Chương 7: Gợi cảm
“Hắc, gã đàn ông bên kia thật anh tuấn.” Vừa uống rượu ta vừa gợi chuyện với A Lực.
“Người nào người nào?” A Lực hưng phấn vươn lại gần.
“Người kia người kia.” Ta hất hất cằm.
“Đúng a, cũng được.” A Lực nheo mắt lại đánh giá, “Nhưng mà Thạch Diễn nhà ngươi vẫn đẹp trai hơn.”
“Sao lại như thế? Tên kia có gì đẹp?” Ta vẫn nhìn chằm chằm vào nam nhân cách đó không xa.
“Ngươi đúng là ở trong phúc mà không biết phúc! Thạch Diễn mà còn không đẹp, ta xem đàn ông trên đời này cũng chẳng còn ai đẹp trai.” Hắn thở dài rất khoa trương.
“Này, ngươi khen hắn như thế chắc không phải là vừa ý hắn rồi?” Ta quay đầu ái muội hướng hắn nháy mắt.
“Đúng vậy đúng vậy! Ngươi không biết sao? Ta sớm đã vừa ý hắn. Đáng tiếc hoa rơi cố ý nước chảy vô tình a. Tự biết mị lực không địch lại ngươi, đành phải nhịn đau buông tha cho. Hằng đêm khóc đến tim ta muốn vỡ, khóc đến tim ta cũng rơi lệ, ta nằm xuống ánh mắt ngấn lệ đi vào giấc ngủ, trong mộng hắn vẫn như thế khiến ta say mê ~~~” Hát nhập tâm tới mức chân tay cùng sử dụng.
“Cái điệu bộ của Đinh Nghiêu sao ngươi cũng học theo?” Ta chịu không nổi cười nói.
“Nào có nha, ta đây là chân tình biểu lộ hiểu không, dáng vẻ không giống hắn miệng đầy lời ngon tiếng ngọt.” A Lực cười hì hì ngụy biện.
“Được rồi, được rồi, ta biết tình cảm ngươi dành cho hắn, để ta nói giúp ngươi, nói không chừng hắn cũng có ý với ngươi, các ngươi có thể…. ” Đưa cái ánh mắt ngầm hiểu với nhau.
“Không cần. Ta cũng không muốn nhìn không đến mặt trời ngày mai.” Biểu tình khủng bố giống như sẽ bị ta ngũ mã phanh thây.
***************************************************************
“Ơ, ngươi đã về rồi. Không phải nói phải về muộn sao?” Vừa vào cửa liền nhìn thấy hắn đang xoay người sửa tủ giày, hình như là đinh ốc bị lỏng.
“Tạm thời hủy bỏ.” Cầm dép lê giúp ta, tiếp tục cúi đầu tập trung sửa chữa.
Trở về phòng thay quần áo, cầm lon bia từ tủ lạnh ra ngồi cách đó không xa nhìn hắn.
Cả người mặc gia phục, tay áo được xắn lên cao, chiếc áo sơ mi rộng thùng thình không cài ba chiếc cúc đầu tiên, không nhiều không ít, mái tóc buông xuống tự nhiên trước trán, vẻ mặt chuyên chú, làm cho người ta cảm thấy được – thật gợi cảm.
Biết bộ dáng hắn rất anh tuấn, không thể phủ nhận yêu cầu của ta về diện mạo rất cao, chịu thôi, thích đẹp không phải là bản tính của con người sao. Nhưng hấp dẫn ta nhất chính là khi hắn giơ tay nhấc chân, sự gợi cảm toát ra từ bên trong. Cho dù là một ánh mắt, một động tác. Riêng ta cho rằng đây mới là nơi mị lực của hắn bộc lộ.
“Thân ái, nước miếng của ngươi sắp chảy xuống kìa.” Ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm nơi sửa chữa, miệng lại trêu chọc ném qua một câu.
“Vậy ngươi lại đây ɭϊếʍƈ giúp ta.” Ta dùng thanh âm mềm nhẹ tinh tế lại từ tính trả lời hắn.
“Ngươi đang quyến rũ ta sao?” Hắn cười hắc hắc quay đầu lại.
“Ngươi cần ta quyến rũ sao?” Uống một ngụm bia ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ môi.
“Ngươi thành công.” Hắn buông những thứ trong tay, mang theo nụ cười khêu gợi đi lại phía ta.
“Ha ha…” Buông chiếc lon trống không, đứng lên, “Ngại quá, ta muốn tắm một cái rồi ngủ, hôm nay công tác mệt mỏi quá a.” Duỗi duỗi cánh tay, vặn vặn cổ liền chạy tới phòng tắm.
“Muốn chạy?!” Cười ha ha đuổi theo ta.
************************************************************************
“……Please ngươi, tiết chế một chút có được không.” Đẩy ra cái kẻ lại đang muốn dè lên. Phòng tắm một lần, trên giường một lần, còn chưa đủ sao. Ta vẫn chưa ăn cơm đâu.
“Là ngươi quyến rũ ta trước, không thể trách ta.” Ngang ngược mà lại đè lên.
“Người và dã thú khác nhau ở chỗ, người có thể tự kiềm chế, ok?” Đấm một cái vào bụng hắn, tuy rằng đã muốn không có tí lực nào.
“Chính là ngươi như thế này, dù là ai cũng mất lý trí hết.” Trong mắt tràn đầy ***, “Ngươi chưa từng nghe qua sao ‘A man without reason is a beast in season’ ( Một người đàn ông không có lý trí sẽ như con ác thú đang động dục)
“Ngươi đang thừa nhận mình là một con dã thú ?” Ta lấy ngón tay chọc chọc mặt hắn.
“Vì ngươi, ta thừa nhận mình là dã thú thì cũng có làm sao?” Nhếch miệng cười tà.
“Vậy thì thật ngại quá, ta không có sở thích thú giao.” Đẩy ra mặt hắn một phen.
“Giao cũng không biết đã giao bao nhiêu lần, ngươi cho là ngươi còn lập trường nói như thế sao?” Vươn đầu lưỡi ái muội ɭϊếʍƈ môi ta.
“Ngươi—–” Mới vừa mở miệng đã bị hắn dùng miệng lấp kín.
Không thể trốn tránh lại làm một lần…
…
“Ta thực xin lỗi thầy giáo tiếng Trung của ta.” Vẻ mặt ta bi thương, nằm trong ***g ngực của dã thú.
“Làm sao vậy?” Hắn tựa tiếu phi tiếu hỏi.
“Hắn dạy ta phải bảo vệ động vật, nhưng mà bây giờ ta rất muốn giết ngươi con dã thú này.” Ta vừa thở vừa nói, mệt đến chỉ muốn nằm không muốn nhúc nhích.
“Ha ha, chính là vừa rồi bộ dáng ngươi không phải cũng rất hưởng thụ sao? Tiếng kêu đại khái cả building đều nghe thấy được.” Khẽ cắn vành tai ta, tay vuốt ve đùi ta.
“Ta cảnh cáo ngươi, con mẹ nhà ngươi dám làm lần nữa, ta lập tức thiến ngươi! Tuyệt không nương tay! Ngươi có tin không!” Ta tức giận nói.
“Được rồi được rồi, ai kêu ngươi gợi cảm như vậy.” Đành rút tay về.
“Ta gợi cảm chỗ nào?” Đột nhiên cảm thấy hứng thú.
“Nơi nào cũng gợi cảm.” Cánh tay lại bắt đầu không quy củ.
Ta quay đầu không khách khí há miệng liền cắn, hắn kêu khẽ một tiếng lúc này mới an phận.
“Rốt cuộc thì ngươi có biết cái gì là gợi cảm không a?” Ta hoài nghi liếc mắt nhìn hắn.
“Gợi cảm chính là sau khi làʍ ȶìиɦ ngươi nằm ở trong chăn, bộ dáng lười biếng không muốn tắm rửa. Khiến cho người ta lại muốn hung hăng mà làm thêm một lần.”
“Ta thao! Con mẹ nhà ngươi sao đầu óc toàn là những thứ này a!” Ta không nhịn được kêu lên.
“Đúng rồi đúng rồi, lúc ngươi mặc cái quần bò rách với chiếc áo Levis cổ điển kia vô cùng gợi cảm.” Thanh âm giống như đang tiến vào ảo tưởng.
“Hả!” Trách không được mỗi lần vừa mới mặc vào đã bị hắn cởi kéo đi làʍ ȶìиɦ, cũng không cho ta mặc đi ra ngoài.
“Kỳ thật ta cảm thấy khi ngươi lái xe, bộ dáng chuyên chú nắm tay lái cũng thực gợi cảm a.”
“Câu này còn giống người nói.” Ta vừa lòng cười ha ha.
Ai ngờ lại nghe hắn chêm thêm một câu: “Làm cho người ta rất muốn ngay tại trong xe làm một lần.”
“Ngươi không thể lấy ánh mắt đơn thuần để thưởng thức và đánh giá sự gợi cảm sao? Không cần ngoài trừ ‘ làm’ chính là ‘ làm’ được không?” Ta cắn răng nói.
“Gợi cảm vốn cùng giường chiếu liên kết chặt chẽ không thể tách ra…” Giọng nói có chút tội nghiệp.
Ta đã không còn gì để nói nữa, người và dã thú quả nhiên không thể hiểu nhau.
————————————————————————
[K]: Chương sau vô cùng vô cùng vô cùng dễ thương, mọi người không coi sẽ hối hận đấy! Chương sau tên : Phim kinh dị =)) =)) =))