Chương 22

Ở Hạ Môn người ta phát âm kiểu Mân Nam, vô cùng nhẹ nhàng. Năm đó ở Cổ Lãng Tự tôi cũng bị ảnh hưởng bởi người dân địa phương, tốc độ nói chậm hơn, giọng điệu cũng dịu dàng đi ít nhiều. Mr.Bu từng nói, khi đấy anh cho rằng tôi là một cô gái dịu dàng.


Sau đó, anh đã nhìn rõ được bản chất của tôi, “Chẳng trách năm ấy em gấp gáp muốn lấy anh như vậy, sợ anh nhìn ra bộ mặt thật của em đúng không?”.
Có một lần tôi đi xem liveshow của Lý Dịch Phong ở Quảng Châu, Mr.Bu nói, “Bắc Kinh lạnh lắm, em ở Quảng Châu chơi thêm vài ngày đi”.


“Không đâu, chúng ta xa nhau lâu lắm rồi”.
“Em tưởng không có em thì anh không sống nổi sao?”.
“Không, em sợ anh ở một mình lâu lại cảm thấy thực ra không có em anh còn sống tốt hơn”.






Truyện liên quan