Chương 71: Xuất Quan
Sau khi uống viên cực phẩm Trúc Cơ đan này vào, Triệu Địa vẫn cảm thấy đau đớn tận xương tủy, toàn thân toát mồ hôi như tắm, đau không kém lần trước chút nào. May là thần thức của hắn hùng mạnh hơn tu sĩ cùng cấp rất nhiều, mới không vì quá đau mà hôn mê.
Từng tia linh lực bị hắn rút ra từ kỳ kinh bát mạch, sau khi luân chuyển một tiểu chu thiên, hóa vào bên trong Đan Điền. Càng về sau, càng chật vật.
Lại qua hai tháng nữa, rốt cục linh khí bên trong Đan Điền bắt đầu chậm rãi hóa lỏng, tốc độ hấp thu linh lực của Đan Điền cũng đang không ngừng gia tăng.
Kéo dài như vậy qua nửa tháng sau, rốt cục Triệu Địa đã chuyển hóa được tất cả linh khí trong Đan Điền thành chân nguyên thể lỏng, từ đây hắn đã bước vào hàng ngũ tu sĩ Trúc Cơ kỳ.
Triệu Địa mừng như điên dại, lập tức nhảy dựng lên, hoa tay múa chân cực kỳ vui sướng. Vì hắn hoạt động như vậy, chân nguyên thể lỏng trong Đan Điền vốn chưa ổn định lại có dấu hiệu bất ổn, Triệu Địa bị dọa sợ đến nỗi vội vàng chế ngự tâm trạng mừng rỡ, tĩnh tâm bắt đầu tĩnh tọa, mới ngưng được chân nguyên thể lỏng ổn định tạm thời, bảo vệ mạng mình.
Lúc này trong kinh mạch toàn thân hắn vẫn còn tồn đọng không ít linh lực do Trúc Cơ đan hóa thành, nếu như không chuyển hóa hết, khiến cho kỳ kinh bát mạch hắn đau đớn khó chịu thời gian dài cũng có thể lưu lại hậu hoạn.
Nhưng lúc này, công pháp Trục Lãng quyết Luyện Khí kỳ đã không còn thích hợp với tu vi hiện tại của hắn.
Bất đắc dĩ, Triệu Địa đành phải cầm lên một quyển Loạn Hải quyết, công pháp Trúc Cơ kỳ thuộc tính Thủy, không biết tìm được trong túi trữ vật của tu sĩ nào đó bị hắn giết ch.ết, bắt đầu tu luyện.
Công pháp Trúc Cơ kỳ mà ngay cả tu sĩ Luyện Khí kỳ cũng có thể lấy được như vậy, đương nhiên cũng không phải là công pháp cao cấp tốt lành gì. Nhưng công pháp Trúc Cơ kỳ trong tay Triệu Địa rất ít, vả lại không có thứ nào tốt hơn Loạn Hải quyết này.
Hơn nữa thông thường mà nói, công pháp thuộc tính Thủy tu luyện sẽ rất nhanh chóng. thích hợp với hắn. Về phần công pháp này uy lực như thế nào, sau này phát triển như thế nào, hiện tại không phải là chuyện mà Triệu Địa phải suy tính.
Từ khi tiến vào phòng luyện khí số 9 bắt đầu bế quan cho tới nay, hơn nửa năm đã qua. Rốt cục Triệu Địa đã luyện hóa hết thảy linh lực của hai viên Trúc Cơ đan trở thành chân nguyên thể lỏng của thân mình, rốt cục cũng trở thành một tên tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ sau thời gian dài mong đợi.
Nhưng Triệu Địa cũng không vội đi ra ngoài. Hắn đã cảm giác được, mình đã khiến cho không ít người hữu tâm trong Thái Hư môn chú ý, giống như Lục Văn, cho nên nhất định phải chuẩn bị đầy đủ.
Hắn lấy tất cả tài liệu luyện khí trong túi trữ vật mà mình có được ra, quyết định luyện chế vài món bảo vật có thể gia tăng thực lực bản thân lên không ít.
Ở Tu Tiên Giới, thực lực vĩnh viễn là trọng yếu nhất.
Dưới rất nhiều tình huống, tỷ như ở trong Hàng Long cốc, nếu gặp những tu sĩ khác, có thực lực đó chính là chuyện tốt, địch nhân tương đương với tặng bảo cho mình. Nếu không có thực lực, vậy đó sẽ là ngày cuối cùng của mình.
Mạc Bái là một tên ngoại môn đệ tử Luyện Khí kỳ tầng mười ba của Thái Hư môn, phụ trách chuyện trông coi phòng luyện khí cùng một tên sư đệ tầng mười hai khác, cụ thể là lo chuyện đăng ký cho thuê, thu phí sử dụng phòng luyện khí.
Cũng phải nói rằng chẳng những công việc này hết sức dễ dàng, không có nguy hiểm chút nào, hơn nữa y còn thường xuyên lợi dụng chức vụ âm thầm giở trò, xén bớt một ít linh thạch trong tiền thuê phòng luyện khí. Vì vậy thu nhập hàng tháng của y hơn xa những tên ngoại môn đệ tử khác.
Trước kia y đã cố ý dùng năm mươi khối hạ phẩm linh thạch, hối lộ Mã quản sự của bản môn, mới được nhận nhiệm vụ này. Hiện tại y đảm nhận nhiệm vụ này chưa được hai năm đã sớm thu lại số linh thạch này cả vốn lẫn lời.
Mỗi lần nhớ tới chuyện này, Mạc Bái đều tỏ ra vô cùng đắc ý vì quyết định sáng suốt trước kia của mình.
Ngày hôm đó, vị sư đệ tầng mười hai kia nói là lấy được một viên Tẩy Tủy hoàn, phải về tĩnh thất ngồi tĩnh tọa tu luyện một thời gian, khu vực cửa phòng luyện khí chỉ còn mình Mạc Bái trông coi.
Mạc Bái hết sức vui vẻ vì chuyện này. Một mình trông chừng phòng luyện khí, vậy số linh thạch dư ra lấy được có thể độc chiếm một mình, mà không cần phải chia cho vị sư đệ kia. Cho nên y không chút do dự đáp ứng đối phương, còn cầu mong cho đối phương tu luyện lâu một chút.
Trong lúc y đang tính toán làm cách nào lợi dụng khoản linh thạch tích lũy trong tay để đạt được lợi ích lớn hơn nữa, thình lình linh quang của truyền tống trận dao động, hiển nhiên có người trong phòng luyện khí sắp sửa tiến ra.
Mạc Bái mừng rỡ, đã có người đi ra, chính là cần kết toán tiền thuê. Như vậy y sẽ có cơ hội kiếm thêm vài khối linh thạch.
Sau khi bạch quang chớp động, một tu sĩ áo xám xuất hiện trong truyền tống trận. Với bản lãnh của người tu tiên đã gặp qua là không quên được, Mạc Bái liếc mắt một cái liền nhận ra đối phương, lúc này mở miệng nói: - Triệu sư đệ, ngươi bế quan lâu như vậy, hẳn là thu hoạch không nhỏ... A, ngươi... ngươi đã là tu sĩ Trúc Cơ kỳ! Sư điệt tham kiến Triệu sư thúc! Mới vừa rồi sư điệt lỡ lời, kính xin sư thúc tha thứ!
Mạc Bái nói được một nửa, mới đột nhiên chú ý tới dao động linh lực thâm hậu trên người đối phương, không phải là tu sĩ Trúc Cơ kỳ còn là gì nữa?
- Ừ. Sư huynh không cần khách sáo, ta cũng chỉ mới vừa may mắn Trúc Cơ mà thôi.
Triệu Địa bởi vì mới luyện chế được mấy món bảo vật, tâm trạng rất tốt, tự nhiên cũng không tính toán những chuyện này.
- Chúc mừng sư thúc Trúc Cơ thành công! Kính xin sư thúc đừng gọi tiếng sư huynh nữa, gọi tiểu điệt một tiếng Mạc sư điệt là được rồi!
Mạc Bái trong lòng vừa sợ lại ganh tị, vì sao một tên tu sĩ tầng mười hai tiến vào bế quan mới hơn một năm, đi ra đã trở thành tu sĩ Trúc Cơ kỳ như vậy?
- Cũng được, Mạc sư điệt, đây là pháp bàn phòng luyện khí số 9, ta không thuê nữa.
Triệu Địa móc ra một pháp bàn hình tròn màu lam giao cho đối phương. Tu Tiên Giới luôn luôn lấy tu vi luận bối phận, hắn gọi Mạc Bái là sư điệt cũng là chuyện đương nhiên. - Dạ, đây là linh thạch còn thừa của sư thúc, xin sư thúc thu lại.
Lúc này Mạc Bái không dám thu lấy linh thạch còn thừa của vị trưởng bối này, móc ra trả lại chừng sáu mươi khối hạ phẩm linh thạch. Những tính toán trước đây của y đã tan thành mây khói trước mặt đối phương có tu vi cao hơn mình một bậc.
Triệu Địa không thèm đếm, lập tức thu số linh thạch này vào túi trữ vật. Sau đó liền bước nhanh rời khỏi nơi này, đi về phía thông đạo dẫn tới Chiêu Ẩn phong.
Nghĩ tới sự khác biệt sau khi bế quan một năm rưỡi, Triệu Địa có cảm giác thoát thai hoán cốt. Không những mình từ một tên ngoại môn đệ tử Luyện Khí kỳ cao cấp, biến thành một tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ không cần bất kỳ chức vụ nào vẫn có thể được tông môn phát cho bổng lộc, hơn nữa trong năm qua, hắn liên tiếp luyện chế được mấy món bảo vật, khiến cho thực lực của hắn hiện tại so với lúc trước khi bế quan như trời với vực.
Trước khi luyện chế bảo vật, Triệu Địa mất thời gian không ít giữa cực phẩm pháp khí và trung phẩm Linh Cụ.
Sau khi Triệu Địa nghiên cứu xong mấy bộ điển tịch như Bách Xảo Phổ và ngọc gỉan mà Kim Diệp tiên tử tặng cho, hiểu biết của hắn về pháp khí và Linh Cụ đã tiến thêm một bước.
Thông thường mà nói, pháp khí phức tạp hơn một chút, nhưng biến hóa linh hoạt, diệu dụng khôn cùng, sau khi thao túng thuần thục có thể khống chế tùy tâm, muốn sao được vậy.
So ra Linh Cụ đơn giản hơn rất nhiều, thông thường chỉ cần đạt tới mức thu phát linh lực thật nhanh, thật nhiều, công kích phòng ngự đều rất tốt. Nhưng ở các phương diện biến hóa đa đoan và linh hoạt lại kém hơn pháp khí không ít.
Triệu Địa có cảm giác rằng pháp khí giống như một người máy chức năng phức tạp, biến hóa đa đoan, mà Linh Cụ lại là một chiếc máy chức năng đơn giản, biến hóa không nhiều nhưng uy lực không tầm thường.
Hai thứ có ưu khuyết điểm của riêng mình. Mặc dù Linh Cụ có khuyết điểm cực lớn là tiêu hao rất nhiều linh thạch, nhưng đối với Triệu Địa, chuyện này không cần phải lo lắng tới.
Sau khi cân nhắc thật kỹ, Triệu Địa quyết định lấy các loại tài liệu hiếm như thi thể Hàn Băng Giao, trung phầm Phát Tinh Thạch... căn cứ vào công dụng thích hợp nhất của chúng mà phân thành hai loại: loại công phòng và loại phụ trợ.
Loại tài liệu công phòng dùng để luyện chế một ít trung phẩm Linh Cụ thật mạnh. Mà loại phụ trợ dùng luyện chế vài món cực phẩm pháp khí diệu dụng vô cùng.
Và như vậy cũng có thể tận lực phát huy được ưu thế của Linh Cụ cùng pháp khí.
Dưới sự giúp đỡ của rất nhiều thượng phẩm linh thạch, Triệu Địa luyện chế một hơi được mấy món tinh phẩm.
Một món là trung phẩm Linh Cụ Băng Hỏa thuẫn, cần khảm lên đó hai khối trung phẩm linh thạch thuộc tính Hỏa cùng thuộc tính Băng, mới có thể phát huy toàn bộ công hiệu.
Lúc luyện chế Linh Cụ, rốt cục Triệu Địa đã hiểu ra vì sao Linh Cụ tuyệt tích.
Trong quá trình luyện chế Linh Cụ, cần không ngừng thêm linh thạch để cung ứng linh lực, nếu như linh lực không đủ, vậy luyện chế sẽ thất bại. Vì luyện chế món Băng Hỏa thuẫn này, Triệu Địa đã sử dụng chừng hai ba mươi khối trung cấp Hỏa Linh Thạch nhưng vẫn không đủ, hắn quyết định ném vào một khối thượng phẩm Hỏa Linh Thạch cùng thượng phẩm Băng Linh Thạch, rốt cục mới luyện chế xong.
Như vậy xem ra, giá thành luyện chế Linh Cụ còn trên xa cực phẩm pháp khí. Hơn nữa lúc sử dụng còn cần tiêu hao linh thạch cuồn cuộn không ngừng, thật sự là gân gà. Hẳn là ngoại trừ một ít đại tông môn gia tộc, sẽ chuẩn bị cho một ít con cháu hạch tâm một món Linh Cụ phòng thân, Linh Cụ này cũng không có đất dụng võ nào khác.
Tên đệ tử Luyện Khí kỳ định giá món trung phẩm Linh Cụ băng thuẫn trên Cổ Lĩnh nhai chỉ có tám trăm linh thạch thật là quá thấp. Tám thành người này cũng không hiểu giá trị chân chính của Linh Cụ, không biết từ chỗ nào vô tình có được Linh Cụ.
Băng Hỏa thuẫn này là trung phẩm phòng ngự Linh Cụ, do Triệu Địa lợi dụng mai của Toàn Quy và vảy của Hàn Băng Giao luyện chế mà thành. Thuẫn này dài chừng sáu thước, rộng chừng bốn thước, có hình trái tim. Mặt thuẫn có màu đỏ, phủ một lớp vảy màu xanh lục trong suốt.
Hai bên thuẫn có hai cái lỗ, dùng để khảm hai viên trung cấp Hỏa Linh Thạch và trung cấp Băng Linh Thạch. Một ít hoa văn phức tạp nhưng lại có quy luật nhất định, hết sức rõ ràng từ vị trí hai viên linh thạch này lan tràn đi khắp tấm thuẫn.
Theo Triệu Địa suy đoán, sau khi kích phát tấm thuẫn này, năng lực phòng ngự của nó có thể tương đương với tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ. Nếu lúc này, hắn gặp lại Hàn Băng Giao cấp hai kia, chỉ bằng vào thuẫn này hắn cũng có thể ung dung chống đỡ yêu thú công kích.
Món còn lại là công kích trung phẩm Linh Cụ, Triệu Địa đặt tên là Hàn Giao Cung.
Hắn lấy xương sống Hàn Băng Giao chế thành cánh cung, gân Hàn Băng Giao luyện chế thành dây cung. Toàn thân cung toát ra màu trắng nhạt của xương, dài chừng ba thước, giữa cánh cung có một vết lõm nhỏ, dùng để khảm trung phẩm Băng Linh Thạch vào đó. Ngoài ra Triệu Địa còn luyện chế được mấy món tinh phẩm pháp khí.
Một bộ là hai thanh tiểu kiếm màu trắng và bạc do Huyết Ti Ngân và song trảo Hàn Băng Giao luyện chế mà thành, đặt tên là Can Tương, Mạc Tà. Đây là một đôi thư hùng song kiếm, đều là cực phẩm pháp khí, phối hợp với nhau có muôn vàn diệu dụng.
Vốn Triệu Địa định luyện chế vài bộ công kích pháp khí như vậy, lúc đối địch sẽ chiếm hết thế thượng phong. Nhưng đáng tiếc là xác suất luyện chế bộ pháp khí thất bại quá cao, hắn hao phí không ít tài liệu, rốt cục mới luyện chế được một đôi thư hùng song kiếm này.
Còn có một món pháp khí, sử dụng khối trung phẩm Phát Tinh Thạch còn lại, mắt giao long làm nguyên liệu chính, thêm một ít tài liệu phụ trợ như Huyết Ti Ngân, dựa theo gương đồng màu tím của Bạch Sơ Lê, luyện chế mà thành một chiếc kính bạc toát ra lục quang mờ mờ, sáng ngời bóng loáng, được Triệu Địa đặt tên là Ngưng Thần Kính, là một món phụ trợ cực phẩm pháp khí.
Sau khi Triệu Địa thử công hiệu của Ngưng Thần Kính này, cảm thấy còn mạnh hơn hắn dự liệu vài phần, lúc gặp địch thình lình mang ra sử dụng, nhất định sẽ làm cho địch nhân hết sức bất ngờ.
Vây lưng, vây đuôi, vây bụng giao long đều được Triệu Địa luyện chế thành phi hành pháp khí. Phi hành pháp khí quả là loại pháp khí khó luyện chế nhất, mặc dù trước tiên hắn đã dùng một ít tài liệu luyện chế thử mười mấy lần, nhưng vào lúc luyện chế chính thức, vẫn bị thất bại liên tiếp mấy lần.
Cuối cùng nhờ vào sự giúp đỡ của một khối thượng phẩm linh thạch thuộc tính Phong, mới dùng số vây lưng giao long còn lại không nhiều lắm luyện chế thành một món phi hành pháp khí đặc biệt.
Mặc dù hắn không có cách nào thử tốc độ phi hành bên trong phòng luyện khí, nhưng từ linh thạch và tài liệu dùng luyện khí, hẳn tốt hơn bất cứ món phi hành pháp khí nào mà hắn hiện có trong túi trữ vật.
Về phần những tài liệu còn lại như sừng giao long, bởi vì luyện chế thất bại nên đã lãng phí hết.
Nhưng nói tóm lại, xác suất luyện khí thành công của Triệu Địa đã là rất cao, cho dù đổi lại là Luyện Khí sư lăn lộn trong luyện khí mấy chục năm, cũng chỉ có thể đạt tới xác suất như vậy.
Nguyên nhân chủ yếu của chuyện này nhờ vào Triệu Địa bất chấp tất cả sử dụng rất nhiều thượng phẩm linh thạch phụ trợ luyện khí, hơn nữa còn có bảo vật nghịch thiên Càn Khôn tiểu đỉnh có thể gia tăng đẳng cấp của tài liệu luyện khí.
Có những pháp khí cùng Linh Cụ này trong tay, hiện tại Triệu Địa cũng khá tự tin với thực lực của mình. Hắn cảm thấy cho dù đối mặt với tu sĩ Trúc Cơ đã nhiều năm, hẳn mình cũng sẽ không rơi xuống hạ phong. - Triệu sư điệt. Ngươi!...
Ở Chiêu Ẩn phong, một vị tu sĩ trung niên hơi mập mạp từ xa thấy Triệu Địa ra khỏi phòng luyện khí, vừa cất tiếng gọi, chợt phát hiện ra dao động linh lực trên người đối phương vô cùng mạnh mẽ. Vì quá sững sờ, nửa câu sau cũng không thể thốt nên lời. - Khuông sư thúc!
Triệu Địa ôm quyền thi lễ một cái.
- Ha ha, Triệu sư đệ đã Trúc Cơ thành công, nếu không chê gọi ta một tiếng sư huynh là được, tiếng sư thúc này từ nay xin miễn đi thôi. Sư huynh phải chúc mừng Triệu sư đệ Trúc Cơ thành công!
Tu sĩ trung niên cười ha hả.
- Vậy tiểu đệ sẽ không khách sáo, đa tạ Khuông sư huynh!
Triệu Địa nói:
- Tiểu đệ muốn đi Vấn Thế đường tìm Hùng chưởng môn một chút, báo cáo tình huống ta đã Trúc Cơ thành công.
Tu sĩ trung niên nghe vậy bèn nói:
- Không sai! Chỉ cần báo cáo chưởng môn sư huynh chuyện này, sư đệ sẽ có thể yên tâm tự do tìm kiếm một chỗ động phủ độc lập tu hành bên trong Khuông Lư Sơn mạch. - Trong môn đối xử với tu sĩ Trúc Cơ kỳ chúng ta không tệ, chẳng những chúng ta không cần làm bất kỳ chuyện vặt gì, hàng năm trong môn sẽ còn phát ra hai khối trung phẩm linh thạch do đệ tử cấp thấp hiếu kính bọn ta. - Nhưng trước khi sư đệ đi Hán Dương phong, tốt nhất hãy cùng ta trở về Bách Đoán đường một chuyến. Dù sao trước kia sư đệ là ngoại môn đệ tử ở nơi này, có chút thủ tục đơn giản cần làm cho xong. - Bất quá sư đệ yên tâm, những thủ tục này vô cùng đơn giản, sẽ không làm trễ nải bao nhiêu thời gian.
Nam từ trung niên vô cùng khách sáo nói, thậm chí có hơi thấp giọng hạ mình, dường như chỉ sợ đối phương không đồng ý.
- Nếu là như vậy, tiểu đệ sẽ theo sư huynh đi một chuyến, dù sao Bách Đoán đường cách nơi này cũng không xa.
Triệu Địa gật đầu nói, khóe miệng lộ ra một nụ cười quỷ dị không dễ phát giác. Nam tử trung niên thấy Triệu Địa dứt khoát đáp ứng, mặt lộ vẻ mừng rỡ, cười ha hả nói: - Sư đệ mới vừa Trúc Cơ không lâu, tuy rằng ta cũng là tu vi Trúc Cơ, không có thể tiến thêm một bước, nhưng dù sao cũng coi như là Trúc Cơ nhiều năm, cũng có chút ít tâm đắc trên con đường tu luyện Trúc Cơ. Dọc trên đường đi, ta sẽ trao đổi cùng sư đệ một ít.