Chương 57


“Lại đây.” Thương Đông Nghêu có chút không kiên nhẫn gọi lần thứ hai.
Tiểu Yên vẫn không nhúc nhích, Thương Đông Nghêu quả thực động khí.


“Nếu ngươi đói ch.ết hoặc bệnh ch.ết, ta sẽ đem toàn bộ người trong trấn này cùng ngươi bồi táng, ngay cả đại phu và Xảo Xảo cũng không ngoại lệ.” Biết rõ tiểu Yên thiện lương, Thương Đông Nghêu mới có thể uy hϊế͙p͙.
“Ngươi dám?” Tiểu Yên cuối cùng cũng đáp lại.


“Ngươi có thể thử xem.”
Tiểu Yên vốn khó hiện nên vẻ phẫn nộ hướng Thương Đông Nghêu trừng trừng, hai người giằng co trong chốc lát, tiểu Yên cũng phải thỏa hiệp ăn cơm.


Thương Đông Nghêu trong lòng thầm thở dài, nguyên nhân để tiểu Yên không cự tuyệt ăn cơm, uống thuốc chính là sợ hắn đích thật đối người trong trấn ra tay, ngoại trừ hai việc đó, tiểu Yên quyết không tiếp cận Thương Đông Nghêu, tránh cùng hắn có tiếp xúc.


Thương Đông Nghêu từ ngày đó cũng không còn bính tiểu Yên, nghĩ đến thì buồn cười, người khác còn nghĩ muốn được hắn thượng trên giường, mà hắn lại phải dùng cách thức như cường bạo để có được tiểu Yên, Thương Đông Nghêu không tránh khỏi có một chút tức giận trong lòng.


Hai người cứ thế căng thẳng trong nhiều ngày, tiểu Yên tránh né Thương Đông Nghêu, còn Thương Đông Nghêu như cố ý luôn xuất hiện trước mặt tiểu Yên. Bất quá bây giờ thì tốt rồi, mấy ngày ở cạnh Thương Đông Nghêu bị buộc chặt thần kinh rốt cuộc đã có chút giải thoát.


available on google playdownload on app store


Tiểu Yên đến trước đình ngồi hóng mát, đại phu cũng thật là, muốn dẫn Xảo Xảo đi cũng không nói, chờ đến lúc hắn đến chỗ Xảo Xảo mới biết được đại phu cùng Xảo Xảo đã đi nhiều ngày, hai người cũng không chịu thông tri hắn, thuận tiện dẫn hắn đi cùng. Trong lòng thầm mắng đại phu nhưng Vân Yên lại không hề suy nghĩ, hoặc cũng không muốn nghĩ, đại phu phải “đi xa nhà” không phải do hắn ban tặng sao, đại phu liệu còn có gan để mang hắn đi?


Tiểu Yên nhìn những hoa hoa thảo thảo trong vườn, nhàm chán muốn ngáp một cái, một đạo bóng người lặng lẽ đến sau.
“Tiểu Yên.”
Tiểu Yên cả kinh, hắn đã gặp lại Hi hai năm trước không biết ra sao mà mất tích.
“Ngươi sao lại đem chính mình biến thành bộ dạng này.” Hi nhíu nhíu mày.


Tiểu Yên có chút xấu hổ cúi đầu, hắn biết chính mình hiện tại thoạt nhìn rất yếu.
“Nếu chủ tử biết ngươi biến thành như vậy, hắn sẽ rất khổ sở.”
“Ngươi biết Thương ở đâu?” Tiểu Yên trong mắt dâng lên hưng phấn, đây là một ngày hắn thấy tối hưng phấn nhất trong mấy ngày qua.


“Chủ tử… Ân… Tiểu Yên, ngươi phải đáp ứng ta, không cần kích động, không cần khiếp sợ, bằng không ta không nói.”
“Hảo, ngươi nói gì ta đều đáp ứng, van cầu ngươi nói cho ta biết.” Hiện tại chỉ cần biết được tin tức của Thương, bắt hắn dùng mệnh đổi hắn cũng nguyện ý.


“Ân… Kỳ thật chủ tử một mực bên cạnh ngươi, hắn…”
“Vân Yên.”
Hi giải thích còn chưa xong, thanh âm Thương Đông Nghêu đã đánh gảy lời hằn, Hi nhanh chạy mất, hắn mất tích lâu như vậy, nếu để chủ tử biết nhất định bị mắng.


“Ngươi sao lại ăn mặc ít vậy, lỡ trúng phóng thì sao?” Thương Đông Nghêu mang theo ánh mắt trách cứ, ngữ khí có một tia đau thương cùng ôn nhu.


Tiểu Yên trừng mắt liếc Thương Đông Nghêu một cái, Hi đại ca nói còn chưa nói hết, đều là hắn làm hại, thiếu chút nữa là biết được tin tức của Thương.






Truyện liên quan