Chương 20
Buổi sáng mọi người ăn vằn thắn do Tề Duyệt làm xong liền xuất phát lên đường.
Đây đã là ngày thứ mười lăm kể từ khi mạt thế bắt đầu, trên quốc lộ có rất ít tang thi, chỉ là ngẫu nhiên trên đường sẽ gặp được vài chiếc ôtô bị cháy, trên chỗ ngồi còn một bộ xương cốt cháy xém máu thịt lẫn lộn, tất cả đều cho thấy người trên xe này là trên đường đi bị đồng bạn đột nhiên biến dị cắn ch.ết, cửa xe bị khóa chặt, bên trong còn có tang thi không thể thoát ra. Nó nhìn thấy có xe chạy ngang qua liền dùng sức gào thét, đập cửa xe.
Quận Dương Trừng Tề Duyệt đã từng đi qua, nhưng đi đến siêu thị thực phẩm thì cậu chưa từng đến.
Xe chạy trên đường, cùng ngày hôm qua giống nhau, lái xe vẫn là Kính Mắt, phó lái là Sơ Nhất, Hàn Phi và Tề Duyệt ngồi ở phía sau.
Ai, người khác là hấp thụ tinh hạch để thăng cấp, chỉ có cậu khác người, cậu đã thử dùng đến tinh hạch cấp một có trong tay nhưng căn bản đều thất bại, chỉ có thể nấu ăn để thăng cấp. Tối hôm qua Tề Duyệt vẫn luôn luyện làm vằn thắn để thăng cấp, những vật liệu còn dư Tề Duyệt trả lại cho Hàn Phi nói là do cậu quá mệt mỏi, không thể sử dụng dị năng thu vào không gian được, ánh mắt của Hàn Phi đầy hoài nghi nhưng hắn cũng không có biện pháp chứng minh, Tề Duyệt nói rất hợp tình hợp lý.
Cả đêm làm vằn thắn, tuy rằng không có cảm giác kiệt sức nhưng cậu vẫn rất mệt mỏi. Vừa lên xe không bao lâu Tề Duyệt liền không thể chống cự nữa, đầu tiên là dựa đầu vào kính xe ngủ gà ngủ gật, có đôi khi bị đụng đau liền mê mang mở hai mắt nhìn, sau đó lại nhắm mắt lại, ngủ tiếp.
Tư thế này có lẽ khiến cậu khó chịu, ngọ ngoạy điều chỉnh tư thế cho thoải mái, liền trực tiếp ngủ say.
Hàn Phi cau mày, nhìn Tề Duyệt đã muốn ngủ say tựa vào vai của hắn. Ớ phía trước Sơ Nhất liền nói: “Cả đêm hôm qua cậu ấy đều ở phòng bếp làm vằn thắn.”
Hàn Phi gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ. Bất quá tiểu tử này lá gan cũng quá lớn đi, dám dựa vào hắn mà ngủ, tuy rằng không hài lòng nhưng hắn lại không đẩy cậu ra, mặc cho Tề Duyệt tiếp tục dựa vào vai hắn.
Hàn Phi nghiêng đầu đánh giá Tề Duyệt, thân hình của cậu không cứng rắn giống như những nam nhân khác, ngược lại có chút mềm mại, dẻo dai. Tề Duyệt mỗi lần hô hấp đều thổi đến bên tai của hắn khiến lỗ tai hắn như nóng hầm hập. Tề Duyệt có lẽ vẫn cảm thấy khó chịu, lại bắt đầu nhích tới nhích lui điều chỉnh, tìm kiếm vị trí thoải mái, trực tiếp ghé vào trên đùi Hàn Phi, tiếp tục ngủ.
Ở ghế trước Sơ Nhất cùng Kính Mắt thấy được qua kính xe, cũng không dám thở mạnh. Tiểu tử mới tới này dám nằm trên đùi Phi ca! Phi ca hẳn là coi trọng cậu ta nên mới không đẩy ra đi?
Tề Duyệt nằm hướng vào Hàn Phi, mặt cậu đối diện với hạ thân của hắn, hô hấp như có như không nhẹ nhàng lướt qua. Trong chốc lát, hạ thân của Hàn Phi liền có phản ứng. Đã lâu hắn không tìm qua nữ nhân để phát tiết, hạ thân ngày càng cứng rắn, hô hấp cũng có chút dồn dập. Hạ thân của Hàn Phi đã như một tòa núi nhỏ, kề gần sát mặt Tề Duyệt.
Tề Duyệt bởi vì tăng được dị năng, thần kinh vẫn vây trong trạng thái hưng phấn, ngủ cũng cực kỳ thả lỏng, cái miệng nhỏ nhắn khẽ khép mở. Hơi thở mỗi một lần cậu thở ra đều trực tiếp lướt đến hạ thể của Hàn Phi, Hàn Phi nhìn đôi môi ướt át của Tề Duyệt, có chút ý loạn tình mê, mẹ nó, đây rõ ràng là đang câu dẫn hắn.
Không thể để cậu tiếp tục dựa vào hắn, Hàn Phi không thể cam đoan chuyện gì sẽ xảy ra nếu tiếp tục. Trước kia hắn vốn không thiếu nữ nhân, nhưng không có ai giống Tề Duyệt như vậy, chỉ cần nằm trên đùi hắn liền khiến cho hắn chịu không nổi, huống hồ cậu còn là một nam nhân. Hàn Phi xách Tề Duyệt lên, ném qua bên cạnh.
Tề Duyệt nhu nhu mắt, mơ mơ màng màng, bán híp mắt nhìn Hàn Phi, vốn lớn lên là mắt hoa đào hẹp dài, cậu híp mắt như vậy càng khiến phía dưới của Hàn Phi căng thẳng, mẹ nó, tỉnh ngủ liền câu dẫn nam nhân. Hắn nghĩ vậy liền giận đến tái mặt, “Nhanh tỉnh ngủ, rất nhanh chúng ta sẽ đến siêu thị thực phẩm.” Kỳ thật hiện tại bọn họ cách quận Dương Trừng đến hai giờ đồng hồ, lộ trình vẫn còn rất dài.
Tề Duyệt vẫn còn mơ hồ, ánh mắt hướng ngoài cửa sổ, di?
“Tôi biết một con đường tắt gần đây, có thể tiết kiệm một nửa thời gian.” Con đường kia trước kia cậu đã từng đi qua một lần, từ một sơn thôn nhỏ xuyên qua, có thể giảm một nửa thời gian so với đường quốc lộ.
Thấy ba người trên xe đều nhìn mình, Tề Duyệt nói tiếp: “Đường kia có rất ít hộ gia đình, tang thi cũng sẽ không nhiều.” Nếu cậu nhiều lần biểu hiện được sự am hiểu của mình thì chắc chắn bọn họ sẽ phải thay đổi cách nhìn về cậu.
Hàn Phi ngẩng đầu nhìn Kính Mắt, đối với lộ tuyến Kính Mắt rất quen thuộc.
Kính Mắt hiểu rõ gật gật đầu với Hàn Phi: “Đúng là có một con đường nhỏ có thể đi, nhưng em chưa từng đi qua.”
“Tôi nhận thức, tôi có thể chỉ đường.” Tề Duyệt nóng lòng muốn biểu hiện mình.
Hàn Phi có phần đăm chiêu, có thể tiết kiệm thời gian là việc tốt, hiện tại tang thi đã lợi hại hơn so với lúc trước, vì an toàn, tốt nhất là trước khi trời tối phải tìm được chỗ nghỉ ngơi. Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy chờ mong của Tề Duyệt đang nhìn mình, lúc trước hình như tiểu gia hỏa này đã từng nói có thể cảm ứng được trên đường tang thi nhiều hay ít đi? Hàn Phi lập tức gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Một hàng sáu chiếc xe chậm rãi li khai quốc lộ, quẹo trái quẹo phải mới đến được đường nhỏ ít hộ gia đình mà Tề Duyệt nói.
Xe vừa tiến vào con đường nhỏ, Hàn Phi bởi vì dị năng cao hơn người khác nên ẩn ẩn có thể cảm thấy có một tia dao động, thế nhưng khi hắn cẩn thận xem xét thì lại không cảm giác được.
“Tất cả cẩn thận một chút, khả năng có nguy hiểm.” Hàn Phi cầm lấy bộ đàm, nhắc nhở mọi người trên xe tăng cường đề phòng.
Hàn Phi biết phía trước có nguy hiểm nhưng hiện tại đã không thể quay đầu, con đường này rất chật hẹp, ôtô không có biện pháp quay đầu lại. Còn có chính là, hắn muốn xem cái gì đã quấy nhiễu tinh thần lực của hắn. Bản thân hắn không cho phép mỗi lần gặp nguy hiểm lại bỏ chạy, đối mặt với nguy hiểm thì bản thân mới có thể biến cường.
Hai bên đường là một loạt nhà ở. An tĩnh, chung quanh quả thật rất an tĩnh. Nếu nói vừa rồi còn nghi ngờ, hiện tại Hàn Phi có thể khẳng định, nơi này có vấn đề. Một con tang thi cũng không có, nơi này rất khác thường, tuy nói con đường này rất ít người, nhưng cũng không có khả năng một con tang thi cũng không thấy, xe tương đối nhiều, âm thanh cũng khá lớn hẳn là phải khiến tang thi bị thu hút.
Thời điểm xe chạy được hơn nửa đường, phía trước đột nhiên xuất hiện tang thi, đường bị chúng nó phá hỏng! Phía trước xuất hiện khoảng vài chục con tang thi, không biết từ nơi nào tới. Mới vừa rồi còn an tĩnh nhất thời xung quanh liền ầm ĩ, tang thi trong nhà ở hai bên đường lục tục chui ra, lắc lư lắc lư xuất hiện ngày càng nhiều, xung quanh bốc lên một mùi hôi thối.
Không thể lao ra, xung quanh là đồng cỏ bị tang thi bao vây, bọn họ chỉ có thể xuống xe. Muốn lui xe lại là không có khả năng, đường vừa hẹp lại còn bị tang thi bao vây, shit, bọn họ sắp bị đám tang thi làm thành vằn thắn!
Không biết có phải là do vấn đề buổi sáng hay không, bọn họ buổi sáng vừa ăn chính là vằn thắn. Hàn Phi trong đầu đột nhiên hiện lên ý nghĩ hoang đường này.
“Đều xuống xe. Chúng ta phải mở đường phía trước.” Mỗi người có một bộ đàm trên tay, gặp biến cố cũng không bối rồi, rất giống bộ đội đặc chủng.
“Trước giết những con chắn ở phía trước.”
Hàn Phi chỉ huy mọi người xuống xe, đối phó với tang thi. Phân công minh xác, gần tang thi do dị năng gỉa phụ trách, những người khác hoặc dùng đao chém hoặc dùng súng, những người này kĩ thuật bắn súng đều cực chuẩn. Có một bộ phận hướng đàn tang thi ở phía xa ném lựu đạn.
Trang bị của bọn họ cũng thực đầy đủ, Tề Duyệt quả thật hâm mộ muốn ch.ết. Hắn cũng muốn sử dụng súng a
Như thế nào vận khí của cậu lại kém như vậy, con đường này không phải ít tang thi lắm sao. Hàn Phi có thể hay không ghét bỏ cậu hành sự bất cẩn? Chính cậu lúc trước còn mạnh miệng nói có thể cảm ứng tang thi nhiều hay ít, tang thi nhiều như thế này là từ đâu chui ra, còn càng ngày càng nhiều. Chẳng lẽ là do tang thi cấp một gọi đến? Trước kia đều là một tháng sau mạt thế thì bọn chúng mới xuất hiện, như thế nào lần này lại sớm như vậy. Tang thi tuy đông nhưng tương đối dễ đối phó, không có tang thi tiến hóa, có lẽ bọn chúng do tang thi cấp bậc cao hơn gọi về.
Tề Duyệt ngẩng đầu nhìn chằm chằm đàn tang thi, cậu muốn tìm ra tang thi đầu lĩnh. Là nó, tang thi mặc áo khoác màu xám. Con tang thi kia đi theo đàn tang thi vây ở bên ngoài, không tiến lên tấn công, động tác so với những con khác cũng linh hoạt hơn, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng rống, đàn tang thi cũng theo nó gầm nhẹ, hướng đội ngũ của Hàn Phi công kích.
“Lão đại, nó là tang thi đầu lĩnh.” Tề Duyệt chỉ vào con tang thi mặc áo khoác xám kia, lớn tiếng kêu Hàn Phi.
Con tang thi kia cũng thực sắc bén, thấy Tề Duyệt phát hiện ra nó liền trốn vào đàn tang thi. Chính là đã muộn, Hàn Phi theo vị trí Tề Duyệt chỉ cũng phát hiện ra nó, vươn tay phóng thích một quả cầu dung nham, liền đem con tang thi kia đốt cháy, một chiêu diệt gọn.
Kháo! Kháo! Kháo! Tên lão đại biến thái này cư nhiên là song dị năng! Hơn nữa còn là dị năng cấp hai!! Tâm lý Tề Duyệt rối rắm, đủ loại hương vị, hâm mộ, ghen tị, hận!
Hơn một trăm con tang thi đều bị giải quyết, nguy hiểm được giải trừ, mà thực may mắn chính là trong đội ngũ không có người bị thương.
Hàn Phi đến gần thi thể của con tang thi đầu lĩnh kia, dùng đao mở khai đầu nó, lấy ra tinh hạch bên trong. Màu trắng! Nếu hắn đoán không sai, thì con tang thi này hẳn cũng có không gian dị năng! Cho nên lúc hắn tiến vào đường nhỏ liền cảm giác được tinh thần lực khác, tang thi này dùng dị năng kêu gọi những con tag thi khác lại đây. Hàn Phi đem tinh hạch bỏ vào túi áo trong.
Kế tiếp thực thuận lợi không còn tiếp tục gặp tang thi. Không lâu sau, đoàn xe theo chỉ dẫn của Tề Duyệt đi ra khỏi con đường mòn. Vì đây là một con đường nhỏ nên bọn họ phải chính diện đối mặt với tang thi, tuy nhiên bọn họ cũng tiết kiệm được hai tiếng so với đi đường quốc lộ.
Hàn Phi hung ác xoa hai tay, híp mắt đánh giá Tề Duyệt bên cạnh.
Tề Duyệt bên ngoài treo một nụ cười quyến rũ, bên trong lại thấp thỏm, hắn đây là muốn trừng phạt cậu? Mặc kệ, dù sao cậu đã hạ quyết tâm, đội ngũ này rất mạnh, cậu nhất quyết không rời đi! Hàn Phi có bản lĩnh liền giết cậu đi.