Chương 101 : Chờ đợi dài đằng đẵng
Không khí trong phòng có chút trầm lắng, mọi người đều im lặng, ánh mắt đảo qua nhau, âm thầm truyền đi những thông điệp.
Kodling Ceasar.
Một cái tên hơi ngoài ý muốn, nhưng nghĩ đến thông tin trước đó của Noam, với tư cách là chủ sở hữu của Nhà hát Ginny, tên của hắn xuất hiện ở đây vào lúc này dường như cũng không có gì lạ lắm.
Bologo cúi đầu, chắp tay và đặt ngón tay lên sống mũi, vẻ trầm ngâm.
Trên lý thuyết, khi biết được thân phận của kẻ thù, với tư cách là một người báo thù, Bologo hẳn phải rất vui vẻ mới đúng. Theo sự hiểu biết của Jeffrey về Bologo, hiện giờ hắn hẳn phải vừa ngâm nga một bài hát, vừa mài dao, suy nghĩ xem nên xử lý Kodling theo như thế nào mới đúng.
Thế nhưng bây giờ Bologo lại có vẻ không vui cho lắm, cứ như đang gặp phải một chuyện rất phức tạp, hoang mang không tìm ra câu trả lời.
Lebius đọc tài liệu do Ivan mang đến, liếc nhìn mấy người vẫn đang giữ im lặng trong văn phòng rồi nói.
"Chờ Palmer đến rồi mới bắt đầu?"
"Không, bắt đầu ngay bây giờ đi."
Bologo cuối cùng mở miệng, hắn mặt không cảm xúc .
"Tổ Quạ vẫn luôn lùng theo dấu vết của "Người Nghiện", nhưng những tên này ẩn nấp rất kỹ, gần như không để lộ ra bất kỳ manh mối nào... Phải thừa nhận rằng, thực tế là do nhiều sự trùng hợp khác nhau nên bọn ta mới để mắt tới "Người Nghiện"."
Ivan chậm rãi nói, đồng thời ánh mắt còn dừng lại trên người Bologo.
Đúng như hắn nói, nếu không có Bologo ngoan cố truy đuổi, bọn họ thực sự rất khó nhận ra sự tồn tại của "Người Nghiện", hoặc là, khi sự chú ý của họ rời ra khỏi Thanh kiếm bí mật của Đức Vua, thực sự chú ý đến "Người Nghiện", thì mọi thứ đã quá muộn rồi.
"Bọn ta đã lần theo manh mối về David, mãi không có gì đột phá cho đến khi phát hiện ra một thông tin quan trọng vào đêm qua."
Ivan nhìn Jeffrey, nói tiếp.
"Còn nhớ thông tin mà chúng ta nhận được khi thẩm vấn Noam trước đây không? Hắn đã nghe thấy từ Nhà hát Ginny trong lúc tiếp xúc với "Người Nghiện"."
"Đúng vậy, sau đó ta còn nhờ Yas đi điều tr.a nhưng không tìm thấy gì khác thường", Jeffrey nói.
"Vì vậy, những kẻ này ẩn giấu thực sự rất hoàn mỹ. Theo lý thuyết thì chúng nên trốn trong rãnh cống ngầm mới đúng, nhưng thay vào đó thì lại công khai xuất hiện trong quận Hiệp Định, thậm chí còn biểu diễn như vậy."
"Thẩm vấn? Điều tra?"
Bologo nghi hoặc nhìn hai người, "Tại sao ta không biết về những chuyện này".
"Bởi vì khi ấy chỉ là một nghi ngờ mà thôi, bọn ta nghĩ không cần phải chuyện bé xé ra to chỉ vì một nghi ngờ. Ai ngờ đâu mọi chuyện thế mà lại liên quan đến nhau."
Jeffrey trả lời, lúc đầu hắn chỉ định thử nhờ Yas đi chuyện điều này, sau đấy thì cũng không có kết quả, vốn cứ nghĩ rằng nó đã kết thúc.
Không ai có thể ngờ rằng hiện giờ mọi thứ lại có liên quan tới nhau.
Ivan lấy ra một bức ảnh đen trắng từ trong túi hồ sơ.
"Đây là bức ảnh hồi còn học đại học của David, người đứng bên cạnh hắn chính là Kodling Caesar."
Bologo nhìn thoáng qua bức ảnh, một người khác trong bức ảnh khiến hắn chú ý.
"Nàng là ai?"
Người phụ nữ trong ảnh nắm lấy tay của Kodling, vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc.
"Nàng là Ginny, vợ của Kodling, tên của Nhà hát Ginny được đặt theo tên nàng."
Ivan tiếp tục nói.
"Vài năm trước, ba người họ đến Opus, giống như bao người xa lạ, cố gắng phấn đấu một khoảng trời mới, và kể từ đó Kodling bắt đầu sự nghiệp diễn xuất của mình, nhưng hắn khởi đầu không tốt, chỉ có thể đóng một số vai phụ đến lời kịch cũngkhông có.
Nhưng một ngày nọ, cuộc sống của hắn bỗng đột ngột thay đổi. Không biết những kẻ tha hương này lấy tiền ở đâu ra màthuê một mảnh đất ở quận Hiệp Định và thành lập một nhà hát cho riêng mình."
Ivan biết rõ giá thuê đất trong quận Hiệp Định vô cùng đắt đỏ, cộng thêm với nguồn tài chính cần thiết để điều hành một nhà hát thì đó là điều Kodling hoàn toàn không thể chi trả nổi vào thời điểm đó.
"Ngươi có nghĩ rằng hắn đã trở thành "Người Nghiện" kể từ đó không?", Bologo hỏi.
"Ta không biết, nhưng điều có thể chắc chắn là hắn đã gặp phải bước ngoặt nào đó", Ivan trầm giọng nói, "Chẳng hạn như giao dịch với ma quỷ, đổi linh hồn để lấy cơ hội thực hiện ước mơ, vì vậy mà Kodling có cơ hội được biểu diễn, nhưng lại mất đi linh hồn của mình, cho nên sau khi biểu diễn phải đi cướp đoạt linh hồn để tồn tại."
"Chuyện xưa như này thì nhiều vô số kể. Có vẻ như mỗi người trước khi sa đọa thành ác ma thì đều có một trải nghiệm bi thảm như vậy." Jeffrey gật đầu đồng ý.
"Trên người hắn không có hương vị mục nát của ác ma", Bologo vặn lại, "Ta có thể khẳng định, hắn tuyệt đối không phải là một ác ma".
Lời khẳng định của Bologo khiến những người khác chú ý, Jeffrey nghiêm nghị hỏi.
"Bologo, ngươi quen Kodling?"
"Cũng coi là như vậy, ta đã gặp hắn vài lần", Bologo hít một hơi thật sâu, "Đây cũng là phần tồi tệ nhất đối với ta, ta ở gần kẻ thù như thế, vài lần ta đều có thể vặn gãy cổ hắn, thế nhưng lại chỉ trò chuyện với hắn trong thoáng chốc như vậy".
Nghe những lời của Bologo, ánh mắt Jeffrey trở nên lo lắng, Bologo hiểu ý và tiếp tục.
"Đừng lo lắng, công việc là công việc, cuộc sống là cuộc sống, ta phân biệt rất rạch ròi."
Giọng nói của Bologo lạnh đi, không kèm theo bất kỳ tình cảm riêng tư nào, hắn nhìn Ivan và nói.
"Mời tiếp tục."
"Tình hình cụ thể, bọn ta chỉ có thể phỏng đoán. Thứ thực sự cho phép bọn ta xác định được thân phận thủ lĩnh của Kodling là thông tin thu được từ đống đổ nát của nhà máy. Sau cuộc đột kích của các ngươi đêm qua, Người lái đò tiếp tục làm việc, họ đã tìm thấy sổ cái và một số hóa đơn quan trọng đã được ký bởi Kodling.
Nó mô tả chi tiết công việc kinh doanh của "Người Nghiện", buôn bán Hòn đá triết gia, nhưng sau khi so sánh, số lượng chúng bán được ít hơn nhiều so với những gì chúng tích trữ. Chắc chắn trong tay "Người Nghiện" vẫn còn giữ một số lượng lớn Hòn đá triết gia."
"Ta nghĩ chúng sẽ không phạm phải sai lầm cấp thấp như để lại bằng chứng như vậy." Bologo nói.
"Bọn ta cũng nghĩ như vậy. Rõ ràng, Tổ Quạ điều tr.a lâu như vậy mãi mà không có kết quả gì, và rồi mọi thứ về "Người Nghiện" lại được bày rõ ra trước mắt bọn ta ngay trong đêm qua."
Ivan hiểu ý của Bologo, hắn đáp.
"Cứ như thể đã có người đã từ bỏ "Người Nghiện" và công bố toàn bộ bí mật của chúng ra."
"Thanh kiếm bí mật của Đức Vua."
Lebius vẫn im lặng từ nãy đến giờ bỗng lên tiếng, hắn nhạy bén nhận ra điểm đáng ngờ trong đó.
" "Người Nghiện" tích trữ quá nhiều Hòn đá triết gia, nhiều đến mức vượt xa nhu cầu của đám ác ma. Hơn nữa, đám ác ma không có tiền để mua những Hòn đá triết gia này... người mua thực sự của chúng là Thanh kiếm bí mật của Đức Vua, chân tướng là Thanh kiếm bí mật của Đức Vua đang thu thập Hòn đá triết gia thông qua chúng."
Nghe Lebius nói vậy, ánh mắt của Ivan trở nên nghiêm túc, những thông tin mà hắn đã bỏ qua trước đó đang được liên kết với nhau.
"Gần đây, tội ác siêu phàm liên quan đến thăng hoa linh hồn ngày càng xảy ra thường xuyên, có người đang bí mật thu thập một lượng lớn linh hồn."
Tất cả các đầu mối được kết nối với nhau, những chuyện sau đó rất dễ đoán.
"Thanh kiếm bí mật của Đức Vua cần nhiều linh hồn như vậy để làm gì?"
Khi sự việc liên quan đến Thanh kiếm bí mật của Đức Vua, mấy người ở đây không còn thoải mái như trước, đối mặt với kẻ thù hùng mạnh mà quen thuộc này, mọi người đều cảm thấy áp lực nặng nề.
Thanh kiếm bí mật của Đức Vua giống như một đám mây đen không chịu tan đi, không ngừng lượn lờ trên bầu trời Opus, không ai biết chúng đang định làm gì, cũng không biết chúng đang âm mưu điều gì trong đám mây đen kia.
Nhất thời suy nghĩ của mọi người đều dồn hết vào Thanh kiếm bí mật của Đức Vua mà không ai nghĩ đến sự việc liên quan đến "Người Nghiện" kia.
"Chuyện về Thanh kiếm bí mật của Đức Vua các ngươi không cần phải nghĩ nhiều. Ta sẽ báo lại cho Phòng ra quyết định. Việc đầu tiên chúng ta phải xử lý bây giờ chính là "Người Nghiện"."
Lebius nhắc nhở, chủ đề thảo luận hôm nay là "Người Nghiện", chứ không phải là Thanh kiếm bí mật của Đức Vua.
"Nếu mọi chuyện đã đến nước này ta đoán hẳn là Kodling đã trốn thoát rồi, đúng không?" Bologo hỏi.
"Đúng vậy, sau khi nắm được thông tin, bọn ta đã tức tốc đến nhà hát Ginny và nhà của hắn. Khi đến nơi thì chẳng còn ai ở đó, như thể hắn đã bốc hơi khỏi nhân gian", Ivan nói.
"Hắn đang chạy trốn, hắn cũng biết rằng mình đã bị bỏ rơi, giống như một con thú bị mắc kẹt, hung hãn tìm cách thoát ra." Bologo nói.
"Trên góc nhìn của một nhân viên tình báo, Thanh kiếm bí mật của Đức Vua sẽ không từ bỏ Kodling mà không vì mục đích gì, trừ khi chúng cần Kodling làm điều gì đó, chẳng hạn như thu hút sự chú ý của chúng ta."
"Chuyển hướng chú ý? Chúng định làm gì?"
"Chẳng hạn như, vận chuyển một số lượng lớn Hòn đá triết gia."
Ivan khoát tay áo, bất đắc dĩ nói.
"Đáng tiếc, đây là toàn bộ thông tin tình báo mà bọn ta biết được cho đến nay. Bọn ta quả thực không biết gì nhiều về động tĩnh của Thanh kiếm bí mật của Đức Vua."
"Kodling mất tích, động tĩnh của Thanh kiếm bí mật của Đức Vua cũng không rõ ràng... Chúng ta không thể làm gì khác ngoài việc chờ đợi?"
Giọng Bologo hơi dao động, tâm trạng bồn chồn kia khó mà kiềm chế.
"Trước mắt đến xem là như vậy."
Ivan bất đắc dĩ nói, trước mắt Cục Trật tự khống chế Opus, lại bị Thanh kiếm bí mật của Đức Vua chiếm thế chủ động, điểm này khiến cho người ta cảm thấy rất khó chịu.
"Chúng ta không có thời gian. Càng đợi lâu, chúng càng có nhiều cơ hội để trốn thoát."
Giọng Bologo vang lên, như thể đang trách cứ Ivan.
Càng chờ lâu thì khả năng Kodling trốn thoát khỏi thành phố này càng cao, thêm cả Thanh kiếm bí mật của Đức Vua, có lẽ giờ chúng đang không ngừng chất hàng, và đêm nay sẽ có một chuyến tàu chở tất cả những Hòn đá triết gia chạy về phương xa.
Một khi những tên này rời khỏi Opus, Bologo biết rất rõ rằng mình sẽ không có cơ hội để trả thù, hắn không thể chấp nhận một kết quả như vậy.
Im lặng, sau một thời gian dài lấy lại bình tĩnh, Bologo lại lên tiếng.
"Xin lỗi, ta có chút kích động."
"Không sao, ta có thể hiểu được."
Ivan đã nghe Jeffrey kể về câu chuyện của Bologo, hắn ít nhiều cũng hiểu được phần nào tâm trạng của Bologo lúc này.
"Bọn ta đã áp đặt thiết quân luật với các khu vực xung quanh Opus, chúng không thể rời đi dễ dàng như vậy. Mặc dù ta không biết Thanh kiếm bí mật của Đức Vua định làm gì, nhưng phá hỏng hành động của chúng chắc chắn sẽ không sai."
Ivan nói ra hành động của Cục Trật tự, "Bọn ta sẽ tiếp tục truy vết tình báo. Ngay khi có tin tức, các ngươi sẽ có thể phái người đuổi theo kẻ địch",
Bologo không nói gì. Hắn rất rõ một số việc. Thiết quân luật có thể chặn được Kodling, nhưng nó không thể ngăn cản Thanh kiếm bí mật của Đức Vua.