn nói :"Thôn Hải Đường này, nhất định là có vấn đề!"
"Đây rất có thể là nơi ẩn thân của Ma Quân Thái Ly!"
"Đi báo cho những người khác, lập tức..." Kỉ Tình chỉ vừa mới hé miệng, chuẩn bị hạ lệnh, thì đúng lúc này, mặt đất dưới chân của y lại đột ngột chấn động một cái. Khiến thân thể y cũng không khỏi lảo đảo sang một bên.
Địa chấn rất mạnh, khiến Thương Loan cũng đều ngã lên trên án kỷ. Chậu hoa, bàn ghế, đồ trang trí,... trong phòng cũng đều bị địa chấn ảnh hưởng mà nghiêng ngã qua lại.
Đến tận vài hơi thời gian, địa chấn mới dần dần lắng xuống. Lúc này, Kỉ Tình cũng thả lỏng bàn tay đang vịn lên vách tường ra. Thần sắc không rõ nhìn chòng chọc vào mặt đất.
Thương Loan buông án kỷ ra, đổi từ tư thế nằm úp sấp thành nửa ngồi nửa quỳ. Sửa sang lại phát quan hình lông vũ trên đầu mình, rồi mới quay sang nhìn Kỉ Tình.
Thế nhưng, địa chấn chỉ vừa kết thúc, thì Thiên Kiếm Sơn đã bắt đầu xuất hiện dị biến.
Từ sâu trong lòng đất, bắt đầu truyền tới âm thanh nhè nhẹ, theo tần suất cố định của một thứ gì đó, tựa như tiếng tim đập, "thình thịch" "thình thịch".
Quái dị chính là, âm thanh này mặc dù không lớn, nhưng lại có thể truyền vào tai của tất cả mọi người ở khuôn viên trăm dặm Thiên Kiếm Sơn.
Người có tu vi cao, chỉ cảm thấy tâm thần rối loạn. Còn người bình thường hay có tu vi thấp, thì lại có cảm giác tức ngực, hít thở không thông, tựa như bị người siết chặt trái tim, vô cùng tà tính.
Khi tiếng tim đập vang lên, chưa tới mười giây, trước cửa phòng Kỉ Tình liền đã chật như nêm cối. Tất cả mọi người đều tụ tập đến đây tìm y :"Đốc quân đại nhân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tiếng tim đập này là thế nào, tại sao khi nghe vào lại cảm thấy khó chịu như vậy?"
Nói thật, Kỉ Tình cũng không rõ tiền căn hậu quả của tiếng tim đập này là gì. Thế nhưng, nếu đã từ trong lòng đất phát ra. Thì nhất định là phải cùng Thái Ly có liên quan. Huống hồ gì, bên dưới mặt đất này còn có chôn một khỏa tâm.
Kỉ Tình khiêu mi, ra hiệu Thương Loan đem phỏng đoán khi nãy của mình kể lại cho bọn họ nghe.
Sau khi nghe xong mọi chuyện, chúng nhân liền hai mặt nhìn nhau. Rốt cuộc, Độc Cô Duy Ngã liền mở miệng truy hỏi :"Sư tôn, vậy kế tiếp nên làm thế nào bây giờ? Chẳng lẽ lại bỏ mặc nó cứ đập vang như vậy sao? Rất phiền."
Đây là một vấn đề tương đương khó giải quyết. Y phải quyết định giữa việc đi Thôn Hải Đường tìm Thái Ly, và xử lý, tìm hiểu nguyên nhân của tiếng tim đập này.
Mặc dù không muốn trúng kế điệu hổ ly sơn của Thái Ly, nhưng Kỉ Tình cũng chỉ có thể lựa chọn một trong hai.
"Bây giờ, bổn tọa sẽ phân công cho các ngươi đi làm việc. Bảy người gồm có : bổn tọa, Thương Loan, Hoa Tiểu Bạch và bốn tên tiểu tử này sẽ cùng một chỗ tiến vào trong phong ấn dưới núi để tìm hiểu thật hư."
"Tất cả các ngươi thì mang theo môn đồ, lập tức đi lục soát Hải Đường Thôn và những khu vực xung quanh. Chỉ cần là hài tử, đặc biệt là nam hài từ mười tuổi trở xuống thì đều phải nghiêm ngặt quan sát cho bổn tọa."
"Đợi khi từ phong ấn trở ra, bổn tọa sẽ đích thân đi thẩm vấn."
Đối với phân phó này của Kỉ Tình, đám người cũng không dị nghị gì, hơn nữa còn vô cùng tán đồng. Bởi vì từ tình hình hiện tại tới xem, phong ấn bên dưới lòng đất rõ ràng là nguy hiểm hơn những thôn trang kia nhiều. Nếu y đã chủ động muốn đi, bọn họ hà tất gì phải ngăn cản chứ?
Huống hồ gì, bên dưới đó còn hư hư thật thật tồn tại đệ nhất hung binh cùng trái tim của Ma Quân Thái Ly. Có khác gì cái bia ngắm đưa cao, chờ đợi người nhắm vào đâu?
\*\*Vài chương nữa sẽ có thịt, đoán xem ai là người được thịt đây?