Chương 16: Anh rễ quá hung mãnh
Nghe thấy giọng nói mang theo ȶìиɦ ɖu͙ƈ gợi cảm của Lương Thiệu Dương, cô rốt cuộc nhịn không được, dựa vào phòng tắm trên cửa liền đem tay vói vào qυầи ɭót, dùng ngón tay cọ xát môi âʍ ɦộ của mình mà an ủi.
Thẩm Tĩnh Di một bên tự an ủi, một bên tìm đề tài tiếp tục làm bộ bình thường nói:
“Chồng, em mặc dù công tác bận rộn, sau này vẫn là giúp Gia Kỳ chọn một đối tượng, người đó phải đáng tin cậy một chút, em mới có thể yên tâm.”
Nghe được chị gái nói ra những lời này, đồng thời dương v*t của anh rể còn hung mãnh thọc vào rút ra ở ɖâʍ huyệt của mình, Thẩm Gia Kỳ nháy mắt, nước mắt trong suốt liền theo gương mặt chảy xuôi xuống dưới.
“Úc…”
Lương Thiệu Dương đột nhiên giơ tay xoa lên nước mắt của Thẩm Gia Kỳ, rũ mắt chăm chú nhìn cô, sau đó môi hạ xuống, đầu lưỡi ɭϊếʍƈ láp nước mắt rớt trên má cô, tinh tế ɭϊếʍƈ hôn nhấm nháp hương vị nước mắt, đem nước mắt của cô đều ɭϊếʍƈ sạch sẽ, lúc này mới một lần nữa thao làm tiểu huyệt cô, đồng thời chậm rì rì mà nói:
“Ừ, em không cần gấp, cũng nên từ từ xem Gia Kỳ có yêu thích đối tượng hay không đã.”
“Em chính là sợ đứa em gái này của hay ngượng này, sự tình gì cũng không dám chủ động, nó sẽ lựa chọn phương pháp bỏ trốn mất.” Thẩm Tĩnh Di nghe giọng của chồng, mơ mộngchồng đang làm mình, một bên trầm mê mà dùng ngón tay tự an ủi, một bên chưa kinh tự hỏi mà buột miệng thốt ra.
“Đúng không? Anh cảm thấy con bé sẽ không như thế.”
Lương Thiệu Dương cúi đầu nhìn dương v*t mình từng cái va chạm ở miệng huyệt sưng đỏ, d*m thủy văng khắp nơi, hấp dẫn hắn càng thêm hung mãnh mà chống đối, cười nhẹ nói:
“Con bé có là đứa hay ngại đi nữa thì lúc nó có thích người ai đó, cũng sẽ trở nên chủ động điên cuồng, em nói có phải hay không?”
Nói, hắn ngẩng đầu nhìn thẳng đôi mắt Thẩm Gia Kỳ, câu nói kia nghe không giống như là đang hỏi chị gái ở ngoài cửa mà như là đang hỏi cô em vợ bị hắn làm đến khóc than.
“Ân ha ~ Chồng, anh nói đúng.”
Thẩm Tĩnh Di giữa hai chân tê rần, ý thức mơ hồ mà kiều hừ một tiếng, ngay sau đó lấy lại tinh thần biết được âm thanh vừa rồi quá ɖâʍ đãng, e sợ Lương Thiệu Dương nghe ra manh mối, chạy nhanh rút ra tay, bước nhanh đi trở về phòng ngủ:
“Em đi ngủ trước đây.”
Nghe được tiếng bước chân rời đi, Thẩm Gia Kỳ cuối cùng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, cô liều mạng mà xô đẩy thân thể hùng tráng của anh rể, khóc lóc cầu xin:
“Anh rể, đừng làm em nữa, em biết sai rồi, em đã làm chuyện có lỗi với chị, mau dừng lại được không?…”
“Dừng lại? Rõ ràng là rất muốn dương v*t lớn này của anh rể.” Lương Thiệu Dương một tiếng rút ra dương v*t, nắm dương v*t hung hăng mà quất đánh ɖâʍ huyệt đẫm ướt kia:
“Tiểu ɖâʍ oa bò lên người của anh rể lại còn tới ăn vụng dương v*t của anh! Bây giờ em còn giả vờ thanh thuần để làm gì? Hửm? Nói! Có phải em rất muốn đúng không?”
Thẩm Gia Kỳ hổ thẹn mà nức nở, mãn nhãn nước mắt mà nức nở nói:
“Là em sai rồi, em không nên ăn vụng dương v*t anh rể, ô a a anh rể không cần đánh… Không cần đánh tao huyệt của em… tha cho em đi ah…ha…”
Thẩm Gia Kỳ bị anh rể tà ác hung hăng mà ấn xuống, dương v*t thô dài lạch cạch lạch cạch mà quất đánh ở trên huyệt ướt dính, cả người cô đều bị quất đánh đến nỗi run run, ɖâʍ huyệt phát ngứa mà ào ạt chảy ra tao thủy, hoa phùng cơ khát mà hơi hơi hấp hợp, phảng phất như hoa phù dung trong mưa, khóc lóc kể lể muốn dương v*t rời đi, khát cầu một lần nữa muốn bị thao bạo cắm đầy.
“Nói, muốn bị anh rể thao!” Lương Thiệu Dương tăng thêm ngữ khí.
“Không cần… anh rể tha cho em.… Cầu xin anh ô a a em sai rồi… Cầu xin anh hu hu.…”
Lương Thiệu Dương thấy cô cự tuyệt, hung hăng mà cúi đầu cắn núm ɖú cao cao, giống như chó săn hung mãnh mà ɭϊếʍƈ ʍút̼ gặm cắn thứ sưng đỏ nhô lên kia, đau đến nỗi cả người Thẩm Gia Kỳ run lên mà kêu thảm thiết ô ô ô, đồng thời, Lương Thiệu Dương đè bàn tay to ở miệng huyệt cô qua lại mà nghiền nát, ngón tay kéo lấy âm đế cô, dùng sức mà lôi kéo lại buông ra, kẹp âm hạch động dục nhô lên mãnh liệt xoa bóp, kích thích đến nỗi bắp đùi Thẩm Gia Kỳ run rẩy, tao thủy chảy ròng, không thể tự khống chế mà run rẩy: “A a a đau quá… Không được không cần… Quá đau sắp hỏng rồi…”
“Có phải muốn anh rể thao tiến vào không? Nói!”
Lương Thiệu Dương đứng thẳng người, cái trán đột nhiên đè ở trên trán cô, một đôi mắt lạnh thật sâu mà nhìn chăm chú cô đang bị ép hỏi, Thẩm Gia Kỳ vừa đau nhức vừa ngứa ngáy, e sợ bị anh rể chơi hư tiểu bức, hai mắt đẫm lệ run rẩy mà nhìn anh rể, chỉ có thể ɖâʍ đãng kêu thừa nhận:
“A a a ~ muốn ~ muốn ~”
“Muốn cái gì! Nói dễ nghe một chút!” Lương Thiệu Dương hung hăng bắn ở trên miệng huyệt sưng đỏ thịt non.
“A ~ muốn dương v*t ~ em muốn dương v*t lớn của anh rể thao… muôn dương v*t của anh thao tiến vào a a a ~~”
“Vậy mới ngoan.”
Lương Thiệu Dương vừa lòng mà cọ cọ cái mũi cô, càng thêm bẻ ra chân cô, làm tiểu huyệt kia hoàn toàn bại lộ ra trước mắt, dưới háng côn th*t cực đại lúc này mới lại nhắm ngay ɖâʍ huyệt của cô mà thọc đi vào, lửa nóng như côn sắt một tấc một tấc thọc vào chỗ sâu trong tao huyệt chỗ, tao huyệt phát ra tiếng nước phốc phốc, một đường gấp không chờ nổi mà ɭϊếʍƈ ʍút̼ dương v*t thâm nhập.
/sách*/ “ Em vợ, nước thật là nhiều.”
[Tiếng cười]
Lương Thiệu Dương vòng eo hùng tráng, cảm nhận được tao huyệt kia nhục bích đi theo kích động mà hơi hơi nhảy lên, tham ăn mị thịt kề sát che kín gân xanh côn th*t mà hấp thụ, hận không thể lập tức đem côn th*t lớn hoàn toàn nuốt vào.
“Ah~” Thẩm Gia Kỳ ngửa đầu nhịn không được hét lên một tiếng, bị dương v*t xỏ xuyên qua nhục huyệt truyền đến một cỗ khoái cảm tê tê dại dại, giống như vô số dòng điện lưu nhỏ phát tán toàn thân, thoải mái đến ngón chân đều cuộn tròn lên, kích thích làm cô không tự giác càng thêm co rút lại thịt non lấy lòng côn th*t kia thao làm tiến vào.
Ào ào dòng nước phun phía dưới, cơ bắp kiện thạc của anh rể căng chặt cổ động, kéo côn th*t cỡ lớn dưới háng hung hăng va chạm huyệt thịt ướt mềm kia, tinh hoàn nặng trĩu đi theo chụp đánh ở miệng huyệt, vang lên âm thanh mê hoặc bạch bạch bạch, bọt mép cùng d*m thủy vẩy ra.
“A a a quá kịch liệt ~~dương v*t anh rể lớn quá…ah…. ~~ dương v*t lớn thao ch.ết em…~~ a a nhẹ một chút muốn làm hỏng rồi ~~ hỏng rồi…ah….ah ~~”
Thẩm Gia Kỳ bị làm đến thân thể run rẩy hoảng loạn, nắm chặt cánh tay mãnh nam của anh rể trước mặt mới không đến nỗi té ngã:
“Bạch bạch bạch”
Thanh âm chụp đánh cùng tiếng nước phụt phụt ɖâʍ mĩ mà quanh quẩn ở trong phòng tắm, cô thật sợ chính mình kêu lớn tiếng như vậy sẽ bị chị gái nghe thấy, chính là do vật kia thô bạo thật sự thao quá mãnh, làm cô nhịn không được mà ɖâʍ đãng rên to, thanh âm đều bị làm đến nỗi đứt đoạn:
“Anh rể làm nhẹ chút ~~ xin anh đấy ~~ tiểu huyệt muốn hỏng a a a ~~ phải bị thọc xuyên ~"
“ɖâʍ đãng! Làm em câu dẫn anh rể! Cầu xin anh rể thao!”
Đối với bộ dáng đáng thương cầu xin của Thẩm Gia Kỳ, anh rể không hề thương hại, ngược lại giống như mãnh thú điên cuồng thao đến càng thêm hung ác, đem cô để ở trên tường, càng thêm thô bạo mà nâng đùi của cô lên, bẻ ra tao bức, giống như máy đóng cọc tần suất cao mà mãnh đảo đi vào, hoa huy*t bbih thọc vào rút ra đến nỗi chất lỏng nghe tiếng òm ọp òm ọp mà rung động, đồng thời duỗi tay dùng sức xoa nắn hai ngực trắng dính ở trên năm ngón tay chi, như là phải bị niết bạo.
Thân thể tuyết trắng của Thẩm Gia Kỳ phiếm hồng, bị làm được kiều rên liên tục, khoái cảm liên miên không dứt, thân thể ɖâʍ tiện bản tính bị kích phát ra tới, không tự giác mà liền vặn eo bãi mông, nghênh đón côn th*t lớn hung mãnh gian ɖâʍ, một đợt lại một đợt khoái cảm, bắt lấy cánh tay anh rể, cô đã không còn sức lực, bị làm đến nỗi hai chân nhũn ra hoàn toàn không đứng được.
Lương Thiệu Dương thấy cô em vợ đã hoàn toàn bị chính mình làm thành một cô bé ɖâʍ đãng ham muốn mà tê liệt ngã xuống, đơn giản ôm mông đem cô bế lên tới treo ở trên tường gạch men trong phòng tắm, bàn tay to hung hăng nắm lấy mông cô mà trừu động, làm hoa huy*t Thẩm Gia Kỳ toàn không chống nổi trọng lực mà lần lượt rơi xuống nặng nề mà mỗi lần đều nuốt trọn dương v*t thô tráng, tư thế như vậy khiến cho dương v*t thọc đến càng mãnh càng sâu, ɖú bự ở trước ngực đi theo cuồng điên loạn nhảy, núm ɖú gợi tình thỉnh thoảng lại xẹt qua cơ ngực mãnh nam của anh rể.
Thẩm Gia Kỳ bị như vậy trên dưới mãnh càng làm hai chân càng thêm mở ra, phanh phanh phanh da thịt kịch liệt tê dại hai chân run rẩy triền câu trên eo của anh rể, ngón chân trắng ngọc sướn đến run rẩy cuộn tròn, cả người nước bọt chảy xuôi a a a mà gọi bậy, ɖâʍ tiện tiểu bức còn điên cuồng ɭϊếʍƈ ʍút̼ dương v*t nóng bỏng, không tự giác mà câu dẫn anh rể càng hung.
“Ô a a ~~ từ bỏ ~~ không được ~~” Thẩm Gia Kỳ hoa huy*t trung điểm bị dương v*t lần lượt hung hãn mà chống đối cọ xát, dương v*t thô dài đại quy đầu không ngừng đâm thọc đến miệng tử cung của cô, huyệt thịt mẫn cảm đều trở nên bủn rủn tê dại:
“Làm đến tử cung rồi ~sẽ mang thai không được ~ không cần làm ~”
“Mang thai lớn bụng tiếp tục bị anh làm.”
Anh rể bóp eo thon của cô, căng chặt cơ mông kích thích eo càng làm càng sâu, Thẩm Gia Kỳ nghĩ đến việc mình lớn bụng còn tiếp tục bị anh rể làm, tức khắc cảm thấy thẹn đến không được, nhục bích càng thêm nóng lên cắn khẩn, cô đĩnh kiều thịt mông đi theo điên cuồng run rẩy, một đợt lại một đợt cực hạn khoái cảm lôi cuốn cô leo lên cao trào, tao huyệt đột nhiên co rút, d*m thủy chảy đầm đìa ở bắp đùi run rẩy, đại não lập tức trống rỗng, giống như là có pháo hoa phụt ra nở rộ, phủ kín bầu trời đêm, chỗ sâu trong hoa huy*t lần thứ hai phun ra từng luồng tao thủy, anh cũng lại lần nữa bắn ra tới, đều chỉ có thể bắn ra chất lỏng loãng:
“A a a ~~ cao trào ~~ tiểu huyệt lại bị anh rể gian ɖâʍ tới cao trào rồi~~ a a a quá vượt qua ~”
Vừa phun nước vừa hút dương v*t, Lương Thiệu Dương một bên thưởng thức cô em vợ đang cao trào trước mặt, một bên tiếp tục không lưu tình chút nào mà thao làm ɖâʍ động run rẩy trơn trượt, càng làm càng sâu, dương v*t cực đại mỗi một lần ra vào đều càng nhanh càng mãnh, d*m thủy liên miên, Thẩm Gia Kỳ đã bị làm đến cả người xụi lơ hai mắt thất thần, căn bản không còn đủ sức đứng vững vàng, lại còn bị mãnh thú không biết mệt mỏi như anh rể ôm cuồng đảo mãnh làm.
Bên trong hoa huy*t cô kích động ra nước, tới tới lui lui mà cao trào bốn năm lần, hung hãn gian ɖâʍ giằng co đến nửa đêm, rốt cuộc, anh rể một trận cuồng bạo lao tới, một cổ nóng bỏng tinh dịch bắn vào hoa huy*t, tinh dịch giống như dung nham, một cổ một cổ mà rót vào miệng tử cung, năng đến nỗi bụng Thẩm Gia Kỳ phồng ên, cả người run rẩy, bụng nhỏ bị bắn đầy tinh dịch hơi hơi cố lấy.
Bắn tinh xong, Lương Thiệu Dương không có lập tức đem dương v*t rút ra, hắn ôm em vợ đã bị hắn làm hỏng đang thấp thở gấp mà hôn môi một trận, sau đó mới rút dương v*t của mình ra, vừa lòng mà nhìn đại bộ phận tinh dịch đều bị tao huyệt nuốt vào, sau đó cầm lấy vòi hoa sen rửa sạch sẽ thân thể cho cô, chà lau sạch sẽ rồi ôm cô lên giường, mặc áo ngủ cho cô, đem chăn đắp lên, mọi thứ đều nhẹ nhàng ôn nhu.