Chương 8: Tài thuyết phục bạn trai của The Wolverine
Nhìn thấy Charles và Logan, Uchiha Sahara chạy đến. Một lát sau Hank cũng trở lại hình dạng bình thường đi đến nói: "Xin lỗi, tôi đã lạc mất dấu của Raven."
"Không sao. Chúng ta trở về trước rồi tính." Charles bất lực nói.
Thế là Charles lái xe đưa mọi người đến chỗ để máy bay. Lần này chỉ có 4 người, Uchiha Sahara không cần phải ngồi chen chúc ở giữa hai "đại hán" nữa.
Đến nơi để máy bay, bốn người nhanh chóng lên máy bay trở về lâu đài nhỏ kiểu Anh Quốc cổ điển của Charles nằm ở ngoại ô thành phố New York.
Tại lâu đài của Charles.
"Chuyện gì vậy?" Charles bước không vững quỳ một chân dưới đất, Hank vội bước đến hỏi thăm.
Logan cũng chạy đến đỡ Charles: "Chân anh sao thế, còn đi được không?"
Charles trong đầu vang lên những giọng nói, ôm đầu thống khổ: "Tôi cần huyết thanh."
Hank vội trấn an: "Không sao đâu, tôi sẽ làm chúng biến mất. Để tôi lấy thuốc."
Logan cũng trấn an: "Bình tĩnh lại đi. Mọi chuyện ổn rồi."
Charles huyết thanh dần mất tác dụng, bắt đầu hồi phục lại năng lực tâm linh, đọc suy nghĩ của Logan: "Anh không tin điều đó."
Logan ngạc nhiên Charles biết suy nghĩ của mình, hỏi: "Làm sao anh biết?"
Charles chỉ vào đôi chân rồi chỉ vào đầu: "Khi đôi chân mất đi, khả năng quay lại."
"Chúng đều quay lại." Charles ôm đầu thống khổ. Nguyên bản Charles vì sợ phải đối mặt với những nỗi đau trong suy nghĩ của người khác nên quyết định tiêm huyết thanh để làm mất đi năng lực tâm linh nhưng khi huyết thanh dần mất tác dụng, những suy nghĩ của người khác lại tràn vào não của Charles dưới dạng những tiếng ồn, làm Charles cảm thấy rất thống khổ.
Hank sau khi đi lấy huyết thanh, từ xa chạy vội lại mang theo một ống huyết thanh đưa cho Charles. Charles cầm lên chuẩn bị tiêm vào.
"Chúng tôi cần anh giúp, Charles. Tôi không cần anh theo cách này. Chúng ta không thể tìm ra Raven nếu không có khả năng của anh." Logan vì muốn thay đổi tưởng lai, cố gắng khuyên bảo Charles giúp đỡ.
Charles nghe xong giằng co tâm lý một lúc lâu sau, cuối cùng quyết định buông ống tiêm huyết thanh xuống: "Hank, tôi cần anh giúp. Đưa tôi đến thư phòng."
Uchiha Sahara từ trong bếp đi ra: "Mấy người không ăn gì sao. Bộ não phải có đủ năng lượng mới nghĩ cách tìm ra Raven được."
"Chúng tôi đã có bộ não giúp làm điều đó." Charles ngồi lên xe lăn di động.
"Tới rồi." Nhìn trước mắt căn phòng phong cách đầy khoa huyễn. Uchiha Sahara nghĩ thầm quả nhiên mình đoán không sai. Giáo sư X chuẩn bị sử dụng Cerebro.
Sau khi cánh cửa quét hình nhãn cầu của Erik xác nhận là giáo sư X thì cửa mở ra. Charles đi vào cầm chiếc nón cũ bám đầy bụi bặm lên thổi một hơi bụi bẩn xong đội lên đầu. Hank điều khiển các nút bấm khởi động máy. Các tấm chiếu ba chiều xung quanh bắt đầu hiện lên đốm sáng theo điều chỉnh của Hank.
Hàng ngàn giọng nói bắt đầu vang lên văng vẳng xung quanh không ngừng. Máy móc có xu hướng muốn quá tải. Charles cảm thấy sợ hãi. Anh sợ hãi những nỗi đau của người khác. Cerebro dường như cảm nhận được sự sợ hãi của Charles, các mạch điện bắn ra những tia lửa, sau đó chiếc máy... bị tắt nguồn.
Hank vội chạy đi xem nguồn điện. Logan chăm chú nhìn Charles: "Không phải do máy đúng không?"
"Tôi không thể. Tâm trí tôi... Cổ máy không chấp nhận nó." Charles hoảng loạn.
"Anh có thể. Anh chỉ hơi xuống nghề một chút." Logan nhỏ nhẹ.
"Anh không hiểu. Câu hỏi ở đây không phải xuống nghề hay không. Tôi có thể bật công tắc, xoay núm cửa. Nhưng khả năng của tôi từ đây." Charles chỉ vào đầu mình. "Và từ đây." Charles chỉ vào tim mình: "Và nó đã hư hại".
"Tôi cảm thấy như một trong số học sinh của mình. Bất lực." Charles đẩy xe lăn.
"Tất cả là một sai lầm. Tôi xin lỗi Logan. Họ cử nhầm người về rồi." Charles nói.
Logan im lặng một lúc rồi nói: "Anh nói đúng. Người họ cử không nên là tôi. Lẽ ra phải là anh. Nhưng tôi là người duy nhất trụ được chuyến đi."
"Và tôi không biết chúng tôi còn lại bao nhiêu thời gian." Logan đi đến trước mặt nhìn vào mắt Charles.
"Nhưng tôi biết rằng trong một khoảng thời gian rất dài. Thật ra là khoảng thời gian sau này. Tôi là người học sinh lạc lối của anh. Và anh khai thông tâm trí tôi." Logan vịn hai tay cầm xe lăn, đưa mặt đến gần Charles nói.
"Anh chỉ cho tôi thấy tôi là ai. Anh cho tôi thấy tôi có thể là ai. Tôi không biết phải chỉ bảo anh như thế nào. Anh nói đúng, tôi không phải người đó." Logan ngữ điệu càng lúc càng trìu mến, đôi mắt phảng phất lóng lánh: "Nhìn vào tâm trí tôi đi."
"Anh đã nhìn thấy điều tôi gây ra cho Cerebro. Anh không muốn tôi thâm nhập vào đầu anh đâu." Charles có chút xúc động trước lời của Logan.
"Anh không thể gây thương tổn gì đâu. Tôi từng chịu mọi tổn thương rồi." Logan vẫn như cũ trìu mến nhìn Charles.
Charles cuối cùng động lòng phàm, đặt hai ngón tay lên huyệt thái dương của Logan.
Mặc dù đã biết trước diễn biến sự việc. Nhưng Uchiha Sahara không thể không nói cái tên Logan này thật ngưu bức. Nguyên bản chẳng những câu dẫn phụ nữ giỏi mà câu dẫn..., nhầm, là thuyết phục bạn trai cũng không kém.