Chương 6: Giáo sư X và Magneto choảng nhau

Sau khi mọi người ra ngoài lầu năm góc, nhân lúc xung quanh mọi người chạy tán loạn, khung cảnh rối loạn khắp nơi, sáu người bọn họ nhanh chóng lấy xe rời đi.
Lần này tính luôn Erik tổng cộng là 6 người. Nhưng vẫn là chiếc xe thuê 4 chỗ ấy.


Uchiha không nhìn được liếc nhìn Hank: "Cậu có phải cố ý thuê chiếc xe 4 chỗ cho chúng tôi phải chen lấn thế này không?"
"Xin lỗi. Tôi cứ nghĩ là chúng ta chỉ có 4 người." Hank bối rối xin lỗi mọi người.


"Được rồi. Mọi người cứ chen nhau đi. Tôi đi trước đây." Peter vẫn như cũ sử dụng siêu tốc độ rời đi trước, quyết tâm không ngồi chung với các "đại hán".
Uchiha Sahara thì bất đắc dĩ phải ngồi ở phía hàng ghế sau, kẹt chính giữa hai "đại hán" Logan và Erik.


Mất nửa giờ đi đường bị kèm kẹp bởi hai "đại hán", cuối cùng thì nhóm 5 người bọn họ cũng đến được nơi đậu máy bay. Peter thì đã ở đó đợi bọn họ từ bao giờ.
Tại một mảnh đất trống thuộc đường băng tư nhân. Mọi người nói lời tạm biệt nhau.


Charles nói với Peter: "Peter, cảm ơn cậu rất nhiều, tạm biệt nhé."
Peter đáp lại: "Thượng lộ bình an. Cơ mà làm sao mấy người muốn tới Paris?"
Charles nhìn nhìn Hank không trả lời Peter, sau đó quăng chìa khóa xe cho Peter: "Giúp tôi trả xe nhé. Lần này, hãy chậm lại."


"Bảo trọng nhé, Peter. Sau này có gặp phải một người tên Barry Allen nhớ giết trước tính sau nhé." Uchiha Sahara chào tạm biệt Peter.
"Kẻ thù của cậu sao? Được rồi, hẹn gặp lại." Peter có chút cảm ứng với cái tên Barry Allen.


available on google playdownload on app store


Uchiha Sahara không nhận thấy được điều khác thường từ Peter, nói: "Hy vọng ngày gặp lại không phải là Apocalypse."
Uchiha Sahara đuổi theo Charles lên máy bay: "Lần này lại là thuê nữa à?"
"Chúng tôi đang gặp vấn đề kinh phí." Hank nói.


"Máy bay cũng đẹp đấy. Cơ mà khoan đã, tôi chưa từng đi máy bay, tôi lo rằng mình sẽ sợ độ cao." Uchiha Sahara phản ứng.
"Đừng lo lắng. Tôi cũng như cậu." Logan thấy thế đồng tình nói.
"Hank à, cho tôi mượn cái dù nhảy khẩn cấp." Uchiha Sahara nghe Logan nói xong càng thêm sợ hãi.


"Cuối cùng cũng có cảm giác an toàn." Đeo trên lưng chiếc balo nhảy dù, Uchiha Sahara thở phào nhẹ nhõm.
"Cậu tìm đâu ra tên nhóc này vậy?" Erik nhìn nhìn Uchiha Sahara như một kẻ ngốc, quay sang nói với Charles.


Charles không nói gì, nhìn chằm chằm vào Erik như muốn ăn tươi nuốt sống. Bầu không khí dần trở lên căng thẳng. Logan thấy thế cũng nheo mắt, nhíu mày lại.
Erik phá vỡ bầu không khí: "Anh mất khả năng của mình như thế nào?"
"Thứ huyết thanh sửa chữa cột sống cũng sửa chữa DNA của tôi." Charles trả lời.


"Anh hy sinh khả năng chỉ để đi lại thôi sao?" Erik cảm thấy bất mãn.
"Tôi hy sinh khả năng là để.." Charles cảm giác khó chịu: "Anh thì biết gì chứ?"
"Tôi cũng có mất mát." Erik nhìn thẳng vào mắt Charles.
Charles giận quá hóa cười: "Thôi nước mắt cá sấu đi. Nó chẳng thể biện minh cho những gì anh làm."


Erik phản bác: "Anh thì biết gì những điều tôi làm?"
"Tôi biết chính anh đã tước đi những điều quan trọng của tôi." Charles bi thương phẫn nộ nói.
Erik lành lạnh nói: "Có lẽ anh đã nên đấu tranh mạnh mẽ hơn vì những điều đó."
Charles nghe thế càng phẫn nộ: "Muốn đánh à Erik? Để tôi cho anh đánh."


Charles xông vào định đánh Erik. Erik cũng đứng lên phẫn nộ đọc ra tên những người đồng đội dị nhân đã hy sinh: "Emma, Azazel,..."
Mỗi đọc ra một cái tên, tâm tình Erik càng thêm kích động, chiếc máy bay càng thêm lắc lư. Erik chất vấn Charles đã không bảo vệ được những đồng đội, để bọn họ phải hy sinh.


Nhìn thấy máy bay xung quanh làm bằng sắt thép bắt đầu móp méo co vào bên trong, Logan căng thẳng vịn chặt tay cầm ghế ngồi.


"Há, Logan. Giờ đã biết vì sao tôi đeo balo nhảy dù chưa." Uchiha Sahara cười trên nỗi đau của Logan. Còn Logan thì không quan tâm được nhiều, cứ biết bám chặt vào thành ghế, thân thể co cứng không dám buông tay.


Erik phẫn nộ nói lên câu cuối cùng: "Anh ruồng bỏ tất cả chúng tôi" rồi ngừng lại. Sau khi trút hết nỗi lòng, Erik cũng bình tĩnh lại. Máy bay cũng dưới sự khống chế của Erik trở lại trạng thái bình thường như trước.


Charles giận sinh sinh tránh xa Erik, ra ghế lái phụ ngồi với Hank. Logan thì thở phào nhẹ nhõm như vừa thoát khỏi tử thần.
"Thì ra anh vẫn là một kẻ khó ưa." Logan bất đắc dĩ với Erik.
"Tôi không cho là vậy. Con người cảm thấy người khác khó ưa khi sức mạnh của họ có thể khống chế vận mệnh của mình." Uchiha Sahara nói xen vào.


Logan liếc nhìn Uchiha Sahara rồi châm điếu xì gà hút, không thèm quan tâm.
"Vậy cậu có cảm thấy tôi khó ưa không, nhóc?" Erik cảm thấy thú vị nói với Uchiha Sahara.
"Giờ thì khó ưa rồi đó." Uchiha Sahara trợn mắt nhìn Erik.


"Nếu như làm người tốt mà bị người khác khống chế vận mệnh, tôi thà làm một người khó ưa." Erik kiên định với lập trường của mình.






Truyện liên quan