Chương 96: Nam chính xuất sắc nhất
Edit + Beta: Vịt
Tin tức của Địch Xuân Hoa là bị một nhà truyền thông bát quái thích thám thính bóc phốt đời tư minh tinh, fan rất nhiều, nhưng danh tiếng rất xấu tung ra, dưới tin tức đính kèm ảnh Tần Lỵ ra vào bệnh viện và một vài báo cáo kiểm tra, thoạt nhìn rất thật.
Đám netizen sợ ngây người, ngay sau đó chính là chất vấn nghi ngờ.
Thứ nhất, hình ảnh chỉ chụp được ảnh Tần Lỵ ra vào bệnh viện, không có chụp được Địch Xuân Hoa, xem ảnh không thể tin; thứ 2, tính chân thực của báo cáo kiểm tr.a còn chờ tranh luận, bên trên một đống ngoại ngữ và thuật ngữ chuyên nghiệp, quần chúng ăn dưa xem không hiểu, cần nhân sĩ chuyên nghiệp tới phân tích; thứ 3; truyền thông bát quái này không có độ tin tưởng, thường xuyên sẽ đăng mấy tin tức giả tự xào mây che sương quấn để cho người đoán, hiện tại Địch Thu Hạc đang hot, tin tức này tuôn ra, có hiềm nghi cọ nhiệt độ.
Chủ yếu nhất chính là, tin tức này nổ tới quá hủy tam quan, phần lớn netizen tình nguyện tin tưởng tin tức này là giả.
Netizen tin với không tin tự động chia làm hai phe, ở dưới tin tức bạo liêu này xé nhau, một tiếng sau, lúc netizen ở phía nghi ngờ dần dần chiếm cứ thượng phong, nhà truyền thông bát quái lại chậm rãi post một tấm ảnh và một đoạn ghi âm ra.
Hình ảnh là ảnh chụp màn hình một đoạn tin nhắn riêng đối thoại bạo liêu, người bạo liêu tự xưng là một thân thích của Nghiêm gia, nàng tỏ vẻ, thấy có người tung chuyện xấu này ra, cô nàng cao hứng tới mức ăn nhiều hơn một bát cơm! Cái tai họa Tần Lỵ kia, đội nón xanh cho Địch Biên, thọc dao cho người thân nhà mình, chuyện không biết xấu hổ làm một đống lớn, rơi vào kết cục bây giờ hoàn toàn là đáng đời! Hồi đó Địch Biên khăng khăng muốn ly hôn với bà ta, cũng là bởi vì phát hiện thân thế Địch Xuân Hoa!
Bạo liêu đến cuối cùng cô nàng còn hả giận cung cấp một đoạn ghi âm ra, tỏ vẻ muốn cho các netizen hảo hảo biết một chút về bộ mặt thật của Tần Lỵ.
Đám netizen ban đầu lúc nhìn thấy ảnh chụp màn hình còn mộng một chút, không rõ thân thích Nghiêm gia này là từ đâu nhô ra, có liên quan gì tới bát quái của Tần gia, tới lúc lật lật sơ đồ quan hệ nhân vật mà netizen khác cấp tốc sắp xếp ra, mới nhớ tới chị dâu của Tần Lỵ họ Nghiêm, tên là Nghiêm Tuệ, đã ly hôn với anh trai Tần Lỵ là Tần Vinh, cũng trước khi Tần gia phá sản bán sạch gia sản, đem người nhà toàn bộ đưa tới nước ngoài, sau đó tự mình tố giác chuyện trái pháp luật công ty Tần gia tồn tại, đưa Tần Vinh vào tù.
Vợ tự mình đưa chồng vào tù gì đó...... Chỗ này nhất định là có cố sự.
Ôm một loại tâm tình cự ly gần vây xem bí mật hào môn, đám netizen mở ghi âm ra.
Ghi âm vừa bắt đầu chính là thanh âm bén nhọn của Tần Lỵ, bà ta mắng Nghiêm Tuệ là không biết cất nhắc và nhẫn tâm tuyệt tình, giải thích chuyện năm đó chỉ là ngoài ý muốn sau một lần say rượu, lại hổn hển uy hϊế͙p͙ Nghiêm Tuệ, không cho cô tiếp tục tố giác Tần gia, nếu không tự gánh lấy hậu quả.
Cô gái được gọi là Nghiêm Tuệ thái độ cường ngạnh tỏ vẻ không chịu uy hϊế͙p͙, chuyện tai nạn xe cộ đã cho thấy rõ sắc mặt của Tần gia, nhất định phải ly hôn, Tần gia cũng nhất định phải xong đời, cùng lắm thì cá ch.ết lưới rách, mọi người cùng nhau xuống địa ngục.
Ghi âm cuối cùng, thanh âm Tần Lỵ biến mất, thanh âm một cô gái trẻ tuổi chen vào, cô một bên an ủi Nghiêm Tuệ, một bên phẫn hận tỏ vẻ nếu như Tần Lỵ tiếp tục uy hϊế͙p͙, cô sẽ cầm ghi âm hôm nay đi báo cảnh sát, kiện Tần Lỵ uy hϊế͙p͙ an toàn thân thể.
Nghiêm Tuệ nhanh chóng tỏ vẻ để cho cô không cần xen vào việc này, ngược lại an ủi cô.
Ghi âm tới đây là kết thúc, lượng tin tức cho ra có chút lớn.
Đầu tiên, tính tình chân thực của Tần Lỵ tựa hồ rất nát, hoàn toàn khác với ôn nhu biểu hiền lành biểu hiện ra bên ngoài; tiếp theo, sự kiện nào đó ngoài ý muốn có liên quan tới Tần Lỵ sau khi say rượu năm đó, là Nghiêm Tuệ tức giận giẫm đạp lại Tần gia, kết hợp với bạo liêu lúc trước, loạn gì đó tựa hồ xác thực; cuối cùng, Nghiêm Tuệ đoạn thời gian đó gặp phải tai nạn xe cộ giống như có ẩn tình khác, có thể có liên quan tới Tần gia.
Dường như sợ đám netizen nhận không ra thanh âm Tần Lỵ, cảm thấy ghi âm giả mạo, tài khoản bạo liêu bát quái còn hết sức tri kỉ cung cấp một đoạn video phỏng vấn Tần Lỵ trước kia lúc bồi Địch Biên tham gia hoạt động để cho mọi người làm so sánh.
Thanh âm cá nhân Tần Lỵ đặc sắc rõ ràng, cơ hồ nghe qua một lần đều sẽ không nhận lầm, đám netizen nghe ghi âm một lần, tiếp tục xem video một lần, cuối cùng lật lại bạo liêu lúc trước xem một chút, tâm thái lập tức liền thay đổi.
Đây thật là...... Lợi hại a, loạn gì đó coi như xong, còn sinh con, lá gan thật lớn.
Sau khi cảm khái, đám netizen đột nhiên nhớ tới Địch Thu Hạc cùng những người này đều dính chút quan hệ thân thích, nhưng lại tách khỏi tất cả các sự kiện bát quái, như có điều suy nghĩ — hồi đó Địch Thu Hạc quyết tuyệt như vậy thoát khỏi Hoàng Đô và Địch gia, có thể hay không cũng là bởi vì biết những bát quái phá hủy tam quan này?
Phạm trạch.
Hạ Bạch sau khi ăn cơm tối xong bồi Phạm Đạt nói chuyện, sau đó theo thường lệ ôm tablet, làm ổ trên ghế salon giết thời gian.
Chơi game một hồi, ở trong group phòng ngủ chém gió với đám bạn cùng phòng, lúc cậu hài lòng chuẩn bị tìm một bộ điện ảnh làm cố sự trước khi ngủ, một tin tức của Ngưu Tuấn Kiệt mạnh mẽ nổ tung, nổ tới mức cậu thiếu chút nữa quăng trái cây trong tay.
Ngưu lão Tam: Tiểu Bạch, sự tích mẹ kế cực phẩm của Thu Hạc nhà cậu ở trên weibo đã diễn rồi! Hiện tại đã tới tình tiết "TIểu tam thượng vị, giận dữđội nón xanh", mau đi xem!
Mẹ kế cực phẩm? Giận dữ đội nón xanh? Trò quỷ gì?"
Cậu ngồi dậy, ném cái tăm xiên trái cây trong tay, mở weibo ra.
Trải qua một đêm cộng thêm ban ngày lên men, dưới thao túng của team phía sau màn, đám netizen căn cứ vào bạo liêu thân thế Địch Xuân Hoa ban đầu, tìm hiểu nguồn gốc, đầu tiên là bới ra vợ chồng Tần Vinh và Nghiêm Tuệ bất hòa, nguyên nhân đại khái và quá trình Tần Vinh leng keng vào tù, sau đó đoán được chân tướng Địch Biên cùng Tần Lỵ ly hôn, cuối cùng suy tính thời gian, biết được chuyện năm đó Tần Lỵ tiểu tam thượng vị.
Trong lúc đó còn xen kẽ Nghiêm Tuệ tai nạn xe cộ, Địch Biên đột nhiên "bệnh nặng", các loại dự đoán Tần Lỵ bắt nạt con vợ cả Địch Thu Hạc, có thể nói là một khâu xen một khâu, nhổ củ cải mang theo bùn nhão (*), làm cho đám netizen ăn dưa tới sảng.
((*) nhổ củ cải mang theo bùn nhão: tìm hiểu một việc lại tìm hiểu được cả chân tướng sự việc)
Chuyện xấu Tần Lỵ từng làm đều bị đào lên, dư luận một mảnh mắng bà ta, thậm chí đem chuyện bà ta cuối cùng cướp nhà và vốn quan tài của cha dưỡng lão, vứt bỏ cha và con trai, một mình chạy tới nước ngoài tiêu dao đều bới ra ngoài!
Hạ Bạch nhìn tới trợn mắt hốc mồm, không hiểu cậu chỉ là ngủ lấy lại sức, ăn hai bữa cơm, xem phim cả buổi trưa mà thôi, làm sao trên mạng đã diễn một vở kịch lớn như vậy.
"Đang xem cái gì?"
Bả vai bị đè lại, thanh âm quen thuộc xuất hiện ở bên tai, cậu hoàn hồn, nhanh chóng đem tablet đâm tới trước mặt đối phương, kích động nói, "Thu Hạc anh xem cái này, Tần Lỵ bị lột da rồi! Đám netizen ngay cả chuyện bà ta trước kia bắt nạt anh đều bới ra, thật lợi hại! Quả nhiên cao thủ ở dân gian!"
Địch Thu Hạc liếc một cái trang Weibo trên màn hình, giơ tay lên trực tiếp rút đi máy tính, khom lưng niết niết mặt cậu, cười hỏi, "Em thật sự cho rằng netizen lợi hại như thế?"
Hạ Bạch sửng sốt, sau đó lập tức phản ứng lại, trợn mắt hỏi anh, "Cho nên kỳ thực là anh......"
"Không phải anh." Địch Thu Hạc hôn mắt cậu trợn to một cái, đem cậu từ trên ghế salon mò lên, nửa ôm nửa kéo mang cậu đi lên lầu, "Là ông ngoại tìm người làm, được rồi, mặc kệ mấy cái này, nên đi ngủ rồi."
"Cái gì? Là ông ngoại tìm người làm? Em nói làm sao lợi hại như vậy...... Không đúng, anh làm sao đã ra rồi, nói chuyện với ông ngoại xong rồi? Chờ chút, em không cần ngủ sớm như vậy, anh buông ra...... Ưm ưm ưm."
Địch Thu Hạc ở trong nước đang vui sướng nuôi heo ăn heo xem náo nhiệt, Tần Lỵ ở nước ngoài lại ăn không ngon ngủ không yên, mỗi ngày ngoại trừ tới bệnh viện thăm Địch Xuân Hoa, chính là giống như tự ngược lật tin tức trên mạng, tính tình theo tiền bạc trong tay trở nên ít và bạo liêu trên mạng trở nên nhiều mà càng ngày càng táo bạo.
"Không, không phải như thế! Không phải như thế! Tao không sai! Tao không sai!"
Bà ta tức giận lại lần nữa đập phá đồ trong nhà, sau đó lập tức hoàn hồn, nhanh chóng ngồi xổm xuống nhặt — không thể ném hỏng đồ của chủ nhà, bà ta đã bồi thường không ít tiền rồi, phí trị liệu của Địch Xuân Hoa chính là động không đáy, bà ta hiện tại không có chút thu nhập nào, căn bản không chống đỡ được......
Một mảnh thủy tinh làm rách ngón tay bà ta, máu đỏ sẫm chảy ra.
Rất đau...... Bà ta đột nhiên dừng lại tất cả động tác, nhìn huyết châu phía trên và móng tay mất đi sáng loáng, ánh mắt từ từ trở nên tối tăm khó lường, bên trong có cảm xúc đen tối nào đó đang quay cuồng.
Bà ta không nên trải qua cuộc sống chật vật như vậy, nếu như không phải bệnh của Xuân Hoa...... Không không không, không trách Xuân Hoa, đều trách đứa con gái kia của Tăng Bồi Trung, nếu không phải tiểu dã chủng kia ra đời, bà ta sẽ không một phân tiền đều không lấy được, chỉ cần tìm được đứa nhỏ kia...... Đúng, phải tìm đứa nhỏ kia, sau khi tìm được tiền của Tăng Bồi Trung liền đều là của bà ta...... Cho nên tiền trong tay không thể tiếp tục phung phí, phải giữ lại dùng để tìm kiếm con gái Tăng Bồi Trung, chỉ cần tìm được người rồi, Xuân Hoa liền có tiền chữa bệnh, chỉ cần tìm được người......
Bà ta từ từ thu chặt bàn tay, chống đầu gối đứng lên, ưu nhã chỉnh váy, vén tóc, trên mặt một lần nữa treo nụ cười, chậm rãi bước tới trong phòng — là lúc hảo hảo kế hoạch một chút.
Mấy hôm trước giáng sinh, nước ngoài lại truyền tới tin tức, Tần Lỵ nhét Địch Xuân Hoa vào bệnh viện, tự bỏ chạy!
Hạ Bạch cởi cà vạt trên cổ ra, khẽ cau mày, tỏ vẻ không thể hiểu, "Bà ta không phải rất yêu con mình sao, vì hai đứa nhỏ khắp nơi tính kế, còn muốn nghĩ cách hại người, hiện tại một mình bỏ chạy lại là xảy ra chuyện gì?"
"Bà ta làm từ trước tới giờ chỉ có bản thân, con cái chỉ là công cụ mà bà ta tự mình an ủi." Địch Thu Hạc nắm eo cậu, vừa ý mỉm cười, "Béo chút rồi, tiếp tục cố gắng."
Hạ Bạch lật mắt trắng, lập tức ném chuyện Tần Lỵ ra sau ót, giơ ngón giữa với anh, ""Cả ngày đút em giống như con heo, không cho em ngủ muộn, không cho em dậy sớm, còn cố ý cho chị Lý nghỉ đông, để cho em nhận ít công việc, kết quả lăn qua lăn lại lâu em liền béo hai cân
(=1kg),
rất vui?"
"Vui, hai cân cũng là tiến bộ." Địch Thu Hạc cầm ngón tay cậu, thả vào khóe miệng hôn một cái, lại thưởng thức một chút bộ dáng cậu mặc tây trang, vui vẻ nói, "Mặc bộ này đi, khá lộ ra mập."
Hạ Bạch cạn lời, "Người khác chọn quần áo đều chọn lộ ra vẻ gầy, anh lại muốn lộ vẻ mập, vậy thì bộ này. Vậy thì bộ này? Quyết định? Không thay đổi? Nhưng không được lâm thời lại thay đổi để cho em thử quần áo lại, em không làm."
Địch Thu Hạc biết cậu thay quần áo phiền, nhanh chóng trấn an nhu nhu tai cậu, dỗ dành nói, "Thì bộ này, không đổi nữa, anh dẫn em đi ăn."
Lại là ăn.
Hạ Bạch liếc anh một cái, lại không phản bác đề nghị của anh, cười hừ một tiếng, nghiêng người ôm ôm anh, xoay người tới phòng thay đồ thay quần áo của mình.
Tốn hai ngày định quần áo phải mặc trong buổi lễ trao giải, hai người làm mèo mấy ngày đông, rốt cục đêm trước lễ giáng sinh nghênh tiếp buổi lễ trao giải đầu tiên — tới buổi lễ long trọng hàng năm.
Buổi lễ trao giải ngày đó, Hạ Bạch cùng Địch Thu Hạc theo tổ phim 《Tiên đồ》cùng đi thảm đỏ, hai người cũng chỉ mặc kiểu trang mục mùa đông mới của V&G, đeo đồng hồ đều là của Bison, đi cùng một chỗ ngược lại hết sức bổ mắt.
Khâu truyền thông phỏng vấn, Địch Thu Hạc không ngoài ý muốn bị hỏi vấn đề liên quan tới Địch Xuân Hoa và Tần Lỵ, anh toàn bộ mỉm cười, một chữ cũng không đáp lại, chỉ trả lời vấn đề liên quan tới 《Tiên đồ》, xoát đủ ấn tượng chuyên nghiệp, cũng lộ ra vẻ phóng viên hỏi mấy vấn đề kia quá không biết điều, không nhìn trường hợp đã hỏi loạn.
Chỗ ngồi sau khi vào trường là dựa theo tổ phim xếp, Địch Thu Hạc cứng rắn cùng phó đạo diễn đổi vị trí, vứt bỏ nữ chính, ngồi xuống cùng Hạ Bạch. Hạ Bạch đuổi anh không đi, không đầy một lát đã bị anh dẫn lệch mạch suy nghĩ, tán gẫu với anh chủ đề lát nữa tham gia xong lễ trao giải nên tới chỗ nào ăn khuya.
Đạo diễn Lâm Mặc ngồi ở bên kia Địch Thu Hạc, nhìn bộ dạng hai người tụ cùng một chỗ "Liếc mắt đưa tình", trong lòng thổ tào xoát bình. Nam chính nhà mình đối với giải thưởng một chút cũng không quan tâm, tâm thái tốt đến nổ tung, hắn làm đạo diễn hoàn toàn không có cảm giác thành tựu.
8h tối, buổi lễ trao giải đúng giờ bắt đầu, Hạ Bạch kết thúc nói chuyện với Địch Thu Hạc, chuyên chú xem trao giải.
Sau biểu diễn mở màn và MC phát biểu, trao giải chính thức bắt đầu, tổ 1 khách quý trao giải lên sân khấu.
Giải nhân khí là mở đầu làm nóng sân khấu, điều động một chút nhân khí của mọi người. Sau đó là giải tập thể của các tổ phim, đem các vị đại lão tham gia trao giải tâng bốc một hồi. Sau đó là khích lệ người mới, mong đợi một chút tương lai của giới văn nghệ, bày ra một chút quan tâm các vị tiền bối. Cuối cùng mới là công bố các giải quan trọng nữ phụ xuất sắc nhất, nam phụ xuất sắc nhất, nữ chính xuất sắc nhất và nam chính xuất sắc nhất.
Tổ phim 《Tiên đồ》 có người lên sân khấu mang cúp về, có thể nói là mùa thu hoạch lớn, nhìn tới mức các tổ phim khác trong thấy mà thèm.
Sau khi công bố xong nữ chính xuất sắc nhất, cuối cùng cũng tới nam chính xuất sắc nhất mà Hạ Bạch mong đợi. Cậu không tự chủ ngồi thẳng thân thể, khẩn trương tới mức lòng bàn tay ra mồ hôi.
Mặc dù biết Địch Thu Hạc kiếp trước cầm giải này, nhưng kiếp này với kiếp trước thời gian hơi thay đổi chút, cậu vẫn có chút lo lắng xảy ra ngoài ý muốn. Cậu hiểu mình hiện tại là quan tâm ắt loạn, nhưng khống chế không được tâm tình.
"Đói không?" Địch Thu Hạc đột nhiên sáp tới quan tâm hỏi thăm.
Hạ Bạch ngừng lại, khẩu khí treo trong lòng nghẹn một cái, tức giận tới mức trực tiếp hất tay anh ra, thấp giọng giáo huấn, "Câm miệng, an tĩnh chút."
Địch Thu Hạc khiêu mi, lén lút cầm tay cậu.
Hạ Bạch nhanh chóng rút lại, duỗi chân đạp anh.
Thời gian hai người đùa giỡn, MC trên đài đã tán gẫu xong, bắt đầu mời khách quý trao giải lên đài, Hạ Bạch nhanh chóng chuyên tâm nhìn sang, Địch Thu Hạc thức thời không làm ồn cậu nữa.
Sau tiếng vỗ tay, khách quý trao giải lên đài, một nam một nữ, tất cả đều là cấp quan trọng, còn siêu cấp quen mắt.
"Chị Huệ với Liễu Lan Qua?" Hạ Bạch kinh ngạc, cảm giác mình đại khái là đang nằm mơ, "Một giải nam chính phim truyền hình xuất sắc nhất, cư nhiên có thể mời được bọn họ cùng trao giải?"
Giới giải trí vẫn là có vài quy tắc ngầm, tỷ như phim điện ảnh tốt hơn phim truyền hình chút. Dư Huệ và Liễu Lan Qua là ảnh hậu và ảnh đế thành danh nhiều năm, lấy thân phận của bọn họ, trao các loại giải ảnh đế đều đủ rồi, hiện tại cư nhiên tới trao giải giới phim truyền hình, đây thật sự là cho mặt mũi phía ban tổ chức.
Địch Thu Hạc cũng có chút ngoài ý muốn, thấy Dư Huệ tựa hồ hướng bên này ý vị thâm trường nhìn một cái, như có điều suy nghĩ.
"Tiếp theo sẽ công bố giải, tin rằng mọi người đều rất mong đời." Dư Huệ mở miệng trước, cười quét một cái dưới đài, dựa theo mô típ nói, "Trước khi công bố người đoạt giải, chúng ta trước tiên xem một chút danh sách đề cử.
Màn hình lớn đúng lúc sáng lên, bắt đầu phát danh sách đề cử nam chính xuất sắc nhất, Địch Thu Hạc và 《Tiên đồ》 dựa theo thời gian phim truyền hình phát sóng, xếp cuối cùng. Hình ảnh dừng lại, ảnh những người được đề cử theo thứ tự xếp hàng trên màn hình, ảnh của Địch Thu Hạc không chút nào ngoài ý muốn là poster Hạ Bạch chụp cho anh.
"Tiểu cẩu tử, em chụp anh rất đẹp trai." Địch Thu Hạc không biết xấu hổ sáp tới vuốt mông ngựa.
Hạ Bạch đang khẩn trương nhìn chằm chằm trên sân khấu hoàn toàn không ăn lấy lòng này, phiền tới mức muốn bóp ch.ết anh.
Sau khi video phát hình xong, Liễu Lan Qua tiến tới trước micro nói hai câu làm nhạc đệm, khen một lần các diễn viên được đề cử, sau đó mở ra phong thư nhỏ niêm phong tên người đoạt giải, thân sĩ đưa đến trước mặt Dư Huệ, ra hiệu cô công bố kết quả.
"Hiện tại, tôi tuyên bố." Dư Huệ cười nhận lấy việc tuyên bố, cười nhìn dưới đài một cái, tầm mắt cuối cùng định ở trên người Hạ Bạch, hướng cậu chớp chớp mắt, lớn tiếng nói, "Đạt giải nam chính xuất sắc nhất của lễ trao giải hàng năm là — Địch Thu Hạc! Chúc mừng!"
Toàn trường đều sửng sốt một chút, sau đó rối rít vỗ tay.
Hạ Bạch kích động dùng sức vỗ xuống tay vịn ghế, chủ động đứng dậy nghiêng người ôm Địch Thu Hạc, ghé vào lỗ tai anh nghiến răng nghiến lợi, "Cho anh cười! Trước lên nhận giải, không được nói lung tung, nếu không trở về cắt đứt trym anh!"
Địch Thu Hạc câu môi, trong nháy mắt spotlight chiếu tới đột nhiên nghiêng đầu ở trên mặt cậu dùng sức hôn mặt cậu một cái, cười nói, "Anh đảm bảo không nói lung tung." Nói xong buông cậu ra, xoay người ôm lấy đạo diễn và các thành viên khác của tổ phim, cất bước lớn lên đài dưới ánh sáng của spotlight.
Hạ Bạch bị hôn một cái sửng sốt, sau bị Lâm Mặc kéo một cái lấy lại tinh thần, lỗ tai không bị khống chế đỏ lên, sau đó cố gắng trấn định ngồi xuống, không nhìn tầm mắt kỳ quái của người xung quanh nhìn sang, nắm tay.
Không, không sao, vừa rồi có thể giải thích là biểu đạt tình cảm sau khi tâm tình kích động giữa bạn bè, chỉ là hôn mặt mà thôi, không sao cả, lấy năng lực quan hệ xã hội của Hình Thiệu Phong, chút chuyện nhỏ này hoàn toàn có thể ứng phó, không sao...... Cái rắm!
Cậu ở trong lòng dựng thẳng đại đao, giận đến mắt đều đỏ — Địch gà cay, anh xong đời rồi!
_________________
Tính từ chương này thì chúng ta còn 10 chương nữa sẽ hoàn chính văn. Tui sẽ cố gắng hoàn sau kì nghỉ lễ (Kỳ nghỉ lễ chắc tui bận chơi không dịch được =))). Còn 7 PN cuối cùng tui sẽ từ từ làm (nếu một chương không dài mà lấy tốc độ type 10 ngón của tui thì chắc nhanh thui =))))
Tui đang chim ưng mấy bộ, trong đó có sinh tử. Nhưng từ sau bộ này tui đã quyết định chỉ làm 1 bộ một lần thôi vì hết năm 3 tui khá bận rồi huhuuu