Chương 63
Hạ Tinh Trình bay tới thành phố nơi đài truyền hình đặt trụ sở vào đêm trước lễ trao giải, lần này Hoàng Kế Tân đi cùng cậu, staff ở đài truyền hình tới sân bay đón rồi đưa bọn họ tới khách sạn đã đặt trước.
Nghệ sĩ được mời tới tham gia lễ trao giải lần này đều sẽ ở khách sạn này, hầu hết mọi người vào ngày diễn ra lễ trao giải mới tới, nhưng Hạ Tinh Trình còn phải biểu diễn tiết mục, nên mới tới trước một ngày.
Sáng hôm sau, Hạ Tinh Trình và Đàm Tuyết Nguyệt cùng đi thu âm bài hát, buổi chiều thì diễn thử ở trường quay lớn nhất của đài truyền hình.
Hai người đã một khoảng thời gian không gặp, Đàm Tuyết Nguyệt không nhớ rõ lỗi lầm lần trước của Hạ Tinh Trình nữa, vừa gặp cái là lại thân thiết kéo cánh tay cậu.
Ban tổ chức của lễ trao giải sắp xếp cho hai người hát một bài tình ca ngọt ngào và quen thuộc, lúc diễn thử, đạo diễn hy vọng hai người họ có thể có một ít hành động thân mật với nhau, cuối cùng có một cảnh hai người dựa đầu vào nhau, từng người đều giơ một tay lên làm hình trái tim, Hạ Tinh Trình thấy hơi ngớ ngẩn, nhưng đạo diễn lại cảm thấy hiệu quả cực kỳ tốt.
Lễ trao giải theo thông lệ là do Trần Hải Lan làm MC.
Hạ Tinh Trình tình cờ gặp được Trần Hải Lan trong phòng thay đồ ở phía sau sân khấu, Trần Hải Lan thân thiết ôm cậu một cái, sau đó lập tức bị đạo diễn gọi đi. Trước khi buổi lễ chính thức bắt đầu, Hạ Tinh Trình còn gặp được Nhậm Kính Nguyên.
Lần trước trong lễ cưới của Trần Hải Lan, những trò chơi mà họ tạo ra bên cạnh bể bơi không phải là kỷ niệm vui vẻ gì với Hạ Tinh Trình, nhưng Nhậm Kính Nguyên có ấn tượng rất tốt với cậu, có lẽ hắn cảm thấy cậu khá cởi mở, bèn hẹn cậu và Đàm Tuyết Nguyệt kết thúc lễ trao giải cùng nhau đi ăn khuya. Hạ Tinh Trình không từ chối nhưng cũng không đồng ý, chỉ nói đến lúc đó rồi nói sau.
Sau khi Hạ Tinh Trình trang điểm xong, cậu theo sự sắp xếp của staff ra trường quay ngồi xuống vị trí của mình trước, hai người họ sẽ biểu diễn ở giữa lễ trao giải, cậu phải đợi hơn nửa tiếng sau khi lễ trao giải bắt đầu mới vào hậu trường thay đồ để lên sân khấu.
Lúc này, hơn một nửa số người trong trường quay đã vào chỗ của mình, xung quanh chỗ ngồi của Hạ Tinh Trình đều là những minh tinh nghệ sĩ quen thuộc hoặc là xa lạ, cậu còn chưa kịp ngồi xuống, đã bắt đầu liên tục chào hỏi những người mình quen biết.
Chào hỏi xung quanh xong, lúc Hạ Tinh Trình vừa tới chỗ của mình định ngồi xuống, thì nhìn thấy Dương Du Minh.
Dương Du Minh đi theo giám đốc đài truyền hình tiến vào trường quay rồi ngồi xuống hàng trước, trong số tất cả những nghệ sĩ đêm nay, có lẽ không tiện để so sánh địa vị của anh với một hai diễn viên lâu năm, nhưng bàn về tiếng tăm thì anh tuyệt đối cao nhất. Hơn nữa, đây cũng là lần đầu tiên Dương Du Minh xuất hiện trước công chúng kể từ khi tin tức anh và Viên Thiển ly hôn được công bố.
Hạ Tinh Trình để ý thấy rất nhiều người đều đang nhìn anh, đặc biệt là một số khán giả ngồi ở hàng sau còn trắng trợn lấy điện thoại ra chụp trộm anh, mà trường quay vốn đang ồn ào lập tức hơi yên tĩnh lại, tiếp đó lại thấp giọng thảo luận còn lộn xộn hơn trước.
Chỉ có Dương Du Minh vẫn duy trì dáng vẻ ung dung, giống như chưa từng xả ra chuyện gì cả, trước khi đi tới chỗ ngồi cùng giám đốc đài truyền hình, ngón tay thon dài của anh mở nút áo vest ra, rồi mới cùng giám đốc đài truyền hình lịch sự mời nhau ngồi xuống.
Cho dù là phương tiện truyền thông được mời hay là camera trong trường quay của đài truyền hình thì đều nhắm vào Dương Du Minh, bên cạnh phía trước sân khấu có một màn hình lớn, sẽ livestream nội dung được quay bởi camera nội bộ, lúc này phía trên xuất hiện cảnh quay focus khuôn mặt nhu hòa bình tĩnh của Dương Du Minh.
Chỗ ngồi của Hạ Tinh Trình ở phía sau Dương Du Minh, cậu không chắc Dương Du Minh có nhìn thấy mình không. Cảnh tượng này bỗng nhiên làm cậu nhớ tới lễ cưới của Trần Hải Lan, Dương Du Minh dưới sự chú ý của mọi người lững thững đến muộn, lúc đi ngang qua cậu thì nhặt bông hoa cài ngực lên.
Một lát sau, lễ trao giải chính thức bắt đầu.
Hạ Tinh Trình từ phía sau nhìn chằm chằm gò má Dương Du Minh một lúc rồi mới quay đầu đi chỗ khác, cậu nhắm mắt, bắt đầu nhớ lại những động tác và vị trí phải di chuyển mà lát nữa phải biểu diễn.
Khoảng nửa tiếng sau, staff tới mời Hạ Tinh Trình ra sau hậu trường để chuẩn bị lên sân khấu, cậu đứng dậy đi theo staff vào hậu trường từ phía trước bên phải của hàng ghế đầu tiên, lúc đi tới lối vào cậu dừng bước chân lại một chút, quay đầu nhìn Dương Du Minh, thì thấy Dương Du Minh đang tập trung nhìn lên sân khấu chứ chẳng hề nhìn mình, nên cậu quay đầu lại và tiếp tục bước về phía trước.
Lúc chính thức bắt đầu biểu diễn, Hạ Tinh Trình cũng chẳng rảnh mà để ý đến Dương Du Minh nữa, mặc dù đã thu âm bài hát và chỉ cần hát nhép, nhưng cậu không phải ca sĩ chuyên nghiệp, trường hợp này vẫn khó tránh khỏi cảm thấy căng thẳng.
Ánh đèn rực rỡ trên sân khấu chiếu vào mắt, cậu tập trung tìm mỗi một vị trí đã được sắp xếp trong buổi diễn tập, nghiêm túc hoàn thành việc tương tác với Đàm Tuyết Nguyệt, còn người ở phía dưới hàng ghế khán giả, dưới ánh đè chiếu rọi dường như cậu chẳng thể nhìn rõ được bất cứ thứ gì.
Đến phần ending pose cuối cùng, cậu mỉm cười thật tươi cùng Đàm Tuyết Nguyệt hoàn thành một trái tim, dưới hàng ghế khán giả vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, Đàm Tuyết Nguyệt cảm thấy hào hứng, bỗng nhiên quay đầu lại hôn lên mặt Hạ Tinh Trình một cái, khoảnh khắc đó tiếng vỗ tay càng trở nên sôi nổi hơn, Hạ Tinh Trình còn nghe thấy cả tiếng hoan hô và tiếng có người huýt gió.
Cậu nắm tay Đàm Tuyết Nguyệt, mỉm cười cúi chào khán giả, sau đó hai người cùng đi xuống sân khấu, lúc sắp rời khỏi sân khấu, Đàm Tuyết Nguyệt ghé sát vào tai cậu nói gì đó, thật ra cậu chẳng nghe rõ, chỉ nghe được hai chữ cuối cùng là "Đúng không?", cậu bèn giả vờ nghe thấy, mỉm cười trả lời:
"Đúng vậy."
Sau khi tới hậu trường, Hạ Tinh Trình thay trang phục biểu diễn, để chuyên gia trang điểm dặm lại lớp makeup hơi bị nhòe do đổ mồ hôi rồi mới quay lại trường quay ngồi xuống.
Giải thưởng mà Dương Du Minh công bố là bộ phim truyền hình hay nhất năm, đây là màn nổi bật nhất của toàn bộ lễ trao giải, ngay sau khi anh công bố xong giải thưởng, toàn bộ lễ trao giải kết thúc, anh rời đi dưới sự hướng dẫn của staff trước khi các phóng viên có cơ hội tới bao vây.
Hạ Tinh Trình không có cơ hội nói một câu nào với anh, thậm chí còn chẳng thể trao đổi với nhau một ánh mắt, nhưng không sao, Hạ Tinh Trình đã biết số phòng của khách sạn mà anh ở lại tối nay rồi.
Chỗ ngồi của Đàm Tuyết Nguyệt cách Hạ Tinh Trình rất gần, trước khi Hạ Tinh Trình rời đi cô chặn cậu lại, nói Nhậm Kính Nguyên đang chờ bọn họ.
Hạ Tinh Trình giơ tay lên ấn trán, nói:
"Anh hơi khó chịu, muốn về khách sạn nghỉ ngơi."
"Sao vậy?"
Đàm Tuyết Nguyệt có vẻ hơi lo lắng.
Hạ Tinh Trình nói:
"Từ hôm qua tới giờ không nghỉ ngơi tốt, tại căng thẳng quá ấy, anh sợ lát nữa mà uống rượu sẽ nôn mất thôi."
Lúc này vừa vặn Hoàng Kế Tân đi tới, anh nghe thấy Hạ Tinh Trình nói khó chịu, bèn nói:
"Không sao chứ? Vậy về khách sạn nghỉ ngơi sớm một chút."
Đàm Tuyết Nguyệt không ngăn cản cậu nữa, mà dặn Hạ Tinh Trình về phòng ngủ một giấc thật ngon, nếu như vẫn thấy khó chịu thì nhớ tới bệnh viện.
Hạ Tinh Trình nói cảm ơn rồi cùng Hoàng Kế Tân rời đi.
Hoàng Kế Tân tưởng cậu khó chịu thật, sau khi quay lại khách sạn, còn đi chung với cậu vào phòng, hỏi:
"Có cần đi mua cho cậu chút thuốc không?"
Hạ Tinh Trình ngồi xuống cạnh giường, cậu rút nơ ra, cởi nút cổ áo và áo khoác ra, nói với Hoàng Kế Tân:
"Không sao đâu, anh về nghỉ ngơi đi."
Hoàng Kế Tân dựa lên tường nhìn cậu:
"Không sao thật chứ?"
Hạ Tinh Trình cởi giày và tất ra, ngồi xếp bằng trên giường, ngẩng đầu lên nhìn Hoàng Kế Tân:
"Có muốn tắm chung với em luôn không?"
Hoàng Kế Tân đứng thẳng người lại, xua tay đi ra ngoài:
"Khó chịu thì gọi điện cho anh."
Hạ Tinh Trình yên tĩnh ngồi trên giường một lúc, nghe thấy tiếng bước chân Hoàng Kế Tân rời đi và tiếng đóng cửa, cậu vẫn không nhúc nhích, đợi thêm gần mười phút nữa, mới đứng lên trực tiếp xỏ chân trần vào giày da, giơ tay gạt tóc rồi đi ra ngoài.
Trên hành lang yên tĩnh không có ai.
Hạ Tinh Trình đi thang máy lên tầng hai, ra khỏi thang máy, giày da giẫm lên thảm trải sàn mềm mại, cậu đi dọc hành lang tới thẳng trước cửa phòng đêm nay Dương Du Minh ở, giơ tay gõ cửa.