Quyển 2 - Chương 15: Lấy nhanh đánh nhanh
Bản đồ này là một bình nguyên, địa hình bằng phẳng, không có nhiều chỗ để lợi dụng, nhưng mập mạp vốn muốn được rèn luyện nên cũng sẽ không sử dụng quá nhiều tiểu xảo, dù sao cái đám Thần Thoại quân đoàn kia cũng sẽ không để cho người ta có cơ hội mà đặt bẫy.
Hiệu lệnh vừa nổi lên, robot đối phương lập tức xông tới trước mặt mập mạp. Đây là một chiếc [ Hawke ] có niên đại khá gần đây, hiện tại trong hẹ thống cũng là một loại robot tương đối tốt.
Chiếc robot này tựa như có thâm cừu đại hận với mập mạp, vừa thấy mặt nhau là liền xáp tới. Mập mạp vốn đã đắc tội với quá nhiều người, thật sự khống nhớ nổi mình và chiếc robot này có mối thù gì nữa. Dù sao cũng là đánh, hắn chẳng buồn nghĩ ngợi thêm làm gì cho mệt, cũng lập tức xông lên ứng chiến, hai chiếc robot đến một câu khách sáo cũng chẳng phun ra mà đã động thủ luôn.
Vừa giao thủ, Điền Hành Kiện liền nhận ra sự khác biệt, kỹ xảo cận chiến của chiếc robot này cực kỳ thành thạo, đây là điều mà đám tay mơ của Liên bang Leray không thể so sánh, hơn nữa, dưới sự điều khiển của đối phương, các tính năng của robot đều đã phát huy đích vô cùng nhuần nhuyễn, [ Hawke ] vốn nổi tiếng về tốc độ, lúc này đang phát huy hoàn hảo ưu thế của bản thân, không ngừng lượn vòng quành quanh mập mạp như chảo chớp.
Nói về đánh nhanh, mập mạp còn chưa từng gặp ai có thể nhanh hơn hắn. Hắn cũng không chịu yếu thế, [ Ma Thú ] lướt nhanh một bước, thoát khỏi sự đeo bám của [ Hawke ], sau đó lại lập tức sử dụng tốc độ cao nhất xông vào. Cả hai robot tay đấm chân đá, lấy nhanh đánh nhanh, loạn thành một đống.
Chỉ trong nháy mắt, hai chiếc robot đã đánh được máy chục chiêu, chạm vào lại tách ra, vừa tách ra lại lập tức xông vào, đối công trực diện tốc độ cao khiến cho những người xem trận đấu thấy hoa cả mắt, chỉ nghe được những tiếng leng keng không dứt.
Người điều khiển chiếc [ Hawke ] càng đánh càng kinh hãi. Robot của đối phương chỉ là một chiếc [ Ma Thú ] quân dụng cải tiến, vậy mà tốc độ lại không hề thua kém so với [ Hawke ], ngược lại còn có xu thế nhanh dần lên nữa, tốc độ tay của bản thân đã tới cực hạn rồi, vậy mà tốc độ của đối phương vẫn chưa hề ngừng tăng.
Mập mạp càng đánh càng hưng phấn, quốc tế quả nhiên thừa thãi cao thủ, chỉ tùy tiện điểm một cái mà đã có cao thủ trình độ như vậy rồi. Tốc độ của đối phương không hề kém hơn hắn bao nhiêu, được giao đấu với người như thế này quả thật sẽ thu được rất nhiều lợi ích.
Thấy nếu cứ tiếp tục như thế này thì sớm muộn cũng sẽ bị tốc độ của [ Ma Thú ] áp chế, người điều khiển [ Hawke ] nghiến răng, đá tạt vào sườn đối phương rồi đột nhiên tăng tốc nhảy mạnh lên, hai nắm đấm đánh thẳng vào khoang lái ở ngực của chiếc [ Ma Thú ]. Đòn đánh bất ngờ này từng giúp người điều khiển chiếc [ Hawke ] giành được không ít thắn lợi.
Nhưng SM-01314 còn nhanh hơn, robot ngửa người ra sau, đầu gối thúc vào tiểu phúc của [ Hawke ], hai cánh tay chống xuống đất làm điểm tựa rồi bật lên ép sát vào người robot đối phương, tiếp đó lại xoay người một vòng, dùng một tư thế cực kỳ ɖâʍ đãng đè chiếc [ Hawke ] xuống đất.
Một khi đã khống chế được robot đối phương, kể nắm rõ cấu tạo robot như lòng bàn tay như mập mạp sao có thể buông tha cơ hội này?
Một tiếng “pang” vang lên, cánh tay duy tu cơ giới tự động mà mập mạp bố trí một cách cực kỳ hèn mọn ở tiểu phúc được bắn ra, vòng tới sau lưng của chiếc [ Hawle ], tháo rời bản mạch điện tử điều khiển chuyển động.
Mặc dù tư thế của hai chiếc robot hình người lúc này thực sự rất có vấn đề, nhưng mà dẫu sao thì thắng bại đã phân.
"Hu hu... Ngươi bắt nạt ta quá thể!" Tiếng khóc của con gái vang lên từ trong chiếc [ Hawke ] khiến cho mập mạp ngây người ra, người có thể khiến hắn phải tăng tốc độ tay đến sắp chuột rút lại là một cô gái sao?
Mập mạp vội mở tư liệu về đối phương ra xem:” Margaret - thiếu ta lục quân Cộng hoà Phỉ Dương.
Hệ thống tự động đóng bản đồ, [ Ma Thú ] và [ Hawke ] đồng thời được chuyển ra ngoài. Trước ánh mắt của mọi người, mập mạp xấu hổ đứng dậy khỏi người [ Hawke ].
Những người đang xem trận đấu ch.ết đứng tập thể. Cửa khoang lái của chiếc [ Hawke ] đang không thể cử động bật tung, từ trong đó nhảy ra một mỹ nữ da trắng, tóc vàng búi cao, da thịt trắng nõn, trên mặt vẫn còn ngấn nước mắt, thoạt nhìn vô cùng đáng yêu.
Margaret quát to: "Đồ bại hoại hèn hạ vô sỉ, ngươi mau lăn ra đây cho ta!"
Ngay cả thông tin cá nhân mập mạp còn không dám điền thì sao có thể thò mặt ra trước bao nhiêu người thế này chứ? Nếu bị người ta thấy mặt thì có lẽ sẽ lập tức bị đưa lên TV, báo chí, mạng inte, phát động toàn bộ vũ trụ đuổi giết.
Cô nàng này không phải chỉ là thua một trận thôi sao, đâu cần phải làm ầm ĩ thế chứ. Mập mạp oán thầm trong bụng, nhưng hắn cũng biết, động tác tháo dỡ cuối cùng thực sự rất có vấn đề.
Mập mạp vội vàng điều khiển robot lỉnh sang chỗ khác, thầm nghĩ: "Đàn ông tốt không đánh nhau với đàn bà, anh đây không thèm chấp làm gì! Lần sau chọn đối thủ nhất định phải nhìn cho kỹ, đàn bà quả đúng là phiền toái!"
Margaret đương nhiên là không chịu buông tha cho mập mạp, thấy SM-01314 không để ý tới mình, nàng liền ngồi luôn xuống bên cạnh [ Ma Thú ], vừa không ngừng khóc vừa nói: "Ngươi ra đây, hu hu, đồ xấu xa nhà ngươi, mau ra đây cho ta! Ngươi đã đi cướp đoạt đồ của ta, lại còn dùng thủ đoạn đê tiện như vậy, ngươi thật không phải là người, mau ra đây cho ta. Sao lại có cái kiểu cải tạo robot như ngươi chứ. hu hu! Rốt cuộc ngươi có ra hay không?”
Điền Hành Kiện chỉ cảm thấy trong đầu kêu ong ong, đàn bà một khi đã không nói lý, bắt đầu giở tuyệt kỹ khóc lóc thì thật đúng là vô địch, hắn cũng chẳng thể làm gì khác hơn, đành nói: "Về phần đi ra thì nhất định là không được. Bây giờ cô nói đi, phải như thế nào thì mới buông tha ta?"
"Phi, ta quyết không buông tha cho ngươi, sao ngươi dám phá hỏng chiếc [ Hawke ] mà ta mất bao công sức mới có được chứ, ngươi mau lăn ra cho ta!"
Mập mạp thở phào một cái, nói: "Không phải chỉ là một chiếc robot hỏng thôi sao, ta lắp lại bản mạch điện tử cho cô là được chứ gì?"
Margaret dần dần thu lại nước mắt, giọng nói đầy hoài nghi: "Nhưng mà, làm sao ngươi có thể tháo được bản mạch ra? Chẳng nhẽ hệ thống sẽ không báo robot bị hỏng sao?"
Mập mạp thầm nghĩ: "Ông đây vốn chọn làm lính bảo dưỡng quân khí, chương trình tháo linh kiện robot đối phương là chủ ý do Mễ Lan nghĩ ra, mấy thứ này mà nói cho cô thì ta còn lăn lộn trên giang hồ được sao?”
Sợ sẽ bị cô nàng này bức cung đến nơi đến chốn, tiện nhân bèn cười ɖâʍ đãng, nói: "Cô em ơi, bình sinh anh đây thích nhất là giúp mỹ nữ cởi quần áo, cởi mãi cởi mãi đã thành thiên phú rồi, vừa nãy anh đây chính là dùng thủ pháp đó để tháo bản mạch điện tử xuống đấy. Nếu cô em vẫn không tin thì hay là chúng ta luận bàn một chút nhé?"
Margaret vừa thẹn vừa giận, cũng biết SM-01314 vốn hèn hạ vô sỉ, nếu còn nói tiếp với hắn thì chỉ sợ sẽ bị hắn đùa giỡn đến ch.ết mất, nàng đành rầu rĩ ngậm miệng lại, chờ mập mạp sửa chữa [ Hawke ] xong liền lập tức nhảy vào robot rồi thoát khỏi trò chơi.
Lúc này, tại một toà biệt thự xa hoa ở Cộng hoà Phỉ Dương có một mỹ nữ tóc vàng chỉ mặc nội y, xuân quang phát tiết đang đập phá la hét ầm ĩ đòi báo thù. Còn mập mạp vẫn ở trên mạng thì lại bị một trận đấu khác thu hút.
Mong các bạn post các chương sau ấn vào nút "Trích" và k chỉnh sửa Code lung tung.
Thân