Chương 87

Có một chị dâu rất giỏi tiêu tiền thì phải làm sao bây giờ?
Cậu ấy có thể tính được số tiền tiêu trong hai ngày này……Còn nhiều hơn số tiền bọn cậu tiêu trong mấy năm nay.
Thôi được rồi, chị ấy vui vẻ là được.
Huống chi số tiền này vẫn là của chị ấy.


Sau khí nghĩ như vậy, cậu nhóc nhận mệnh tiến lên lấy đồ vật, động tác rất tích cực.
"Chị dâu." Tần Mai chạy chậm lại đây, trong mắt khó nén nổi vui mừng.
Dung Yên vui vẻ, "Làm sao vậy, chỉ chốc lát không thấy chị, mà các em đã vui vẻ như thế này rồi sao?"


Tần Mai cười ngượng ngùng, nhưng đôi mắt lại cực kì sáng.
Cô ấy cũng đã từng cho rằng chị dâu sẽ không trở về nữa.
Tuy nhiên lời nói của anh cả đã không làm cô ấy kinh hoảng như vậy nữa.
Dung Yên lấy ra hai viên kẹo, "Đến đây, mỗi người một viên."


Tần Dư chỉ nhìn thoáng qua liền trực tiếp từ chối, "Em không cần, đưa cho em gái đi."
Dung Yên lập tức bỏ viên kẹo vào trong túi của cậu ấy.
"Cho em thì em cầm đi." Tuổi còn nhỏ mà sao giống như mấy ông già thế.
Tần Dư: ……
Không thể không nói, cậu ấy vẫn rất tiếp thu loại cường thế này.


Tần Mai cũng cầm một viên của cô ấy, "Cảm ơn chị dâu."
Dung Yên cảm thấy cô nhóc này quá lễ phép rồi, "Người một nhà thì không cần khách khí như vậy."
Tần Mai thẹn thùng gật đầu, sau đó cô ấy nhớ ra một việc, "Chị dâu, lúc nãy anh cả có nói nếu chị về thì đi tìm anh ấy một chút."


Tần Dã tìm mình? Dung Yên nghĩ có thể anh muốn biết về chuyện gạch, liền gật đầu, sau đó đi về hướng nhà ở.
Đi vào, lập tức đối diện với ánh mắt chờ mong của Tần Dã.
Dung Yên cảm thấy ba anh em hôm nay hình như có điểm gì rất kỳ lạ.
"Mai Tử nói anh tìm em, có chuyện gì vậy?"


Lúc Tần Dã nhìn thấy cô xuất hiện, trong đôi mắt đen láy của anh hiện lên những ngôi sao.
Áp xuống rung động mãnh liệt trong lòng.
Anh hỏi:
"Thế nào? Tìm được Thiết Trụ không?"


Dung Yên gật đầu, "Tìm được rồi, vừa đúng lúc cậu ta có ở nhà, gạch không thành vấn đề, chắc là ngày mai có thể đưa tới, đúng rồi, đây là mười đồng tiền, đây là tiền kết hôn cậu ta biếu."


Tần Dã nhìn thấy cô móc từ trong túi ra mười đồng tiền, "Cho thì lấy, vếau tiền nhà chúng ta đều giao cho em quản."
Có ba thỏi vàng, anh nói lời này cũng nắm chắc hơn nhiều.
Hơn nữa, tiền vào tay anh cũng không được……Giữ không được.


Anh phát hiện ra một việc, đó là vận đen của anh không thể ảnh hưởng đến cô.
"Được." Dung Yên trực tiếp lấy lại mười đồng tiền này, "Đúng rồi, anh ấy còn đưa cho anh một bịch đường đỏ để bồi bổ thân thể."
Tần Dã: ……
"Cậu ấy có tâm rồi."


Đề tài này kết thúc, "Nhà ở anh muốn xây kiểu nào? Có yêu cầu gì không? Đến lúc đó, có thể nói cùng với người làm việc."
Thật ra anh cũng chỉ muốn dành nhiều thời gian ở bên cô mà thôi.


Yêu cầu của Dung Yên về ăn, mặc, ở, đi lại tương đối cao, nhưng mà sau khi tới nơi này, do có những hạn chế, nên cô cũng không còn cách nào khác.


"Xây một phòng bếp riêng, lớn hơn một chút so với hiện tại, phòng tắm thì xây hai phòng đi, nam nữ tách ra. Mặt khác, mỗi người một gian phòng, cộng thêm một gian phòng lặt vặt nữa."
Đêm khuya.
Lúc Tần Dã nghe được mỗi người ở một phòng thì trong lòng trùng xuống.
Anh nhìn cô thật sâu.


Muốn hỏi cô xem đây là tính toán không muốn làm vợ chồng với anh sao?
Nhưng mà lời nói đến bên miệng thì vẫn cố nuốt trở vào.
Bởi vì anh sợ cô sẽ trả lời thằng thắn.
Vậy thì anh phải làm sao bây giờ?


Tình bất tri sở khởi, mà thoáng chốc đã nhất vãng tình thâm*, anh có chấp niệm với cô, nhưng anh không có cách nào bảo cô rời đi sống một cuộc sống tốt đẹp của chính mình cả.
*Tình không biết bắt đầu tự bao giờ, mà thoáng chốc đã đậm sâu.
Có lẽ, từ trong xương cốt anh đã rất tệ rồi.


Anh tình nguyện cho cô hạnh phúc của anh.
"......Được, theo ý em."
Coi như không biết là cô suy nghĩ gì, dù sao đến lúc đó anh lại nghĩ cách vậy.
Dung Yên tưởng rằng cô đã đạt được thỏa thuận với anh nên tâm tình cũng rất tốt.


Nhưng mà, cô đột nhiên nhớ đến một việc, "Vừa rồi em thấy mặt Tần Dư có thương tích, em ấy xảy ra chuyện gì vậy? Em ấy có đánh nhau với ai sao?"
Tần Dã: "......Đúng vậy, nhưng mà không có thua."
Dung Yên vừa nghe thấy hai chữ không thua, thì cũng không để trong lòng nữa.


Mối quan hệ của mấy đứa nhóc……Chỉ cần không quá phận, thì người lớn không cần nhúng tay.






Truyện liên quan

Mang Theo Hồi Ức Vạn Năm Yêu Chàng

Mang Theo Hồi Ức Vạn Năm Yêu Chàng

Tiểu Cố24 chươngTạm ngưng

161 lượt xem

Nông Môn Kiều Nữ: Mang Theo Không Gian Đi Chạy Nạn

Nông Môn Kiều Nữ: Mang Theo Không Gian Đi Chạy Nạn

Thu Thiên Đích Tín300 chươngFull

9.1 k lượt xem

Xuyên Thành Lưu Vong Lão Phụ: Mang Theo Không Gian Kéo Nhà Chạy Nạn

Xuyên Thành Lưu Vong Lão Phụ: Mang Theo Không Gian Kéo Nhà Chạy Nạn

Lô Hỏa500 chươngFull

23.8 k lượt xem

Mang Theo Toàn Hiệp Hội Xuyên Tiến Chú Thuật Giới

Mang Theo Toàn Hiệp Hội Xuyên Tiến Chú Thuật Giới

Ngư Tử Mễ Tạp262 chươngTạm ngưng

1.3 k lượt xem

Dìu Già Dắt Trẻ! Chạy Nạn Tiểu Quả Phụ Nàng Có Không Gian / Xuyên 60 Sau, Mang Theo Hàng Tỉ Vật Tư Huề Nhãi Con Chạy Nạn

Dìu Già Dắt Trẻ! Chạy Nạn Tiểu Quả Phụ Nàng Có Không Gian / Xuyên 60 Sau, Mang Theo Hàng Tỉ Vật Tư Huề Nhãi Con Chạy Nạn

Thiên Thiên Tân Thị Giác182 chươngFull

6.4 k lượt xem

Lưu Đày Sau, Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Nằm Thắng / Lưu Đày Sau, Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Chất Nằm Thắng

Lưu Đày Sau, Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Nằm Thắng / Lưu Đày Sau, Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Chất Nằm Thắng

Mộng Huyễn Tiểu Đóa484 chươngFull

9.7 k lượt xem

Mang Theo Cục Cưng Chơi Game

Mang Theo Cục Cưng Chơi Game

Trang Cầu Đích Bình Tử27 chươngFull

308 lượt xem

Ta Mang Theo 1 Tỷ Vật Tư Xuyên Hồi 60 Niên Đại

Ta Mang Theo 1 Tỷ Vật Tư Xuyên Hồi 60 Niên Đại

Ngốc Manh Đích Hoàn Tử573 chươngFull

14.7 k lượt xem

Mang Theo Con Đi Kết Hôn

Mang Theo Con Đi Kết Hôn

Tô Chấp Hạ50 chươngFull

326 lượt xem

Mang Theo Nhân Vật Chính Trốn Kịch Tình

Mang Theo Nhân Vật Chính Trốn Kịch Tình

Phế Sài Bạc Hà Nhuyễn Đường125 chươngFull

3.1 k lượt xem

Mang Theo Một Đám Lông Xù Xù Làm Xây Dựng

Mang Theo Một Đám Lông Xù Xù Làm Xây Dựng

Miêu Miêu Bất Cật Sinh Ngư81 chươngFull

1.7 k lượt xem

Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ

Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ

Thượng Quan Hinh226 chươngFull

2.7 k lượt xem