Chương 96: Diệt Địch
Đương nhiên Triệu Địa không chỉ có một thủ đoạn phi châm pháp khí mà đã dám nghênh địch chính diện.
Hắn tạm thời thu hồi phi châm, lấy ra một tấm thuẫn hình thoi màu vàng sẫm, dài chừng năm thước, rộng chừng ba thước chặn ở trước người, bốn góc tấm thuẫn này có bốn khối trung phẩm Thổ Linh Thạch.
Đây chính là trung phẩm Linh Cụ Hậu Thổ Thuẫn do Triệu Địa dùng phần mai cứng rắn của yêu thú cấp bốn Liệt Thổ Giải luyện chế mà thành, xét về năng lực phòng ngự còn ở trên Băng Hỏa thuẫn. Hơn nữa vì cũng sử dụng trung phẩm Thổ Linh Thạch, cho nên thuẫn này lộ ra vẻ vô cùng trân quý xa hoa.
Đồng thời hắn lại móc ra một chiếc kính ánh lên màu xanh, là Ngưng Thần Kính. Kính này bay lên giữa không trung, hóa lớn chừng một thước, sau đó Triệu Địa đánh từng đạo pháp quyết vào đó.
Từ Ngưng Thần Kính phun ra một đạo thanh quang to bằng miệng chén, chiếu vào hắc khí. Quả nhiên sau khi bị thanh quang chiếu vào, hắc khí thôi không cuồng động, cũng trở nên mờ đi. Triệu Địa điều khiển Ngưng Thần Kính dùng thanh quang quét qua hắc khí, rất nhanh hắc khí trở nên mờ đi rất nhiều, lộ ra tình cảnh bên trong.
Trung niên xấu xí được lá cờ tam giác bao phủ, đang nhắm mắt khoanh chân ngồi trong hắc khí, hai tay múa may biến hóa không ngừng, miệng thầm niệm chú ngữ, dường như đang chuẩn bị bí thuật quỷ dị nào đó.
Triệu Địa không chịu cho đối phương nhiều thời gian hơn, lại đâm tới hai mũi phi châm. Nhưng một màn kỳ dị xuất hiện, phi châm rõ ràng đã đâm trúng vào lá cờ đen, nhưng dường như không chạm phải vật gì cả. Xuyên qua một nơi khác. không có cách nào đả thương được trung niên xấu xí trong lá cờ đen.
Không biết lá cờ đen này là dị bảo loại nào, lại có được diệu dụng chuyển dời công kích của đối phương đi nơi khác. Nhưng Triệu Địa cũng phát hiện ra, lá cờ đen này cũng không phải có thể tự do dời đi công kích vô hạn, mỗi lần phi châm của hắn công kích. hắc khí trên cờ sẽ mờ đi một chút.
Trong lúc Triệu Địa định xuất ra nhiều mũi phi châm hơn nữa công kích đối phương, rốt cục trung niên xấu xí đã hoàn thành quá trình thi pháp. Y mở bừng hai mắt, phun một ngụm máu tươi vào lá cờ đen, sau đó đánh mấy đạo pháp quyết vào cờ đen.
Từ cờ đen chậm rãi phát tán ra một làn sương đỏ to bằng miệng chén, dài hơn một trượng, hình thành một con Huyết Ngô Công giương nanh múa vuốt xông về phía Triệu Địa.
Phi châm của Triệu Địa đâm về phía Huyết Ngô Công, xuyên thủng đối phương rất dễ dàng, để lại một lỗ thủng to chừng hai tấc. Nhưng sương đỏ kia khuếch tán ra rất nhanh, lại lấp đầy lỗ thủng.
Huyết Ngô Công của đối phương cũng không phải là thực thể, thế nhưng vừa khéo khắc chế được phi châm pháp khí của hắn, khiến cho hắn cảm thấy khó lòng tấn công. Chuyện này làm cho Triệu Địa kinh ngạc một trận. - Trung phẩm Linh Cụ cấp bốn, trị giá mấy ngàn linh thạch, kính này cũng là cực phẩm pháp khí. Không ngờ rằng ngươi lại giàu có tới mức này, có thể liều mạng một trận với một số ít tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ thực lực cực mạnh. Xem ra trời cao đối đãi Dương mỗ không tệ, đưa tới nhiều bảo vật như vậy...
Trung niên xấu xí thấy mấy món bảo vật mà Triệu Địa xuất ra, mừng rỡ nói. Triệu Địa nghi ngờ nói:
- Thật là kỳ quái, ngươi nhìn thấy ta có nhiều bảo vật như vậy, vì sao lại không sợ? Chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng ta không có năng lực giết ch.ết ngươi sao, hay là ngươi còn có tuyệt chiêu gì khác?
Trung niên xấu xí hừ lạnh một tiếng:
- Thủ đoạn công kích của ngươi chỉ dựa vào phi châm, có lẽ dùng đối phó với những người khác là vô cùng hữu dụng, nhưng gặp phải Dương mỗ chỉ có thể trách ngươi mệnh bạc mà thôi.
Dứt lời y lại phun ra một ngụm máu tươi vào lá cờ đen. Huyết Ngô Công lại phấn chấn tinh thần, bắt đầu ăn mòn màn hào quang màu vàng sẫm do Hậu Thổ Thuẫn phát ra.
Triệu Địa lắc lắc đầu thầm nghĩ: “Tham niệm khiến người mê man, người này một lòng chỉ muốn đoạt bảo, căn bản không chịu suy nghĩ nếu ta có thể lấy ra được nhiều bảo vật như vậy, cũng không phải là tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ bình thường, rất có khả năng lấy ra nhiều bảo vật hùng mạnh hơn nữa, đem y đưa vào chỗ ch.ết. Bị tham niệm nhất thời làm cho đầu óc mê muội, quả nhiên hết sức nguy hiểm, phải lấy đó làm răn mới được!” Triệu Địa khẽ thở dài một cái, thu hồi tất cả phi châm pháp khí. Sau đó tay trái hắn võ vào hông một cái, bạch quang chợt lóe trong tay lập tức có thêm một cánh cung xương thú. - Trung cấp Băng Linh Thạch!
Trung niên xấu xí lại thét một tiếng kinh hãi, trung cấp Băng Linh Thạch cũng tương đương với hai ba ngàn linh thạch, về phần giá trị của trung phẩm Linh Cụ Hàn Giao Cung càng không cần phải nói.
Triệu Địa tay trái cầm cung, tay phải nhẹ nhàng kéo căng dây cung. Nhất thời một cổ khí Băng Hàn tụ tập vào thân cung, tạo thành bảy tám mũi băng trùy dài chừng một thước. Triệu Địa buông cung, bảy tám mũi băng trùy này lập tức bay về phía Huyết Ngô Công.
Mặc dù Huyết Ngô Công hết sức tránh né, vẫn bị hai mũi băng trùy đánh trúng, xuyên thấu hai lỗ thủng lớn chừng quả đấm. Sương đỏ lại cuồng động, lỗ thủng chuẩn bị khép lại.
Nhưng Triệu Địa không ngừng tay, từng đợt từng đợt băng trùy tiếp tục đánh tới, rất nhanh đánh cho Huyết Ngô Công thất điên bát đảo, gần như không thể hội tụ thành hình.
Trung niên xấu xí bất đắc dĩ, đành phải cắn răng phun ra thêm một ngụm máu tươi, sương đỏ lập tức tăng mạnh, Huyết Ngô Công lại sôi trào. Nhưng sau khi liên tiếp phun ra ba búng máu tươi, sắc mặt trung niên xấu xí đã trở nên trắng như tờ giấy.
Triệu Địa buông cung càng ngày càng nhanh, những mũi băng trùy dày đặc giống như mưa liên miên bất tuyệt bắn về phía Huyết Ngô Công và bản thân trung niên xấu xí.
Trung niên xấu xí thấy mình lâm vào tình cảnh nguy hiểm, rốt cục đã có ý sợ hãi. Y dốc hết toàn lực phun ra hai ngụm máu tươi về phía lá cờ đen, sau đó nương theo sự che chở của cờ đen hóa thành một luồng hắc khí mà chạy. - Ngươi đã biết thủ đoạn của ta, quyết không thể để cho ngươi chạy mất!
Triệu Địa thảy ra hai xấp mấy chục đạo Hỏa Xà phù, hóa thành mấy chục con hỏa xà, từ bốn phương tám hướng công kích tu sĩ Ma môn. Đồng thời bảy tám mũi phi châm cũng nối đuôi nhau xuất ra tốc độ cực nhanh bay vòng qua phía trước đối phương, cắt đứt đường lui của y.
Pháp khí lá cờ đen của trung niên xấu xí này cũng vô cùng quỷ dị, dưới công kích mạnh mẽ như vậy lại có thể ngăn lại tất cả. Mặc dù hắc khí bị hỏa xà đốt trụi cùng phi châm đánh tan hết bảy tám thành, nhưng cũng đã bảo vệ rất tốt cho bản thân trung niên xấu xí, hỏa xà cùng phi châm đều không thể trực tiếp công kích được y.
Nhờ có lá cờ đen che chở, trung niên xấu xí lại bay ra xa được hai mươi mấy trượng nữa, ra khỏi phạm vi công kích của pháp khí Triệu Địa. Lúc này vẻ mặt y mới buông lỏng một chút, còn quay đầu lại hung hăng trợn mắt nhìn Triệu Địa một cái, dường như muốn nói rằng ngươi hãy chờ đó, một ngày nào đó ta sẽ tìm tới tính toán món nợ hôm nay.
Triệu Địa không hoảng hốt không vội vàng đạp lên Đạp Phong Giao, toàn lực rót linh lực vào trong đó. Nhất thời Đạp Phong Giao mang theo tiếng rít chói tai tiếng rít cấp tốc bay tới, tốc độ nhanh hơn trung niên xấu xí gấp rưỡi, chỉ trong thoáng chốc đã thu ngắn khoảng cách giữa hai người còn chưa đầy hai mươi trượng.
Trung niên xấu xí cả kinh thất sắc, liều mạng định thôi thúc hắc khí phi hành với tốc độ nhanh hơn. Nhưng tinh huyết và linh lực của y đã hao tổn quá nhiều, cho nên không làm được chuyện gì. Dưới ánh mắt tuyệt vọng của y, Triệu Địa giương Hàn Giao Cung lên bắn loạn xạ một trận.
Trung niên xấu xí kêu thảm một tiếng, thân thể bị băng trùy xuyên thủng mấy lỗ, sau đó rơi xuống biển.
Triệu Địa tranh trước khi thi thể y rơi xuống biển bay tới gần, thò tay ra chộp lấy túi trữ vật trong ngực y, sau đó bắn ra một hỏa cầu thiêu y thành tro bụi.
Về phần lá cờ đen hình tam giác quỷ dị kia, đã biến trở lại lớn chừng một tấc, đang lơ lửng giữa không trung, tự nhiên Triệu Địa cũng thu vào túi trữ vật.