Chương 5: Phương pháp giáo dục độc đáo của quản gia (Hạ)
Buổi chiều sáng ngời, trong tẩm điện lại một mảnh u ám.
Ma thần đại nhân đã bị tiền diễn chỉnh đến ch.ết đi sống lại, khi quản gia tiên sinh lấy sách trở về thì đang ở tư thế nằm sấp, cái mông nhếch cao hướng về phía Khấu Đức, chất lỏng màu lam lúc trước bị quản gia rót vào trong mật huyệt đều chảy ra dọc theo chân, điều này làm cho hắn có chút thẹn thùng cùng chờ mong.
“quản gia tiên sinh… thế này…” thật là mất mặt mà.
Quản gia cười nhẹ vài tiếng, “chủ nhân thẹn thùng như vậy sao? Ta đây làm như vậy ngươi không dám gặp người nữa sao?”
“Gì? A a…” vật cứng lạnh như băng tiến nhập vào trong thân thể, thân mình có chút buộc chặt, nhưng vật nọ tựa hồ đi vào sâu hơn lúc nãy nhiều, hắn không thể không thả lỏng chính mình.
Khấu Đức đem d**** vật đẩy vào càng sâu so với trước, chỉ để lại chốt mở ở bên ngoài, y thân thủ vuốt ve lưng của ma thần, “chủ nhân đừng lo, ngươi làm tốt lắm, tiếp theo chỉ cần đem thứ này kẹp chặt.”
Ô… vì cái gì hôm nay hắn cảm thấy quản gia tiên sinh còn biến thái hơn so với trước đây, hắn không cần a- Tư Mại Nhĩ trong lòng la hét, chỉ thiếu nước lăn lộn, “Ô… quản gia tiên sinh, ngươi hôm nay hảo kỳ lạ…”
Khấu Đức vừa mới đưa tay mở chốt của d**** vật giả, nghe được ma thần lên án như vậy, động tác dừng lại một chút, ngẫm lại hôm nay hình như có vẻ đùa hơi quá, nhưng mà khi nhìn thấy mỗ ma thần hai mắt đẫm lệ mung lung bộ dáng đáng yêu, liền tiếp tục ngoạn đi xuống.
“Đúng vậy, ta hôm nay rất kỳ quái, cũng bởi vì chủ nhân người rất đáng yêu…” dựa vào người Tư Mại Nhĩ thấp giọng nói, ngón ta quản gia linh hoạt đẩy, vật cứng lạnh như băng ở trong cơ thể ma thần bắt đầu kịch liệt chấn động lên.
“A a a—“
Bị kích thích mãnh liệt như thế, Tư Mại Nhĩ sợ hãi kêu một tiếng, nội bích tự nhiên co rút lại, khi đụng chạm đến vật cứng nọ, lại làm ma thần càng khó chịu cong người lên, dục vọng tiết ra hết.
Trước mắt một mảnh sương mù, cái gì cũng nhìn không rõ lắm.
“Tốt lắm, tất cả đã sắp xếp xong…” quản gia vừa lòng nói, lấy qua một quyển sách nặng trịch dày cộp rồi mở ra, đặt ở trước mắt Tư Mại Nhĩ, “chủ nhân đến, đọc theo ta một lần…”
Cái gì? Thật sự muốn chỉnh hắn như vậy sao?
“quản gia tiên sinh, cũng không thể không được..” ma thần đại nhân đau khổ hé ra mặt, hai mắt đẫm lệ lưng tròng nhìn về phía quản gia
“chủ nhân nói cái gì?” quản gia tiên sinh đầy mặt tươi cười, mắt vàng lại tỏa ra sát khí, rất có ý tứ ‘ngươi không nghe lời liền xong đời’.
“Ô… không có…” ma thần nhẫn xuống hạ thân tê dại, cố gắng trợn to đôi mắt tối đen, âm thanh đứt quãng nói, “ma lịch … năm 598… ma thần… A… buông xuống ma đại lục… yêu vật bạo động… Cáp…”
Tán dương hôn gò má Tư Mại Nhĩ một chút, “Tốt lắm, tiếp tục nói.”
“Khi ma nữ… triệu hồi dị thế… A a… Yêu ma… sau khi thất bại… A… Yêu vật …ở trên ma đại lục… Bạo động… Ách.” Nắm chặt lấy chăn đệm dưới thân, Tư Mại Nhĩ cảm thấy mình thật ngu ngốc, nghe được quản gia tán thưởng lại vui vẻ như vậy, nhưng không thể không nói, ma thần đại nhân thật sự rất thích được ca ngợi, bởi vậy hắn vẫn cố nhịn xuống xúc động muốn được giải phóng, cố gắng giữ cho cái vật ở trong cúc huyệt không bị rơi ra, tận lực bảo trì ngữ điệu lưu loát, “Cho nên… ma thần… tùy thị ma tướng… Ân… vì thế… Lâm vào… Cạm bẫy… Dị thế yêu ma… A a…”
Không được, sắp đọc không nổi nữa rồi… Sắp…
Xem ý thức Tư Mại Nhĩ đã sắp hoảng hốt, Khấu Đức cũng hiểu mình khi dễ đã đủ rồi, làm cho ma thần nằm ngửa lên đối mặt chính mình, ôn nhu hôn lên nước mắt trên mặt Tư Mại Nhĩ, “chủ nhân không được sao? Ngươi đều khóc rồi…”
“còn không phải… là vì quản gia tiên sinh… Ô” thẳng thắn oán hận nói ra, mỗ ma thần cũng đã quên bộ dáng thẳng thắn của hắn, “Cái vật kia… rung làm ta hảo khổ sở… kính nhờ… A…”
Lần đầu tiên bị kích phát ra thú tính, Khấu Đức nhìn từ trên mặt ma thần đọc được tám chữ “ngươi khi dễ ta ngươi phải phụ trách”, dục hỏa y áp chế bỗng đột nhiên bạo khởi, “Nếu là lỗi của ta, ta nhất định hảo hảo giải thích với chủ nhân.”
Y đem vật kim loại kia rút ra, khi huyệt khẩu còn chưa kịp hợp lại, làm cho phấn chấn bừng bừng của mình nhảy vào trong cơ thể ma thần.
“A a a… quản gia tiên sinh…” vật cứng còn thô to hơn d**** vật giả tiến vào cơ thể mình, ma thần tự động vòng chân quanh thắt lưng Khấu Đức, hai người sát lại càng gần. “quản gia… tiên sinh…”
“chủ nhân…” Khấu Đức có chút kinh ngạc, cũng một chỗ lâu như thế, ma thần khó có được ỷ lại y như thế này, “chủ nhân có chuyện gì? Vừa rồi khó quá sao?”
Ma thần lắc đầu, thân thủ ôm lấy quản gia tiên sinh, nhỏ giọng nói, “Ta chỉ cảm thấy là… quản gia tiên sinh sau tất cả mọi chuyện… vẫn luôn ở bên ta… ta hảo vui vẻ…”
Từng trải qua kiếp nạn sinh tử, Tư Mại Nhĩ đối với chính mình còn có thể như vậy, thích nhất là được quản gia tiên sinh khi dễ ôm, là chuyện hạnh phúc nhất trên đời.
Có thể vĩnh viễn cùng một chỗ thật là tốt.
Biết ma thần nghĩ đến cái gì, Khấu Đức thân thu kéo lấy tay ma thần, đặt lên mặt mình, “Là, có thể như vậy đến ch.ết cùng một chỗ, là chuyện mà Khấu Đức vui vẻ nhất, mặc kệ bao lâu, Khấu Đức đều sẽ ở bên cạnh chủ nhân, tuyệt đối sẽ không rời đi.”
“quản gia tiên… A…” ma thần cảm động muốn nói gì đó, sau ba chữ đã bị sự di động của cự vật trong cơ thể đánh gẩy, “Không… A…”
“chủ nhân không cần nói, hảo hảo để cho ta ôm đi…” giọng Khấu Đức nhẹ nhàng, gợi cảm làm cho Tư Mại Nhĩ xụi lơ thân mình, “Ta có thể sẽ thô bạo một chút…Chủ nhân hảo hảo cảm thụ ta có bao nhiêu yêu ngươi.”
Quản gia nâng chân ma thần lên, động tác phần eo chậm rãi tăng thêm lực đạo.
“A… A… quản gia tiên sinh… A…” mỗi va chạm đều chạm tới chỗ mẫn cảm của ma thần đại nhân, Tư Mại Nhĩ nắm lấy bả vai Khấu Đức, thân thể đong đưa theo sự xâm nhập của người trên thân.
Cự vật nóng rực ra vào nơi huyệt khẩu, thô bạo hướng vào chỗ thật sâu, hoa kính non mềm kiều mị nhanh chóng cuốn lấy gốc, khi cự vật rời khỏi vẫn tham lam hút lấy không chịu rời ra, khi bị lôi ra bên ngoài cơ thể nội bích còn chớp lên một tầng thủy lượng.
Huyệt khẩu đóng mở theo luật động của cự long, khi tiến vào thì mềm mại mở ra, khi rời đi thì cắn chặt triệt để, thân thể đã bị dục vọng sai khiến dộng dạng hùa đón lầy sáp nhập, rút ra thì hướng về sau, thân thể hai người phù hợp cao độ làm cho quản gia phi thường vừa ý không thể khống chế được.
“Chủ nhân…cảm nhận… được không?” hôn lên gáy của ma thần, tay cũng không an phận sờ tới sờ lui trên ngực người dưới thân, động tác xỏ xuyên ma thần của quản gia càng không có chút thả lỏng, “Nói cho ta biết… ngươi có thích không?”
“Cáp a… Thích… Rất thích… Ân…” ma thần thực thành thật với dục vọng của chính mình, càng dang rộng hai chân ra, làm cho quản gia càng thuận lợi tiến vào chính mình, “quản gia tiên sinh… mau…”
“Như ngươi mong muốn…”
Đem bài khai hai chân của ma thần, Khấu Đức từ trên cao đâm xuống, lợi dụng trọng lực càng đâm sâu vào cơ thể Tư Mại Nhĩ, cũng va chạm vào những nơi mẫn cảm của ma thần.
“A a! A… Sâu quá… Ân… Cáp…” ma thần đã muốn đắm chìm trong bể dục, phun ra những tiếng rên rỉ vui sướng, nói ra những lời mà khi thanh tỉnh tuyệt đối sẽ không nói, “quản gia tiên sinh… Nhanh lên… A… Tái tiến vào…”
“Chủ nhân thoải mái như vậy sao…” cười khẽ, mãnh liệt va chạm vào, cảm giác người dưới thân rõ ràng chấn động, “Ngươi xem, nơi này của ngươi đã đem ta nuốt vào toàn bộ…Còn chưa đủ a?”
“A…ta còn muốn…” ngọn lửa thiêu đốt trong cơ thể có xu hướng ngày càng dữ dội, Tư Mại Nhĩ chỉ có thể hy vọng Khấu Đức giúp hắn dập đi.
Khấu Đức khẽ hôn lên đôi môi khẽ nhếch của ma thần, động tác đâm chọc càng thêm rất nhanh, cũng cuồng bạo mà mất đi quy luật.
“Ân… Ân… Ngô… Cáp… Không… Ta sắp…” muốn nói nhanh thêm một chút chính là Tư Mại Nhĩ, hiện tại ma thần lại không chịu nổi cầu xin tha thứ, “Không cần… A a… quản gia tiên sinh… A… Không được…”
“Ta cũng sắp… chủ nhân…” quản gia hiện tại đã không còn khả năng thả chậm tốc độ lại áy náy cười với ma thần, y bắt lấy phần eo của ma thần, sau khi hoàn toàn rời khỏi lại dùng lực tiến nhập vào cơ thể Tư Mại Nhĩ.
“A a… A!” lần này đã đánh tan buộc chặt của ma thần, bạch trọc nhiệt dịch phun mạnh ra, thất thần há miệng thở dốc.
“Ngô!” bị vách tường thịt co rút không ngừng bao bọc, quản gia cũng đạt tới cực hạn, đem toàn bộ nóng bỏng bắn vào người ma thần.
Hai người gắt gao ôm nhau, nửa thân dưới còn dính liền, Khấu Đức nghiêng người, làm cho Tư Mại Nhĩ ghé vào ngực mình nghỉ ngơi.
“quản gia tiên sinh…” ma thần cả người vô lực nhưng thần trí lại miễn cưỡng thanh tỉnh nhẹ giọng gọi Khấu Đức, y chỉ trả lời một tiếng duy nhất, Tư Mại Nhĩ gọi lại một tiếng, “quản gia tiên sinh…”
“Chủ nhân xảy ra chuyện gì?”
“Ách… cái kia… quản gia tiên sinh… không lùi ra ngoài sao?” khuôn mặt ngăm đen lại lộ ra tia đỏ ửng, cự vật của quản gia ở trong cơ thể hắn tựa hồ lại trướng lớn thêm.
Quản gia tiên sinh hừ nhẹ một tiếng, “Vừa rồi còn không biết ai muốn ta luôn ở trong thân thể hắn đâu, chủ nhân còn chưa học bài xong, ra làm sao có thể đi ra ngoài?”
“Cái gì… cái gì?!” ma thần đại nhân sắc mặt một trận xanh một trận trắng, thiếu điều chút nữa thì hôn mê, quản gia tiên sinh còn nói chưa có học xong? “nhưng là… quản gia tiên sinh vừa mới … không phải…”
“chủ nhân bất quá mới đọc được một đoạn ngắn, còn nửa quyển nữa cơ mà, mau nghỉ ngơi đi, như thế này chủ nhân còn phải chịu…” y cũng không muốn làm cho ma thần quá mệt mỏi, như vậy sẽ mất đi lạc thú hoan ái..
Lúc này ma thần thực muốn đâm đầu ch.ết quách cho xong.
Nheo lại mắt vàng, nhìn thấy ma thần đại nhân tinh thần còn sáng láng cấp chính mình than thở, quản gia tiên sinh quyết định hủy bỏ thời gian nghỉ ngơi, “chủ nhân thoạt nhìn không sai biệt lắm, chúng ta tiếp tục đi.”
Gì? Còn muốn tiếp tục? không cần a—cứ như vậy nhất định sẽ ch.ết mất… “ không cần, ta không cần mà! Quản gia tiên sinh buông ra!”
Làm như không có nghe thấy tiếng của người nào đó, Khấu Đức ra khỏi cơ thể ma thần, đem Tư Mại Nhĩ đang giãy dụa không ngớt ghé vào trên giường nâng cao eo hắn lên, bài khai hoàn mỹ mông cánh hoa, lộ ra mật huyệt có chút sưng đỏ, bạch dịch của chính mình vừa tiết ra ở trong cơ thể ma thần chảy ra, mà Tư Mại Nhĩ lại khẩn trương nhích tới nhích lui.
Rất ȶìиɦ ɖu͙ƈ, sách. Dục vọng của Khấu Đức lại bị dụ đứng lên, y để cho nam căn có chút trướng đau của chính mình để ở trước cửa mật huyệt của ma thần, không đợi ma thần chuẩn bị tốt liền kéo phần eo của ma thần xuống hướng về phía mình, ‘phốc tư’ một tiếng, nhiệt vật ‘nhỏ’ kinh người lại sáp nhập vào huyệt kính non mềm.
“A, không cần…” trong cơ thể lại bị lấp đầy, cơ thể ma thần trải qua cao trào liền mẫn cảm dị thường, quản gia mới chỉ đi vào, hắn cơ hồ sẽ đạt tới đỉnh lần thứ hai “Không… Ô…”
“Chúng ta bắt đầu vấn đáp đi chủ nhân.” Quản gia gợi lên tà mị tươi cười, bắt đầu trừu sáp trên diện rộng.
“A a… A… Không cần… Không được…” dưới loại tình huống này muốn vấn đáp cái gì chứ! Ma thần hai mắt đẫm lệ mù sương, không cách nào chống cự được tùy ý quản gia đối hắn ‘ ta cần ta cứ lấy’.
“Câu thứ nhất, yêu vật bạo động giằng co bao năm? Tạo thành tổn thất gì cho ma đại lục?” quản gia mặt không đổi sắc hỏi, dưới thân động tác xỏ xuyên không ngừng.
“a… Ân… liên tục… Ba năm… Ma đại lục… bị thiên tai… địa hình thay đổi… a…” ma thần một bên thở gấp, một bên vẫn ngoan ngoãn trả lời.
“Tốt lắm, câu thứ hai…”
Thanh âm thân thể va chạm vào nhau, tiếng vang ɖâʍ mỹ khi nội bích cũng d**** vật ma sát với nhau không ngừng vang lên phối hợp cùng âm điệu bình tĩnh và thở dốc nặng nề.
Đây chính là “thân giáo” của quản gia.
Cho nên không cần hỏi vì sao quản gia lại có thể nhét một đống tri thức vào trong đầu ma thần.
Mỗi lần đều “đi học” như vậy, cho dù là ma thần cứ mở sách là ngủ gật, cũng sẽ dành thời gian liều ch.ết mà đem tất cả những gì viết trong sách ghi vào trong đầu.
A, là nói, cho dù ma thần có trả lời chính xác câu hỏi của quản gia đi chăng nữa, quản gia vẫn y như cũ lấy danh nghĩa thưởng cho hắn mà khiêng người đi, ma thần bị khiêng kỳ thật cũng rất thích ý.
Một kẻ nguyện đánh, một người nguyện chịu, ai có thể nói gì nào?