Chương 115

Anh Béo mang theo túi lớn vào trong tiệm cá cảnh, mấy người đứng trong phòng đều hơi ngạc nhiên, cũng có ba người cười nhạt, một người đàn ông cao lớn da hơi ngăm đen càng thêm nhạo báng, “Tôi nói nhé Béo, cậu không phải mua từ chợ mang về đó chứ, hiện tại trong siêu thị đều dùng túi bảo vệ môi trường thôi.” Lời này vừa nói xong, hai người hai bên hắn ta đều cười rộ lên, vẻ mặt khinh thường.


Thước Nhạc cũng theo vào sau anh Béo, cũng không chú ý mấy người này mà tập trung nhìn về mấy người đứng xung quanh bể cá Cẩm Lý. Khỏi phải nói, Cẩm Lý kia của hắn ta cũng đẹp lắm, một con đỏ trắng cùng một con Chiêu Hòa tam sắc. Đỏ trắng rất thuần khiết, hình vẽ trên lưng cũng rất xinh đẹp, xem ra cũng là thượng phẩm. Người này quả thật cũng có cơ sở để tự tin, chỉ là so với đám Cẩm Lý trong không gian thì chẳng đáng nhắc đến.


Anh Béo không quan tâm đám người kia, cười ha ha nói, “Lão Trương, chuẩn bị bồn cá lớn. Hôm nay anh đây sẽ cho các chú đại khai nhãn giới, xem đâu mới là Cẩm Lý chân chính.”
“Béo, được không đó?” Bạn anh Béo, Cổ Phi tiến lên trước mặt anh Béo hỏi.


“Cậu sao không tự tin thế, được mà, tất nhiên được luôn, cậu em tớ đây đã ra tay mà lại.” Anh Béo nói xong hướng Thước Nhạc giơ ngón cái. Anh luôn tuyệt đối tự tin vào Thước Nhạc và Khúc Phàm. Mấy năm nay gặp quá nhiều kỳ tích, đã sớm thành thần nhân rồi.


Nghe anh Béo nói vậy, những người trong cửa hàng đều nhìn về phía Thước Nhạc, Thước Nhạc vẫn mặc nguyên bộ quần áo cộc ở nhà, vừa rồi vào không gian bắt cá mới đổi một cái quần lanh dài, áo sơ mi màu xám cổ chữ V, mái tóc đen như mực hơi rối loạn, phía trước còn chút vệt nước, che đi lông mi, thoạt nhìn càng thêm trẻ tuổi, tựa như học sinh chưa tốt nghiệp cấp ba. Thực tế, từ sau khi đóa hóa sen thứ hai nở, thân thể đã không có thay đổi gì lớn, liên tiếp mở ra hai không gian lớn, mỗi ngày linh khí tự động bổ sung, cơ thể cậu càng thêm trẻ ra, đương nhiên, cỗ khí chất trên người cậu sẽ không khiến người ta cảm thấy cậu là học sinh cấp ba. Giờ đây đi cùng Quả Quả, người khác nhìn vào tựa như bạn học vậy, thêm một vài năm nữa, Quả Quả có thể làm anh cậu luôn, vốn không có ai tin tưởng cậu là người đã bước sang tuổi ba mươi.


Cũng vì như vậy, cả đám cũng không để lời anh Béo trong lòng, giới trẻ bây giờ đâu mấy ai thích chơi thứ này.


available on google playdownload on app store


Mặc kệ họ nghĩ thế nào, chờ sau khi cá được lấy ra mọi người đều sững sờ, túi đựng cá là túi đựng rác màu đen, túi tuy không lớn lắm nhưng bên trong đựng ba con cá, mỗi con cá kia cũng không thể quá lớn được, chắc chỉ vào khoảng 20 cm mà thôi, nhưng ba con cá của Thước Nhạc này lại có linh tính hơn những con cá khác, mỗi con tuy dài khoảng 80cm, nhưng ba con cá lớn như vậy đặt trong túi với lượng nước cũng không có bao nhiêu, thế mà chúng nó vẫn an ổn nằm đó. Thực tế, cho dù anh Béo đã nhìn thoáng qua cũng không cảm thấy sao cả, dù sao bên trong cũng là một nhóm như vậy.


Chủ cửa hàng cá lấy một bồn cá lớn đến, Thước Nhạc cầm túi trong tay, anh Béo bắt cá bên trong ra. Cẩm Lý bị người bắt được cũng không chút kinh hoảng, anh Béo liền tựa như ôm trẻ con bắt nó ra. Vừa bắt ra mọi người đều thấy, là một con Cẩm Lý đỏ trắng, màu đỏ diễm lệ mang theo những hình vẽ xinh đẹp, đỏ trắng tương giao, hai mắt có thần, lưng cao thân thể mập mạp, vô cùng xinh đẹp. Hiếm có nhất là hai mắt Cẩm Lý này có thần, vô cùng linh tính.


“Trời ơi, đây đây….” Chủ cửa hàng chỉ vào Cẩm Lý đỏ trắng kia, trợn mắt cứng lưỡi, kinh doanh cửa hàng cá cảnh lâu như vậy, hắn vẫn là lần đầu tiên thấy Cẩm Lý nào linh tính như vậy, hơn nữa, chiều dài của Cẩm Lý này khoảng hơn 80 cm, không nhỏ chút nào.


“Sao nào? Tôi không nói sai đi. Cậu xem thân thể này, thần sắc này. Chưa từng thấy qua đi.” Anh Béo nhướn nhướn mi, vô cùng đắc ý.
“Được rồi, thả nó xuống đi đã.” Thước Nhạc nhìn Cẩm Lý đang há to miệng hít thở, vỗ vỗ vai anh.


Anh Béo thả Cẩm Lý đỏ trắng kia xuống, lại vươn tay bắt ra con Đại Hòa tam sắc. Con này nhìn có vẻ càng lớn, vẻ mặt hơi hung mãnh, anh Béo ôm nó trên tay, nó giãy giụa, khiến anh Béo suýt chút nữa không ôm được.


Lúc này, người trong cửa hàng cũng không buồn nhớ tới chuyện so cá nữa, lực chú ý toàn bộ đều đặt vào mấy chú cá này.
“Thật tinh nghịch, còn một con nữa sao?” Anh Béo cũng rất ngạc nhiên, vốn nghĩ chỉ có hai con, không ngờ bên trong lại là ba con, thấy trong túi cũng không có bao nhiêu nước.


“Cậu cũng thật là, không sợ làm chúng nó nghẹn ch.ết sao, cậu thật cứ vậy mà mang chúng đến chợ cá đó hả!” Anh Béo thật không biết nói gì, lời này quả thật đã nói đúng sự thật rồi, tư thế này quả thật y như người bán cá ăn trong chợ vậy.


Mấy người khác thấy túi trong tay Thước Nhạc căn bản không có bao nhiêu nước, vẻ mặt thầm oán, cá tốt vậy đừng làm nghẹn ch.ết chứ.


Thước Nhạc sờ sờ mũi, hơi ngượng nói, “Còn không phải rất nặng sao.” Kỳ thật, nhà họ quả thật đã từng ăn Cẩm Lý, nhưng so ra thì cá chép Hoàng Hà vẫn ngon hơn, cho nên chỉ ăn đúng một lần rồi không ăn nữa.


Mấy người kia không nhìn cậu nữa, mấy người so cá với anh Béo kia cũng không ngoại lệ, đều mang vẻ yêu thích, nhưng cũng thêm chút khúc mắc.
“Thần thái này, khung xương này, tuyệt.”
“Cậu nuôi cá bao năm rồi, bao nhiêu tuổi vậy?” Chủ cửa hàng quay qua hỏi.


Thước Nhạc lắc đầu, “Tôi cũng không quá rõ đâu, nuôi nhiều năm rồi.”
Chủ cửa hàng lập tức trợn trắng mắt, chưa thấy qua chủ cá cảnh nào như vậy, “Nào nào, chúng ta kiểm tra.”


Thước Nhạc cũng kệ họ, đi đi lại lại trong cửa hàng. Nơi này buôn bán Cẩm Lý, có khoảng một nửa là Cẩm Lý Nhật Bản, nhưng đa số là cá bột, cá trưởng thành rất ít.


Cẩm Lý là một loài cá rất thú vị, nếu nuôi trong bể cá, nó cũng liền dài khoảng hai ba tắc, nếu đặt ở nơi đủ lớn, nó có thể dài đến một mét, nếu sinh sống ở trong hồ hoặc sông ngòi, nó sẽ tiếp tục lớn. Nó lớn bao nhiêu sẽ phụ thuộc vào hoàn cảnh, hơn nữa, những màu sắc trên người nó cũng luôn biến hóa.


“Bảy mươi năm. Trời ơi, thế mà bảy mươi tuổi rồi.”
“Con này còn nhiều tuổi lớn, tám mươi bảy tuổi rồi đó.”
Thước Nhạc đang ngắm cá, thì nghe thấy thanh âm sợ hãi bên kia. Vừa nhìn qua, ôi, thế mà người đã vây kín trong phòng.
“Sao vậy?” Đi tới trước mặt anh Béo hỏi.


“Cậu biết đám cá này bao tuổi không?”
Khẽ lắc đầu, sao cậu biết bao nhiêu tuổi, tuổi của động vật trong không gian như mê cung ấy, sinh nở nhanh, lớn cũng nhanh, nhưng cậu cũng không thấy thời gian trong không gian với bên ngoài có gì khác biệt.


“Cẩm Lý đỏ trắng bảy mươi tuổi, Chiêu Hòa tam sắc bảy mươi chín tuổi, còn Đại chính tam sắc kia là tám mươi bảy tuổi.” Khi anh Béo nói chuyện thì đang cầm một bình sữa cho Chiêu Hòa tam sắc uống. Con cá này uống tựa như trẻ con vừa sinh vậy, nhìn rất đáng yêu.


Thước Nhạc xem, mấy con cá này nhìn chẳng khác nhau mấy, tuổi của Cẩm Lý cùng những loại cá khác không khác mấy, sẽ xem những vòng vảy trên đó mà tính tuổi, ba Cẩm Lý này vốn được nuôi vào khoảng thời gian gần nhau, cũng chỉ khoảng bảy tám năm mà thôi.


“Tiểu huy đệ, Cẩm Lý của cậu bán cho tôi nhé, tôi đồng ý ra giá ba trăm vạn.” Chủ cửa hàng qua đây nói.
“Bán cho tôi đi, tôi ra giá hai trăm vạn cho mỗi con.” Một người đứng xem nói.


Không ngờ rằng ba chú cá này lại được nhiều người yêu thích như vậy, đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng nói, “Một nghìn vạn, tôi mua.” Lời này không phải giọng Trung Quốc chuẩn mà mang theo khẩu âm của người ngoại quốc.


Thước Nhạc nhìn ra ngoài, thấy người nọ cũng là người Châu Á, nhưng dáng vẻ kia hẳn là người Nhật Bản.
Quả nhiên, mấy người kia đi tới, khom người chào Thước Nhạc, “Chào ngài, chúng tôi ra giá một nghìn vạn mua lại ba chú cá này của ngài.” Hai mắt người nọ tỏa sáng, có chút dáng vẻ khẩn cấp.


Thước Nhạc khẽ lắc đầu. “Tôi không bán cá.” Cậu không thiếu tiền, cho tới bây giờ, cậu chưa từng nghĩ tới việc dùng không gian kiếm tiền. Những thứ trong không gian rất tốt, cây nông nghiệp, cây cảnh, gia cầm… có rất nhiều thứ có thể bán lấy tiền, nhưng Thước Nhạc cũng không muốn lợi dụng thứ này bán lấy tiền. Một là cậu không thiếu tiền, hai là những thứ đó đã không thể dùng tiền tài mà cân đo.


Hơn nữa, cậu cũng không muốn mang đồ của mình bán cho người nước ngoài.


“Xin ngài nghĩ lại, tôi ra giá một nghìn vạn.” Người Nhật Bản kia hiển nhiên rất thích ba chú Cẩm Lý này. Quả thật, ba chú Cẩm Lý này có tính đại biểu cho Cẩm Lý Nhật Bản nhất. Khác không nói, chỉ cần đưa chúng về Nhật Bản, nuôi dưỡng ra những Cẩm Lý khác cũng nhất định rất đẹp.


“Rất xin lỗi, tôi thật sự không bán.” Thước Nhạc nói xong quay qua nhìn anh Béo nói, “Anh Béo, còn đấu nữa không? Nếu không thì chúng ta đi thôi.”


Anh Béo mang vẻ mặt vui vẻ, “Đi, đi thôi.” Thấy Thước Nhạc lại lấy cái túi đựng rác kia ra, nhanh chóng nói, “Thôi, cậu đừng dùng nó nữa, lão Vương, chuẩn bị giúp bọn tôi chút đi.”
Thước Nhạc nhìn lão Vương lấy ra túi nhựa kia, cũng chẳng khác mấy, nhưng đẹp hơn chút.


Đựng cá xong, hai người ra cửa, anh Béo rất đắc ý đi trước mặt Thước Nhạc, “Chú em, cậu cho anh mượn ba con cá này vài ngày, anh đặt trong cửa hàng, cũng hưởng chút cát tường.”


Thước Nhạc không chút để ý nói, “Anh cầm đi.” Nhìn nhìn mấy người Nhật phía sau, “Nhưng anh vẫn nên cẩn thận chút, đã bị người khác thấy, không biết họ đã hết hy vọng hay chưa, nếu không vậy đi, em cầm về nhà trước, mai anh lại qua lấy.”


Anh Béo nghĩ thấy cũng đúng, “Vậy đi, vậy để nhà cậu mấy ngày, hai ngày nữa anh qua lấy, cũng cho anh thêm hai cá Kim Long nhà em luôn đi.” Anh nói ra cũng không sợ nhà Khúc Phàm sẽ có chuyện gì, sự kiện trộm cắp vào dịp năm mới kia đã đủ chứng minh tính an toàn của tứ hợp viện.
“Được.”


Lúc này, Cổ Phi bên cạnh vô cùng hâm mộ nhìn túi cá, sau đó nhìn Thước Nhạc nói, “Cậu Thước vừa nhìn đã biết là người yêu cá, thứ bảy này chúng tôi tổ chức đi vịnh Hương Sơn câu cá, không biết cậu có hứng thú không?”
“Vịnh Hương Sơn? Rất xa đó, lái xe cũng mất hai tiếng.”


“Đúng, chúng tôi sẽ mang cần, chỉ cần có xe là đi được, bên kia có một khe vịnh rất thích hợp câu cá, thứ bảy qua đó, tối ở lại cắm trại, chủ nhật sẽ về. Hoàn toàn là sinh hoạt dã ngoại.”


Thước Nhạc cũng hơi thấy hứng thú, tuy rằng trong không gian có đủ mọi loại địa hình, nhưng cũng không có được không khí như bên ngoài, cảm thấy có hơi không thật. Cuối tuần đi du ngoạn cũng rất tốt.


Nghĩ vậy, Thước Nhạc gật đầu, “Có thể mang theo nhiều người chứ? Nếu có thể, tôi muốn mang theo cả người nhà.”


Cổ Phi gật đầu, “Đương nhiên có thể, chúng tôi tự tổ chức đi chơi thôi, càng nhiều người càng náo nhiệt, hơn nữa lần này đi chơi chỉ cần lái xe đến là được, sau đó đừng quên chuẩn bị lều trại cho đủ số người. Cái khác thì cứ làm như đi cắm trại bình thường là được. Nếu cậu đã quyết định, vậy đây là số điện thoại của tôi, sáng thứ bảy, tám giờ chúng tôi xuất phát, thứ năm nên liên lạc lại.” Nói xong, đưa một tấm danh thiếp cho Thước Nhạc.


Thước Nhạc nhận lấy danh thiếp, nhìn thoáng qua, khẽ gật đầu, “Được, nếu tôi đi thì thứ năm sẽ gọi lại cho anh.” Quay đầu hỏi anh Béo, “Anh béo đi không ạ?”


Anh Béo lắc đầu, “Không đi, chị dâu cậu gần đây không tiện, anh không đi được, sau này có cơ hội sẽ đi.” Chị Béo mang thai, tất nhiên là người cần bảo vệ.






Truyện liên quan

Mang Theo Hồi Ức Vạn Năm Yêu Chàng

Mang Theo Hồi Ức Vạn Năm Yêu Chàng

Tiểu Cố24 chươngTạm ngưng

133 lượt xem

Nông Môn Kiều Nữ: Mang Theo Không Gian Đi Chạy Nạn

Nông Môn Kiều Nữ: Mang Theo Không Gian Đi Chạy Nạn

Thu Thiên Đích Tín300 chươngFull

7.9 k lượt xem

Xuyên Thành Lưu Vong Lão Phụ: Mang Theo Không Gian Kéo Nhà Chạy Nạn

Xuyên Thành Lưu Vong Lão Phụ: Mang Theo Không Gian Kéo Nhà Chạy Nạn

Lô Hỏa500 chươngFull

18.3 k lượt xem

Mang Theo Toàn Hiệp Hội Xuyên Tiến Chú Thuật Giới

Mang Theo Toàn Hiệp Hội Xuyên Tiến Chú Thuật Giới

Ngư Tử Mễ Tạp262 chươngTạm ngưng

1.1 k lượt xem

Dìu Già Dắt Trẻ! Chạy Nạn Tiểu Quả Phụ Nàng Có Không Gian / Xuyên 60 Sau, Mang Theo Hàng Tỉ Vật Tư Huề Nhãi Con Chạy Nạn

Dìu Già Dắt Trẻ! Chạy Nạn Tiểu Quả Phụ Nàng Có Không Gian / Xuyên 60 Sau, Mang Theo Hàng Tỉ Vật Tư Huề Nhãi Con Chạy Nạn

Thiên Thiên Tân Thị Giác182 chươngFull

5.1 k lượt xem

Lưu Đày Sau, Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Nằm Thắng / Lưu Đày Sau, Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Chất Nằm Thắng

Lưu Đày Sau, Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Nằm Thắng / Lưu Đày Sau, Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Chất Nằm Thắng

Mộng Huyễn Tiểu Đóa484 chươngFull

8.7 k lượt xem

Mang Theo Cục Cưng Chơi Game

Mang Theo Cục Cưng Chơi Game

Trang Cầu Đích Bình Tử27 chươngFull

254 lượt xem

Ta Mang Theo 1 Tỷ Vật Tư Xuyên Hồi 60 Niên Đại

Ta Mang Theo 1 Tỷ Vật Tư Xuyên Hồi 60 Niên Đại

Ngốc Manh Đích Hoàn Tử573 chươngFull

12.7 k lượt xem

Mang Theo Con Đi Kết Hôn

Mang Theo Con Đi Kết Hôn

Tô Chấp Hạ50 chươngFull

324 lượt xem

Mang Theo Nhân Vật Chính Trốn Kịch Tình

Mang Theo Nhân Vật Chính Trốn Kịch Tình

Phế Sài Bạc Hà Nhuyễn Đường125 chươngFull

3.1 k lượt xem

Mang Theo Một Đám Lông Xù Xù Làm Xây Dựng

Mang Theo Một Đám Lông Xù Xù Làm Xây Dựng

Miêu Miêu Bất Cật Sinh Ngư81 chươngFull

1.5 k lượt xem

Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ

Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ

Thượng Quan Hinh226 chươngFull

2.4 k lượt xem