Chương 11

Sau khi thầy đi khuất ba nàng ngồi tại chỗ vừa than vừa đấm bóp chân ( Còn đâu là đôi chân ngọc ngà của họ nữa thầy ơi )
- Đau ch.ết đi được - Nó nhăn nhó như sắp khóc.
- Hic. Tui không đi nổi nữa này - Xù mặt khó coi không kém.
- Tay tui sắp rời khỏi vai luôn rồi đây- Lan vừa đấm tay vừa than.


Long thấy cũng tội mấy nhỏ liền xuống phòng y tế lấy thuốc và dầu cho mấy cô bạn.
*********************************************************************************************************************


Hai tiết trôi qua, chân bôi thuốc cũng đã hết đỏ nhưng vẫn hơi nhức mỏi xíu . Trống vừa đánh một nhóm học sinh lớp bên dủ nhau lên tầng ba . Tình hình có vẻ sắp có uýnh lộn. Độ hóng cao đến đỉnh đầu tụi nó không màng gì tới đôi chân nhức mỏi mà kéo nhau chạy theo. Đúng như tụi nó nghĩ nhóm người vừa rồi kéo nhau đến trước cửa 11a . Cố chen lấn để gần “ hiện trường” ba đứa trố mắt nhìn khi thấy người bị “ triệu tập “ là hai người sáng nay mới ngồi ăn với nó ( Ai chắc cả nhà biết rồi chứ ạ ? ) . Vẫn vẻ mặt thản nhiên không chút sợ hãi thường ngày họ đứng đối diện với nhóm kia bình tĩnh nói chuyện.


- Các cậu tìm tụi này có chuyện gì không ?- Bảo Khang tay đút túi quần nhìn thẳng người đối diện nói.
- Mày là Bảo Khang còn thằng kia là Khánh Anh ? - Tên đứng đầu chỉ mặt từng người nói.
- Đúng. Thì sao - Khánh Anh lạnh lùng nói.


- Chúng mày là học sinh mới mà không ra mắt đại ca tao à? - Thằng đứa sau lên tiếng.
- Chưa hết, giám tham gia vào đội bóng chính của trường . Mày định vượt mặt đại ca à?- Tên thứ 2 lớn tiếng nói.


- Đại ca Đâu đâu đâu - Bảo Khang giả bộ nhìn xung quanh thì chợt thấy ba cô gái đang cố bám vào cái cột gần đó để giữ chỗ để xem cậu chợt nở nụ cười tươi.


available on google playdownload on app store


Đám kia tưởng cậu cười chúng nên vô cùng tức giận định xông vào đánh hội đồng thì có tiếng còi quen thuộc vang lên tất cả chạy toán loạn cả nhóm kia cũng chạy luôn chỉ bỏ lại một câu nói:
- Chúng mày không yên với thằng Chí này đâu. Đợi đấy.


Giờ còn lại mỗi ba đứa tụi nó sau cuộc “ di dân” đang đứng hình nhìn hai người kia. Nhìn họ không thể nhịn được cười . Đầu tóc bơ phờ, quần áo xộc xệnh như mới đi uýnh nhau về ý . hehe.
- Ô mấy bà sao ở đây rồi - Long từ đâu xuất hiện làm ba đứa giật bắn người .


- Giật mình. Ông xuất hiện và đi như ma ý. - Xù cho tay lên ngực chấn tĩnh lại.
- Bó tay với ba người luôn . Không biết đau nữa à ?- Long lắc đầu chịu thua luôn thấy đánh nhau là chạy mất tiêu trả nhớ đến gì nữa.


Long không nhắc tụi nó cũng quên luôn cái đầu gối đang nhức mỏi của mình. Chợt cảm giác kia quay lại ba đứa nhìn nhau đau khổ.
- Chân bọn họ sao thế?- Bảo Khang quay qua hỏi Long .
- Bị phạt ý mà. - Long
- Ồ .............................. - B.Khang VÀ k.Anh đồng thanh.
- Ngạc nhiên đến thế à? - Lần này đến ba đứa đồng ca .


- Kệ ba bả đi. Họ tìm hai ông chi vậy? - Long nghe tin chạy lên liền đó ạ.
- không đến ra mắt gì gì đó ý - B.Khang cười khểnh .
- Lại muốn gây chuyện đây mà - Long lắc đầu chán nản.
- Bọn họ là ai vậy?- Khánh Anh


- Toàn người nổi loạn tập hợp thành một bang hội muốn nắm quyền lực, kết bè phái uýnh lộn.- Long nói ngắn gọn đủ thông tin.
- Vậy thíc thì nhích thui. - Khánh Anh nói thản nhiên.
Ba chàng mải nói chuyện trả biết ba cô gái kia “ dìu nhau” về lớp lúc nào.






Truyện liên quan