Chương 13: Ai dâm hơn ai
“Không cần a! Tên súc sinh kia!”
Bốp bốp hai cái tát. “Đồ đê tiện! Dám mắng ta?!”
“Ngươi muốn làm gì? Buông! Cút ngay—— ”
“Hắc hắc hắc…..” Một tràng cười đầy *** đãng.
“A—————– súc sinh——— ” Tiếng quần áo bị xé rách.
…
“Hừ hừ………..Làm ch.ết ngươi đồ đê tiện này!…….”
“A a……..không cần…………….”
“Hừ hừ………………”
“A…………không cần……………đừng có ngừng………..giỏi quá……….nữa đi………” (_ __|||)
“Đồ đê tiện…………hừ hừ………..”
…
“Há! Thật đúng là đồ đê tiện, ngay lúc đầu còn giả vờ ngây thơ!” Khinh thường mà nhìn một đôi cẩu nam nữ đang hùng hục tằng tịu với nhau trên TV kia.
“Cái này gọi là dục cự còn nghênh, có hiểu không.” Tiếng cười ha ha từ phía sau truyền tới.
“Nghênh cái rắm a! Là gian *** kẻ *** đãng còn không sai biệt lắm! Uổng công ta ban đầu còn rất thông cảm cô ta!” Cầm miếng thịt bò khô lên cắn mạnh một ngụm, có cảm giác phẫn nộ vì bị lừa gạt.
“Xem TV thôi ngươi cũng tập trung như thế a?!” Đem cằm để trên vai ta cười ha ha.
“Cười cái gì mà cười! Ghét nhất cái loại nữ nhân bên ngoài thì giả vờ thanh cao bên trong lại tục tĩu *** ô không tả nổi!” Cảnh phim đã chuyển sang sáng hôm sau, nữ nhân ch.ết tiệt kia khóc khóc khóc trách người ta phá trinh tiết của nàng, há!
“Người ta có chỗ nào tục tĩu không tả nổi? Cái này gọi là tình thú hiểu không? Có thể kích khởi ham muốn chinh phục của đàn ông, nữ nhân cũng chỉ có một kiểu này.” Líu lo ra tiếng bình luận.
“Ham muốn chinh phục? Trông ngươi dường như rất có kinh nghiệm, a?” Quay đầu lại lườm hắn, “Nói! Có nữ nhân nào kích khởi ham muốn chinh phục của ngươi?”
“Ta đối với nữ nhân lại không có hứng thú.” Cười rất vô tội.
“Như vậy là có nam nhân?” Ta hung hăng nheo mắt lại.
“Không phải là ngươi sao?” Vươn lại gần hôn ta một chút.
“Ngươi ám chỉ là ta bề ngoài giả vở thanh cao bên trong lại tục tĩu *** ô không thể tả?” Ta giận.
“Ha ha, ngươi suy nghĩ nhiều quá đi. Huống hồ có ai nói là ngươi giả vờ thanh cao đâu?”
“Vậy ý tứ của ngươi là cả bên trong bên ngoài của ta đều tục tĩu *** ô không tả nổi?” Ta giận er(*).
“Ha ha, chịu không nổi ngươi.” Cười ngã vào trên vai ta, “Ngươi nghĩ muốn *** như vậy liền *** đi, ha ha ha….”
“Ngươi nói ta ***?!!” Ta giận est(*).
“Aha ha ha……..Ta là cái gì cũng chưa nói, đều là ngươi nói. Ha ha ha ha….”
Khiêu khích rõ ràng như vậy! “Ta *** phải không?! Được, từ hôm nay trở đi không được chạm vào ta, để xem rốt cuộc là ai ***!” Vung hắn ra chuẩn bị đứng lên.
“Ha ha. Làm sao thế, xem TV mà thôi có cần phải nghiêm túc như thế không?” Giữ chặt cánh tay vòng trên lưng ta, kiên quyết không cho ta động đậy.
“Cút ngay! Đừng đụng vào ta!” Dùng sức giật ra cánh tay ở trên hông.
“Nha! ‘Mèo máy’ bắt đầu rồi!” Đột nhiên quay đầu về phía TV.
“Ân?” Cũng quay đầu sang nhìn, “——-Nha!” Liền một chút mất tập trung đã bị hắn đặt ở phía dưới.
“Tên đê tiện!” Ta chửi ầm lên.
“Binh bất yếm trá(*).” Cười hắc hắc rồi cúi đầu che lại miệng ta.
“Tên lợn ch.ết này! Buông!” Thế nhưng áp cả người lên ta.
“Hắc hắc hắc………..” Một tràng cười *** đãng.
“Súc sinh —————- Ngô……” Má! Sao lời thoại này quen thế nhỉ. (_ __|||)
“………..A…………Ân……ch.ết tiệt…..nhẹ chút…..” Bất mãn nện hắn.
“……Ngô……..Ân……………….”
“………A…………………..Mau…..Ta còn muốn…………..Ngô……..”
“………Ân……….Thỏa mãn ngươi ……”
………………………..
“Con mẹ nó! Ngươi tên ch.ết tiệt này hại ta trở thành đệ nhất *** phu!” Vừa bóp cổ hắn vừa rống giận. Thế nhưng khiến ta trở nên giống cái đồ đê tiện kia!
“Đệ nhất *** phu? Ngươi đúng là thế cũng nghĩ ra.” Cười kéo tay ta ra.
“Hôm nay ta nhất định phải giết ngươi!” Tiếp tục quấn lên cổ hắn.
“Đừng, khụ khụ, ta *** hơn ngươi là được đi.” Cầm lấy tay ta, khó thở le lưỡi.
“Ngươi cho là như vậy có thể trả lại trong sạch cho ta?”
“Ngươi còn trong sạch? Khụ khụ, tha ta đi, đều là lỗi của ta.”
“Tha cho ngươi cũng được, trong vòng một tháng không được chạm vào ta!”
“Thật đúng là tai bay vạ gió, khụ khụ, hảo hảo hảo, mau buông tay, ta thở không nổi.”
“Ân, tha ngươi.” Vừa lòng mà buông hai tay ra.
…
“Ngươi đi đâu a?” Khó hiểu nhìn hắn ôm gối đầu đi ra ngoài.
“Ngươi không phải không cho ta chạm vào ngươi sao? Ngủ cùng nhau ta nhất định sẽ nhịn không được, vẫn là đi ngủ sô pha tốt lắm.” Lại rút một tấm thảm từ trong tủ ra.
“Có giác ngộ rất tốt, nhưng buối tối cũng đừng có trộm chui vào a.” Ta khoanh hai tay, lành lạnh nói.
“Tiểu nhân tuân chỉ~” Giọng điệu vô cùng bất đắc dĩ.
************************************************
Thế là liên tiếp vài ngày sau người này cũng rất quy củ đi ngủ sô pha, bộ dáng tựa như tu hành khổ hạnh.
“Con mẹ nó, sẽ không phải là ta đã muốn hết lực hấp dẫn đi.” Đã gần một tuần, ngày mai chính là chủ nhật, bình thường lúc này chính là thời điểm hắn càn rỡ.
“Má!” Lăn qua lộn lại vẫn không ngủ được, dứt khoát liền bò xuống giường đi ra phòng khách nhìn xem.
“Này này này!” Dựa vào cái gì ta không ngủ được mà hắn lại ngủ say như lợn ch.ết?!
“Ngô……cái gì nha.” Xoa xoa mắt, bộ dáng giống như vừa bị đánh thức.
“Nói! Có phải ngươi ở bên ngoài ăn vụng không?” Kéo áo hắn ép hỏi.
“Nói lung tung cái gì a.”
“Vậy vì cái gì ngươi trốn ta như trốn tà?” Luôn trốn tránh ta.
“Không phải ngươi bảo ta trong vòng một tháng không thể chạm vào ngươi sao? Biết rõ đối với ngươi, ta lại không có chút tự chủ nào, nhìn ngươi nhiều một chút cũng đã nhịn không được.” Giọng nói ủy khuất vạn phần.
“Hừ, vậy sao? Nhìn ngươi biểu hiện tốt như vậy, tối hôm nay ngoại lệ một lần ——” Chữ lần còn chưa nói xong đã bị hắn tựa như gió xoáy cuốn vào phòng ngủ…..
…
“Huyền~ ngươi ngủ một ngày, sinh lực cũng nên hồi phục rồi a~” Cười tà bò lên giường ta.
“Cút ngay cho ta!” Cố gắng dùng thanh âm khàn khàn gào lên với hắn. Đêm qua tên ch.ết tiệt này thế nhưng giống như muốn đem phần của cả tuần qua bù lại, mất mạng cũng cố “làm”!
“Tối qua không phải ngươi đã nói lệnh cấm được giải trừ sao?” Bàn tay của kẻ trộm lại vươn lại gần ta sờ soạng.
“Thối lắm! Chưa nghe qua những lời khi đàn ông đang làʍ ȶìиɦ nói là không thể tin sao?!” Phủi mạnh tay hắn.
“Mặc kệ! A word spoken is past recalling !” Xoay người đè lên ta. (Nhất ngôn ký xuất tứ mã nan truy)
“Ngô………Ngươi đúng là đệ nhất *** thú!” Nói ra câu đầy đủ cuối cùng trong đêm nay.
——————————————————————–
(*)Ta giận er, (*) Ta giận est : Này nếu ai học tiếng Anh sẽ biết rất dễ thôi – là tính từ so sánh hơn, hơn nhất.
(*) Binh bất yếm trá : có thể hiểu là trong chiến tranh thì không từ bất cứ thủ đoạn nào.
[K]: Ta thấy chương này bạn Diễn cao tay a >”<. Sau đây lại là một câu chuyện nho nhỏ về hai đại mỹ nam ở cách vách nhà Bích Dao tỷ tỷ: Có một lần buổi tối mất điện, ta liền cùng nhỏ bạn sang nhà bọn họ chơi, hai người thế nhưng đều ở nhà, Lucky~~~… Kể đến mấy chuyện thú vị, bọn họ nói có một lần cùng một nhóm bạn đi ra ngoài du lịch, ở trong phòng khách sạn đánh golf ( rùng mình một cái), kết quả đập vỡ cửa sổ còn làm hư mấy đồ linh tinh khác ( trong lòng nghi hoặc – đánh golf làm sao lại vỡ đồ a? Cũng không phải đánh bóng chày, nhưng mà ta cũng không hỏi, điều phấn khích còn ở phía sau~~~) Nhân viên phục vụ của khách sạn hình như nghe được tiếng ồn, chạy lại đây, bọn họ lại quên khóa của, vì thế, trước tình thế cấp bách, đành lao lên giường bắt đầu rên rỉ, giả tiếng rên khi đang làʍ ȶìиɦ, còn kêu đến đặc biệt lớn tiếng, phục vụ viên nghe thấy liền bỏ đi, cũng không tiến vào. ( nói đến chỗ này còn rất đắc ý mà cười to ra tiếng) Ngay lúc đó, cảm giác hưng phấn trào dâng đến không thể nói thành lời, trong đầu từ động đem cái từ “giả” kia xóa đi. Bọn họ còn tưởng rẳng ta cũng cảm thấy buồn cười, càng nói liên tục buồn cười đi buồn cười đi, ha ha ha. Sau đó, bọn họ nói phải kéo rèm, cố gắng đem tất cả mọi thứ trở lại như cũ, lập tức trả phòng đổi khách sạn khác , mới không phải bồi thường. Lúc ấy ta “bình tĩnh” hỏi, Tóc Đen không phải có bạn gái sao, sao không một nam một nữ kêu, hai gã đàn ông kêu la cái gì a ( giả bộ thực hồn nhiên ngây thơ~). Tóc Nâu dường như rất không thích nhắc tới cô ấy, lầu bầu nói, cô ấy đi ra ngoài shopping, bọn ta liền thông đồng với nhau. Ái muội đi ái muội đi ^^ còn vài sự tình cũng thực ái muội, sẽ không nói hết ở đây, miễn cho chê ta lảm nhảm ( Mọi người: Ngươi lảm nhảm còn ít sao! Nhìn đằng trên xem!)