Chương 78: Tinh tế thăng cấp văn [5]

"Tôi chỉ lo nghĩ cho bán thú nhân toàn tinh cầu thôi." Rio quật cường nói: "Nếu như, bán thú nhân có được thú hồn của thú nhân, như vậy đồng nghĩa, chiến lực của tinh cầu được tăng lên."


"Vậy ông có nghĩ tới, một thú nhân cường đại thú nhân, nếu như bị cướp thú hồn rồi, người đó có thể phát huy bao nhiêu thực lực hay không?" Ade thở dài nói: "Tôi nói cho ông biết, chỉ có thể phát huy sáu phần. Hơn nữa, chiến đấu thời gian dài, sẽ ảnh hưởng thực lực sau này, thậm chí giác quan cũng sẽ thoái hóa."


"Chuyện này... chuyện này không thể nào." Rio cả kinh nói: "Rõ ràng Derick..."


"Rõ ràng anh trai tôi trông không có chuyện gì?" Ade cười khổ nói: "Ông cho rằng anh trai tôi chẳng qua chỉ yếu ớt lúc bị cướp thú hồn? Ông sai rồi, sau một tháng suy yếu, hắn bắt đầu phát hiện thân thể xuất hiện một vài tình huống, hắn bắt đầu cảm thấy cơ thể sẽ có cảm giác cứng đờ, cảm, có chút thời điểm sẽ cảm thấy tim đập rộn lên, thậm chí đang thay đổi thành thú hình thời sẽ có cảm giác bất tỉnh ngắn. Hắn nhận ra được tình huống không ổn, lập tức nộp đơn từ chức lên đế quốc, từ bỏ vị trí nguyên soái, từ bỏ tất cả công trận, một thân một mình rời đi."


Anh trai là vinh dự của cả gia tộc, nhưng hắn lại thích một người không nên thích. Thậm chí vì người mình thích, từ bỏ quyền lực từ bỏ địa vị. Ông đã từng hận Rio, thậm chí ban đầu khi đưa Rio tới, ông muốn trực tiếp giết người luôn.


Nhưng, cho dù ông giết ch.ết thì sao? Anh trai đã mất đi thú hồn, đã mất đi mọi thứ từng có.
"Làm sao có thể?" Rio xong tựa như thoát lực toàn thân, ông có chút bối rối tự lẩm bẩm, trong miệng từ đầu đến cuối đều nói không thể nào, Derick không thể nào vì mình mới từ đi chức nguyên soái.


available on google playdownload on app store


Hắn là thiên chi kiêu tử chân chính, làm sao có thể vì một thú hồn...
Thú hồn...
Hay tay Rio che mặt, năm đó ông lại làm cái gì? Những chuyện này, năm đó tại sao không nói cho ông biết? Mà hiện tại, tại sao lại nói cho ông?


"Anh trai tôi đã từng dặn tôi, đừng nói chân tướng cho ông." Ade nhàn nhạt nói: "Đến bây giờ, hắn cũng không đồng ý cho ông biết những chuyện này. Nhưng, thời gian của toi chỉ sợ không còn nhiều lắm, nói cho ông mấy chuyện này, cũng không phải muốn ông sinh ra áy náy với anh trai tôi. Mà là muốn nói cho ông biết, đừng nghĩ vì đại nghĩa, lý tưởng của mình thì có thể tùy ý tổn thương người khác. Tình yêu của người khác, ông có thể không để ý tới, không thèm quan tâm, thậm chí khinh thường coi rẻ. Nhưng, chỉ xin ông đừng tùy ý chà đạp tổn thương."


"Không, tôi không có." Rio cúi đầu dùng sức nắm tóc. Ông rất yêu Derick, nhưng ông cũng tự ti. Chẳng qua ông chỉ là bán thú nhân, căn bản không xứng với Derick cao cao tại thượng. Cho nên, ông liều mạng nghiên cứu, muốn có một biện pháp, có thể giúp ông càng thích hợp đứng bên cạnh Derick hơn cả thuần chủng nhâ.


Cho nên, khi lấy được tư liệu kia, ông mừng như điên, trải qua thí nghiệm, biện pháp dời thú hồn có thể thực hiện, thậm chí có tỷ lệ thành công rất cao...


Chính là vì nguyên nhân này, ông mới có thể lừa Derick, thừa dịp hắn hôn mê cướp thú hồn của hắn. Nhưng, ông lại không nghĩ tới, biện pháp này sẽ tồn tại tổn thương cơ thể Derick. Rõ ràng, rõ ràng những thú nhân bị dời thú hồn kia, cũng không gặp tình trạng này mà?


"Rio, nếu như ông vẫn u mê không tỉnh, tôi cũng sẽ không ngồi yên không để ý." Phố đen là Derick thành lập vì em trai mình Ade, mặc dù Rio ở đây có tiếng nói rất lớn, nhưng lực lượng trong tối vẫn Ade nắm trong tay. Đây cũng là một trong những nguyên nhân hôm nay Rio đến tìm Ade


Rio cũng không nói lời nào, ông chẳng qua chỉ ngơ ngác ngồi trên ghế, đôi mắt vô thần nhìn chằm chằm lá thư bị Ade để lên bàn.
"Hôm nay ông nghỉ ngơi ở đây đi, đừng về nữa." Ade run rẩy đứng dậy, sau đó che miệng ho khan hai tiếng rồi đi vào trong phòng: "Rio, mấy năm nay, ông phải làm rõ một vài chuyện."


Rio vẫn không có phản ứng gì, ông cứ ngơ ngác ngồi ở đó, toàn thân giống như mất đi linh hồn vậy. Ông cứ ngồi đó cả đêm, ngày hôm sau vừa rạng sáng Ade thức dậy, thấy Rio vẫn duy trì tư thế ngồi trên ghế. Chẳng qua, phần lưng có chút gù, dường như trông già đi không ít.


"Ông không nghỉ ngơi?" Ade cau mày nhìn Rio: "Cho dù ông có thú hồn, cũng không thể giày vò cơ thể mình như vậy."


"Tôi không sao." Rio vịn tường đứng lên, có lẽ là ngồi lâu quá, lúc đứng dậy có hơi choáng váng, ông vịn tường chờ cơn choáng qua rồi mới cười cười với Ade: " Chờ ông rửa mặt chải đầu xong, tôi dẫn ông đi gặp họ."
Ade có chút kinh ngạc nhìn Rio: "Ông..."


Rio miễn cưỡng cười cười: "Mấy năm nay, thật ra tôi vẫn oán Derick, thậm chí cảm thấy hắn không xứng làm một nguyên soái, bởi vì từ đầu đến cuối hắn đều chưa từng lo nghĩ vì bán thú nhân. Nhưng, hôm qua ông đã trực tiếp gõ tỉnh tôi, cho tới nay, kẻ vì tư lợi từ đầu đến cuối đều là tôi. Chung quy vẫn là tôi phá hủy sự tin tưởng được tạo dựng giữa chúng ta."


"Ông có thể suy nghĩ được, thì không thể tốt hơn nữa." Ade vỗ vỗ vai Rio cười nói: "Nếu anh trai tôi có thể nghe thấy câu này của ông, nhất định cũng rất cao hứng."


"Ừ." Rio miễn cưỡng cười cười không nói thêm gì nữa. Trước kia ông luôn cảm thấy Derick có lỗi với mình, từ đầu đến cuối ông không muốn nghe tin của hắn, không muốn gặp lại hắn. Nhưng, tối hôm qua chuyện Ade nói, lại làm ông nhận thức trải nghiệm biến hóa long trời lỡ đất.


Trải qua một đêm suy nghĩ, hiện tại cuối cùng ông đã nhận ra, mình ngày xưa, chỉ sợ là bị người cố ý lợi dụng. Năm đó tài liệu kia lại đúng lúc xuất hiện ở nơi ông thường xuyên đi qua như vậy, chỉ sợ cũng đã sớm có dự mưu rồi. Mà ông lại mắc bẫy như thế, hại không ít tính mạng của bán thú nhân, lại hại Derick vẫn luôn yêu ông.


Ade để Rio đơn giản tắm sơ, sau đó hai người cùng đến căn nhà trong cùng của Rio.
Thiệu Khiêm cùng sói con đã sớm rửa mặt chải đầu đứng ngoài cửa, thấy Rio đến cùng một bán thú nhân lớn tuổi thì có chút kinh ngạc.


"Cậu tên Diudiu?" Ade ánh mắt từ ái nhìn Thiệu Khiêm: "Thư trong anh trai tôi có nhắc đến cậu."
"Anh trai?" Thiệu Khiêm có chút không hiểu: "Bác nói ông Derick đúng không?"
"Ông?" Ade hơi sửng sốt, sau đó có chút cảm khái cười cười: "Thoáng cái, chúng ta đều đã được gọi là ông rồi."


"Ông còn tưởng tuổi mình rất nhỏ sao? Ade." Rio thông suốt không ít, cảm giác như cục đá vẫn đè lên mình bị lấy đi, khiến ông cảm thấy thoáng buông lỏng. Lúc này cũng mở miệng đùa giỡn với Ade: "Người bình thường ở tuổi này của chúng ta, nói không chừng đã nhiều con cháu rồi."


Ade có chút kinh ngạc quay đầu nhìn Rio, từ khi ông biết người này, chưa bao giờ thấy ông ta đùa giỡn với mình, không nghĩ tới qua một đêm đã thay đổi, ông ta lại có thể thay đổi nhiều đến thế?
Sói con đứng sau lưng Thiệu Khiêm, cường tráng cánh tay chiếm hữu ôm vai Thiệu Khiêm: "Ông là ai?"


Ade nghe vậy nhướng mày nhìn sói con, sau đó thở dài nói: "Cho tới bây giờ chỉ từng thấy thú nhân ghét bỏ bán thú nhân, vẫn là lần đầu tiên thấy thú nhân chủ động bán thú hóa."
"Ông Ade, ông Rio." Thiệu Khiêm cùi chỏ thụi sói con cười cười với hai người: "Adolf không có ác ý."


"Adolf?" Ánh mắt Ade nhìn sói con nhất thời có chút biến hóa. Ông kéo Thiệu Khiêm và sói con kêu thêm Rio đi thẳng vào phòng.
Một căn nhà nhỏ xíu để bốn người chui vào thì rất chật chội, trên căn bản trừ một chỗ đứng, còn lại căn bản không còn nơi hoạt động.


Rio dìu Ade để ông ngồi xuống, Thiệu Khiêm và sói con đứng đối diện họ.
Quan sát sói con một lần Ade có chút thở dài nói: "Nguyên hình của hắn là sói? Sói bạc?"


"Đúng." Đối với việc Ade biết chuyện, Thiệu Khiêm cũng không cảm thấy quá mức kinh ngạc. Dù sao ông Derick chắc cũng thường xuyên liên lạc với ông Ade và ông Rio.
"Ngụ ý của Adolf là sói cao quý." Ade mắt không chớp nhìn sói con: "Sói bạc, được gia tộc chúng tôi gọi là sứ giả bảo vệ và phá hủy."


Rio nghe vậy có chút kinh ngạc nhìn Ade, hiển nhiên, thuyết pháp này ông cũng không biết: "Thuyết pháp này, sao tôi lại không biết?"


"Sói bạc chỉ ghi lại trong bí sử các gia tộc, tất nhiên là ông không biết." Ade kích động nhìn sói con: "Theo như lời đồn, sự xuất hiện của sói bạc, sẽ mang đến tân sinh hoặc hủy diệt cho tinh cầu. Sói bạc mang đến tân sinh được gọi là con cưng của thần thú, sói bạc mang đến hủy diệt thì được gọi là chỉ trích do thần thú giáng xuống."


Đối với thuyết pháp này, Thiệu Khiêm lại không quá mức để ý. Dù sao trong nguyên tác mấy cái này đều có giới thiệu tới. Nhưng, không thể nghĩ tới mấy cái này cũng lưu truyền trong các gia tộc? Nhưng, khi đó Derick không sợ Adolf là kẻ hủy diệt? Chẳng lẽ cũng không muốn trực tiếp giết y vĩnh tuyệt hậu hoạn?


Đối với suy nghĩ này, Thiệu Khiêm trực tiếp hỏi ra. Mà sói con vẫn đứng bên cạnh hắn, thì có chút tủi thân cúi đầu cắn cắn lỗ tai hắn. Mật đường nhà mình sao có thể nói mình như vậy, cho dù y là kẻ hủy diệt, cho dù y hủy diệt cả tinh cầu, cũng chỉ có thể là vì tạo cho mật đường nhà mình một hoàn cảnh sinh hoạt an toàn.


Đối với câu hỏi của Thiệu Khiêm, Ade lại hơi sửng sốt, sau đó cười nói: "Tôi nghĩ lúc đó anh trai tôi cũng từng có suy nghĩ giết sói bạc, dù sao ai cũng không thể bảo đảm hắn đến tột cùng là kẻ hủy diệt hay là sứ giả của thần thú. Nhưng, nếu anh trai tôi không ra tay, thì nhất định có đạo lý của anh ấy."


Còn có một điều Ade không nói ra, anh trai của ông sống chung với hai người này lâu như vậy, trừ dạy dỗ sói bạc, nhất định cũng muốn quan sát năng lực của sói bạc. Nếu như sói bạc thật sự tà ác, vậy hắn tuyệt đối không thể nào xuất hiện trước mặt mình, vào buổi sáng anh trai phát hiện đầu mối cũng đã giết ch.ết rồi.


Hơn nữa...
Ade nhìn Thiệu Khiêm đứng bên cạnh Adolf, Derick đang đánh cuộc không sai, nhưng ông cũng không phải hoàn toàn không có tiền cược. Bên cạnh sói bạc có Diudiu, hơn nữa cũng nhìn ra hắn rất quan tâm Diudiu, coi như vì Diudiu hắn cũng không thể đi lên con đường hủy diệt.


"Ông nói đúng." Thiệu Khiêm nhớ giới thiệu về Derick trong nguyên tác là: Kẻ tàn sát mang lòng từ bi.


Rio vừa nghe thấy Ade nói bí sử gia tộc thì trong lòng thoáng mất mát, dù năm đó quan hệ giữa ông và Derick có tốt hơn đi nữa, cũng không thể khiến hắn hoàn toàn buông bỏ phòng bị? Nhưng, sau đó ông lại nghĩ đến, bí sử gia tộc cũng có hạn chế nhất định, nói không chừng lúc đó Derick không thể nói ra ngoài?






Truyện liên quan