Chương 97: Đại cục
Kích động của hai người không chỉ giới hạn trong hô hấp, Tiêu Tử Nhiên hận không thể một tay bắt lấy Sở Thiên ra sức lắc lắc, nhưng mà cuối cùng vẫn nhịn được.
“Năm mươi bình,” Giọng nói của Tiêu Tử Nhiên có một chút run rẩy: “Tương đương với năm trăm ngàn khối tinh hạch?”
Năm trăm ngàn khối tinh hạch, có ảnh hưởng hết sức to lớn đối với việc đề thăng thực lực của căn cứ!!
Tiêu Tử Nhiên thân là một người có dã tâm, đã từ những bộ phận nhỏ bé này mở rộng thành một căn cứ to lớn, cho nên hiểu sâu sắc đối với những biến hóa ảnh hưởng đến đại cục, ảnh hưởng đến tương lai. Căn cứ Thự Quang, đang thật sự có được Thự Quang! (Thự quang: Ánh rạng đông.)
Âu Dương Cảnh trái lại không nghĩ nhiều như Tiêu Tử Nhiên, hắn chỉ là nghĩ đến thực lực tăng lên sẽ mang đến xác suất sinh tồn cao hơn, hắn đương nhiên cũng cao hứng, nhưng không đến nổi thất thố như Tiêu Tử Nhiên.
“Anh bình tĩnh một chút.” Sở Thiên ung dung chìa ngón trỏ chỉ chỉ vị trí của tên bác sĩ: “Anh hoảng hốt như vậy, tôi làm sao nói tiếp đây?”
Tiêu Tử Nhiên hít sâu một hơi, còn gì để nói tiếp sao? Hắn gắt gao trừng mắt nhìn Sở Thiên, một bộ nếu thừa nước đục thả câu liền cắn ch.ết người.
Sở Thiên quay về bắn cho hắn một ánh mắt khinh thường, nhưng mà vẫn tiếp tục nói: “Thứ này, mỗi tháng, tôi và Hiểu Vũ đều có thể đi ra ngoài mang về năm mươi bình.”
Quả là, lời này nói xong, sắc mặt của hai người kia cũng không biết nên hình dung như thế nào.
Hai người kia lâu nửa ngày vẫn không thể tìm lại tiếng nói, có thể còn đang tiêu hóa tin tức này, cho nên Sở Thiên lại tiếp tục nói: “Bất quá, chúng tôi mỗi lần đi ra ngoài đều phải mang theo mười ngàn tinh hạch bình thường. Có thể căn cứ vào cấp bậc của tinh hạch, ấn theo tỉ lệ để giảm dần số lượng.”
Sở Thiên nói như vậy có ba mục đích, thứ nhất, che giấu tai mắt, tạo một cái hiện tượng giả rằng thứ này phải thông qua trao đổi mới có thể mua được; thứ hai, không thể để mọi người cảm thấy thứ này có thể thay thể tinh hạch khiến mọi người không chịu nỗ lực đi giết tang thi đổi tinh hạch. Trong tương lai, tác dụng của tinh hạch rất lớn. Thứ ba, Sở Thiên muốn tìm ra mối liên hệ giữa tinh hạch và không gian, cần lượng lớn tinh hạch để thí nghiệm, đương nhiên, cũng không có lấy tinh hạch miễn phí, bọn họ cũng đã trả giá, phải có hồi báo mới là nhân chi thường tình nha. Còn có thể thuận tiện kích thích một chút nhu cầu đối với tinh hạch của Tiêu Tử Nhiên, vẹn cả đôi đường.
Mười ngàn đổi năm trăm ngàn, không phải kẻ ngu si cũng sẽ không có ý kiến. Về điểm này, Tiêu Tử Nhiên không hề nghĩ ngợi liền gật đầu đồng ý.
Lần trước tin tức mà Lục Khiết các nàng mang về từ J thị, khiến bọn họ thu hoạch được lượng lớn tinh hạch, hiện tại những tinh hạch ấy đều được bí mật bảo quản ở trong không gian của Bạch Minh Hi, chỉ có đội viên hạch tâm mới biết được.
Hơn nữa trong một đoạn thời gian này, đội viên hạch tâm đều tiến hành thăng cấp thuận lợi, toàn bộ đều được tăng cao lên một cấp.
Lúc này, bí mật của tinh hạch vẫn đang được đoàn người của Tiêu Tử Nhiên nắm giữ trong tay, nhưng mà, bởi vì lần trước do bọn họ ở J thị trắng trợn vơ vét tinh hạch, đã khiến cho kẻ khác chú ý.
Rất nhiều người đã phát hiện ra sự tồn tại của tinh hạch, hiện tại đang tận hết sức lực đi thu thập, chỉ là về cách dùng cụ thể của tinh hạch mọi người vẫn đang không ngừng tìm tòi học hỏi.
Bí mật của tinh hạch bị lộ chỉ là vấn đề về thời gian. Tiêu Tử Nhiên cũng làm tốt công tác chuẩn bị, tính toán trước khi bí mật của tinh hạch bị công khai, dẫn căn cứ Thự Quang công khai trước nhất, hơn nữa còn đem chuyện lấy tinh hạch làm tiền tệ lưu thông cũng được đẩy lên bàn nghị trình.
Dù sao, muốn lớn mạnh, đòi hỏi không chỉ có sức mạnh của đội viên hạch tâm tăng lên. Tinh hạch còn có thể làm cơ chế khen thưởng, tăng cường lực ngưng tụ và lực hướng tâm của đoàn đội, dưới loại chế độ này, độ trung thành của đội viên sẽ được nâng cao.
Dung dịch cô đặc màu xanh mà Sở Thiên mang đến, sau khi bí mật của tinh hạch bị lộ, sẽ trở thành một át chủ bài lớn nhất của căn cứ Thự Quang.
Trong thời gian vài giây, Tiêu Tử Nhiên đã suy tính hết cho sau này.
“Ngoài ra,” Sở Thiên dĩ nhiên nói chuyện không nhanh không chậm: “Dung dịch kia nếu không được pha loãng, một chai hoặc nửa chai hẳn là có thể khai phá dị năng trong cơ thể của người thường.”
Cái này khiến hô hấp của hai người gần như đột ngột ngừng lại, sau một lúc lâu cũng không có tiếng động.
Sở Thiên cũng không để ý đến bọn họ, tiếp tục nói: “Giả thuyết của tôi chính là, kỳ thật mỗi người trên trái đất đều bị lây nhiễm bệnh độc, tôi phỏng đoán, nguồn gốc của dị năng thực ra cũng là bệnh độc. Từ tác dụng của tinh hạch đối với dị năng và việc tang thi tiến hóa xuất hiện dị năng giống chúng ta có thể phỏng đoán đại khái ra điều này. Chỉ từ điểm ấy mà nói, dị năng của chúng ta và tang thi cũng không có sự khác biệt.”
“Cho nên, chúng ta giả thiết mỗi người đều bị nhiễm bệnh độc, mà dung dịch này có tác dụng tinh lọc bộ phận có hại đối với cơ thể, thôi thúc bộ phận có ích cũng chính là dị năng, cho nên, dị năng tiềm tàng được kích phát. Tuy rằng là giả thiết, nhưng mà, tôi nắm chắc 80% sẽ thành công.” Kết luận này đến từ sự cảm nhận dị hóa trong mấy ngày nay của Sở Thiên.
Dị năng tinh thần hệ thăng cấp thần tốc khiến hắn ở trong mơ hồ, đối với sự thần bí của việc này có cảm nhận nhất định.
Sau khi hít sâu vài hơi, Tiêu Tử Nhiên mới miễn cưỡng khiến mình tỉnh táo lại, nếu Sở Thiên nói hắn đương nhiên là tin tưởng, cho nên liền lượt bớt quá trình nghi ngờ đối với kết luận này, mà chấp thuận nói: “Bí mật này, từ nay về sau, liền nằm trong giới hạn của bốn người chúng ta!” Một người khác đương nhiên là Toàn Hiểu Vũ không tham gia cuộc họp.
Âu Dương Cảnh gắt gao mím môi, hung hăng gật đầu.
Ai biết, người lắc đầu lại là Sở Thiên: “Không phải bốn người, là sáu. Tiểu Bạch và Tiểu Nam, chúng tôi sẽ không gạt.”
Điểm này, Tiêu Tử Nhiên và Âu Dương Cảnh hiển nhiên hiểu, bốn người bọn họ vốn là đồng thanh đồng tiếng, chuyện quan trọng như vậy, Sở Thiên sao có thể dứt bỏ hai người kia.
Mục đích của việc giữ bí mật vốn là để bảo vệ người nắm giữ ngọn nguồn của bí mật này là Sở Thiên và Toàn Hiểu Vũ. Một khi loại bí mật này để lộ bị kẻ khác biết được, không biết sẽ dẫn đến biết bao nhiêu tranh đấu, đến lúc đó nguy hiểm nhất chính là Sở Thiên và Toàn Hiểu Vũ.
“Được. Bí mật này chỉ giới hạn trong sáu người được biết, từ nay về sau tuyệt đối không có người thứ bảy.” Tiêu Tử Nhiên cực kỳ nghiêm túc nói.
“Tuyệt không có người thứ bảy!” Âu Dương Cảnh cũng vỗ bộ ngực cam đoan.
“Hai người tôi đương nhiên tin được.” Sở Thiên cười cười, đề tài thảo luận này xem như thông qua.
“Anh cứ gấp gáp muốn tôi giải quyết vấn đề của căn cứ, còn không bằng tỉ mỉ phân tích thế cục trước mắt cho tôi, còn có nói cho tôi biết những thứ tôi không biết, nắm giữ đại cục, có lẽ, có rất nhiều vấn đề ngay từ đầu đã không phải là vấn đề.” Sở Thiên chỉ một chút cho Tiêu Tử Nhiên, chuyển hướng sang đề tài kế tiếp.
Tiêu Tử Nhiên là ai chứ? Một chút nhắc nhở liền thông suốt, trong nháy mắt bừng tỉnh đại ngộ, là mình vội vàng, lẫn lộn đầu đuôi! Sở Thiên từ trước đến giờ đều không phải lại người bị nhốt trong vấn đề nhỏ, mình đem những vấn đề nan giải này ném cho hắn, còn chẳng bằng đem đại cục vứt cho hắn, tìm đúng mạch máu của đại cục, rất nhiều vấn đề đều có thể giải quyết dễ dàng!
Vì thế, Tiêu Tử Nhiên và Âu Dương Cảnh cùng nhau đem mọi chuyện sau khi Sở Thiên mất tích, từng cái nói ra.
Trừ bỏ việc tiến sĩ Tỉnh đã đến, giải quyết vấn đề gieo trồng lương thực ra, việc đáng nói nhất chính là căn cứ Thiên Trạch.
Căn cứ Thiên Trạch do Thái Viễn Hàn cầm đầu thành lập, nhân vật đứng thứ hai chính là Lôi Sư. Lúc đầu khi căn cứ Thiên Trạch mới được thành lập, tổng cộng có khoảng hơn ba mươi dị năng giả, gần như không có người thường.
Bọn họ cách căn cứ Thự Quang rất gần, toàn bộ hành trình bất quá chỉ khoảng năm mươi ki lô mét. Nếu nói, căn cứ Thự Quang lúc ban đầu dựa vào vật tư do Bạch Minh Hi lấy ra thì căn cứ Thiên Trạch khi mới thành lập là do dựa vào nhóm vật tư được Thái Viễn Hàn bí mật giấu ở trong J thị.
Người ta nói thỏ khôn có ba hang và lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, chính là nói Thái Viễn Hàn.
Sau khi căn cứ Thiên Trạch thành lập liền tích cực phát triển, không có nhiều quy tắc như căn cứ Thự Quang, toàn lực thu hút dị năng giả, toàn lực thu hút người thường có năng lực.
So với căn cứ Thiên Trạch, sự phát triển của căn cứ Thự Quang thoạt nhìn có vẻ bảo thủ dè dặt rất nhiều. Cho nên trước mắt xem ra căn cứ Thiên Trạch lớn mạnh vượt xa căn cứ Thự Quang.
Trừ lần đó ra, phạm vi trong vòng một ngàn ki lô mét, cũng dần dần có người thành lập một số căn cứ loại nhỏ và cái gọi là khu an toàn. Bình thường đều là giả danh trấn nhỏ, thôn xóm, hoặc là ngoại vi thành phố.
Những người này phân bố có hơi rải rác, cũng không có vũ lực đặc biệt lớn mạnh, quy mô không bằng căn cứ Thự Quang và căn cứ Thiên Trạch.
Còn có, toàn bộ tang thi đều đã lên cấp bốn, tang thi cấp ba dần dần giảm thiểu. Bởi vậy, người thường sinh tồn ở bên ngoài càng ngày càng khó khăn, bình thường đều phụ thuộc và dị năng giả.
Ba tháng trước, tình hình J thị do ba cô gái duy nhất trong đội mang về, Tiêu Tử Nhiên bí mật phái người đi, tổng cộng thu hoạch được dị thú hơn cấp ba, tinh hạch cấp 4 gần mười vạn khối, cho tới nay, tất cả đều nằm trong không gian của Bạch Minh Hi, chỉ có đội viên gốc mới được biết.
Trải qua ba tháng hấp thu tinh hạch và thăng cấp, dị năng của mọi người trên cơ bản toàn bộ đều thăng lên một cấp, cá biệt gặp phải bình cảnh, hiện tại còn đang giãy giụa.
Tiêu Tử Nhiên cho rằng, đây là bút tài phú lớn nhất mà căn cứ Thự Quang đạt được cho tới nay.
Bởi vì động tác này quá lớn, đầu tiên dẫn dụ sự hoài nghi đối với căn cứ Thự Quang, sự tồn tại của tinh hạch cũng bị phát hiện. Dưới tình huống không biết cách sử dụng tinh hạch, cũng bắt đầu tích cực thu gom tinh hạch.
Từ nay về sau, Tiêu Tử Nhiên cố ý thả ra tin tức tinh hạch sẽ trở thành tiền tệ trong tương lai, khiến cho các khu an toàn nhỏ xung quanh cũng bắt đầu tích cực thu gom tinh hạch.
Cảm hứng giết tang thi của mọi người một lần nữa tăng vọt.
Tiêu Tử Nhiên còn đang bắt đầu lấy chợ phiên ngoài thành làm thí điểm, khiến tinh hạch lưu thông ở chỗ này trước, cấp quản lí ở bên trong thành cũng mở ra một bộ phận đổi tinh hạch, trước mắt đang vận hành tốt đẹp.
Thông qua lưu thông và thu gom của mọi người, tinh hạch tồn kho của căn cứ Thự Quang lại gia tăng mấy ngàn khối.
Vì thế, vấn đề khó khăn lớn nhất — tinh lọc! Cho tới nay trong căn cứ chỉ có hai người Lí Nam và Lục Trung Hạ là dị năng giả hệ trị liệu, với số lượng khổng lồ như thế, hai người căn bản là không thể làm hết. Trước mắt tinh hạch được tinh lọc, chỉ có thể đủ cung ứng cho đội viên gốc sử dụng.
Vấn đề này, cũng là một trong nhiều vấn đề mà Tiêu Tử Nhiên hy vọng Sở Thiên có thể giúp đỡ giải quyết.
Bởi vì đoàn đội từ sớm đã có dị năng giả hệ trị liệu, mọi người cũng không có ý thức được sự hi hữu của bọn họ, đợi đến khi bắt đầu xây dựng căn cứ, mới phát hiện loại dị năng này cứ như phượng mao lân giác* (Ý chỉ sự hiếm hoi, trân quý.), trong phạm vị một ngàn ki lô mét, cư nhiên không có phát hiện ra người thứ ba có dị năng hệ trị liệu.
Dù cho căn cứ Thiên Trạch cũng không có dị năng giả hệ trị liệu. Cũng là sau khi bắt đầu thành lập căn cứ, Thái Viễn Hàn mới phát hiện vấn đề này, đến khi phát hiện tác dụng quan trọng của dị năng giả hệ trị liệu trong quá trình thành lập (Dưới tình huống không biết dị năng giả hệ trị liệu còn có thể tinh lọc tinh hạch, trị liệu cho con người cũng là một trong những điều hết sức cần thiết), Thái Viễn Hàn hối hận đến xanh ruột.
Trong đội của bọn họ vốn cũng có một dị năng giả hệ trị liệu, bởi vì không được coi trọng, trong quá trình lưu vong không chú ý bảo vệ, ch.ết trên đường thoát khỏi J thị, lúc này mới ý thức được tầm quan trọng của hắn, đã quá muộn màn rồi.
Nhưng mà, nửa tháng trước, căn cứ Thiên Trạch xuất hiện một làn sóng người đến gia nhập, từ đó, cao tầng căn cứ Thiên Trạch bắt đầu trở nên thần thần bí bí, sửa đổi tác phong cao điệu của ngày xưa, không biết đang âm mưu điều gì.
Tiêu Tử Nhiên đã phái người đi thăm dò, nhưng mà trước mắt cũng không có tin tức hữu dụng gì.
Đối với căn cứ Thiên Trạch, tình cảm của mọi người có chút phức tạp.