Chương 1: Ngôi trường mới
Ngôi trường mới
Hôm nay tiết trời có vẻ se lạnh, vì giờ đang là giữa mùa thu, mùa của tình yêu. Thu là mùa có những tia nắng nhẹ xuyên qua những tán lá của hàng phượng vỹ làm cho khung cảnh càng thêm lung linh, huyền ảo hơn . Vì đây là buổi đầu học tại trường mới nên Miin đi từ rất sớm. Ngôi trường này khá rộng, gồm 5 khu nhà, khu A và B là nơi làm việc của thầy cô giáo , khu C và D là nơi học của học sinh còn một khu là nhà đa năng và căng teen. Cô được xếp vào lớp 11a nằm ở tầng 2 của khu nhà D.
Miin đang mơ màng giữa sân trường để tham quan trường thì gặp được một thầy giáo ngoài 30 tuổi . Trò chuyện một lúc lâu cô mới biết đây là chủ nhiệm lớp mới của lớp mình. Tiết đầu là tiết Toán học của thầy nên thầy đã dẫn cô lên lớp để làm quen với các bạn trong lớp luôn.
- Giới thiệu với cả lớp đây là học sinh mới của lớp ta. Em làm quen với các bạn đi.- Thầy giáo tươi cười với cả lớp.
- Chào cả lớp . Tớ tên Bạch Thị Thanh Hiền là học sinh mới chuyển về đây học nên mong các bạn giúp đỡ mình nhé !- Miin vừa nói kèm theo cái nháy mắt và làm lộ chiếc răng khểnh làm cho các nam xém xịt máu mũi.
-Được rồi . Giờ em hãy tìm cho mình chỗ ngồi đi nào.- thầy giáo nhìn Miin hiền từ nói.
Nhìn vòng quanh lớp không thấy chỗ nào thích hợp ngoài bàn số 3 có 2 bạn nữ đang ngồi Miin lại gần và nói:
-Hai bạn có thể cho mình ngồi cùng bàn với các cậu được không vậy ?
-Được thôi. Bạn ngồi đi - Bạn học sinh nữ cười tươi đáp.
Lớp học bắt đầu xôn xao những cái bắt tay và làm quen với bạn mới . Lớp đang ồn ào thầy giáo liền lên tiếng:
- Vào giờ học rồi cả lớp trật tự đi . Hết tiết chúng ta làm quen sau.
Cả lớp im lặng nghe thầy giảng bài có mỗi bàn Miin là đang bận làm quen .
- Chào bạn. Bạn tên gì vậy - Miin quay sang bạn hồi nãy vừa đồng ý cho ngồi chung tươi cười nói .
- Chào . Tớ tên đầy đủ là Bùi Thị Trang Hương , bạn cứ gọi mình là Xù cho thân nha . - Bạn đó cười để lộ chiếc răng khểnh rất duyên.
- Chào bạn mới mình là Phạm Lan Anh, bạn gọi mình là Lan cũng được nha - Bạn còn lại nói
Và thế họ đã trở thành bạn với nhau. Trong tiết học các bạn ấy trả để ý gì đến bài giảng của thầy mà cứ ngồi buôn truyện với nhau. Trông họ như đã quen từ lâu , nói chuyện rất hợp nhau .
Tùng........ tùng..... tùng
Trống ra chơi vang lên cả lớp 11a mỗi người một ngả. Trong lớp giờ chỉ còn Miin , Xù và Lan vẫn đang ngồi luyên thuyên với nhau.
- Ê hai bà thấy đói không xuống căng teen đi . -Lan hí hửng
-Có . Sáng nay tôi đi học sớm nên chưa kịp ăn gì hết. Xù bà đi không ? - Miin xoa bụng rỗng quay sang Xù
-Có chứ - sau câu đó Xù kéo luôn Miin và Lan đi luôn làm họ chưa kịp phản ứng.
Xuống tới nơi ba cô nàng đã chọn một góc trong căng teen để ăn thoải mái và tiếp tục tâm sự thì có một bạn nam trông khá quen lại gần bàn họ và ngồi xuống rất thản nhiên .
- Chào các cậu , tớ có thể ngồi chung được chứ.
- Bạn này là- Miin ngơ ngác hỏi
-oh. Đây là lớp trưởng lớp mình tên Hoàng Long đó . - Xù vui vẻ giới thiệu.
- Ông này cũng là thần đồng của lớp. Là thanh mai trúc mã với bà Xù nhà mình đó Miin - Lan cười
- Hả Thật vậy sao Ghê nha Xù - Miin cũng hùa theo chọc Xù và Long.
- Không phải đâu Miin , tôi với nhỏ này chỉ là bạn thôi . Chơi với nhau từ thời ................ tắm mưa ý mà. - Long gãi đầu
-- À thì ra là thế. - Lan và Miin đồng thanh
- Mấy bà muốn tôi giết không hả ? Ăn nhanh đi không vào lớp . Ông cũng ăn đi Long- Xù đẩy 1 hộp cơm sang cho Long.
Rồi bốn người họ cứ thế vừa ăn vừa chọc nhau cho đến khi tiếng trống một lần nữa vang lên .
Tùng........... tùng...... tùng
-Lên lớp thôi mọi người ơi vào lớp rồi kìa - H.Long
- Ừ. Lên thôi tiết của thầy hiệu phó đó lên muộn là đứng xó đó . Mau lên - Xù
- Tuân lệnh lớp trưởng phu nhân - Miin và Lan đồng thanh tập 2
Bốn người chạy bán sống bán ch.ết về lớp cũng may thầy chưa lên , tất cả thổi " Phù...." nhẹ nhõm .Những tiết học còn lại mọi thứ diễn ra suông sẻ nhiều lúc trong giờ mấy đứa còn quay qua nhìn nhau cười nữa, hết buổi học ba nàng vui vẻ nói chuyện chắc tại hợp nhau quá nên quên mất mình phải về nhà.
Ngày đầu tiên đi học ở lớp mới Miin cảm thấy rất vui những người bạn thì tinh nghịch trẻ con và không khó thích nghi như cô nghĩ. Mọi thứ thật êm đềm nhưng đâu đó trong tương lai thì sẽ có chuyện gì sẽ xảy ra đối với Miin, Xù và Lan đây (một câu hỏi được đặt ra khó ai mà có thể đoán được ngoài tác giả).