Chương 54
- An An..?
- Ừ đúng rồi, là tao, bạn thân của mày đây.
Nhã Uyên không thể tin vào mắt mình. Cô bạn ngày nào bây giờ quá xa lạ, đến nổi cô chẳng thể nhận ra.
- Tại sao mày không bị gì hết?
- Vậy mày muốn tao bị gì lắm à? Thực ra đoạn clip đó là giả thôi, thế nào, tao diễn đạt lắm đúng không?
Những lời nói thốt ra từ miệng An An cứ như hàng ngàn mũi dao đang cứa vào da thịt của cô vậy. Cô vẫn đứng yên nhìn An An mà không thể thốt lên được lời nào. Con người đứng trước mặt cô bây giờ thật đáng sợ, đó có còn là An An ngày nào của cô nữa không? Thật khiến cho cô thất vọng.
- Tại sao mày lại làm vậy?
- Là vì tao yêu Hải Đăng, mà thậm chí, tao còn biết Hải Đăng trước mày nữa kìa.
Nhã Uyên mở to mắt, cô không tin được vào tai mình.
---_-_-_--
Ngày đầu tiên Hải Đăng bước vào ngôi trường này, An An đã nhanh chóng nhận ra người ấy, người mà cô đã yêu đơn phương suốt mấy năm trời. Nhưng đến khi người mà anh bước đến chào đầu tiên không phải cô mà là Nhã Uyên. An An thật bất ngờ và không thể tin được khi anh ta không nhận ra mình. Có phải chăng suốt sáu năm qua cô đã ngu ngốc ôm cho mình cái tình yêu đơn phương mù quáng ấy.
Bước từng bước nặng nhọc về phòng học, cô luôn nhìn về Nhã Uyên. Thật không ngờ, người bạn thân của cô lại là người cướp đi Hải Đăng khỏi cô. Từ lúc đó, cô trở nên thù ghét Nhã Uyên hơn bất cứ thứ gì.
- Mày biết Hải Đăng sao?
Cô ngập ngừng hỏi Nhã Uyên, nhưng đợi lâu vẫn không thấy trả lời, cô nói
- Ê Uyên..! Mày có nghe tao nói gì không vậy?
- Hả Mày nói gì vậy?
- Aiis.. thôi bỏ đi, cô vào kìa.
---_-_-_---
Sơn Thảo đã từng là một cô gái có tính khí rất tốt. Nhưng kể từ hôm Hải Đăng ôm Nhã Uyên trong can tin, mọi chuyện đã thay đổi. Nhưng có ai biết được, đằng sau gương mặt đáng ghét ấy là sự điều khiển của An An cô.
- Giành lấy Hải Đăng từ Nhã Uyên, công ty nhà cô sẽ được hợp tác với tập đoàn của gia đình tôi. Cô nên làm một đứa con có hiếu cho ba cô chứ.
Vốn rất yêu thương bà mình, cô chấp nhận cuộc trao đổi đó. Và cho đến nay công ty Minh Sơn vẫn nằm trong thời kì bị đóng băng.
---_-_-_---
An An cười khẩy, nhìn cô gái yếu đuối trước mặt mình mà không khỏi khinh bỉ. Nhã Uyên thật sự đã diễn quá lâu rồi, cô không thấy mệt hay sao? An An nhìn Nhã Uyên đang run rẩy trong vòng người cô từ thương mà thầm nghĩ.