Chương 60
An Tâm Á dán lên mặt Trữ Trữ băng keo cá nhân, một mặt oán trách: "Chơi cái gì không biết, bị trầy lên tận trên mặt không sợ sẽ để lại sẹo à?!"
An Bình im lặng, chỉ là một chút ít vết thương, không có gì đáng ngại mà, nhưng An Tâm Á rất để ý, không muốn khuôn mặt hoàn mỹ của anh em bọ họ bị một chút tổn thương nào, điều này làm cho cậu rất đau đầu, ưmh. . . . . .
"Điện thoại di động đâu?!" An Tâm Á giận.
"Chuyện này. . . . . ." An Bình quẫn bách, ngộ nhỡ nói rớt, An Tâm Á khẳng định sẽ cực kỳ tức giận. Đang chẩn chừ, Dạ Thập Tam lên tiếng nói chuyện, cười híp mắt ngọt đến phát ngán: "Điện thoại di động của bọn chúng hết pin rồi, đang sạc ở nhà tôi. . . . . ."
An Tâm Á lúc này mới phát hiện còn có một người khác đang đứng ở cửa, cô há to miệng, nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú của Dạ Thập Tam: "Anh. . . . . . Là ai?!"
"Dạ Thập Tam, An tiểu thư, cô mạnh khỏe nha, ngưỡng mộ đại danh đã lâu. . . . . ." Dạ Thập Tam hì hì cười xấu xa.
". . . . . ." An Tâm Á im lặng, chuyện này choáng nha: "Tôi hỏi anh làm sao lại ở nhà tôi? Trữ Trữ?!"
Cô lại trợn mắt nhìn An Bình.
Trong lòng An Bình kêu rên, tên Dạ Thập Tam quái thai này, nhất định phải cùng về đây, làm cho cậu đau cả đầu: "Anh ta là giáo viên ở vườn trẻ của chúng con . . . . . ."
Lập tức An Tâm Á mặt mày hớn hở: "Hóa ra là thầy giáo a, hèn chi tác phong nhanh nhẹn như vậy, chỉ là, lần sau làm phiền thầy không cần bắt cóc con tôi đi chơi mà có miệng cũng không báo một tiếng. . . . . ."
". . . . . ." Dạ Thập Tam muốn rơi nước mắt: "Lần sau nhất định sẽ gọi điện thoại xin phép An tiểu thư. . . . . ." Biểu hiện cho thấy là cũng rất hối tiếc về sai lầm của mình.
An Bình hắc hắc cười xấu xa, An Tĩnh giống như cô vợ nhỏ nghe lời đứng bênh cạnh An Bình, tùy ý An Bình làm chủ.
"Đói bụng rồi, ăn cơm thôi. . . . . ." Dạ Thập Tam nịnh nọt mà nói: "Coi như là xin lỗi cho chuyện lần này, An tiểu thư, lần này là tôi mời. . . . . ."
An Tâm Á lúc này mới cười híp mắt nói: "Lần sau không tái diễn chuyện này nữa là tốt rồi. . . . . ."
An Bình An Tĩnh đầu đầy hắc tuyền, quả nhiên là dễ dụ.
An Tâm Á khó có được một người mời ăn cơm, quả quyết không chọn một nhà hàng bình thường mà phải chọn một nhà hàng cao cấp, một mặt nham hiểm dặn An Bình An Tĩnh: "Dùng sức mà ăn, phải chọn những món đắt nhất, ai bảo tên thầy giáo xấu bụng này dám bắt cóc các con. . . . . ."
". . . . . ." Hai bảo bối cũng nhau im lặng, làm ơn, muốn Dạ Thập Tam phá sản vì một bữa cơm sao, vậy đơn giản là không có khả năng.
Hai anh em bình tĩnh ưu nhã ăn cơm, An Tâm Á ăn như hổ đói, Dạ Thập Tam. . . . . . Rất quỷ dị, nhưng mà anh đã tận mắt thấy ảnh khỏa thân của cô, sao có thể không quỷ dị được, muốn bình tĩnh cũng bình tĩnh không được nữa là.
Khuôn mặt này, làm cho người ta sợ hãi vô cùng.