Chương 22
Tâm tình mâu thuẫn như vậy, khiến cho tiểu Yên bất giác co rút hoa huyệt, Thượng bị tiểu Yên kích thích, nhịn không được hung hăng trừu sáp vài cái.
“A… a…” Tiểu Yên toàn thân phiếm hồng, hai mắt đẫm lệ, khiến dương cương Thương lớn thêm vài phần.
“Tiểu Yên muốn ta ra phải hay không, ta mới nghe trong lời tiểu Yên muốn ta ra.”
Thương ác ý xuyên tạc lời tiểu Yên, cố ý ngưng lại trong cơ thể tiểu Yên, không tiến cũng không ra.
“Muốn… ân…”
Nước mắt tiểu Yên nhanh rơi xuống, nỗi thống khổ không thể thư giải so với khi bị người ta xuyên qua càng khó chịu, tiểu Yên xoay xoay thân mình, nội bích ma xát một chút khiến tiểu Yên thở gấp, chính là không đủ, hắn hy vọng Thương giống vừa nãy, đối xử hắn.
“Tiểu Yên không nói sao ta biết phải làm gì?”
Thương nhẫn nhịn cũng rất vất vả, tiểu Yên xoay thân mình, kéo dũng đạo ma xát, khiến Thương cơ hồ muốn vứt bỏ mọi thứ, hung hăng ái tiểu Yên, thật không biết giữ như vậy là tr.a tấn tiểu Yên hay tr.a tấn chính mình?
“Ta… ta muốn…”
“Muốn gì?” Thương cố gắng bức tiểu Yên nói ra lời hắn muốn nghe.
“Muốn… của ngươi… ân… ô ô…” Tiểu Yên nói không ra, khó chịu khiến hắn ủy khuất khóc thành tiếng.
Thương thở dài một hơi, hắn thế nào đem tiểu Yên lộng đến khóc, không muốn tiểu Yên rơi lệ, cũng không muốn tr.a tấn mình, Thương trụ lấy thắt lưng tiểu Yên, đem chính mình lui ra, rồi nắm chặt áp xuống thượng đỉnh đã cứng lên, cùng tiểu Yên chặt chẽ kết hợp.
“A a… ân… Thương còn muốn…” Tiểu Yên rên thỏa mãn yêu kiều, bị dục vọng thúc giục, tiểu Yên bất chấp tất cả thẹn thùng xoay xoay thắt lưng, kỳ vọng Thương càng nhiều yêu thương, quán xuyên.
Thương mỗi lần tiến nhập đều rất sâu, phảng phất muốn hung hăng xuyên qua mật xử mềm mại tiểu Yên, một lần nữa hưởng đến tư vị thống khổ nhưng thoải mái, tiểu Yên toàn thân kịch liệt run rẩy, bởi hắn đang đến…
“A… a a…” Tiểu Yên ngâm nga cao vút, hắn lần thứ ba phát tiết.
Thương rút dương cương ra, lật thân thể tiểu Yên lại, tóm lấy chiếc gối kê bụng tiểu Yên, nâng mông tiểu Yên lên, lại hung ác tiến vào.
“Ân a… Thương… từ bỏ… ân ân…”
“Một lát nữa thôi, cho ta.”
Thương gia tốc cử động của mình, tiểu Yên dù mới đạt đến cao trào vẫn thật mẫn cảm, bị Thương trừu sáp như vậy, tiểu Yên không chịu nổi lại đỉnh lên, Thương mãnh lực tiến vào từ phía sau, hai người đồng loạt lên đến, tiểu Yên suy yếu mệt mỏi không chịu được mê đi.
Thương luyến tiếc hôn đôi môi rồi đến hai bên má tiểu Yên, trong lòng tràn đầy vui sướng, tiểu Yên cuối cùng là của hắn.
“Hảo hảo ngủ đi!”
Thương lấy chiếc gối còn đặt ở bụng tiểu Yên lên, liền giữ tư thế mập hợp nằm bên cạnh, ôm lấy tiểu Yên, kéo chăn chìm vào giấc ngủ