Chương 65

Quả Quả cũng không để ý người khác nói gì về cậu, cậu rất khác biệt so với sinh viên ngày nay, cậu biết bản thân mong muốn điều gì, theo đuổi điều gì, cuộc sống không tạo chút áp lực nào cho cậu, có thể bởi nhìn nhận ở độ cao khác nên cách nhìn nhận sự vật cũng khác đi. Đại học chỉ là một con đường để cậu trải nghiệm cuộc sống, tương lai cậu sẽ càng trở nên thần kỳ hơn.


Kỳ thật, đôi khi cậu không hợp với những bạn học xung quanh, cậu vĩnh viễn không hiểu nổi những nam sinh này thích cái này mai đổi cái khác, hoặc bàn luận về những game đang hot, hay tranh giành vài thứ vô vị gì đó. Lôi Bằng Phi và cậu, có thể được coi như kẻ ngoại tộc, hai người có những mảng tương tự. Lôi Bằng Phi sinh ra ở gia đình quân nhân, từ nhỏ đã chịu ảnh hưởng từ gia đình, tuy hiện tại đã vào Yến đại, tựa như thoát khỏi vận mệnh phải phục vụ cho gia tộc nhưng khí chất đã được bồi dưỡng từ nhỏ sẽ không đổi, cũng sẽ không thể hòa đồng với lớp trẻ bây giờ. Cho dù cậu ta đã rất cố gắng thích nghi thay đổi bản thân nhưng hiệu quả vẫn rất kém.


Cũng vì vậy, trong phòng của họ cũng thường chỉ có hai người họ, hai người bạn khác nói ở cạnh họ cứ cảm thấy áp lực, họ không thoải mái, giành càng nhiều thời gian ở gian phòng bên cạnh.


Quả Quả không để ý nhiều như vậy, dù sao bạn bè chỉ cần một người là đủ. Nháy mắt đã tới cuối tuần, Gia Gia cũng đã về Yến Kinh, tuy ban ngày còn phải đi huấn luyện nhưng tối có thể về nhà, tối thứ sáu Quả Quả đã chuẩn bị về nhà, trưa lại gặp Lôi Bằng Phi vừa tan học ở căng tin.


“Bằng Phi, cuối tuần tớ về nhà hai ngày, đến nhà tớ chơi nhé?”
Lôi Bằng Phi đặt tay lên bàn, ngồi xuống, “A, tối chủ nhật mới quay lại? Không phải em trai cậu về sao? Tớ qua lại không tốt đâu.”


Quả Quả lắc đầu, “Không sao đâu, tớ nhớ mai và ngày kia cậu cũng đâu có tiết nào, nếu không định về nhà thì đến nhà tớ chơi đi. Ha ha, bà tớ cuối tuần trước có gọi điện tới cũng nhắc bảo cậu qua chơi đó.” Vào tuần Lôi Bằng Phi bị thương, cậu cũng định về nhà nhưng vì chăm sóc cậu ta nên không thể về được. Mẹ Thước còn cố ý hỏi về cậu ta, biết vì cứu Quả Quả nên mới bị thương thì rất cảm kích, tuy rằng việc ứng cứu kia cũng không có tác dụng gì lớn, còn tự làm mình bị thương nhưng phần tâm ý này rất cũng đáng trân trọng.


available on google playdownload on app store


Lôi Bằng Phi cười cười, “Vậy tớ quấy rầy rồi.” Cậu cũng muốn đến thăm nơi Quả Quả lớn lên.
Chiều tan học, hai người cùng nhau ngồi xe về nhà.


“Nhà cậu ở là tứ hợp viện.” Lôi Bằng Phi thấy Quả Quả dẫn cậu đi vào trong ngõ nhỏ, hơi ngạc nhiên, Cậu biết khu này, ông từng dẫn cậu tới đây, người ở nơi đây không tầm thường, hơn nữa từ sau khi được bình chọn thành nơi bảo hộ, rất nhiều hộ gia đình nơi này cũng bị thay đổi, người còn ở lại phi phú tức quý.


“Ừm, nhà do ông cố ngoại để lại. Tớ dọn đến ở từ hồi năm tuổi.” Quả Quả đột nhiên nhớ tới chuyện trước đây, đột nhiên nhớ tới người cha đã qua đời, nếu cha cậu không mất, cậu cũng sẽ không được ba ba, lão ba nhận nuôi. Cậu không có ấn tượng quá sâu với cha mẹ đẻ, hẳn cũng bởi chứng tự bế, những hồi ức trước năm tuổi đều rất ít, cho nên ấn tượng về cha mẹ đa phần đều do người khác kể lại. Những đồng nghiệp của cha trước kia, cũng là đồng nghiệp của lão ba, cũng từng tới nhà, thấy cậu cũng sẽ nói một chút về cha mẹ cậu. Nhưng những điều đó cũng không khiến cậu có được quá nhiều tình cảm, mỗi năm vào ngày giỗ, ba ba lão ba sẽ dẫn cậu đi tảo mộ, để cậu không quên họ, cũng sẽ nói với cậu cha mẹ cậu trước kia thương yêu cậu ra sao, lại lo lắng về bệnh của cậu thế nào, rất nhiều rất nhiều. Hiện đã lớn, không phải ngày giỗ cũng sẽ đi thăm họ, nói với họ về cuộc sống, chuyện học tập của mình.


“Đến rồi, ở đây. Cửa này có thể thông sang nơi ông bà ở, nhưng cũng ít dùng tới.” Quả Quả chỉ về phía cửa hông trong hẻm, đột nhiên dừng lại, lúc này cậu mới nhớ ra, trường hợp nhà họ rất đặc biệt, thế nhưng quên nói với Lôi Bằng Phi. Cậu đã quen, không thấy có vấn đề gì, giờ mới nhớ ra, Lôi Bằng Phi có lẽ không thể thừa nhận.


“Hử? Sao thế?” Vào ngõ nhỏ, Lôi Bằng Phi vẫn luôn quan sát. Cõ lẽ bởi nơi này thuộc khu vực bảo hộ nên đã được tu sửa, ngõ nhỏ rất sạch sẽ, không có cảm giác lộn xộn như ngõ nhỏ trong ấn tượng của cậu. Mà đến khi đi đến cửa này, đại môn cứ như vừa được làm xong, trước cửa treo đèn lồng, bên trên vẽ hình, giấy tinh xảo, gỗ cổ xưa tạo cảm giác như quay về cổ đại. Nhưng không rõ vì sao Quả Quả lại ngừng lại.


Quả Quả lấy lại tinh thần, nhìn Lôi Bằng Phi, nghĩ rằng vẫn nên nói, “Trước đó tớ quên nói, nhà chúng tớ khác với nhà người khác một chút.” Lời này cũng thật khó nói ra mà.
Lôi Bằng Phi nhướn mày, “Sao? Rất khó nói.”


Hơi nhíu mày, “Nói thế nào đây, tớ có ba ba, còn có lão ba, hai người là người yêu.” Trong lòng cứ tự trách, sao không nói sớm với cậu ta, đã về tới cửa nhà mới nhớ ra, chuyện gì đây?
Lôi Bằng Phi hơi ngạc nhiên, mở to mắt nhìn Quả Quả, “Bọn họ là?”


“Đúng.” Quả Quả gật đầu, nếu Lôi Bằng Phi không chấp nhận, vậy họ hẳn còn chẳng thể làm bạn bè nữa, nghĩ vậy lại thấy lòng nặng trịch.


Lôi Bằng Phi nhìn Quả Quả thật lâu, “Vậy cậu?” Cậu muốn hỏi Quả Quả được họ nhận nuôi sao? Nhưng cũng không nói ra được, hơn nữa lòng cậu rất loạn, không biết sao nghe được quan hệ giữa hai người ba của cậu ấy, không có gì không vui, mà còn có chút vui vẻ đến kỳ quái.


Quả Quả nghe vậy, cũng khẽ thở phào, ít nhất cậu ta không quay đầu đi thẳng, “Tớ được nhận nuôi, cha tớ với lão ba trước kia là đồng nghiệp, đều là cảnh sát, cha mẹ ngoài ý muốn qua đời. Quan hệ trong nhà tớ có chút phức tạp, tớ còn bốn em trai với một em gái, thành viên gia đình cũng nhiều, hôm nay cậu có thể sẽ gặp được.”


“A, vậy có gì đâu.” Lôi Bằng Phi gật đầu, hơi nóng lòng muốn gặp người nhà Thước Quả.
“Cậu không để ý?”
“Không, vì sao phải để ý.”
Quả Quả cười, lòng cũng thư thái, “Đi nào, trong nhà hẳn đã nấu xong cơm tối.”


Nói xong dẫn Lôi Bằng Phi đi vào, đi đến Trung môn, “Nơi này là cửa chính vào nhà ông bà, còn khu bên kia là nơi hai ba ba ở cùng với bọn tớ. Ba ba và lão ba xa nhà, hôm nay không gặp được nên cứ gặp ông bà trước đã.”


Đại môn mở ra, hai người đi vào, vừa vào Khóa viện, một chú ngỗng lớn đã ra đón. Ngỗng này cao mét rưỡi, chiếc mào cao cao, cơ thể cao quý, lông tơ trắng noãn, hoa văn mẫu đơn phía sau lộ ra màu phấn hồng, vô cùng đẹp đẽ.


Quả Quả thấy nó, vui vẻ xoa đầu nó, “Quốc Sắc, hôm nay sao lại ở đây? Không phải là cố tới đón tao đấy chứ?”


Quốc Sắc thường ngày tuy cao ngạo, nhưng rất quý đám nhỏ trong nhà, cũng không ghét Quả Quả vuốt ve, dụi đầu về phía trước. Quả Quả cũng vui vẻ cúi đầu, một người một ngỗng cọ mặt nhau.


Nghe xong câu hỏi của Quả Quả, Quốc Sắc kêu mấy tiếng quàng quạc, tuy rằng không hiểu ngôn ngữ của loài ngỗng nhưng Quả Quả có thể từ trong mắt nó hiểu được ý muốn nói, nó cũng không phải cố ý tới đón, hẳn chú Lâm có việc, bên này không ai trông nom, nó mới đi tới.


Lôi Bằng Phi nhìn mà mắt trợn to, trong khoảng thời gian ngắn như vậy, đầu tiên biết tình huống gia đình Quả Quả, lại thấy một chú ngỗng thông minh, người trấn tĩnh như cậu cũng sẽ giật mình.
“Đây là thành viên gia đình tớ, Quốc Sắc. Hai cậu làm quen chút.” Quả Quả giới thiệu với Lôi Bằng Phi.


Quốc Sắc liếc nhìn Lôi Bằng Phi, tựa như đang cân nhắc điều gì, một lúc sau mới hơi gật đầu, sau đó cũng kệ Lôi Bằng Phi, lại cọ cọ Quả Quả rồi xoay người rời đi. Có lẽ bởi tiếp xúc nhiều với con người, nó càng thêm nhân tính, mà hẳn bởi coi hoa như thức ăn, trên người Quốc Sắc tỏa hương thơm ngát, lông vũ trên người cũng tạo thành hoa văn xinh đẹp, cũng sánh bằng quốc sắc thiên hương.


“Thần quá đi.”
“Đi thôi, Quốc Sắc thường ngày vẫn cứ vậy nhưng đám Thanh Ba hoạt bát hơn nhiều, lát sẽ giới thiệu với cậu.”
Lôi Bằng Phi nghĩ, Thanh Ba hẳn cũng là ngỗng.


Hai người vừa vào Nhị môn đã nghe thấy tiếng gọi ‘anh Quả Quả…’, sau đó một thằng bé tựa như viên đạn nhào vào lòng Quả Quả. Tiếp theo, vài đứa nhóc chạy ra từ Đông Sương phòng.






Truyện liên quan

Mang Theo Hồi Ức Vạn Năm Yêu Chàng

Mang Theo Hồi Ức Vạn Năm Yêu Chàng

Tiểu Cố24 chươngTạm ngưng

133 lượt xem

Nông Môn Kiều Nữ: Mang Theo Không Gian Đi Chạy Nạn

Nông Môn Kiều Nữ: Mang Theo Không Gian Đi Chạy Nạn

Thu Thiên Đích Tín300 chươngFull

7.9 k lượt xem

Xuyên Thành Lưu Vong Lão Phụ: Mang Theo Không Gian Kéo Nhà Chạy Nạn

Xuyên Thành Lưu Vong Lão Phụ: Mang Theo Không Gian Kéo Nhà Chạy Nạn

Lô Hỏa500 chươngFull

18.2 k lượt xem

Mang Theo Toàn Hiệp Hội Xuyên Tiến Chú Thuật Giới

Mang Theo Toàn Hiệp Hội Xuyên Tiến Chú Thuật Giới

Ngư Tử Mễ Tạp262 chươngTạm ngưng

1.1 k lượt xem

Dìu Già Dắt Trẻ! Chạy Nạn Tiểu Quả Phụ Nàng Có Không Gian / Xuyên 60 Sau, Mang Theo Hàng Tỉ Vật Tư Huề Nhãi Con Chạy Nạn

Dìu Già Dắt Trẻ! Chạy Nạn Tiểu Quả Phụ Nàng Có Không Gian / Xuyên 60 Sau, Mang Theo Hàng Tỉ Vật Tư Huề Nhãi Con Chạy Nạn

Thiên Thiên Tân Thị Giác182 chươngFull

5.1 k lượt xem

Lưu Đày Sau, Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Nằm Thắng / Lưu Đày Sau, Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Chất Nằm Thắng

Lưu Đày Sau, Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Nằm Thắng / Lưu Đày Sau, Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Chất Nằm Thắng

Mộng Huyễn Tiểu Đóa484 chươngFull

8.7 k lượt xem

Mang Theo Cục Cưng Chơi Game

Mang Theo Cục Cưng Chơi Game

Trang Cầu Đích Bình Tử27 chươngFull

253 lượt xem

Ta Mang Theo 1 Tỷ Vật Tư Xuyên Hồi 60 Niên Đại

Ta Mang Theo 1 Tỷ Vật Tư Xuyên Hồi 60 Niên Đại

Ngốc Manh Đích Hoàn Tử573 chươngFull

12.6 k lượt xem

Mang Theo Con Đi Kết Hôn

Mang Theo Con Đi Kết Hôn

Tô Chấp Hạ50 chươngFull

324 lượt xem

Mang Theo Nhân Vật Chính Trốn Kịch Tình

Mang Theo Nhân Vật Chính Trốn Kịch Tình

Phế Sài Bạc Hà Nhuyễn Đường125 chươngFull

3.1 k lượt xem

Mang Theo Một Đám Lông Xù Xù Làm Xây Dựng

Mang Theo Một Đám Lông Xù Xù Làm Xây Dựng

Miêu Miêu Bất Cật Sinh Ngư81 chươngFull

1.4 k lượt xem

Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ

Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ

Thượng Quan Hinh226 chươngFull

2.4 k lượt xem