Chương 96: Sóng gió nổi lên
Một đám cao thủ hùng hùng hổ hổ bày ra thiên la địa võng, cuối cùng cứ như thế thất bại tay không mà về. À mà cũng không đúng! Bọn hắn vẫn là đem về một thứ đây này. Chính là Tinh Diện cùng ngọc giản chứa màn dạo đầu nóng bỏng của Bạch Tề và Hạ Nhu.
Cao tầng Bạch Gia sau khi nhận được tin tức, mặt mũi liền nhăn như đít khỉ, thậm chí có kẻ thổ ra một búng máu vì tức giận quá mức. Quả là trộm gà không được còn mất nắm thóc.
Có bài học từ Bạch Gia, không còn có kẻ nào tơ tưởng đến việc truy tìm tên cao thủ bỉ ổi kia nữa. Thành ra các giao dịch vẫn cứ đều đều, nhưng mọi chuyện cũng dần dần chìm xuống. Một phần vì Bạch Gia cùng Hàn Thủy Cung ra sức áp chế. Một phần vì sắp tới chuẩn bị diễn ra hai sự kiện rất lớn, có ảnh hưởng tới toàn bộ các thế lực trên Thiên Nguyên đại lục.
Đầu tiên chính là Thiên Nguyên Đấu Giá hội, được tổ chức bởi Hiệp Hội Luyện Dược Sư và Hiệp Hội Luyện Khí Sỹ, bắt đầu từ tháng tư sắp tới.
Nói sơ qua thì đây là đại hội đấu giá lớn nhất Thiên Nguyên đại lục, thậm chí cũng có thể nói là quy mô nhất Nguyên Giới. Cứ năm năm lại được tổ chức một lần tại Thiên Nguyên quảng trường, thu hút một lượng nhân khí cực kỳ khủng bố.
Mà nói tới Thiên Nguyên Đấu Giá hội, thì phải nói tới người tổ chức là hai hiệp hội lớn nhất Thiên Nguyên đại lục, sở hữu nguồn tài phú gần như vô cùng vô tận, thiên tài địa bảo càng là không thiếu. Tu sỹ trên con đường tu luyện cần thiết nhất là gì? Chẳng phải là đan dược cùng pháp khí sao.
Mà hai hiệp hội này lại là độc nhất, gần như lũng đoạn toàn bộ thị trường đan dược cùng pháp khí của Thiên Nguyên đại lục, nên đã sớm tích tụ được một nền móng vô cùng đồ sộ, không có một thế lực nào khác có thể so sánh với.
Cho nên hội đấu giá do bọn họ tổ chức há lại có thể tầm thường.
Hơn nữa Thiên Nguyên Đấu Giá hội cũng không phải chỉ đấu giá mình vật phẩm của bọn họ, mà còn có vật phẩm của các thế lực khác gửi tới nữa. Nhiêu đó đã đủ thấy, quy mô của đại hội đấu giá này lớn tới mức nào.
Sự kiện thứ hai xảy ra ngay sau khi Thiên Nguyên Đấu Giá hội kết thúc, chính là Đại Hội Giao Lưu của Thiên Nguyên Học Viện.
Theo như thông báo từ trước thì đáng lẽ phải tới cuối tháng chín năm nay thì sự kiện này mới được tổ chức. Nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà thay đổi, tiến hành vào cuối tháng tư.
Nếu như chỉ nghe sơ qua, thì sự kiện này không thể nào sánh bằng Thiên Nguyên Đấu Giá hội mới phải. Dẫu sao thì nó cũng chỉ liên quan tới thế hệ trẻ của Thiên Nguyên đại lục, chứ không có ảnh hưởng sâu rộng đến mọi tầng lớp như đại hội đấu giá.
Thế nhưng đại hội này vẫn thu hút sự chú ý cực độ, thậm chí còn vượt qua cả đại hội đấu giá đấy. Nguyên nhân chân chính nằm ở phần thưởng của Đại Hội Giao Lưu này, một phần thưởng đủ để cho bất cứ thế lực mạnh mẽ nào cũng phải đứng ngồi không yên.
Tốp năm mươi kẻ đứng đầu, sẽ được Lâm Thanh Phong đích thân dẫn vào trong Cửu U Chi Địa.
Như đã nói qua từ trước, địa phương này chính là nơi khiến cho Lâm Thanh Phong lột xác, hóa kén thành điệp. Từ một tên Sinh Thần Cảnh bình thường, trở thành một trong bảy chí cường giả mạnh nhất Nguyên Giới.
Cái dụ hoặc khủng bố này, tất nhiên sẽ khiến cho các đại thế lực phải một hồi tính toán, không thể nào mà xem nhẹ.
Lớp trẻ, lớp già, tiểu thế lực, đại thế lực… tất cả đều mang một tâm trạng… một động cơ… một mục đích không giống nhau, có chăng giống ở chỗ khiến cho đại lục này phải thay đổi.
Thiên Nguyên đại lục đã sớm biến thiên, bây giờ càng xuất hiện thêm những thay đổi cực lớn, trước nay chưa từng có.
oOo
Trần Gia.
Bên trong một căn phòng khá lớn, nhưng bày biện lại cực kỳ đơn giản, toát lên phong vị giản dị cao nhã.
Một người thiếu niên chưa tới hai mươi tuổi nằm tựa người trên chiếc ghế dài, hai mắt nhắm hờ nhưng lại ánh lên tinh quang sắc lẹm. Từ cơ thể toát ra một cỗ thần thái trưởng thành hiếm có, khác biệt hẳn so với tuổi tác thực của hắn, khiến người ta không thể nào mà phán đoán.
Cộc! Cộc! Cộc!
Một tràng âm thanh gõ cửa vang lên, phá tan đi sự yên tĩnh của nơi này.
Tên thiếu niên khẽ nghiêng người ngồi dậy, với tay nâng tách trà ở bên cạnh lên uống một ngụm, sau đó nói vọng ra:
- Vào đi!
Lời hắn vừa dứt, cánh cửa phòng liền bị đẩy bung ra, bước vào một nam tử trung niên.
Tên thiếu niên không có đi nhìn xem người tới là ai, giống như hắn đã đoán được từ đầu. Khóe môi nhếch lên mỉm cười ung dung, mân mê tách trà, nói:
- Đã có kết quả gì chưa?
Người nam tử trung niên tiến tới gần tên thiếu niên, đặt xuống bàn một chiếc ngọc giản, sau đó nói:
- Theo lệnh của thiếu gia, ta đã tổng hợp tất cả thông tin vào trong ngọc giản này, chỉ là không có người nào giống như thiếu gia nói.
Lời của hắn nói ra liền khiến tên thiếu niên mày kiếm nhăn lại, dường như có chút không vui. Điều này khiến tên nam tử trung niên nội tâm không khỏi lo lắng, đắn đo một hồi vẫn là nói ra:
- Mặc dù không có tìm ra được, nhưng ta có nghe ngóng được chút thông tin, không biết có giúp ích gì cho thiếu gia không?
Tên thiếu niên hai mắt khẽ sáng, rốt cục cũng ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào tên nam tử:
- Nói!
Tên nam tử trung niên nào dám chậm trễ, liền vội vàng trả lời:
- Ta từ một số nguồn tin mà biết được, trong khoảng thời gian mà thiếu gia nói tới, Táng Binh Chi Địa có xuất hiện một số cao thủ không thuộc về Thiên Nguyên Đại Lục.
Tên thiếu niên cau mày một hồi, sau đó nghi hoặc nói:
- Ý của ngươi là vị tiền bối kia không phải người của Thiên Nguyên Đại Lục?
Nam tử trung niên khẽ gật đầu, giống như khẳng định lại phán đoán của mình, đoạn ánh mắt có chút phức tạp, nhẹ giọng nói:
- Nguyên Giới đại chiến, mâu thuẫn của Thiên Nguyên đại lục cùng tứ đại lục càng ngày càng lớn. Mong thiếu gia suy nghĩ cẩn thận.
Hắn chính là đang rất lo lắng, chỉ sợ thiếu gia tuổi trẻ bồng bột, hành động không suy nghĩ mà rước đại họa về cho gia tộc. Nếu quả thực vị cao nhân kia là người của tứ đại lục, một khi chuyện lão cùng thiếu gia có liên hệ bị lộ ra, liền để lại một hậu quả khó lường, thậm chí có thể dẫn đến diệt tộc đấy.
Tên thiếu niên trầm tư một hồi, không biết suy nghĩ gì trong đầu. Một hồi lâu sau hắn liền ngã lưng ra ghế, mỉm cười một cách thản nhiên, tròng mắt đen nhánh nhìn tên nam tử, nói:
- Ta biết rồi, ngươi có thể lui… Nhớ kín mồm kín miệng.
Mặc dù còn lo lắng trong lòng, nhưng nam tử trung niên cũng không thể làm gì được, chỉ có thể gật đầu tuân mệnh, sau đó cáo lui khỏi phòng.
Đến khi bóng dáng của nam tử kia hoàn toàn rời khỏi, khóe môi của tên thiếu niên mới nhếch khẽ lên, lẩm bẩm:
- Ngoại lục cường giả… Thì đã sao? Chỉ cần có thể giúp ta, ta liền coi hắn là minh hữu…
Hắn, không ai khác chính là Trần Lôi.
oOo
Đây là một vùng không gian mơ hồ, bạch khí trắng ngà như sữa vờn quanh khắp nơi. Một tòa cổ điện xác xơ lơ lửng ở trong hư không, đắm chìm trong bạch khí, thi thoảng lại phát ra một luồng khí cơ mạnh mẽ.
- Một đạo phân thân đã ch.ết… Không biết là kẻ nào ra tay?
Từ bên trong cổ điện vang lên thanh âm nghi hoặc, lại khiến cho cổ điện run rẩy không ngừng, chấn tan toàn bộ bạch khí xung quanh.
- Đáng tiếc a! Chỉ cần một chút nữa thôi liền có thể hoàn mỹ…
Tiếng thở dài vang vọng tràn đầy tiếc nuối, giống như đã nắm được một thứ gì đó trong tay, nhưng rốt cục vẫn để nó vụt mất vậy.
Một thân ảnh chầm chậm từ trong cổ điện bước ra, đứng im trên bậc thềm bằng đá. Hắn dáng người không cao, nhưng thập phần chắc nịch, một thân áo trắng lại càng tôn lên vẻ phong hoa tuyệt đại.
Tuổi của hắn còn rất trẻ, có lẽ không quá hai mươi, đôi mắt sáng ngời, tinh thần quắc thước. Đặc biệt là bái tóc bạch trắng như tuyết, xõa dài trên vai khiến hắn càng thêm nổi bật. Mỗi bước đi nhìn thì nhẹ nhàng trầm ổn, nhưng lại toát ra một sự chắc chắn vững trãi, một cỗ vô địch ý chí như có như không ẩn hiện quanh thân.
Với độ tuổi của hắn mà lại có được loại phong thái này, không phải hạng thiên tài bình thường có thể so sánh với. Đây tuyệt đối là một cái siêu cấp thiên tài.
- Cửu Bạch Linh Nguyên đan có thể coi là đã đại thành, cũng nên xuất quan rồi… Không biết bên ngoài bây giờ thế nào? Thực muốn xem xem là kẻ nào dám giết ch.ết phân thân của ta.
Hắn… không ngờ lại là Bạch Khôi.