Chương 54

"Tìm được. . . . . ." Văn vui mừng nói: "Tìm được tiểu thiếu gia rồi, ở một kho hàng ở vùng ngoại ô. . . . . ."


Trình Quân Hạo chuyển đầu xe, nhấn ga, hướng vùng ngoại ô đi tới, một bên hướng về phía điện thoại phân phó: "Ngươi cũng dẫn người tới, bất luận người nào tới trước, nhất định phải bảo đảm Khả Khả an toàn. . . . . ."


"Dạ, . . . . . ." Văn cúp điện thoại, mang người hướng ngoại ô mà đi, trong lòng nhanh chóng suy nghĩ, chuyện này sao lại tr.a ra thuận lọi như vậy? Giống như có người cố ý cung cấp đầu mối cho bọn họ.


Văn lắc lắc đầu, bất kể như thế nào, hiện tại chuyện trước mắt là phải cứu Khả Khả ra rồi nói. Mang người một đường thẳng hướng vùng ngoại ô đi đến.


Trình Quân Hạo một đường chạy như bay, xe dừng ở bên ngoài kho hàng, sáu người đàn ông bên trong thấy anh đèn xe liền lập tức đề phòng: "Có người tới, cẩn thận. . . . . . Cầm vũ khí lên. . . . . ."


"Anh trai, nhất định là anh trai tới cứu ta rồi. . . . . ." Trình Khả Khả lớn tiếng hoan hô, vội vàng bị Trữ Trữ bụm miệng, nhíu chân mày, trong lòng trào lên mong đợi, bất kể người nào tới trước, cũng không nên quá lỗ mãng, chớ kích thích bọn cướp đang bắt giữ bọn họ đối với con tin sẽ không tốt.


available on google playdownload on app store


Nhất định là Trình Quân Hạo tới trước, Dạ Thập Tam luôn làm việc sẽ không không có tiêu chuẩn như vậy, theo như cách thức của hắn, nhất định sẽ lặng lẽ giải quyết người bên ngoài, tuyệt đối sẽ không kinh động người mới đúng.


Đang suy nghĩ, cửa lại đột nhiên bị mở ra, An Bình giật mình, sợ hãi làm cả người toát mồ hôi lạnh, cửa đột nhiên mở ra, lại lộ ra khuôn mặt như hoa như ngọc cử tên yêu nghiệt Dạ Thập Tam, hướng về phía cậu nở một nụ cười giả tạo.


An Bình giận dữ, choáng nha, dọa người cũng cần không chọn thời điểm như vậy hù dọa có được hay không? !
"Dạ Thập Tam, làm sao bây giờ anh mới đến?!" An Bình giận.


Dạ Thập Tam cười híp mắt, "Bảo bối, đừng nóng giận mà, vừa nhận được tín hiệu cầu cứu của cậu, người ta là lập tức từ Bắc Mĩ hỏa tốc bay trở về rồi, tổn thất một việc làm ăn rất lớn đang làm đấy. . . . . ."


". . . . . ." An Bình thật muốn một chưởng đánh giết hắn: "Đừng nói nhiều, cứu chúng tôi ra ngoài. . . . . ."
Dạ Thập Tam cười híp mắt, tay trái ôm An Bình, tay phải ôm An Tĩnh, rồi nhìn tới Trình Khả Khả, hắn bình tĩnh không thèm nghía đến: "Mẹ nó, mẹ các cậu tại sao lại sinh một đứa em trai cho các cậu rồi? !"


"Cút. . . . . ." An Bình giận chụp lấy đầu Dạ Thập Tam, nhìn Trình Khả Khả nó:, "Để cho cậu ta ngồi trên cổ ngươi. . . . . ."
Dạ Thập Tam buồn bã: "Mẹ kiếp, ta trực tiếp thăng chức làm siêu cấp ɖú em rồi, còn có đạo lý hay không. . . . . ." Nhưng vẫn là cho Trình Khả Khả ngồi trên cổ của hắn.


Trình Khả Khả con ngươi sáng trong nghi ngờ hỏi: "Anh Lẳng Lặng, ông ấy là cha của các anh sao? !"
". . . . . ." An Tĩnh An Bình một đầu mồ hôi lạnh, quyết định không đáp.
Dạ Thập Tam quỷ dị mà cười.


Hắn dựng lên lỗ tai nghe động tĩnh bên ngoài, khẩn trương nghiêm túc, cũng may sáu người kia cũng không chú ý tới bọn họ, chỉ để ý ở bên ngoài chuẩn bị phục kích, An Bình thở phào nhẹ nhõm.
Trình Quân Hạo chạy đi vào, dựng thẳng tai lắng nghe động tĩnh bên trong, yên tĩnh, có điều không đúng a.


Anh bất kể, trực tiếp vọt vào cửa.






Truyện liên quan