Chương 2: Âm Dương ám ma quyết
Khi nghe Ám Ảnh nói xong, Minh Phong đã có hiểu biết ít nhiều về Quang Thiên đại lục.
Nhưng khi dung nhập trí nhớ xong, trong mắt Minh Phong hiện lên vẻ giận dữ. Nguyên lai là khi mọi người trong nhà biết hắn là phế vật thì liền sỉ nhục và đuổi ra khỏi nhà nhưng may có Lữ gia chủ bảo hộ nên không bị đuổi ra khỏi nhà, việc đó làm Minh Phong có hảo cảm với Lữ gia chủ.
Mà khi bị người ta sỉ nhục Minh Phong chỉ biết về phòng và nhớ cha mẹ nhưng cũng có vài phần trách cha mẹ sao bỏ rơi hắn.
Nói về Lữ gia thì có lão gia chủ Lữ Kình Thương tu vi tầm võ hoàng cấp 6, gia chủ Lữ Kình Thiên 40 tuổi tu vi võ võ hoàng cấp 1 đỉnh phong, vợ gia chủ Lâm Vi Tuyết 38 tuổi tu vi võ vương cấp 8, con trai Lữ Kình Vân 22 tuổi tu vi võ huyền cấp 3, con gái Lữ Tiểu Linh 17 tuổi tu vi võ sĩ cấp 7.
Ngoài Lữ gia ra còn có Lâm gia, Vân gia…
Huyền Lăng sau khi biết Minh Phong như thế thì thương cảm, trong nội tâm thầm nhủ:
– Minh Phong, ngươi yên tâm đi, ta sẽ cho bọn họ thấy hối hận khi sỉ nhục ngươi.
Minh Phong lẩm bẩm:
– Thực lực, ta bây giờ cần có thực lực!
Rồi hắn hỏi Ám Ảnh:
– Ám Ảnh, ngươi xem có công pháp nào ta có thể tu luyện không?
Hắn biết, có thực lực cần phải tu luyện.
Ám Ảnh nói:
– Ngươi có thuộc tính hắc ám nên ngươi có thể tu luyện 1 trong 2 công pháp sau:
– Hỗn độn triệu hoán quyết.
– Âm dương ám ma quyết.
Hỗn độn triệu hoán quyết khi tu luyện theo tu vi sẽ triệu hoán được vong linh. Võ sĩ triệu hóa được khô lâu, võ huyền triệu hoán được khô huyết, võ vương triệu hoán được khô sát, võ hoàng triệu hoán được khô thi, võ đế triệu hoán được khô diệt, võ thần triệu hoán được khô cương, vũ khí: Huyết trượng.
Âm dương ám ma quyết hấp thụ tử khí trong thiên địa hoặc sau khi giết người, linh thú, vũ khí: Huyết kiếm.
Minh Phong không do dự, trực tiếp nói:
– Ta chọn Âm dương ám ma quyết.
Hắn muốn mạnh mẽ hơn để tung hoành thiên hạ. Hắn muốn:
Tỉnh, nắm quyền thiên hạ, say, gối đầu mỹ nhân!
Lúc này, ngoài cửa có một tiếng nói trong trẻo vang lên:
– Nhị thiếu gia, ngài dậy rửa mặt đi!
Rồi cửa được mở ra, bước vào là một cô người hầu, dáng nàng cũng được cho là đẹp, mặt trắng hồng, mắt to tròn đen láy, ngực nở mông cong.
Nàng tên Lệ, 15 tuổi, là người hầu được Lữ gia chủ bảo nang đi hầu Minh Phong.
Minh Phong nhìn dáng người của Lệ mà nuốt nước miếng. Trước khi xuyên việt hắn chưa chơi gái bao giờ a!
Trong lòng hắn nhủ:
– Nhất định phải được chơi được Lệ và tất cả nữ nhân xinh đẹp mới được!
Nhị thiếu gia, ngài rửa mặt đi a!
Lệ nói.
– Nàng rửa cho ta đi, tay ta bị đau không tự rửa được!
Minh Phong nói, rồi vẩy vẩy tay giả bộ đau lắm.
Lệ cười, nói:
– Thiếu gia 16 tuổi rồi mà vẫn như em bé!
Rồi nàng lấy khăn mặt rửa mặt cho Minh Phong.
Mặt Minh Phong góc cạnh, cũng đẹp trai, tuấn lãng, làm nàng nhìn lâu hơn, giật mình, nàng xấu hổ, mặt ửng đỏ trông càng mê người.
Rửa mặt xong, nàng định bê chậu đi thì Minh Phong kéo nàng xuống giường, nhìn thẳng mắt nàng, nói:
– Lệ, làm nữ nhân của ta nhé!
Không đợi Lệ trả lời, hắn cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng của Lệ.
Lệ chưa kịp kịp phản ứng định nói gì nhưng bị hôn môi làm nàng không nói được.
Lệ cắn chặt răng, không cho lưỡi Minh Phong vào miệng nàng.
Minh Phong thấy thế, lấy tay đặt lên ngực nàng xoa nắn. Cái cảm giác đàn hồi, căng mọng làm Minh Phong mê man.
Lệ bị kích thích, trong cổ họng nàng rên:
– Ưm… đừ… ng… th… iế… u…
Nàng vừa mở miệng nói, chưa nói hết câu đã bị Minh Phong thừa cơ nàng mở miệng mà đưa lưỡi vào ʍút̼ lưỡi của Lệ.
Tay Minh Phong đưa xuống áo của Lệ định cởi ra…
Hai tay Lệ giữ áo không cho Minh Phong cởi ra. Minh Phong thấy thế liền thả môi Lệ ra và nói:
– Nàng đồng ý làm nữ nhân của ta nhé!
Lệ mặt đỏ đến tận cổ, một lúc sau nàng ngoảnh mặt đi, chỉ nghe thấy tiếng nhỏ như muỗi kêu:
– Ừm…
Minh Phong đầu óc oanh một phát, cúi xuống đặt lên môi nàng một nụ hôn.
Lần này Lệ không ngăn cản nữa, tùy ý cho chiếc lưỡi của Minh Phong đùa nghịch lưỡi nàng.
Tay Minh Phong không chịu ở yên, cởi hết quần áo của Lệ ra.
Nhìn thân hình lộng lẫy mê người trước mặt, Minh Phong miệng lưỡi khô khốc.
Cúi xuống hôn lên hai ngọn núi ngạo nghễ kia, một tay xoa nắn bầu ɖú còn lại, tay kia mò đường tìm sơn cốc ẩm ướt kia.
Tốc độ của Minh Phong nhanh chưa từng có, trong 5 cái hô hấp đã cởi hết quần áo ra.
Nhìn thân thể của mình mềm xèo, Minh Phong nhíu mày quyết định sau hôm nay phải đi rèn thân thể mới được.
Còn Lệ, nàng nhìn Minh Phong, trong mắt tràn ngập nhu tình, nàng vô ý đảo mắt qua, nàng há to mồm, thầm nghĩ: Cái kia to quá nếu đâm vào thì…
Minh Phong không chịu được nữa rồi, hắn lùi về sau banh hai chân Lệ ra ngắm rồi úp mặt vào hôn ngấu nghiến làm nàng mặt đã đỏ lại càng đỏ hơn.
Cuối cùng độc long cũng trực đảo phượng hoàng.
– Aaa… aa.
Máu đào theo hạ thân Minh Phong ra, hạ thân đau xót, Lệ kêu hét lên.
Minh Phong cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng rồi nói:
– Cố gắng chịu đựng, sẽ hết đau nhanh thôi và rất sướng!
Hắn chuyển động nhẹ nhàng, rồi nhanh dần…
– “Phạch… phạch”
– Ưm… aa… mạnh… lên… đi…
“Phạch phạch”
– Aaa… thiếp… ra…
– “Hừ hừ” Ah… ta… cũng… ra…
Hạ thân Lệ tiếp nhận tinh dịch lần đầu tiên trong đời và lúc đó Minh Phong đè lên người Lệ, hai người hạnh phúc nhìn nhau rồi thiếp đi…