Chương 42: Kịch chiến thể sức mạnh.
Ngô Soái phía sau cũng đã nhận ra sự bất thường của thây ma cao lớn đang đứng cách xa hơn 40 mét phía trước, hắn trầm giọng nói:
- Các người thanh lý thây ma xung quanh, đừng để chúng nó cào phá ô tô, vây kín đường lui của chúng ta… Cũng đừng tiêu tốn quá nhiều thể lực, phía sau còn có nhiệm vụ đang chờ.
Hắn nói câu sau là dành riêng cho Chu Vấn, để thiếu niên này không có phát rồ vận dụng kỹ năng hao tốn thể lực làm gì cả. Cứ đánh bình thường, chờ đợi hắn và Hàn Phong kết thúc chiến đấu bên kia, vậy là hợp lý nhất.
Chu Vấn trong đội ngũ đặc biệt hâm mộ hai người Hàn Phong, Ngô Soái, đối với sự phân phó của đối phương không có một chút dị nghị nào.
Ngô Soái sau khi chạy lên tụ họp cùng Hàn Phong, nghiêm túc nói:
- Một con thây ma thật lớn, không biết so với thể thôn phệ kia thì thế nào đây?
Hàn Phong nheo mắt nói:
- Khẳng định sức lực rất lớn, đồng thời da dày thịt béo. Tốt nhất ta và đệ không nên dây dưa quá lâu với nó… Thế này đi, ta sẽ vận dụng lấy tĩnh chế động, làm choáng nó, đệ tìm cách chém đầu nó từ phía sau, hoặc ít nhất đục thủng một lỗ trên đầu nó. Nếu không được, dụ nó chạy khỏi nơi này.
Bọn họ đã từng giao chiến với một đầu P1 level 14, chính là khi tìm kiếm mồi câu thể thôn phệ thứ 2, đã có kinh nghiệm đối đầu khá ổn.
Ngô Soái ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
- Được, huynh cẩn thận một chút.
Sơ bộ kế hoạch đã xong, Hàn Phong để cho Ngô Soái nín thở 20 giây, tăng trạng thái lên mức cao nhất, sau đó hai người động thân, phóng vọt về phía P1.
Dọc đường tiến lên, hai người nhấc lên gió tanh mưa máu.
Bọn họ người nào cũng có nhanh nhẹn rất cao, nhất là Hàn Phong nhanh nhẹn cao tới 25 điểm, mấy thây ma level 1, level 2 hiện tại thật sự chỉ như cỏ rác.
Bọn họ cũng không rảnh tiêu diệt toàn bộ thây ma cản đường mà chỉ muốn mở một đường máu mà thôi. Bởi vậy sau khi bọn họ bước qua, đám thây ma lại bù vào chỗ trống, sau đó nương theo mùi vị nhân loại mà bám sát phía sau.
Khi bọn họ tiếp cận khoảng cách 20 mét, P1 rốt cuộc như có cảm ứng, xoay người nhìn về phía này.
Kia là một cái khuôn mặt đen kịt như sắt, hai tròng mắt đỏ au khát máu, khuôn miệng rách toạc tới tận mang tai, bên trong miệng là một cái lưỡi chi chít răng nhọn, còn có ba cái ống nhỏ lòng thòng ra ngoài, không biết là có tác dụng gì.
- Khéckkkk
P1 rống lên một tiếng kinh khủng, ba cái ống lập tức nở to, giống như ba cái lỗ cống điên cuồng rung động, toả ra gợn sóng kỳ dị.
Động tác của hai người Hàn Phong lập tức chậm lại, cảm giác giống như cả người chợt nặng hơn rất nhiều.
Hàn Phong đưa bàn tay nhấn về phía P1, thi triển đâm xuyên tinh thần trên nhẫn duy tâm, nhưng thứ đồ chơi kia vẫn lù lù bất động, dường như không mấy ảnh hưởng.
Hắn tiện tay bổ ra một đao, chém bay đầu một thây ma cấp 2 lại gần, sau đó nhanh chóng hỏi:
- Làm sao có cảm giác như bị đeo mấy cục tạ. Ngô Soái, đệ có bao nhiêu điểm bộc phá?
Ngô Soái lập tức trả lời:
- 134%
Hàn Phong cắn răng:
- Chúng ta phải vận dụng toàn lực rồi, con rùa đen này quá trâu, nó không bị dính chiêu đâm xuyên tinh thần của ta.
Hai người Hàn Phong tiến vào phạm vi 10 mét, cảm giác nặng nề càng thêm bao phủ, bọn họ thân thể một người bốc lên bạch quang, một người bốc lên hoàng quang, đều đã thi triển bộc phá lực.
Hàn Phong cảm giác cả cơ thể đã nhẹ nhàng hơn nhiều, tiêu tốn 2 trí lực, hai tay ngưng tụ hai băng thương, ném về phía đùi và ngực P1.
Phập!
Băng thương sắc bén đâm vào đùi nó, vậy mà chỉ đâm được vào khoảng 5cm, sau đó bị P1 tiện tay quệt qua, vỡ thành mấy mảnh. Về phần băng thương đâm trên ngực, trực tiếp bị bật ngược trở lại.
Hàn Phong cũng không có hi vọng một kích đắc thủ. Hắn nếu dùng 3 thể lực 3 trí lực tạo ra băng thương cỡ lớn, hẳn là có thể xuyên thủng trước sau. Nhưng hiện tại còn chưa phải thời cơ đó, chỉ là do xét thử phòng ngự của nó mà thôi.
Phòng thủ phần trên cứng cáp hơn phần dưới nhiều.
Vết đâm trên đùi P1 bằng mắt thường có thể thấy đang chậm rãi khép lại. Nếu để thêm 1 phút nữa, đoán chừng sẽ giống như chưa hề bị thương qua.
Hàn Phong tiếp tục ngưng tụ ra một băng thương nhỏ, ném thẳng vào mặt nó. P1 điên tiết gào lên, cánh tay to như cột nhà đập tới, đem băng thương đập nát, nó đã thành công bị Hàn Phong hấp dẫn.
Hàn Phong tiến vào phạm vi 5 mét quanh người P1, cảm giác trầm trọng lại càng tăng lên nhiều lần. Hắn khẽ khom người né qua một kích của nó, thân thể linh hoạt, thò tay vỗ một phát trên vết thương trên đùi trước đó, 4 sợi hàn khí theo đó điên cuồng xâm nhập vào trong.
- Khéckkk
P1 gào lên tức giận, dùng cả hai tay từ trên cao giáng xuống, giáng thẳng vào đầu sinh vật nhỏ bé dưới chân, ầm một tiếng đem đất đá cuốn bay tứ tung.
Mấy con thây ma xung quanh cũng bởi vậy mà bị vạ lây, phạm vi 3 mét xung quanh lập tức trở thành bình địa.
Mà Hàn Phong dưới chân nó thì ánh mắt nửa trắng nửa vàng vô cùng bình thản, dư quang khẽ liếc vào thân ảnh Ngô Soái phía sau P1.
Đúng như Hàn Phong mong đợi, P1 một kích không vỗ ch.ết được Hàn Phong thì bị kích động tới điên cuồng rống lên, hai bàn tay to phạch đùng đùng đùng đấm xuống, đấm cho đất đá xung quanh ầm ầm rung động, khí lưu thổi quét bốn phía, để cho khói bụi tản mát bốn phương tám hướng.
Đám người Chu Vấn phía xa mồ hôi lạnh không khỏi chảy ròng ròng, chỉ cảm thấy bên đó một mảnh mịt mù, còn ngay cả tại vị trí của bọn hắn thì mặt đất cũng run lên nhè nhẹ.
Quái vật thật sự quá kinh khủng, vậy mà hai người Hàn Phong cũng dám đối chiến. Nếu là bọn họ, khẳng định là bị đập ch.ết lâu rồi.
5s sau, trên người Hàn Phong bộc phát ra quang mang hoàng kim cực kỳ chói sáng, ầm một tiếng chấn động vang lên, thân thể P1 lập tức bị chấn lui 2 mét.
Nhưng nó cũng không có vẻ gì là rất đau đớn, chỉ có động tác hơi uể oải, đồng thời cảm giác xiềng xích trên người hai người Hàn Phong chợt biến mất.
Hàn Phong lập tức lăn qua một bên, vòng tay trị liệu loé sáng, cắt giảm thời gian choáng váng từ kỹ năng tam giai.
Ngô Soái rình mò từ lâu, lúc này lập tức thế chỗ, dưới chân khẽ nhún, thân thể bắn cao hơn 3 mét, hai tay hoá thành hai cái rìu to, vù vù chém tới lưng P1.
Xoảng!
Thanh âm như sắt thép va chạm rít lên, phòng ngự nửa thân trên của P1 thực sự vô cùng khủng bố.
Rìu lớn chém trên cổ cùng đầu nó chỉ chém ra được một vết rách mờ nhạt sâu 3cm, so với thể hình khổng lồ của nó, có vẻ thật sự tầm thường không đáng kể.
Ngô Soái một kích không thành, dưới chân lại nhún, tránh thoát bàn tay P1 trảo tới, vòng tay hấp lực sáng lên, thi triển tất trúng, lại chém ra một búa.
Xoảng!
Thanh âm rung chấn ầm ầm vang lên, Ngô Soái chuẩn xác chém vào vết búa lúc trước, khiến cho nó sâu thêm một tầng, xương sọ nứt vỡ. P1 điên tiết, há mồm thét lên đầy tức giận.
- Khéckkk…
Ba cái ống thòng lòng trong mồm nó lại phình to, một luồng sóng kỳ dị quét qua, đem Ngô Soái toàn thân bao phủ. Hắn lập tức cảm nhận được toàn thân giống như đeo chì, sau đó chỉ kịp thôi động toàn bộ phòng ngự, chống đỡ cánh tay đang vả tới.
- Rắc… Ầm!
Cốt giáp đay đặc trên hai cánh tay Ngô Soái vỡ tan, hắn bị vả bay vào một cái ô tô bên đường, đem ô tô kia đập tới bẹp dúm.
P1 ngửa mặt lên trời thét dài, nó vừa muốn động chân dẫm bẹp Ngô Soái, thân thể lập tức mất đi cân đối, ầm ầm ngã xuống đất.
Một chân của nó đã gãy rời, vết gãy vẫn còn đóng cứng vô số băng tinh.
Hàn Phong ánh mắt lạnh lùng, điểm trí lực cao tới 34 điểm để cho uy lực kỹ năng thao túng hàn băng của hắn mạnh mẽ vô song. Hắn tiêu tốn 3 thể lực 3 trí lực, bàn tay ngưng tụ ra một cái băng thương to lớn, phập một tiếng đâm thẳng vào vết rách trên đầu nó.
- Khéckkkk…
Đầu lâu bị đâm thủng vẫn chưa đủ làm P1 ch.ết. Nó giãy dụa đầy điên cuồng, nhưng băng thương ghim chặt nó xuống đất, hàn khí toả ra làm đông đặc đầu óc, khiến nó động tác cứng đờ.
Ngô Soái từ trong xác cái ô tô nhanh chóng chui ra, dưới chân nhún một cái, bắn thẳng về phía này, bàn chân lập tức hoá thành một cái xà beng, phập một tiếng dẫm thủng đầu P1.
Quái vật kia giãy dụa yếu dần, 5 giây sau, nó đã nằm im lìm, ch.ết tới không thể ch.ết hơn.
Hàn Phong nhếch miệng, hắn đã cảm nhận được exp cùng minh tệ tăng thêm.
Ngô Soái cả người bốc khói, thân thể nhỏ dần, xụ mặt kêu lên:
- Đệ xui quá, không được tính công dứt điểm, ai da…
Hắn đang nghiến chặt răng chống cự tác dụng phụ của Cự Nhân Biến, ngoài ra còn là vết bầm tím trên cánh tay vì ăn một đấm của P1.
Hàn Phong phất tay, một luồng sáng xanh bao phủ tay hắn, vết thâm tím kia bằng mắt thường có thể thấy nhạt dần.
Trên xác P1 hiện ra 1 sách kỹ năng, 1 thẻ vật phẩm, 1 tinh thạch màu đỏ, 1 tinh thạch màu vàng, Hàn Phong lập tức cầm lên xem xét.
“Đinh! Kỹ năng chủ động tam giai: thao túng trọng lực! Kỹ năng thuộc tính: Tạo ra sóng trọng lực cao gấp 3 lần hoặc giảm bớt 3 lần trong phạm vi nhất định. Hoặc nhằm vào một mục tiêu chỉ định, tăng gấp đôi hiệu quả. Kỹ năng kích hoạt: 4 thể lực, 4 trí lực! Kỹ năng duy trì: 10 giây. Kỹ năng làm lạnh: 1 phút. Có thể cường hoá cùng tiến giai.”
“Đinh! Nhẫn hồn giáp lv3. +3 chống chịu. Kỹ năng gia trì: hồn giáp. Có thể tự động miễn trừ tổn thương khi bị tấn công tinh thần. Mỗi ngày 1 lượt, làm lạnh 24h/lượt.”
“Đinh! 34 exp!”
“Đinh! 2 điểm tiềm năng!”
Hàn Phong ném tất cả cho Ngô Soái, người kia sau khi xem xét một lát, thu lấy tinh thạch exp và kỹ năng thao túng trọng lực, còn lại ném trả cho Hàn Phong.
Bốn vật này tương đối dễ chia, Hàn Phong và Ngô Soái tất nhiên không có tranh chấp, vậy thì không cần sung công quỹ.
Ngô Soái đem tinh thạch exp hoà tan, đôi mắt chợt loé lên, hắn đã lên cấp 7.
Hắn đã đủ 3 điểm kỹ năng, tất nhiên trước hết cộng vào kỹ năng tam giai Cự Nhân Biến. Điều này giúp hắn duy trì trạng thái cự nhân dài tới 48 giây, nhận được 24 sức mạnh, 24 chống chịu, còn giảm tác dụng phụ đi rất nhiều.
Cái chỉ số chống chịu này cũng thật ngưu bức. Hàn Phong đoán thầm, có vẻ vì P1 có chống chịu cực kỳ cao nên mới chống lại được đâm xuyên tinh thần của hắn.
Hàn Phong tản đi băng thương, ra hiệu cho đám người Hứa Dương lại gần, sau đó đá một cái lên xác P1 rồi nói:
- Đệ bổ xác nó ra coi sao.
- Được.
Mấy chục giây sau, đám người Chu Vấn đã lái xe đi tới, vây quanh thân thể khổng lồ của P1 mà quan sát.