Chương 3
Cô sau khi ngồi lại chỗ thì tiết học cũng bắt đầu, thấy giáo viên đã tới ả đành oán hận hậm hực ngoan ngoãn về chỗ ngồi. Cô lười biếng duỗi người nhàm chán nhìn giáo viên đang giảng bài 1 cách hăng say, cô ở thế giới kia đã học hết giáo trình học bậc cao trung mà thế giới này cũng không khác mấy nên thấy thật nhàm chán bèn chống cằm nhìn bầu trời, cô chọn trúng chỗ này vì nó gần cửa sổ nhất mà thôi.
Sau khi học xong tiết 1 đầy nhàm chán thì nhân vật Phong trong miệng ả ta cũng xuất hiện. Cô nhướng mi nhìn khuôn mặt đẹp trai nhưng toát lên vẻ du côn trước mặt.
Ả ta thấy hắn bèn vui mừng nhào tới uỷ khuất kể lễ 1 trận, bị hắn xem như không thấy trực tiếp đẩy cách ngã ra 1 bên được 1 tên mập ú đứng gần đỡ lấy.
Hoàng Nhật Phong tiến lên âm trầm nhìn xuống cô gái dành chỗ ngồi trước mặt, dung nhan anh tuấn nở nụ cười châm chọc lạnh nhạt mở miệng:" Hoàng Miểu Miểu, tôi tưởng chị chỉ biết theo đuổi trúc mã của chị mà quên việc học rồi chứ, hơn nữa còn có lá gan dành chỗ của tôi "
Cô nhếch môi, giọng điệu đầy thong dong đáp trả:" Hoàng Nhật Phong, cậu đừng quên tôi là chị cậu " Ngụ ý tôi có quyền ngồi chỗ của em trai mình.
Hắn đen mặt, nghiến răng phun ra từng chữ:" Chị hay lắm " Sau đó hừ lạnh ngồi xuống bàn trống kế bên. Ả ta đã sớm bị tình hình này làm ngốc lăng, chị sao, lần này ả xong rồi, lại nhận được ánh mắt cảnh cáo đầy lãnh ý của hắn ả như bong bóng xì hơi run rẩy ngồi phịch xuống.
Cô cười nhẹ nhìn động tác của hắn, thật ra Hoàng Nhật Phong này cũng không tính là xấu, luôn có thói quen kiếm chuyện với nguyên chủ mà lí do rất đơn giản vì 2 người là bào thai song sinh mà nguyên chủ lại ra đời trước hắn nên hắn sinh ra không phục nhưng lại luôn ngoài lạnh trong nóng chở che cho nguyên chủ nên cô vẫn có chút hảo cảm với người em sinh đôi này.
Ngây người đến tiết thứ 2 cuối cùng cũng được giải lao, cô túm lấy hắn lôi đi xuống căng tin, hắn đen mặt muốn tránh thoát nhưng lại bị cô giữ chặt lại hắn không dám dùng nhiều lực nên cũng mặc cô lôi đi, thở dài, hắn đối với người chị này thật không có biện pháp.
Hộp cơm mẹ cô đưa? Ngại quá, khi nãy cô vì nhịn không được mĩ thực mà ăn hết rồi nên bây giờ đành lôi hắn xuống căng tin trường.
Phần ăn trong căng tin được chế biến cũng rất phong phú, cô nhìn mĩ thực hận không thể một ngụm nuốt hết tất cả. ( Nữ chính chúng ta là cật hóa hàng thật giá thật)
Căng tin trường cũng khá rộng rãi có thể chứa tập thể học sinh của trường với mỹ danh là để học sinh cùng nhau bồi tình cảm đồng học, cô xuống đúng giờ cao điểm tất cả học sinh đều tập họp ở đây ăn uống nên giờ cô muốn tìm được chỗ cũng là hơi vất vả.
Mà từ lúc cô và hắn tiến vào đã thu hút không ít ánh mắt, nữ thì hâm mộ xen lẫn ghen tị nhìn cô, Nam thì mê muội ngắm nhìn dáng người lòi lõm của cô như hận không thể mọc mắt lên người cô .
Hắn không vui nhíu mày không chờ cô phát tát lửa giận hắn đã đứng ra ngăn cản tầm mắt của bọn họ, mắt lạnh đảo qua, nhóm người bạn vội vàng thu hồi tầm mắt, nói giỡn, ai dám đắc tội vị đại nhân không sợ trời đất này.
Cô chớp mắt tò mò vì sao bọn họ lại sợ hắn như thế nhưng biết bây giờ không tiện hỏi nên chỉ yên lặng nuốt xuống, ăn uống quan trọng hơn, cô đói sắp rã ruột rồi.
Tìm xung quanh cuối cùng cũng có một bàn trống cô bèn tiến lên lôi kéo Nhật Phong lại ngồi xuống. Hắn bị cô sai đi lấy phần ăn thì hơi buồn bực nhưng cũng ngoan ngoãn đứng dậy đi.
Cô cười híp mắt nhìn theo bóng lưng hắn, có em trai cảm giác thật không tồi, huống chi 1 em trai dễ thương như thế, luôn sẵn sàng chở che cho chị gái mình.
" Mày là ai dám quyến rũ Nhật Phong của tao "
Giọng nói đầy chanh chua vang lên kéo cô về thực tại, nhìn cô gái son phấn lòe loẹt trước mặt cô im lặng chảy xuống ba vạch hắc tuyến, haizzz, lại thêm một cây si của em trai cô, cô im lặng nhìn trời, ăn cơm cũng không yên, thật cmn quá đáng lắm luôn.