Chương 22
Mấy người chơi khác cười nói: "Cậu thật sự nghĩ rằng hiện thực b.ắ.n s.ú.n.g đơn giản như trong trò chơi được à, nếu như chơi trò chơi còn có thể trở thành cao thủ sinh tồn, tôi nhất định sẽ tìm các loại trò chơi, chơi mỗi ngày."
Vân Ca dẫn đội săn b.ắ.n đến hang thỏ.
Thỏ răng nanh là loài động vật sống về đêm, ban ngày sẽ trốn trong các hang đào bên dưới đồng cỏ, bên ngoài hang còn được phủ cỏ khô.
Nếu quan sát kỹ trên đồng cỏ, có thể phát hiện rất nhiều hang của chúng nó, hang của bọn nó có kích thước bằng cánh tay của một người đàn ông trưởng thành vòng quanh.
Nếu vô tình giẫm phải nắp hang nào đó không đủ chắc chắn, bạn sẽ rơi xuống hang, đánh thức thỏ răng nanh đang ngủ say sẽ bị nó ăn thịt.
Những hang động này được giấu rất kỹ. Vân Ca thông qua dấu chân trên mặt đất và cách cỏ bị lấn át mà phán đoán vị trí của các hang động, cô giải thích cho người chơi những điểm mấu chốt khi tìm hang động.
Hùng Sơ Mặc lắng nghe một cách thích thú, trò chơi thật sự làm rất có tâm, mấy kiến thức sinh tồn này đáng tin thật sự.
Sau khi người chơi tiếp thu xong kiến thức, bắt đầu thực hành tìm hang, tìm được ba bốn cái.
Vân Ca chỉ vào ba cái hang động trong số đó và nói: "Lát nữa chúng ta sẽ đốt lửa ở ba cái cửa hang này, hun cho bọn thỏ răng nanh chạy ra. Các người nhớ phải canh giữ cái cửa động còn lại."
Thỏ khôn có ba lỗ, dù cho cái con thỏ răng nanh này trông không giống thỏ thường chút nào, nhưng nó vẫn thích hợp để áp dụng.
Người chơi đốt lửa vào ba cái cửa hang cùng lúc, trong khi mấy người chơi khác lo lắng tập trung nhìn cái cửa hang còn lại.
Lửa bập bùng, khói mù mịt tràn xuống hố, người chơi bịt miệng, mũi để không ảnh hưởng đến sức khỏe.
Hùng Sơ Mặc chú ý thấy Vân Ca không che miệng và mũi của mình, người chơi là người bionic, c.h.ế.t thì còn thay đổi được cơ thể của mình, nhưng Vân Ca lại là con người, gặp thương tổn sẽ không có cách nào đảo ngược.
Hắn nhắc nhở đối phương, cô lúc này mới nhận ra mà che miệng và mũi của mình.
Vân Ca căn bản không cần che làm gì, cô vận dụng tinh thần lực bao vây cơ thể, tự động làm thành lớp lá chắn chặn khói dày đặc. Cô nhớ lại tính cách thiết lập dễ thương của mình, tỏ vẻ yếu đuối một chút. "Tới rồi, tới rồi!"
Một đám thỏ răng nanh lao ra khỏi cái cửa hang duy nhất không có khói, cuối cùng mấy người chơi cũng nhìn rõ giao diện của đám thủ phạm đã tấn công nhà gỗ vào đêm đó.
Thỏ răng nanh có một cái miệng đầy răng sắc nhọn, răng thỏ có màu sẫm, khi mũi tên b.ắ.n đi lệch lạc trúng vào răng thỏ sẽ phát ra tiếng "cạch", như va vào một vật bằng sắt.
Khi đứng bằng bốn chân thì chúng có chiều cao bằng nửa người, còn khi đứng thẳng thì ngang với chiều cao của một người, thói quen đánh người của chúng có chút giống với chuột túi, chi trước bắt lấy người, chi sau dùng sức mà giẫm đá túi bụi.
Trong phút chốc, giá trị sinh mệnh chỉ còn một phần tư!
Người chơi kinh hãi, mẹ kiếp con này đâu phải là thỏ, đây là học được cú đá gió lốc cùng kỹ năng vật lộn đúng không?
Chẳng trách nhãi con nói phải đánh tầm xa, thực sự đánh cận chiến không được.
Mấy người chơi ngay lập tức tránh xa khỏi thỏ răng nanh, lấy phương thức tấn công thả diều, cứ chạy vài bước, b.ắ.n một mũi tên, lại chạy thêm vài bước rồi b.ắ.n tiếp một mũi tên.
Kỹ năng b.ắ.n cung của họ đã được huấn luyện, độ chính xác khi b.ắ.n cung cố định và khi b.ắ.n cung di động cũng không tệ, số lượng thỏ răng nanh chạy trên đồng cỏ đã giảm xuống.
Vân Ca từ phía sau quan sát người chơi, cô gật đầu hài lòng, trẻ nhỏ dễ dạy.
Đột nhiên, đôi mắt sắc bén của cô lướt qua cái cửa hang không có khói—
Một con thỏ to hơn tất cả những con thỏ răng nanh khác từ từ bò ra khỏi hang.
Nó là……
Vua thỏ răng nanh!
Vua thỏ răng nanh xuất hiện làm cho mọi người chú ý tới.
“Boss! Boss ra!”