Chương 5: Những năm tháng yên bình
Ba năm sau.
Kể khi Vũ là và Tần gia lập hôn ước cho Vũ Thiên Quân và Tần Thanh Thanh, cả hai gia tộc đều gặp đả kích. Tuy rằng không lớn thế nhưng cũng là phiền phức không nhỏ, cứ không lâu sẽ truyền đến có gia tộc hay tông môn nào đó mạo phạm Vũ gia hoặc Tần gia, những gia tộc, tông môn này có thể là thế lực phụ thuộc của Vũ gia hoặc Tần gia, cũng có thể là thế lực khác, thế nhưng Lý, Lục, Phong tam gia gần đây vậy mà không làm khó dễ Vũ gia, điều này cũng mấy người hiểu, bọn hắn đối ngoại nói là không muốn tham gia phân tranh, sẽ đứng ngoài trung lập. Cứ như thế, các thế lực lớn cũng không xảy ra phân tranh quá lớn, tuy nhiên cũng có vài lần xảy ra nghiêm trọng cuộc chiến.
Gần hai năm trước, Tần gia thế lực phụ thuộc Ngọc phong tông làm phản tấn công sản nghiệp Tân ra sau đó quay sang phụ thuộc Viên gia, Tần gia tức giận vậy mà phái gần hai mươi danh Thông thần cảnh cùng với trăm tên Thiên đan cảnh cường giả đi diệt Ngọc phong tông. Ngọc phong tông cũng được xem là đỉnh phong nhị lưu thế lực, có hai tên Thông thần cảnh lão tổ tọa trấn, thế nhưng đối mặt với Tần gia vẫn chưa đủ nhìn ah, trận chiến kéo dài chưa đến nửa ngày, Ngọc phong tông gần như hủy hoàn toàn thì Viên gia bất ngờ phái tời mười danh Thông thần cảnh, hơn năm mươi tên Thiên đan cảnh cùng với hai tên Thần cảnh đại năng, muốn một lần diệt Tần gia đoàn quân. Không ai ngờ tới Tần gia cũng phái tới một vị Thần cảnh đại năng, hắn một người áp chế hai vị Thần cảnh Viên gia, để cho phía dưới cường giả chém giết, hơn một ngày sau, Viên gia trọng thương rút đi, nghe nói hai vị Thần cảnh đều bị thương, tổn thất mấy vị Thông thần cường giả, Thiên cảnh cường giả thì càng nhiều, Ngọc phong tông toàn diệt, có cần mấy tên Thiên đan cảnh theo Viên gia rút đi, sau việc này Viên gia cùng Tần gia suýt chút nữa đánh lên, thế nhưng quỷ dị ngưng chiến. Qua đây, thế nhân thêm một lần nhận thức bát đại thế gia đáng sợ, phải biết, Nhất lưu tông môn may mắn lắm mới có Thần cảnh tọa trấn, đó cũng là thần long thấy đầu không thấy đuôi ah.
Thêm nữa, một năm trước, Vũ gia dòng chính Vũ Thế Nguyệt bị phát hiện ở Thái âm bí cảnh sau đó bị đại lượng cường giả đuổi giết, thậm chí có cả Thần cảnh đại năng mà lại không chỉ một vị. Để mọi người giật mình khiếp sợ đó là Vũ gia một vị Thần cảnh xuất hiện, một tát đập ch.ết hai vị Thần cảnh đại năng tham gia truy sát cùng rất nhiều Thông thần cường giả thế nhưng cũng không tìm thấy Vũ Thế Nguyệt. Trước khi rời đi hắn để lại ngoan thoại “Vũ gia ta không muốn ra ngoài cũng không phải cái gọi là Thế gia các ngươi là cái gì đáng sợ, hừ!”. Người xuất thủ là Vũ Thần Phách. Sau khi hắn rời đi không lâu, lại có Thần cảnh đại năng đến đây tr.a xét thế nhưng không phải là tìm Vũ Thế Nguyệt, bọn hắn nhìn gần cả một đoạn sơn mạch biến mất thì hãi nhiên ngưng trọng rời đi. Đến đây thế nhân càng hiểu thêm Vũ gia đại năng đáng sợ, Vũ gia lúc này có lẽ cũng không phải yếu nhất trong Bát đại thế gia.
Bên ngoài nháo như thế nào cũng không ảnh hưởng chút nào lên Thanh Vân tinh, cả tinh cầu êm ả phát triển dường như bên ngoài tinh không kia cũng không có gì liên quan tới bọn họ. Trong ba năm, Vũ gia đời thứ năm vậy mà một lần giếng phun, có hơn mười tên hài tử ra đời, dị tượng sinh ra không ít, đặc biệt, xuất hiện Cửu âm ma thể làm cho Vũ gia thở dài không thôi, nếu bọn chúng không sinh vào lúc này có lẽ sẽ bình an mà lớn lên xưng bá thế gian ah. Việc này cũng làm cho Vũ gia càng thêm kiên định làm trước đường lui, chỉ cần có người còn sống, Vũ gia hắn sớm muộn cũng trở về, không những thế còn là hoàng kim trở về, máu tanh trả thù! Thế nhưng, việc này cũng chỉ có nội trong Vũ gia đời trước, đời thứ năm Vũ gia cơ bản là không biết chút nào, bọn hắn cũng không được đi ra bên ngoài mà gần như bị ép ở Ma Thần sơn chơi đùa, cũng đôi khi có người Tần gia mang theo Tần Thanh Thanh tới đây, nàng cũng năm tuổi rồi nha.
Ba năm, Vũ Thiên Nguyên cũng đã mười hai tuổi, tu vi Nhân đan cực hạn, hắn đang không ngừng áp chế tu vi, ngũ hành tương sinh khiến hắn gần như luôn ở trạng thái đỉnh phong, vượt cấp chém giết hắn làm như ăn cơm uống nước, đối thủ của hắn lúc này đa phần để là sơ kì Thiên đan yêu thú! Vũ Thiên Nhật lúc này cũng mười một tuổi, tu vi cũng đã Nhân đan trung kỳ, hắn tu hồn cũng đạt tới Nhân đan cực hạn, chém đi không ít Địa đan yêu thú, cũng là một cái thế yêu nghiệt ah! Vũ Thiên Phượng vẫn chưa kích phát Thiên phượng thể, tu vi vẫn Khai mạch cảnh nhưng khí tức mạnh hơn rất nhiều, giao đấu với không ít Nhân đan cảnh yêu thú. Nói đến Vũ Thiên Quân thì mọi người càng quái lạ rồi, hắn ba năm này an phận đến không hợp lẽ thường, suốt ngày trong đồ thư quán đọc sách, làm cho mọi người không biết hắn định làm gì. Kì thực ba năm này hắn đã tìm thấy chút manh mối của Ma Thần sơn, sử dụng thông thiên nhãn nhìn toàn bộ Ma Thần sơn, nhìn kết cấu của nó, Ma Thần sơn vậy mà là một đại trận đang ngủ đông! Hắn thông thiên nhãn chỉ tìm được một mắt trận ngay dưới đồ thư quán do đó hắn gần như ở đồ thư quán ba năm để tìm hiểu mát trận này. Dĩ nhiên hắn cũng đọc qua không ít tri thức về trận pháp cũng như vấn đề tu luyện, dĩ nhiên hắn nhìn thấy vài thứ hữu dụng.
Ví như đại ca hắn, Vũ Thiên Nguyên! Thông thường tu gia khi khai mạch sẽ có chín mạch, chín mạch hội tụ một điểm là thành Tụ nguyên cảnh, tụ nguyên cực hạn sinh ra Nhân đan, Nhân đan cực hạn sinh Nguyên anh thành tự Địa đan, Địa đan cực hạn tự hành sinh ra hồn lực (vốn có ở trong thức hải) thành tựu Thiên đan, Thiên đan thông với thức hải sinh ra Nguyên hồn thì thành tựu Thông thần.... Tuy nhiên đó là thường thức, Vũ Thiên Nguyên khác hẳn thường nhân, hắn khai mạch là chín chín tám mươi mốt mạch! Hắn mỗi một kim đan do mười sáu mạch hội tụ, cón một chủ mạch thông thẳng tới thức hải, điều này làm cho Vũ Thế Thần suy đoán, Vũ Thiên Nguyên chỉ cần đủ hồn lực cho dù là ngoại lực cũng có thể trục tiếp thành tựu Thông thần cảnh! Đây là bí mật của hắn và đại ca, gia tộc không có ai biết vì bọn hắn cũng không nhìn thấu được ngũ hành lực do năm viên kim đan sinh ra. Ví như hắn! Hắn khai mạch cũng là tám mươi mốt mạch, thành tựu chín viên Nhân đan, hình thành làm cho hắn cũng phải khiếp sợ chỉ có trên lý thuyết cửu khiếu Nguyên anh, hắn thình lình đã là Địa đan cảnh! Thực ra đây là hắn không tu hành duyên cớ, hắn đã hình thành Nguyên hồn, lấy tài nguyên Vũ gia, hắn rất có khả năng trong ba năm đã thành tựu Thông thần cảnh! Thế nhưng làm cho hắn thất vọng là hắn vậy mà không có thiên kiếp, lôi kiếp dịch hắn nghiền không thôi ah! Nói đến phụ thân hắn Vũ Thế Thần cũng là tám mươi mốt mạch, hình thành chín viên Nhân đan thuần màu đen lôi thuộc tính, Nguyên anh, Nguyên hồn cũng là lôi thuộc tính, có lẽ đây là Độ ách cổ thể nguyên nhân. Hắn cũng suy đoán thân mang Thái âm thiên thể Vũ Thế Nguyệt cô cô hắn, Thái Dương ma thể Vũ Thiên Dương đường đệ hắn, Cửu âm ma thể Vũ Thiên Liên muội muội hắn cùng với chưa kích phát Thiên phượng thể Vũ Thiên Phượng có lẽ cũng là khai mạch tám mươi mốt mạch đáng sợ thiên phú. Chính hắn cũng phải giật mình suy đoán của mình, phải biết vượt qua chín mạch đã không phải là bình thường có thể nghĩ, huống chi là cực hạn tám mốt mạch, không cần nói bọn hắn những tên này khác biệt, chỉ cần thân mang Thiên hồn thể Vũ Thiên Nhật đường ca hắn lớn lên, Liệt Thần tinh vực có lẽ là vật trong túi Vũ gia! Thế nhưng chuyện này để nói sau ah! Lúc này hắn đang suy đoán, huyết mạch Vũ gia hắn có lẽ không đơn giản, e rằng đến cả lão tổ của hắn cũng đang suy đoán việc này, số mệnh cũng không thể đổ dồn vào một gia tộc được.
“Haizzz... Suy nghĩ mãi cũng không phải cách ah, xem ra ta nên ra ngoài học hỏi rồi”. Vũ Thiên Quân đứng dậy rời thư đồ quán lầm bẩm nói. “Thái gia gia, ta đi nha!”. Hắn quay đầu nói với hư không một tiếng. Hắn biết ở thư đồ quán có một vị thái gia gia tọa trấn chỉ là hắn không biết là ai thôi, người này tu vi cao đáng sợ cũng không hiện thân gặp hắn lần nào, không biết là đang âm mưu gì.
“Huh! Đi đi, Tần gia nha đầu kia đã ở...”. Một giọng nói mang theo sủng nịch từ hư không vọng tới.
“Nàng lại tới...”. Vũ Thiên Quân chán trường nói. “Tình thánh ta còn chưa muốn kết hôn đây...”. Hắn suy nghĩ.
“Ha ha, tiểu tử ngươi ah! Nàng ngày sau chắc chắn là một mỹ nhân bại hoại ah, cũng không ủy khuất ngươi, đi thôi!”. Trong hư không lại truyền ra giọng cười trách mắng.
“ Hì hì...”. Vũ Thiên Quân cười xấu hổ quay đầu liền đi.
“Vẫn không nhìn ra tiểu quỷ này là cái gì tu vi, quái lạ!”. Trong hư không có người nói khẽ. “Haizzz... hi vọng chúng ta những lão già này có thể bảo vệ các ngươi yên bình...”. Nhìn theo bóng lưng dời đi của Vũ Thiên Quân, hắn thở dài. Xem ra sắp có chuyện xảy ra rồi.
Vũ Thiên Quân chạy về hướng Vọng Nguyệt hồ, đây là nơi bọn hắn đời thứ năm thường hẹn nhau, lúc này trên mặt hồ ánh sáng đan xen lóa mắt, một vòng tròn năm màu tỏa sáng tỏa ra nồng đậm áp bách, đây là ngũ hành hoàn thần thông của Vũ Thiên Nguyên, cả Vũ gia chỉ có mình hắn có vì đây là thần thông chỉ Ngũ hành thánh thể hắn sở hữu. Lúc này hắn đứng trên mặt hồ như trích tiên, quần áo không nhiễm chút nước, mặt vẫn còn nét trẻ con nhưng dần có nét nghiêm nghị, là một lĩnh quân nhân vật ah! Hắn giương ra ngũ hành hoàn bị động để cho Vũ Thiên Nhật cùng với Vũ Thiên Phượng oanh kích vậy mà không hề có một gợn sóng, phải biết, ngũ hành hoàn là một môn công phòng nhất thể mà hắn dựa vào khi đại chiến với Thiên cấp yêu thú đây!
“Ha ha, Thiên Nhật, thần hồn của ngươi quỷ dị cũng không có khả năng xuyên qua ngũ hành hoàn của ta. Thiên Phượng ah! Chờ ngươi kích phát thiên phượng thể có thể sử dụng một chút uy lực của Hỏa phượng linh thì may ra có cơ hội làm rung chuyển Ngũ hành hoàn của ta!”. Vũ Thiên Nguyên cười đắc ý nói.
“Hừ, đại ca ngươi không cần nói! Cho ngươi nếm chút đau khổ! Hồn phược! Đi!”. Vũ Thiên Nhật đỏ mặt quát to, vung tay lên. Pháp bảo của hắn là một cây đàn cổ tỏa ra nồng đậm sinh cơ, lúc này theo tay hắn gảy lên phát ra gợn sóng tấn công về phía ngũ hành hoàn.
“Uy, đại ca lại bắt nạt ta! Hỏa Phượng linh, đi!”. Vũ Thiên Phượng tức giận nói, pháp bảo của tiểu cô nương này là một cây quạt màu đỏ có nồng đậm hỏa thuộc tính, phát ra một cột lửa bắn về phía ngũ hành hoàn.
“Ây, đại ca nói đùa ah! Như thế nào đánh ra chân hỏa rồi...”. Vũ Thiên Nguyên tỏ vẻ giật mình nói, thế nhưng như hắn nói, cả hai đạo công kích chỉ làm cho ngũ hành hoàn run lên một cái, hắn lông tóc không tổn hao gì. “ Hắc hắc, các ngươi còn phải tu luyện thêm ah, cẩn thận lão tứ vượt qua”.
“Oa! Thiên Nguyên ca ca thật là lợi hại!”. Lúc này ở trong đình giữa hồ truyền đến một tiếng duyên dáng kêu to. Ở đây ngồi một tiểu cô nương năm sáu tuổi, nàng mắt to sáng rõ ràng, gương mặt tinh sảo, tương lại có lẽ là một mỹ nhân đương thế.
“Ha ha, Thanh Thanh muội tử đã đến ah”. Vũ Thiên Nguyên ra vẻ đại nhân nói. Từ hai năm trước Vũ gia quyết định xung quanh Vọng Nguyệt hồ chỉ cho phép đời thứ năm tới, ngoại nhân không được đặt chân, điều này làm để bảo đảm Vũ gia con em không bị lộ ra bản thân dị thể, thậm chí còn hạ xuống cấm chế ở đây, đương nhiên, Tần Thanh Thanh là ngoại lệ!
“Hì hì, ta đến được một lát rồi nha, đang xem mọi người luyện công”. Nàng lúc này đã năm tuổi, cũng hiểu đôi chút tu luyện, lúc này cũng đã đả thông 6 mạch, như vậy mới thấy thiên phú của Vũ gia đời này có bao nhiêu kinh thế hãi tục!
“Ha ha, chúng ta chỉ diễn luyện chút thôi, đợi một lát tên tiểu quỷ kia sẽ tới...”. Vũ Thiên Phượng hào phóng nói, có lẽ là do thể chất, nàng đặc biệt hiếu động hơn bình thường!
“Thiên Quân cũng mau tới rồi! Hắn suốt ngày một chỗ đọc sách...”. Vũ Thiên Nhật đạm mạc nói. Hắn người này có vẻ không được hào hứng lắm, luôn một bộ lạnh nhạt.
“Hừ, tên kia biết ta đến không biết có chạy đi đâu mất không?”. Tần Thanh Thanh chống nạnh hừ hừ nói.
“Uy uy, tiểu nương tử, bản thiếu gia há lại sợ ngươi?”. Lúc này một giọng nói vang đến, một bóng tiểu nhân đạp nước đi vào đình viện đúng là Vũ Thiên Quân.