Chương 37: Trú Nhan Đan
Đây là một loại pháp thuật phụ trợ cấp thấp thường dùng, trừ có thể ngăn cách thanh âm không truyền ra ngoài, không có hiệu quả phòng ngự bao nhiêu.
Triệu Địa lại rót cho nàng thêm một chén, lắc đầu nói:
- Ta không đoán ra được.
Thật ra thì trong lòng hắn đang suy nghĩ: “Còn có thể có cái gì, nếu không phải là quần áo xinh đẹp, vậy chính là phấn bột nước hoa.”
- Hắc hắc, cũng biết huynh không đoán ra được. Huynh xem, đây là cái gì!
Giản Hinh Nhi đắc ý móc trong ngực ra một hộp nhỏ bằng gỗ, đưa cho Triệu Địa.
- Đây là...
Triệu Địa mở hộp nhỏ ra, bên trong là bảy tám viên dược hoàn màu tím giống nhau như đúc, to chừng một tấc. Đây là một loại đan dược mà hắn chưa từng thấy qua, hơn nữa theo linh lực phán tán từ đan dược, dường như đây là thứ đan.
Hắn cầm đan dược đưa lên mũi ngửi một cái, chỉ cảm thấy loại đan này đặc biệt thơm tho dễ ngửi, nhưng hiện tại không nghĩ ra là loại đan dược nào.
- Ta không nhận ra, rốt cục là linh đan diệu dược gì làm cho muội cao hứng như vậy?
Triệu Địa nhận thua, hắn xem qua điển tịch có liên quan tới đan dược không ít, nhưng vẫn không nhận ra, chẳng lẽ là một loại đan dược cực kỳ hiếm có?
- Nói cho huynh biết, đây chính là Trú Nhan đan. Dùng một viên là có thể vĩnh viễn thanh xuân, dung nhan mãi mãi không già.
Giản Hinh Nhi hưng phấn nói, nhưng một lát sau, thanh âm của nàng trở nên trầm thấp không ít:
- Đáng tiếc mấy viên này đều là thứ đan, sợ rằng hiệu quả cực nhỏ. Trú Nhan đan chân chính chỉ có mấy viên, đều bị mấy vị nữ sư thúc Trúc Cơ kỳ bỏ ra giá chín trăm linh thạch mua hết. Thứ đan này cũng bán với giá ba linh thạch một viên, không biết có bao nhiêu sư tỷ sư muội cướp mua, mấy viên của muội cơ hồ là nửa mua nửa cướp mới lấy được. - Thứ đan cũng có giá ba linh thạch một viên ư? Mắc như vậy nhất định là đồ tốt! Cho ta mấy viên đi.
Nói xong, không đợi Giản Hinh Nhi có đồng ý hay không, Triệu Địa lập tức lấy hai ba viên trong hộp cho vào túi trữ vật của mình.
- Huynh là đường đường nam nhân, muốn vĩnh viễn thanh xuân để làm gì?
Giản Hinh Nhi chu cao đôi môi nhỏ nhắn, nguýt Triệu Địa một cái thật dài, khiến cho Triệu Địa càng cảm thấy nàng hết sức đáng yêu.
Triệu Địa cười khúc khích hai tiếng, cũng không đáp lời, ngược lại hỏi thăm tình trạng tu luyện của nàng gần đây.
Thần sắc hưng phấn của Giản Hinh Nhi lập tức biến mất không thấy, nàng thu hồi hộp gỗ, chậm rãi nói:
- Vẫn là như cũ. Ngày ngày muội tu luyện trong vườn thuốc của Tôn sư bá, nơi đó linh khí coi như là vô cùng đầy đủ, nhưng tiến triển cũng rất bình thường. Muội không nắm chắc có thể tăng lên tới Luyện Khí kỳ tầng thứ mười hai trước khi Trúc Cơ tỷ thí diễn ra vào hai năm sau. Chỉ sợ Trúc Cơ tỷ thí sẽ vô cùng chật vật.
Triệu Địa hiểu ý Giản Hinh Nhi. Tu sĩ sau lưng không có tông môn gia tộc hết sức ủng hộ như hắn và Giản Hinh Nhi, cũng tương tự tán tu tầng mười một, thực lực trong số rất nhiều ngoại môn đệ tử cũng chỉ có thể coi là trung bình.
Hơn nữa Giản Hinh Nhi cũng không có bao nhiêu kinh nghiệm thực chiến cùng người đấu pháp, có pháp khí cũng bất quá là trung phẩm pháp khí mà thôi, nếu muốn vượt lên trên giữa bao nhiêu người như vậy ở Trúc Cơ tỷ thí, quả thật là cơ hội không lớn.
Tham gia Trúc Cơ tỷ thí yêu cầu là tu vi ít nhất đạt tới Luyện Khí kỳ tầng thứ mười, hơn nữa tuổi tác không vượt qua bốn mươi tuổi. Bởi vì sau bốn mươi tuổi, xác suất Trúc Cơ thành công rất nhỏ, hơn nữa cho dù may mắn Trúc Cơ thành công, vậy cũng coi như cả đời sẽ dừng lại ở Trúc Cơ sơ kỳ, tu vi rất khó tiến thêm được nữa. Số tuổi Trúc Cơ tốt nhất là ở ba mươi tuổi trở xuống, tu sĩ Trúc Cơ trong giai đoạn này có hy vọng tăng trưởng tu vi rất lớn.
Trong gần hai ngàn tên ngoại môn đệ tử tham gia Trúc Cơ tỷ thí, chỉ riêng tu vi đạt tới Luyện Khí kỳ tầng thứ mười ba cùng tầng mười hai đã có mấy trăm tên còn lại phần lớn cũng là Luyện Khí kỳ tầng thứ mười một. Nếu muốn lấy được một trong mấy chục vị trí trong số gần hai ngàn người này, vốn là một chuyện hết sức khó khăn.
Hoặc là tu vi cao, pháp lực mạnh mẽ hơn người khác, hoặc là ỷ mình có pháp khí hùng mạnh, vững vàng áp chế người khác một bậc. Dưới tình huống bình thường phải có đủ cả hai điều kiện này, xác suất chiến thắng trong Trúc Cơ tỷ thí mới cao một chút.
Mà hiển nhiên cả hai điều kiện này, Giản Hinh Nhi còn kém không ít. Cho nên nàng thật sự là không có lòng tin vào Trúc Cơ tỷ thí hai năm sau, giọng nói uể oải chán chường như đưa đám.
Triệu Địa vẫn khích lệ nàng mấy câu, bảo nàng cứ việc chuyên tâm tu luyện. Trước hết khoan hãy lo nghĩ tới chuyện pháp khí, pháp khí hùng mạnh ai ai cũng muốn, thứ này chỉ có thể gặp mà không thể cầu, cho dù hao phí bao nhiêu tâm tư cũng rất khó lấy được. Không bằng chuyên tâm tu luyện, nếu có thể đột phá được tới Luyện Khí kỳ tầng thứ mười hai trước khi tỷ thí, cũng có thể gia tăng không ít thực lực.
Dù sao tu vi tăng lên một tầng, bất kể là pháp lực hay là thần thức cũng có thể gia tăng mấy phần.
Giản Hinh Nhi gật đầu một cái, nàng cũng đồng ý với cách nhìn của Triệu Địa.
Sắc trời không còn sớm nữa, hai người rời khỏi Cổ Lĩnh nhai, vừa trò chuyện tu luyện tâm đắc, vừa bay trở về Thiết Thuyền phong.
Sau khi Triệu Địa đưa Giản Hinh Nhi về Thiết Thuyền phong, hắn cũng trở lại phòng luyện khí.
Căn cứ kế hoạch của mình, nếu khó có thể gia tăng tu vi một bước dài trong thời gian hai năm, vậy lợi dụng quãng thời gian này chuẩn bị một ít pháp khí tốt để sử dụng khi tỷ thí.
Pháp khí có thể mua được ở phường thị trên căn bản toàn là trung phẩm pháp khí, hoặc là thượng phẩm pháp khí kém một chút, hơn nữa không rẻ chút nào. Thứ nhất Triệu Địa không dám tùy tiện xuất thủ, thứ hai cảm thấy những pháp khí này không đủ mạnh. Dưới sự đối kháng kịch liệt trong Trúc Cơ tỷ thí, hẳn không có bao nhiêu tác dụng, cho nên hắn không đặt hy vọng ở phường thị.
Mà sau khi hắn phát hiện tiểu đỉnh có công hiệu thần kỳ gia tăng nguyên liệu luyện khí, hắn lập tức nghĩ tới khả năng có một ngày mình sẽ luyện chế pháp khí.
Hiện tại hắn cảm thấy đây không chỉ là khả năng, mà tính khả thi rất cao.
Căn cứ với hiểu biết sơ bộ của hắn về luyện khí, có thể luyện chế ra pháp khí tốt hay không, quan trọng nhất không phải là thủ pháp luyện khí có cao minh hay không, mà là nguyên liệu luyện khí.
Nguyên liệu quá kém, bất kể là Đại sư luyện khí kinh nghiệm phong phú dường nào, cũng không cách nào dùng mấy cân Tinh Đồng phế liệu luyện chế ra một món trung phẩm pháp khí. Đạo lý này cũng giống như muốn thổi xôi mà không có gạo.
Ngược lại chỉ cần nguyên liệu đủ tốt, cho dù thủ pháp luyện khí còn non kém một chút, cũng có thể luyện chế ra một món trung phẩm thậm chí thượng phẩm pháp khí. Tỷ như Tinh Đồng nguyên liệu thượng hạng mà Triệu Địa dùng tiểu đỉnh nuôi dưỡng ra, chỉ cần hơi luyện chế thêm một chút là có thể luyện chế ra một món trung phẩm pháp khí. Nếu gặp phải Đại sư luyện khí kỹ thuật cao siêu, có lẽ có thể luyện chế ra được một món thượng phẩm pháp khí.
Đối với tay mới biết luyện khí, khả năng luyện chế thất bại là rất lớn. Một khi luyện chế thất bại, tất cả những thứ dùng trong luyện khí như nguyên liệu, linh thạch, tài liệu phụ trợ đều hỏng hết, gần như không có khả năng tận dụng được nữa.
Cho nên tu sĩ bình thường không dám tự mình động thủ luyện chế pháp khí, thà chịu tốn một số linh thạch lớn mời Đại sư luyện khí gia công luyện chế thay mình. Nếu không một khi thất bại, số nguyên liệu cùng linh thạch lãng phí sẽ khiến cho người ta khó có thể chấp nhận.
Nhưng đối với Triệu Địa, hắn có nguyên liệu cùng linh thạch tinh phẩm cuồn cuộn không ngừng, lãng phí một ít chẳng đáng là gì. Hắn không hề sợ lãng phí, chỉ sợ tiết lộ ra ngoài, cho nên hắn mới không dám giao một khối nguyên liệu thượng hạng nhờ người khác luyện chế giùm mình.