Chương 63
An Tĩnh nhìn An Bình ngẩn người, "Hôm nay cuối cùng cũng gặp ông ấy, dáng dấp thật đúng là đẹp trai, chỉ là. . . . . ." Tròng mắt của cậu ảm đạm, "Ông ấy có thích chúng ta hay không a. . . . . ."
An Bình không lên tiếng, hồi lâu mới trấn an Lẳng Lặng, "Nếu ông ấy không thích chúng ta, chúng ta cũng không cần thích ông ấy, có được hay không? ! Như vậy mới công bằng chứ. . . . . ."
An Tĩnh gật đầu một cái, thở dài, An Bình biết cậu vừa mong đợi vừa sợ hãi, lần này coi như là lần đầu tiên cha con ba người gặp mặt. An Bình nghĩ, lần này nhất định để lại cho anh ấn tượng khắc sâu.
Tắm xong, An Bình An Tĩnh chủ động leo lên giường An Tâm Á, An Tâm Á xửng sờ 囧, hai đứa này, đã sớm đòi ngủ riêng một phòng rồi, sao hôm nay lại bỏ qua nguyên tắc rồi hả ? ! Sự phòng bị trong lòng nhất thời dâng lên, quả nhiên. . . . . . An Bình thừa dịp cô không chú ý, lập tức lật vạt áo ngủ của cô ra, "Lẳng Lặng, đến xem, dấu hôn a ~~"
Âm tiết cuối cùng cũng kéo dài ra bộ dạng như bắt được trộm, hai anh em phát ra tiếng cười hặc hặc.
An Tâm Á quýnh lên, gõ đầu mỗi đứa một cái, cả giận nói: "Mẹ mà cũng dám đem ra đùa giỡn? Không muốn sống? !"
Cô quẫn bách kéo áo ngủ lại, lại lộ vẻ giấu đầu hở đuôi, hai anh em dù sao đã thấy rồi, cô suy nghĩ một chút, cũng không xong, cuối cùng cắn răng, "Hôm nay bị dày vò vô cùng mệt mỏi, đều do những cái ảnh hỏa thân kia, nếu để cho mẹ biết rõ là ai làm, mẹ nhất định làm thịt hắn, hại mẹ không thể không tự chui đầu vào lưới. . . . . ."
=.=! !
An Bình An Tĩnh lau mồ hôi, lấy lòng mà hỏi bát quái, "Mẹ, ngày hôm nay xảy ra chuyện gì? !"
". . . . . . Ưmh." An Tâm Á rất lúng túng, đề tài này trẻ con không nên hỏi chứ? !"Hôm nay. . . . . . Ừ. . . . . . Dù sao hắn cũng đã treo thưởng mười vạn rồi thì phải tới lấy chứ sao, không cần phí phạm. . . . . ."
Hai anh em giơ ngón tay cái lên, "Mẹ, mẹ thật giỏi. . . . . ."
An Tâm Á tự đắc tự mãn, "Lần này có thể chống đỡ được một thời gian dài rồi. . . . . ."
An Bình tạc nước lạnh, "Mẹ, mẹ đừng vội đắc ý sớm quá à, con với Lẳng Lặng càng lớn lại càng xài nhiều tiền, mẹ không thừa dịp tuổi còn trẻ làm ra thật nhiều tiền sao được? ! Con cùng Lẳng Lặng còn phải học Piano, ra nước ngoài du học, mọi thứ đều cần phải dùng tiền đấy. . . . . ."
An Tâm Á giận, "Con dứt khoát bán mẹ con luôn đi. . . . . ."
An Bình cười mờ ám, đây cũng không phải là đang bán sao? ! Cậu giọt nói lấy lòng: "Dù sao cùng đã hy sinh nhan sắc một lần rồi, thân cũng hiến, sao không thừa dịp này tìm cách nổi tiếng, rất hợp đạo lý nha, mẹ, mẹ phải cố gắng lên, phải làm người mẫu nổi tiếng nhất, lấy lòng ông ấy nhiều hơn, ông ấy nhất định sẽ giúp mẹ. . . . . ."
". . . . . ." An Tâm Á lo lắng không dứt, chẳng lẽ ngày mai thật còn phải đi đến đó, cô vốn là tính toán không bằng đổi qua kiếm sống ở một thành phố khác, nhưng An Bình An Tĩnh vừa mới ổn định, không đành lòng, tiền lại không nhiều lắm, lại biết rất nhanh sẽ xài hết.
Hai cục cưng cũng biết mẹ nhất định sẽ nửa đường bỏ cuộc, An Tĩnh lại tiếp tục ra đón dụ hoặc, "Mẹ, chẳng lẽ mẹ không muốn nổ tiếng sao? ! Đối với việc kiếm sống bằng nghề nghiệp người mẫu này mẹ không có muốn sao? ! Mẹ, không cần bởi vì chúng con mà từ bỏ a. . . . . ."