Chương 54
Trong nhà hàng cơm Tây.
"Xin lỗi, hình như tôi đã tới muộn."
Lăng Mộ Ngôn bước nhanh tới trước mặt Tịch Quân Duệ, ngồi xuống, mặt hơi ủ rũ nói.
"Không sao, tôi cũng vừa mới đến thôi." Tịch Quân Duệ phát hiện bộ dạng mệt mỏi của Lăng Mộ Ngôn, ra vẻ tùy ý nhưng kỳ thực lo lắng hỏi một câu, "Cậu bị sao thế?"
Lăng Mộ Ngôn xoa xoa huyệt thái dương, "Không có gì, chỉ là vừa nãy có một ca phẫu thuật, hiện giờ hơi mệt."
Tịch Quân Duệ đau lòng, cũng không cố nhớ lần hẹn hò này không dễ có cỡ nào, mở miệng nói, "Vậy cậu về nghỉ ngơi trước đi, lần này...."
[Tích, giá trị trung khuyển của Tịch Quân Duệ đối với người chơi tăng thành 80.]
"Hả? Không cần, dù sao cũng phải ăn cơm trước, lát nữa về nhà ngủ bù là được." Lăng Mộ Ngôn hơi có chút kinh ngạc, đại khái không ngờ vị tổng giám đốc luôn tự phụ này cũng có lúc săn sóc như thế, nghĩ nghĩ, cậu lại bổ sung thêm một câu, "Đừng lo lắng."
Dưới ánh mắt của Tịch Quân Duệ, nụ cười hơi ủ rũ kia vẫn đẹp như bình thường, hắn sửng sốt một chút, đột nhiên hơi hơi quay đầu đi, muốn che dấu đôi tai đã ửng đỏ của hắn.
[Tích, độ hảo cảm của Tịch Quân Duệ với người chơi đã tăng lên thành 95.] 001 hoan hô một tiếng, [Ngôn Ngôn, mau thêm dầu! Lập tức đầy điểm rồi, thật quá tuyệt vời!]
Lăng Mộ Ngôn lải nhải trong lòng, "Không phải nhiệm vụ chỉ cần full giá trị ngược tâm với giá trị trung khuyển thôi sao, giá trị hảo cảm full thì có ích lợi gì?"
[Có tác dụng rất lớn a! Sau khi đầy giá trị hảo cảm, giá trị trung khuyển cũng sẽ theo đó mà tăng càng ngày càng nhanh, nhưng sẽ có tác dụng giảm bớt tỷ lệ xuất hiện hắc hóa của Tịch Quân Duệ trên con đường công lược! Có phải rất tuyệt hay không?] 001 như hiến vật quý, đắc ý cười nói.
"Ngoại trừ mấy cái đó ra thì còn có tác dụng gì nữa? Có thể giảm bớt nhiệm vụ hay không?"
[.... Không thể QwQ]
"Vậy mà dám nói có tác dụng rất lớn, ở chỗ nào chứ?"
[.... Tôi sai rồi, Ngôn Ngôn QwQ] 001 chán nản nói, sau đó, như nghĩ tới chuyện gì, đột nhiên hỏi, [Ngôn Ngôn, sao dạo này anh không đi gặp Bách Hàm? Đừng quên trên người cậu ta còn có một nhiệm vụ chưa hoàn thành đâu.... Phải biết rằng bởi vì gần đây anh không đến, độ hảo cảm của Bách Hàm đối với anh giảm xuống không ít đó!]
Lăng Mộ Ngôn nhướn mày, "Nếu tôi lại đến tìm cậu ta, thì nhiệm vụ kia càng không có khả năng hoàn thành."
[Hả? Vì sao?]
"Hiện giờ, độ hảo cảm của Bách Hàm là bao nhiêu?"
[Tích, độ hảo cảm của Bách Hàm với người chơi hiện là 70, đối với Tịch Quân Duệ là 45.] 001 nghi hoặc hỏi, [Có vấn đề gì sao?]
".... Nếu tôi tiếp tục đến tìm Bách Hàm, thì tình yêu đích thực của cậu ta sẽ là tôi." Lăng Mộ Ngôn yếu ớt nói, "Mà tôi lại không có khả năng ở cùng một chỗ với cậu ấy, nhiệm vụ sao hoàn thành được?"
[Thì ra là như vậy! Nhưng mà hệ thống chỉ chỉ định nhiệm vụ là tìm được tình yêu đích thực thôi, nói cách khác, chỉ cần Bách Hàm tìm được người mà cậu ta thực sự yêu là được, còn về phần có ở cùng một chỗ với Bách Hàm hay không thì đâu cần thiết. Hơn nữa.... Ngôn Ngôn, ở thế giới này, cậu có thể lựa chọn đến với Bách Hàm hay đến với Tịch Quân Duệ mà.]
Lăng Mộ Ngôn nở nụ cười, "001, mặc dù tôi chẳng phải là người tốt gì, nhưng vẫn tự nhận mình làm không được chuyện để người khác yêu tôi nhưng vì không chiếm được tôi mà đau khổ cả đời."
[.... Cho nên Ngôn Ngôn mới lựa chọn ở lại từng thế giới?] Ngôn Ngôn vì biết bình thường nữ chính sẽ tỏ tình khi độ hảo cảm mới tới 60 đến 70, thuộc loại yêu nhưng chưa đến mức cả đời không quên được nên chỉ công lược đến đó thôi, còn nam chính, sau khi độ hảo cảm đã full, cho dù không ở cùng một chỗ với Mộ Ngôn thì vĩnh viễn vẫn sẽ không quên được cậu, cho nên cậu mới lựa chọn ở lại như vậy sao?
Không.... Kỳ thật còn có một phần nguyên do là muốn tận mắt thấy nữ chính tìm được nửa kia của mình đi?
001 yên lặng phân tích.
"Không hẳn là thế, nếu tôi thật sự không muốn thì chắc chắn sẽ không ở lại." Hoàn toàn không biết 001 đang nghĩ cái gì, Lăng Mộ Ngôn nhẹ nhàng lắc đầu, "Giống như thế giới trước, tôi chẳng có hảo cảm gì với Tô Cảnh Thanh, miễn cưỡng ở cùng một chỗ với anh ta thì chỉ khiến hai người cùng đau khổ, huống chi cho tới tận bây giờ, tôi chưa từng là người sẽ miễn cưỡng bản thân."
[Vậy nói cách khác, tại thế giới này.... Ngôn Ngôn sẽ lựa chọn ở cùng một chỗ với Tịch Quân Duệ? Vì sao?] 001 có chút không hiểu, [Nếu phải nói thẳng thì, tính tình của Tịch Quân Duệ không những không tốt, hơn nữa còn rất tra, không phải sao?]
"Nên nói như thế nào nhỉ, tính cách của Tiểu Bách thụ rất tốt, nhưng tôi thật sự không có cảm giác động tâm với cậu ta. Tôi xoát độ hảo cảm của Tiểu Bách thụ, chỉ là vì muốn cậu ta tỉnh táo lại, giúp cậu ta nhận ra bản thân vẫn còn những người khác để chọn thích." Lăng Mộ Ngôn thản nhiên nói, "Nhưng nếu để tôi liên tục chăm sóc cậu ta như vậy, với một người vừa lười vừa không muốn miễn cưỡng bản thân mà nói, đại khái sẽ dần dần cảm thấy phiền chán đi? Cuối cùng chẳng qua sẽ quay lại cốt truyện tr.a công tiện thụ mà thôi. Nhưng nếu nửa kia của Tiểu Bách thụ là anh chàng nhà giàu đến cuối truyện vẫn còn yêu cậu ta, thì tôi tin chắc rằng hai người bọn họ nhất định sẽ ở bên nhau mãi mãi."
001 có cái hiểu có cái không, gật gật đầu, lại hỏi, [Vậy Tịch Quân Duệ có thể?]
"Ít nhất sẽ chỉ có chuyện anh ta nhân nhượng tôi, chứ không xuất hiện trường hợp tôi nhân nhượng anh ta." Lăng Mộ Ngôn chống cằm nhìn Tịch Quân Duệ sắc mặt nhu hòa, giúp mình chọn đồ ăn, nhẹ nhàng cười một chút, "Còn nữa, hắn cũng chưa từng tr.a với tôi, ngoài ra nếu tôi đã dưỡng hắn thành trung khuyển mà lại không dùng, cứ có cảm giác rất tiếc.... Bạn không thấy như vậy sẽ rất lãng phí sao?"
001: [....]
"Mộ Ngôn, cậu đang nghĩ gì đấy?" Tịch Quân Duệ trả lại thực đơn cho nhân viên phục vụ, nghi hoặc hỏi.
"Không có gì, chẳng qua có chút tò mò vì sao anh lại biết rõ khẩu vị của tôi như vậy mà thôi." Lăng Mộ Ngôn cong khóe môi lên, cười như không cười hỏi.
Sắc mặt của Tịch Quân Duệ thoáng cứng đờ, lại như không có việc gì nói, "Tôi chỉ chọn đại, thì ra đều là món cậu thích sao?"
Lăng Mộ Ngôn "À" một tiếng, còn cố ý kéo dài âm cuối, nhìn vẻ mặt không được tự nhiên của hắn, không khỏi cười khẽ.
Tịch Quân Duệ thấy cậu tươi cười, cũng không kiềm lòng được, cong khóe môi của mình lên.
Hình như Mộ Ngôn đã có chút tinh thần rồi?
[Tích, giá trị trung khuyển của Tịch Quân Duệ đối với người chơi đã tăng thành 85.]
Lăng Mộ Ngôn định nói gì đó thì đột nhiên di động reo.
"Xin lỗi, tôi nghe điện thoại." Cậu hơi hơi gật đầu với Tịch Quân Duệ, rồi lấy di động ra.
Tịch Quân Duệ lắc lắc đầu tỏ vẻ không ngại.
"Lăng Mộ Ngôn, đại thiếu gia, gần đây anh đang bận cái gì mà không nghe điện thoại của tôi!" Vừa mới bật nút trả lời, trong micro đã truyền đến tiếng gầm gừ của Lạc Thiên Nhã, "Nói cái gì mà làm bạn tốt suốt đời! Cuối cùng, tất cả đều là gạt người! Tình bạn của chúng ta đến đây là kết thúc, có nghe thấy không!!"
Giọng nói này.... Mắt đen của Tịch Quân Duệ khẽ tối lại.
"Đầu tiên, tôi lúc nào nói muốn làm bạn cả đời với cô?" Lăng Mộ Ngôn đưa di động ra xa một chút, xoa xoa lỗ tai, chậm rãi nói, "Thứ hai, chẳng lẽ cô chưa từng nghe qua một câu?"
Lạc Thiên Nhã không nhịn được tò mò, nói tiếp, ".... Câu gì?"
"Kết thúc một tình bạn còn có tầng nghĩa khác là bắt đầu một tình yêu a." Lăng Mộ Ngôn cười vô hại, "Cô xác định không muốn làm bạn với tôi nữa sao? Dù sao, hẹn hò với một người đẹp như cô, tôi cũng không có ý kiến gì...."
Tịch Quân Duệ nghe cậu trêu đùa, nhất thời ngực như bị kim châm, đau đớn khó nhịn.
[Tích, giá trị ngược tâm của Tịch Quân Duệ tăng lên 5 điểm.]
"A phi! Đồ khốn tự mình đa tình, ai muốn ở cùng một chỗ với anh!" Lạc Thiên Nhã trợn mắt trắng, tức giận nói, "Còn không mau thành thật, rốt cuộc vì cái gì mà mấy ngày nay không nghe điện thoại của tôi!"
"Cô gọi điện cho tôi lúc nào mà tôi không biết?"
"Đừng có giả bộ, mấy ngày trước tôi liên tục gọi cho anh! Chính là dãy số có đuôi 3219 kia!"
".... Thì ra là cô gọi à, nhưng đại tiểu thư Lạc, rõ ràng thời gian cô gọi đều không đúng nha? Mỗi lần gọi không phải tôi đang phẫu thuật thì cũng là nửa đêm, không thể chọn thời gian bình thường mà gọi sao?"
"Đó, đó là do tôi cũng có việc mà! Mà sao anh lại không gọi lại?"
"Tôi tưởng đó là điện thoại quấy rầy ~"
"Gọi nhiều lần như vậy mà anh không thể gọi lại một lần à?! Lỡ có ai đó tìm anh có việc gấp thì sao!"
"Nếu thực có việc tìm tôi thì sẽ chẳng có ai chọn nửa đêm mà gọi cả, cho nên tôi sẽ không gọi lại." Lăng Mộ Ngôn ngáp một cái, vô tình nói.
".... Lăng Mộ Ngôn, đồ khốn này, a a a!" Lạc Thiên Nhã bi phẫn tru lên, "Tôi trù anh bị đàn ông đè đến ch.ết a a a a a...!"
Lăng Mộ Ngôn: "...."
Lỗ tai Tịch Quân Duệ khẽ nhúc nhích, khi Lăng Mộ Ngôn tà tà quét mắt lại đây, hắn nhất thời quay đầu đi, nhìn như đang nghiêm túc nghiên cứu cái gì đó.
Lăng Mộ Ngôn bất đắc dĩ đỡ trán, "Cho nên nói, rốt cuộc cô tìm tôi là vì chuyện gì?"
"Mấy hôm trước, tôi bị bắt đi xem mặt, anh có biết không!? Vốn muốn tìm anh giải vây, không ngờ anh lại không có, khiến tôi vô cùng thống khổ, anh có biết không! Hiện giờ tôi vẫn còn phiền não đó, anh có biết không!"
".... Không phải chỉ đi xem mặt thôi sao, chẳng lẽ cô muốn tôi giả làm bạn trai của cô?"
"Chính là ý này, nhưng anh lại không nhận điện thoại của tôi, đồ khốn!"
"Vậy sao cô lại chọn gọi điện cho tôi vào thời gian đó, hơn nữa còn dùng số lạ?"
"Di động của tôi bị người nhà lấy mất, gọi cho anh đều nhân lúc lén lút gọi a TÑT"
"Vậy hiện giờ...?"
".... Đã xong xuôi rồi, cái đồ chậm chạp QAQ!"
Lăng Mộ Ngôn dở khóc dở cười, đành phải nhận sai, "Được rồi, được rồi, là tôi không đúng, được chưa?"
Giọng điệu cưng chiều bất đắc dĩ này của Lăng Mộ Ngôn khiến Tịch Quân Duệ không muốn nghe tiếp nữa. Nghĩ đến đây, cái tay đặt dưới bàn của hắn nắm chặt lại, xem ra Mộ Ngôn.... Rất thích cô gái kia.
[Tích, giá trị ngược tâm của Tịch Quân Duệ tăng thêm 10 điểm.]
"Không, được!"
"Vậy cô nói gì, cô muốn tôi làm gì thì mới tha thứ cho?" Lăng Mộ Ngôn bất đắc dĩ cười nói.
Lạc Thiên Nhã nửa tin nửa ngờ, "Tôi nói gì, anh cũng nghe theo sao?"
"Ừ, chỉ cần đừng quá đáng là được."
"Haha, vậy ngày mai tôi muốn anh bồi tôi dạo phố! Muốn anh xách đồ!"
".... Biết ngay cô sẽ như vậy mà." Lăng Mộ Ngôn không nói gì lắc đầu, "Được, không thành vấn đề."
[Tích, giá trị ngược tâm của Tịch Quân Duệ tăng thêm 3 điểm.]
[Tích, giá trị ngược tâm của Tịch Quân Duệ hiện là 85, mời người chơi tiếp tục cố gắng.]
Cúp điện thoại, Lăng Mộ Ngôn cười với Tịch Quân Duệ mặt tái nhợt như đang cố nén đau đớn, nói, "Xin lỗi, Quân Duệ, hình như đã chậm trễ không ít thời gian của anh."
Quân.... Duệ?
Tịch Quân Duệ ngốc ngốc nhìn cậu, nội tâm không khỏi dâng lên cảm giác vui sướng khổng lồ, đau khổ khi nãy bị tiếng gọi "Quân Duệ" này mà tan thành mây khói.
Mộ Ngôn, em ấy vừa mới.... Gọi tên mình?
[Tích, độ hảo cảm của Tịch Quân Duệ đối với người chơi đã tăng thêm 5 điểm.]
[Tích, chúc mừng người chơi, độ hảo cảm của Tịch Quân Duệ đã full!]