Chương 17

- Xin lỗi _ nó đứng ngây ra được 20s rồi vội vàng nói và đóng cửa lại .


Cánh cửa đóng lại chuyện gì không nên thấy cũng đã không thấy nữa thế nhưng sao tim nó vẫn nhói thế này . Một giọt rồi hai giọt nước mắt rơi xuống , tại sao nó lại trở nên mít ướt thế này Chẵng phải nó đã tự bảo mình là phải mạnh mẽ lên để đối chọi với cuộc sống này sao Vậy mà giờ đây hễ tí là nó lại khóc vì cái tên mà trước đây nó ghét đến tận xương tủy . "" Haha mình mộng mơ hơi bị nhiều , làm sao tên đó có thể thích một người ngay cả mặt mũi cũng chẵng biết "" nó bật cười một cách chua xót cùng với những giọt nước mắt lăn mãi không thôi .


Phía bên trong phòng :
- Sao chị đó lại ở nhà anh _ My bất ngờ khi nhìn thấy nó , tròn xoe mắt hỏi hắn .
- Ờ chị ấy sống chung nhà với anh _ hắn gật đầu nói nhưng mắt thì vẫn nhìn về phía cửa phòng .
- Sao cơ Thế anh và chị ấy có quan hệ gì _ My há hốc miệng hỏi .


- Một quan hệ đặc biệt . Mà em tới đây làm gì _ bây giờ hắn mới sực nhớ chuyện My ngồi đây .
- Dạ em nghe anh bị bệnh nên em vào thăm và xem anh có làm sao không _ My hơi khựng lại một chút khi nghe chữ đặc biệt từ miệng hắn nhưng cũng cố gắng nở một nụ cười giả tạo nói .


- Cảm ơn em , anh không sao _ hắn mỉm cười xoa đầu nó .
- Àk chị đó có bạn trai chưa anh nhỉ _ My nghiêng đầu hỏi .
- Hình như là chưa , sao vậy _ hắn thắc mắc hỏi .
- Dạ lúc nãy trên trường em thấy chị ấy với cái anh nào thân nhau lắm _ My ngập ngừn nói .
- Một anh ư _ gương mặt hắn bắt đầu khó chịu .


- Vâng ạ , nhìn đẹp lắm cơ _ My hồn nhiên đáp .
Lúc này đây gương mặt hắn tối sầm lại , ánh mắt đáng sợ lại bắt đầu xuất hiện , nổi buồn xen lẫn tức giận "" lại là thằng hồi qua Hay lại là một thằng nào nữa "" suy nghĩ này càng làm hắn tức điên lên .
- Anh sao vậy ạ_ My lo lắng hỏi .


available on google playdownload on app store


- Không có gì em về đi _ mặt hắn đanh lại lạnh lùng nói .
- hức hức sao anh lại đuổi em về _ My dụi mắt giả vờ khóc .
hắn im lặng không nói gì , hắn chẵng thèm quan tâm My có khóc không , giờ trong đầu hắn là một mớ bòng bong .


- Vậy anh tiễn em về nhé _ thấy chiêu giả khóc của mình hôm nay chẵng có ích gì My đành phải ra về .
- Ừ _ hắn nói rồi đứng dậy bước về phía cửa phòng My thì lẽo đẽo theo sau .


Vừa mở cửa bước ra thì hắn đã nhìn thấy nó ngồi chình ình chỗ chiếc bàn , chẵng biết sao hắn lại càng tức giận khi nhìn thấy nó . Hắn đưa My ra ngoài cỗng :
- Em về đi _ hắn lạnh lùng nói .
- Cảm ơn anh , tạm biệt mai gặp lại _ My mỉm cười dịu dàng nói .


Nó nghe những lời này cảm giác buồn biến mất thay vào đó là một cảm giác buồn bực khó chịu .
Sau khi My về hắn từ từ bước vào nhà :
- Sướng thật bị đau còn có bạn gái đến thăm _ chẵng biết vì sao bây giờ nó lại nói ra những lời như thế này nữa .
- Sướng gì cơ _ hắn khó chịu quay sang hỏi .


- Àk đâu có gì . Ý tôi là bạn gái cậu đẹp thật ấy _ nó nghênh mặt lên nhếch mép nói .
- Vậy àk Cảm ơn nhiều vì lời khen ha Mà nghe nói rằng bạn trai cậu cũng vậy mà _lữa đang từ từ dâng trào lên trong người hắn .
- Bạn trai _ nó nhíu mày hỏi .


- Ừ ừ cậu bạn trai dưới mưa _ hắn nhếch mép nói .
- Cảm ơn nhưng cậu ta không phải bạn trai của tôi _ nó sực nhớ ra Lâm rồi đáp .
- Không phải mà hôm nay trò chuyện thân mật ghê nhỉ _hắn lạnh lùng nói .
- Sao cậu biết _ nó thắc mắc hỏi .


- Thì ra là có thật àk Không ngờ tên nào điên đến nổi lại đi thích một người mà ngay cả gương mặt cũng không biết _ khi nghe nó xác nhận hắn nổi điên lên và nói nhanh .


Hắn thấy nó không đáp lại nên quay sang nhìn thì thấy , đôi mắt nó đã đẫm lệ , đôi mắt đẹp đẽ đó đang hương một cái nhìn đầy oán hận vào hắn . Nhìn nó khóc hắn hơi chạnh lòng , định bứơc lại gần thì :
- Hai đưa làm sao nữa vậy _ bà từ bên ngoài bước vào .


Nó nghe thấy giọng bà , không nói gì , đứng dậy bước nhanh vào phòng đóng sập cửa lại , hắn nhìn theo mà với vẻ mặt đầy hối lỗi vì những lời nói không ra sao của mình :
- Hy sao vậy cháu _ bà bỏ nón xuống lo lắng hỏi .


- Dạ không sao đâu ạ , chỉ là cháu lỡ lời làm cô ấy giận _ hắn mỉm cười buồn nói .
- Thôi cháu ráng mà làm huề với nó đi , ở nhà có 2 đứa mà suốt ngày giận với chả hờn _ bà nói rồi bước vào bếp .


Hắn đứng như trời trồng nhìn thẳng về phía phòng nó "" Sao mình lại có thể nói ra được những lời nói này chứ Đúng là một tên đáng ch.ết mà . Chẵng phải mình từng hứa sẽ bảo vệ cô ấy sao , thế mà giờ đây người làm cho cô ấy khóc lại là mình . Mình có còn xứng đáng là một thằng đàn ông nữa không đây "" hắn nắm chặt bàn tay mình như muốn máu ứa ra để hắn cảm thấy vơi bớt cảm giác tội lỗi .


Bên trong căn phòng kia nó đang ôm chiếc gấu khóc nức nở , tim nó bây giờ còn đau hơn lúc nãy . Bây giờ nó cảm thấy hận hắn vô cùng , hận cái người đã làm cho nó yêu , hận con người đã ở bên cạnh nó suốt thời gian qua . Nghĩ đến những lời nói của hắn nó lại òa lên khóc , từ bao giờ nó trở nên yêu đuối như thế này từ bao giờ nó có nhiều nước mắt như thế này Có lẽ câu trả lời chỉ có một đó là từ khi hắn đến , từ khi hắn bước chân vào cuộc đời nó .


Trong bếp bà cũng đang suy nghĩ về chuyện lúc nãy :
- Con cầu xin mẹ xin hãy để cho con gặp Hy _ người phụ nữ quý phái sang trọng đang quỳ xuống xin bà .
- Cô đã giết con trai tôi bây giờ lại muốn hại cả đứa cháu gái của tôi sao _ bà lạnh lùng nói .


- Chuyện đó con không hề cố ý , thật mà con không hề có ý đâu mẹ . Làm ơn hãy tin con _ đôi mắt của bà ta đã giàn giụa nước mắt .
- Tôi không có lý do gì để tin cô _ vẫn giọng điệu lạnh lùng bà nói .


- Mẹ không tin con cũng được nhưng hãy để con gặp con gái mình một lần _ bà ta vẫn quỳ lết dưới chân bà và cầu xin một cách thảm thiết .


- Cô đã làm tổn thương con bé và nó không bao giờ muốn gặp cô nữa đâu . Vì vậy bây giờ tôi mới là người phải cầu xin cô đây , cô làm ơn dừng ngay cái ý định tìm gặp con bé đi _ bà lạnh lụng hất tay người phụ nữ ấy ra .


- Nhưng con cần con bé mẹ ạ _ những giọt nước mắt vẫn thay nhau tuôn rơi trên gương mặt sang trọng ấy .
- Cô con cần nó làm gì , trong khi cô đang sống ở một nơi rộng rãi thế này , với người đàn ông của cô và cả con gái cô nữa _ bà cười khinh khỉnh nói .


- Xin mẹ đùng nói như vậy , dù gì Hy cũng là con gái của con , con không thể nào không nhớ nó được mẹ ạ _ bà ta ngồi bịch xuống đất giương đôi mắt đẫm lệ lên nhìn bà .
- Tôi không muốn nói nhiều nữa , từ này về sau cô đừng đến tìm tôi nữa _ bà nói rồi lạnh lùng bước đi .


- Mẹ ơi !! Xin hãy cho con gặp Hy _ người phụ nữ ngồi nhìn với theo bà .
Nhớ lại những lời cầu xin ấy bà cũng cảm thấy động lòng nhưng nghĩ tới con trai bà và nó bà thật sự đau lòng .
Khi nào nó sẽ thấy mẹ mình






Truyện liên quan