Chương 86: Đụng vào bên trong (Cao H)
"Lợi dụng anh xong liền nghĩ có thể dễ dàng rời đi sao... Ân?" Giọng điệu hơi gợi cảm làm thân mình Mạc Nghiên run nhè nhẹ. Thân mình cô chậm rãi lắc lư theo động tác ra vào dưới thân của anh, cái miệng nhỏ bắt đầu tự động phun ra vài thanh âm cầu xin tha thứ nhỏ vụn.
"Huhu... Đừng... Uyên... Nhẹ... Chút...Sẽ..... Hư mất... Ngô ha a... Ân a..." Từng giọt nước mắt sung sướng trượt xuống làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ tinh xảo chảy hai dòng nước mắt mờ mịt.
"Cho dù đã làm nhiều lần, tiểu huyệt của bảo bối vẫn nhỏ và chặt như vậy... Làm thế nào cũng đều không hư..." Đôi mắt tà tứ dù bận vẫn ung dung nhìn bé con chịu sự khống chế của ȶìиɦ ɖu͙ƈ, môi mỏng hé mở thỉnh thoảng nhẹ nhàng phun ra từng đợt mùi thơm, tiểu huyệt nhỏ hẹp không ngừng mát xa và ɭϊếʍƈ ʍút̼ côn th*t. Đột nhiên, Mộc Trạch Uyên xoay người ngồi rồi làm cô khóa ngồi ở giữa phần eo và bụng của anh. Chỗ kết hợp ɖâʍ mĩ của cô và anh không hề có một khe hở nào khiến côn th*t tràn đầy gân xanh càng xâm nhập tiểu huyệt nhỏ xinh.
"A... Đi vào... Huhu... Thật sâu..." Tư thế làʍ ȶìиɦ Quan Âm ngồi đài sen làm Mộc Trạch Uyên đâm thẳng vào tử cung của cô. Khoái cảm kì diệu khiến Mạc Nghiên sợ hãi chống bả vai của anh muốn đứng dậy nhưng khi tiểu huyệt cô rút ra thì anh lại cố định eo cô rồi ấn thật mạnh xuống. Cảm giác kích thích mãnh liệt ở tử cung khiến cô theo bản năng co rút tiểu huyệt chặt hẹp, không ngờ rằng lại càng thêm kích thích mãnh thú trong cơ thể của người đàn ông.
"Ân... Hừ..." Mộc Trạch Uyên bị tiểu huyệt kẹp đến mức nhịn không được bắn một chút, cánh môi hơi nhấp. Anh nhẹ nâng hai mảnh cánh mông cô lên rồi lại dùng sức ấn xuống làm tiểu huyệt nuốt hết côn th*t thô dài sau đó chợt rút ra. Mật dịch trong tiểu huyệt chảy ồ ạt ra ngoài làm lông tơ ướt nhẹp.
Anh từ từ rút ra rồi lại hung hăng đâm vào, tốc độ dần dần nhanh hơn, côn th*t dữ tợn biến mất ở trong hai mảnh cánh hoa phấn nộn rồi sau đó hơi hơi lộ ra. Thỉnh thoảng, quy đầu đỏ thẫm cọ xát viên trân châu sưng đỏ. Kiện eo đâm về phía trước, côn th*t to lớn thô sưng hung hăng tách tầng tầng lớp lớp vách thịt ra chạm vào cổ tử cung hơi hé mở thẳng đâm đến vách tường tử cung kiều nộn.
Hưởng thụ khoái cảm bị tiểu huyệt kẹp ʍút̼, Mộc Trạch Uyên không ngừng lắc lư mông cong đâm chọc tử cung đang run rẩy, tần suất đâm chọc nhanh hơn, mỗi một chút đều va chạm vào sâu bên trong.
"Thật sâu... Đụng vào bên trong... Đi ra ngoài... Ha a... Huhu... Thật đầy... Thật nhiều... Uyên... Đừng như vậy... Em sắp điên mất rồi..." Giống như bị lạc tâm trí, Mạc Nghiên nói năng lộn xộn điên cuồng rên rỉ, tay nhỏ gắt gao túm sợi tóc của Mộc Trạch Uyên, ánh mắt mê ly tiết lộ cô sớm đã đắm chìm ở trong cơn làʍ ȶìиɦ kịch liệt.
Đột nhiên, một bàn tay chen vào giữa Mạc Nghiên và Mộc Trạch Uyên, ngón tay thon dài nhẹ búng viên trân châu sưng đỏ, một bàn tay khác xoa nắn nhũ thịt, lòng bàn tay mang chút vết chai mỏng vân vê đầu v* cứng rắn, mãnh liệt kích thích truyền khắp toàn thân, tử cung bắt đầu hơi hơi run rẩy co rút, cô khóc kêu. "Ha a... Dịch... Đừng a..."
"Mới như vậy mà đã không chịu được sao? A Uyên còn chưa có bắn nha... Từ từ sẽ đến phiên anh, Nghiên Nhi nên làm thế nào a?" Ma âm trầm thấp gợi cảm xoay quanh ở bên tai, ánh mắt tan rã bị hành động của Tư Đồ Dịch làm bừng tỉnh.
"Ngô... Không biết... Buông tha em đi... Để em nghỉ ngơi... Ha a... Ân ha....." Tay nhỏ túm lấy bàn tay to làm càn của Tư Đồ Dịch nhưng lại bị anh nắm cả bàn tay đặt ở trên tuyết nhũ mượt mà rồi nhẹ nhàng xoa nắn. Cảm giác hổ thẹn làm Mạc Nghiên càng thêm cảm nhận được cây côn th*t thô to che kín gân xanh trong tiểu huyệt kia.
"Buông tha em? Vậy ai buông tha bọn ang a?" Đôi mắt xanh lục nheo lại, anh tách hai mảnh cánh hoa co rút ra rộng hơn rồi đâm thật mạnh vào tử cung kiều nộn mẫn cảm.
"Ha a..." Tư Đồ Dịch nhân cơ hội dùng móng tay véo nhập vào hoa đế nhỏ xinh kia, mãnh liệt kích thích làm Mạc Nghiên ngẩng cao cổ, mắt đẹp trợn to tan rã nhìn chằm chằm trần nhà màu trắng, tay nhỏ tự động làm theo động tác của Tư Đồ Dịch liên tục xoa nắn nhũ thịt no đủ.
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả ><