Chương 48 : Giới thiệu về Đội hành động đặc biệt
Cục Trật tự, Bộ phận Thực địa.
Uriel cầm ly cà phê nóng, gõ cửa, đợi vài giây, rồi mở cửa và bước vào.
Tiến vào trong đó, thứ đầu tiên có thể thấy là chiếc bàn làm việc bằng gỗ gụ, cùng với Lebius đang nhìn xuống tài liệu phía sau bàn làm việc. Bất cứ khi nào mở cửa và bước vào, Lebius đều đang trong tư thế như thế này.
"Buổi sáng tốt lành."
Uriel mỉm cười. Lebius không nhìn lên mà chỉ lạnh lùng khịt mũi.
"Ừm."
Sau đó, văn phòng lại quay về trạng thái yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng sột soạt của Lebius khi lật tài liệu và tiếng ngòi bút chạy trên giấy.
Uriel vẫn giữ nụ cười, nhưng lúc này nó trông có chút bất lực. Tuy đã quen với tất cả nhưng Uriel đôi khi vẫn luôn mong rằng mọi thứ sẽ thay đổi.
"Được rồi, cà phê nóng đây."
Uriel đặt ly cà phê xuống bàn và đẩy nó về phía Lepius. Người vẫn không ngẩng đầu lên mà chỉ đơn giản nói cảm ơn.
"Haizz... mình bắt đầu hiểu những gì Jeffrey nói."
Vẫn là phản ứng lạnh lùng như vậy, Uriel tự lẩm bẩm trong lòng.
Kể từ khi được chuyển đến Đội Hành động đặc biệt, Jeffrey đã không ngừng phàn nàn, nhưng phần lớn thời gian, Jeffrey đều là phàn nàn về Lebius, nói rằng làm việc với một người như vậy sẽ chỉ làm tăng thêm áp lực tâm lý.
Giờ Uriel đã đại khái hiểu áp lực tâm lý mà hắn nói là gì, quả thực thoạt nhìn thì Lebius là một người cực kỳ khó hòa đồng.
Dường như trong mắt hắn chỉ có công việc và mục đích của mình, ngoài ra, tên này không quan tâm đến bất cứ thứ gì khác... Thậm chí, hắn còn trực tiếp sống ở Cục Trật tự.
Uriel nhìn vào một cánh cửa khác trong văn phòng, ít ai biết rằng đằng sau cánh cửa đó là phòng ngủ của Lebius.
"Haizz..."
Uriel thở dài.
"Có chuyện gì thế?"
Lebius hỏi, nhưng hắn vẫn không ngẩng đầu lên, thậm chí hắn không muốn nhìn sang chỗ khác.
"Không có gì, không có gì, cứ tiếp tục làm việc đi."
Uriel trả lời lấy lệ. Mặc dù không khí làm việc không được tốt lắm nhưng Lebius là một ông chủ rất có năng lực, hắn có thể tự mình làm hầu hết công việc, với tư cách là cấp phó, Uriel càng giống như một trợ lý sinh hoạt hơn, phụ trách giải quyết những vấn đề vặt vãnh.
Bước đến tủ hồ sơ bên cạnh, Uriel cũng bắt đầu công việc trong ngày của mình, vừa phân loại tài liệu, vừa thỉnh thoảng đảo mắt sang phía Lebius.
Uriel đã làm việc trong Cục Trật tự được vài năm, nhưng hiểu biết của nàng về Lebius vẫn giống như lần đầu tiên nàng nhìn thấy hắn, và điểm cải thiện duy nhất là nàng đã quen với sự lạnh lùng của Lebius.
Một người lạnh lùng, tham công tiếc việc như vậy không khỏi khơi dậy sự tò mò của người khác. Để giải đáp nỗi tò mò này, nàng cũng đã từng nghe rất nhiều tin đồn không chính thống về sếp của mình.
Người ta kể rằng Lebius từng là át chủ bài của Bộ phận Thực địa. Hắn và cộng sự của mình không khác nào một cơn ác mộng của Thanh kiếm bí mật của Đức Vua, thậm chí còn được gọi là cái gì mà "hổ sói". Tuy nhiên, cuộc chiến bí mật bảy năm trước đã khiến Lebius bị thương nặng, mặc dù đã được cứu chữa, nhưng chân phải của hắn cũng bị tàn tật, vậy nên hắn đã phải rời khỏi tiền phương của Bộ phận Thực địa và làm việc ở văn phòng.
Về phần cộng sự của Lebius, không ai biết hắn đã đi đâu, và cũng không rõ là hắn đã ch.ết trong trận chiến hay đã giải nghệ, Lebius cũng không bao giờ nhắc về quá khứ.
Nghĩ đến quá khứ của Lebius, nàng hiểu được sự lãnh đạm của hắn. Mặc dù là người của Bộ phận Thực địa, nhưng bởi vì tính đặc thù của Năng lượng bí mật, Uriel thiên hướng về công việc hậu cần hơn, về cơ bản thì nàng sẽ không ra chiến trường.
Nàng không cách nào hiểu được cảm giác một thoáng gặp được thần ch.ết ấy.
Nhưng Uriel vẫn thường hy vọng rằng Lebius sẽ có chút thay đổi,. Nàng cũng đã từng cố gắng để giúp ông chủ u ám này của mình vui vẻ hơn một chút, đáng tiếc là chưa bao giờ thành công. Tuy nhiên, dạo gần đây nàng đã nhận thấy một số thay đổi kỳ quái... Những thay đổi mà nàng chưa bao giờ thấy trong quá khứ.
"Này! Lebius!"
Một tiếng hét thô bạo vang lên, Jeffrey đá tung cánh cửa, trên tay ôm một chồng tài liệu.
Lúc này, Lebius hiếm khi ngẩng đầu lên, cau mày và nhìn Jeffrey.
"Ngươi phải nhìn những thứ này, ta vừa mới lấy từ chỗ Ivan."
Jeffrey phá vỡ sự tĩnh lặng và sạch sẽ của văn phòng. Một xấp tài liệu dày cộp đập thẳng vào mặt bàn làm việc khiến cà phê trong cốc văng ra chút bọt nước.
Lebius rõ ràng định nói điều gì đó, nhưng khi liếc thấy Jeffrey, hắn rất hiếm khi lại nuốt lại lời, sẵn sàng lắng nghe những gì Jeffrey chuẩn bị nói.
"Sau khi thẩm vấn Noam, Ivan dường như đã nhận ra điều gì đó. Hắn thu thập những thông tin tình báo tương tự. Đây là thông tin được thu thập từ các Đội còi sắt khác nhau, rồi tổng hợp lại..."
Jeffrey kéo một chiếc ghế đến và ngồi xuống thảo luận trực tiếp với Lebius. Mặc dù suốt ngày phàn nàn về Lebius, nhưng Jeffrey vẫn rất nhiệt huyết với công việc của mình.
Uriel cầm sổ ghi chép lên và lại gần, lắng nghe cuộc thảo luận giữa hai người, chuẩn bị ghi lại những mệnh lệnh mà Lebius có thể đưa ra.
"Tình trạng này đã xảy ra ở nhiều quốc gia khác nhau. Tần suất của những tội ác siêu phàm tăng mạnh. Hầu hết chúng đều là những sự kiện về thăng hoa, cướp đoạt linh hồn. Cứ như thể là đám ác ma đang ch.ết đói cùng một lúc ..."
Jeffrey lo lắng nói, và Lebius cũng trở nên âm trầm hơn.
Trong lúc lắng nghe, Uriel cũng đồng thời quan sát Jeffrey.
Jeffrey Kaga.
Uriel không biết nhiều về cái tên này, nhưng cũng đúng là trước đây Jeffrey ở Bộ phận Nhân sự và hầu như không có quan hệ trực tiếp gì với Bộ phận Thực địa. Ngay cả việc thẩm tr.a nhân viên mới và phân công công việc sau đó cũng đều do "Phòng ra quyết định" tiến hành.
Lúc đó, khi biết Lebius đột nhiên bổ nhiệm một kẻ như vậy đảm nhiệm việc liên lạc giữa Bộ phận Thực địa và Bộ phận Hậu cần, Uriel thực sự đã giật mình. Lúc đầu nàng không hiểu, nhưng sau khi quan sát, nàng đã nhận ra rằng hai người dường như đã biết nhau từ lâu, và chỉ khi đối mặt với Jeffrey, Lebius hiếm khi mới không lạnh lùng như mọi khi.
Vì sự tò mò này mà Uriel đã quan sát Jeffrey một thời gian. Nàng nhận thấy mối quan hệ của người này tốt đến một cách đáng ngạc nhiên. Trên đường đi từ Bộ phận Hậu cần đến Bộ phận Thực địa, có ít nhất là mười người chào hỏi hắn, thậm chí ngay cả Tổ Quạ cũng thế.
Một người hiền lành chuẩn mực, nhưng càng bình thường như vậy thì Jeffrey lại càng có vẻ không bình thường. Uriel không nghĩ rằng một tên như vậy lại chỉ là một người làm công ăn lương tại Bộ phận Nhân sự, chứ chưa nói đến việc "Phòng ra quyết định" còn gã Bologo Lazarus đầy phiền toái này cho hắn.
"Tổng hợp lại các tài liệu này, Uriel", Lebius nói.
"Vâng."
Uriel cầm tập tài liệu mà Lebius đưa, ngồi sang một bên và bắt đầu tóm tắt.
Đó có thể là do Năng lượng bí mật của mình nên Uriel rất nhạy cảm với thông tin, không chỉ là trong nhiệm vụ, mà còn về người khác, sâu sắc hơn và nội tâm… Nàng biết đó là một thói quen xấu, nhưng vẫn không nhìn được mà muốn đi tìm hiểu người khác.
Nhìn Jeffrey và Lebius, tâm trí Uriel lại nghĩ đến những người còn lại trong Đội Hành động đặc biệt, Palmer Krex, Bologo Lazarus...
Đó là một Đội hành động đầy bí ẩn, và nàng cũng rất thích nó.
"Ngoài những tội ác siêu phàm thường xuyên xảy ra, Còi Sắt còn phát hiện ra bóng dáng của Thanh kiếm bí mật của Đức Vua ẩn trong đó. Có vẻ như chúng không chỉ xuất hiện trong Opus, mà còn cả trong bóng tối của các quốc gia", Jeffrey nói.
"Ngươi nghĩ chúng đang lên kế hoạch gì? " Lebius hỏi.
"Ta không biết, nhưng chắc rằng có rất nhiều những tổ chức giống "Người Nghiện" liên tục xuất hiện... như thể có ai đó đang điên cuồng thu thập linh hồn."
Jeffrey nhìn vào đống tài liệu nằm rải rác trên bàn. Từng dòng chữ đều là một tội ác, đều là cái ch.ết của một người, và linh hồn của người đó sẽ bị chế tạo thành một hHn đá triết gia.
"Còn cả hành động của Palmer trước đó. Theo báo cáo của Tổ Quạ, những đội Còi Sắt đã nắm được một số thông tin khi đang điều tr.a Thanh kiếm bí mật của Đức Vua, và vị trí mà thông tin chỉ ra là nơi Palmer đã tới. Ngươi cũng biết là chúng ta đã tìm thấy rất nhiều lọ thuốc chứa linh hồn ở nơi đó."
Jeffrey lấy ra một tài liệu có báo cáo về vấn đề này.
"Ivan đã đọc chưa?"
"Đọc rồi. Hắn nói rằng hướng điều tr.a của Tổ Quạ cũng đang tập trung vào chuyện này. Thanh kiếm bí mật của Đức Vua đã xuất hiện lâu như vậy, dù không ngừng chạm trán nhưng chưa có một cuộc đụng độ trực diện nào nổ ra. Họ bắt đầu nghi ngờ rằng đây là một đòn nghi binh của Thanh kiếm bí mật của Đức Vua. Đây là một nỗ lực nhằm đánh lạc hướng sự chú ý của chúng ta và mở đường cho một số âm mưu mà chúng ta còn chưa rõ. "
Cảm giác một cơn giông bão sắp tới càng ngày càng rõ ràng khiến gương mặt Jeffrey tràn đầy vẻ u sầu.
"Ngươi cho rằng âm mưu này có thể là gì? Chuyển dời linh hồn? Nếu vậy thì chúng cần nhiều linh hồn như vậy để làm gì?"
Lebius không rõ, nhưng hắn vẫn tuyệt đối cảnh giác.
"Ai mà biết được? Ivan bên kia đang phụ trách công tác tình báo. Họ đang tìm kiếm những địa điểm khả nghi hơn. Ngay khi có tin tức, họ sẽ thông báo cho chúng ta và để chúng ta đi xử lý."
"Cho nên là những chuyện này sẽ do Đội Hành động đặc biệt phụ trách? " Lebius chú ý tới điều này.
"Không phải, chuyện này vốn là do Bologo khởi xướng, chưa kể, hiện tại cũng không có đội hành động nào rảnh rỗi", Jeffrey lại nói, "Đây cũng là một cơ hội tốt để kiểm tr.a năng lực của Bologo".
Một tia sáng lóe lên trong mắt Lebius, hắn chợt tỉnh ngộ và lẩm bẩm một mình.
"Gần như sẵn sàng, thật ư?"
"Ừm, nên ta đã bảo Palmer đi gọi Bologo", Jeffrey liếc nhìn đồng hồ. "Hắn hẳn đang trên đường đến, nếu như không có gì sai sót thì chúng ta sẽ gặp họ sau một lúc nữa".
"Nhưng mà trước đó, ta phải gọi điện thoại trước cho Bologo, kẻo hắn lại vô tình vác dao ra chặt Palmer. Tên này vô cùng cảnh giác."
Jeffrey chợt nhớ ra mình còn chưa chào hỏi Bologo. Hắn nhấc máy lên, bấm số nhà Bologo, sau một hồi báo bận, Bologo đã bắt máy.
"Xin chào? Bologo? Ngươi cảm thấy thế nào? Ah? Không có việc gì, chỉ là nghi thức cấy ghép đã sẵn sàng."
Nói đến đây, trong mắt Jeffrey cũng lóe lên dáng vẻ của vị thần kia. Trong vài giờ nữa thôi, họ sẽ cướp đoạt quyền hành của một vị thần.
"Đúng, đúng vậy, Palmer đã đi đón ngươi, chuẩn bị sẵn sàng chưa?"
Một nụ cười hiện trên khuôn mặt của Jeffrey.
"Trở thành một thành viên của bọn ta, trở thành một Người thăng hoa."