Chương 20: H


(tình trạng thiếu ngủ gần đây của tui)
Chương 20: chậm một chút, lỗ đít sẽ bị đâm hỏng mất! ( ɖâʍ dịch huyệt trước bôi lên trên con *** *** Lỗ đít, song long nhập động)
Tác giả: Dục Hiểu
Edit: Trẫm chứ ai!!
Cảm ơn bạn @conchymnhonho đã cung cấp raw cho tui


Thời điểm Diệp Ngôn Tích trở lại ký túc xá, hai người kia còn chưa trở lại, cũng chỉ có người mình không muốn nhìn thấy nhất ngồi ở đó. Xem ra tuần này Cố Thừa Vọng vẫn không về nhà.
" Khỏi bệnh rồi? "
" Ưm. "


Thấy khí sắc Diệp Ngôn Tích cũng không tệ lắm, Cố Thừa Vọng liền không hỏi thêm gì, ngày mai còn phải nộp luận văn, hắn bây giờ phải tranh thủ thời gian viết.


Nhưng ngay lúc Cố Thừa Vọng hết sức chuyên chú viết luận văn, phía sau bắt đầu truyền đến tiếng âm nhạc trò chơi, lại khiến cho hắn không có cách nào tập trung lực chú ý.
" Diệp Ngôn Tích, có thể nhỏ tiếng một chút không? "


" Không thể. " Diệp Ngôn Tích hầu như không hề nghĩ ngợi thốt ra, thật ra cậu chỉ là theo quán tính đối nghịch với Cố Thừa Vọng, lúc trước là vì bị bệnh không có sức lực tranh cãi với hắn, hiện tại, Diệp thiếu gia cảm thấy mình lại là một trang hảo hán.


available on google playdownload on app store


Diệp Ngôn Tích không chịu giảm âm thanh, Cố Thừa Vọng cũng không viết nổi luận văn nữa, cho nên dứt khoát đứng dậy, đi đến bên cạnh Diệp Ngôn Tích, chắn máy tính của cậu.
" A! Sẽ bị ăn hết! Tránh ra tránh ra! "


" Không tránh. " Cố Thừa Vọng quay đầu lại, thấy một quả bóng tròn tròn bóng bị một quả bóng to khác nuốt mất, tâm tình không khỏi khá hơn.
Thấy mình "ch.ết", Diệp Ngôn Tích trong cơn giận dữ, từ chỗ ngồi đứng lên, " Cậu cố ý?! "


Cố ý thì làm sao? Tay Cố Thừa Vọng chụp tới, kéo Diệp Ngôn Tích vào trong ngực, bốn mắt nhìn nhau, khoảng cách trên mặt hai người chỉ có năm (cm), Cố Thừa Vọng nói từng chữ, nhiệt khí cũng phun lên mặt Diệp Ngôn Tích, " Vừa nãy cậu chẳng phải cũng cố ý ư? "


" Cố ý thì sao? " Diệp Ngôn Tích hất cằm nhìn Cố Thừa Vọng, ánh mắt khinh miệt khiến cho người ta muốn phải cởi hết cậu. Thân thể Hai người dán rất gần, hai ngày nay Cố Thừa Vọng một mình ở ký túc xá vốn trôi qua rất thanh tâm quả dục, cũng không biết vì sao, chạm vào Diệp Ngôn Tích một cái, trong cơ thể liền cảm thấy có lửa xẹt qua, không biết là lửa giận hay là lửa dục.


" muốn bị *** nữa? " Cố Thừa Vọng không tức giận ngược lại cười, một tay nắm lấy bộ vị quan trọng của Diệp Ngôn Tích.


" Fuck đừng chạm vào tôi. " Chỗ hiểm bị nắm chặt, Diệp Ngôn Tích thoáng khẩn trương, lúc này mới chú ý đến tư thế hai người vô cùng nguy hiểm, con mắt Cố Thừa Vọng bắt đầu híp lại, ánh mắt trở nên sắc bén, Diệp Ngôn Tích sợ hắn nghĩ không thông, sẽ làm cho mình " Phế", nhưng mà, may mắn đối phương không có ngoan độc như vậy, nhưng...... Cũng không tốt gì đâu a......!


Diệp Ngôn Tích đã bị xoa đến bắt đầu cứng lên, chỉ có thể khóc không ra nước mắt nhìn Cố Thừa Vọng, vẻ mặt đối phương cười như không cười, cách quần xoa nhẹ trong chốc lát, liền kéo xuống phía dưới một chút, vừa vặn thuận tiện cho bản thân đi vào. Hiện tại đúng là, một lời không hợp liền *** mở A!


" Cố Thừa Vọng, rèm cửa sổ......" Nếu như không giãy dụa được, vậy ít nhất phải kéo rèm cửa sổ xuống.
" Không cần kéo, chỗ ký túc xá của chúng ta không ai nhìn thấy được. "
Thế nhưng sáng quá rất xấu hổ a! Trong lòng Diệp Ngôn Tích phun tào, nhưng tay Cố Thừa Vọng đã rời khỏi phía dưới.


" Ướt? Rất tốt. " Cố Thừa Vọng đưa tay sờ dưới thân Diệp Ngôn Tích một chút, quả nhiên trong dự đoán một mảng lầy lội, độ mẫn cảm của Diệp Ngôn Tích đến nữ nhân cũng cảm thấy mặc cảm, " Mấy ngày nay ở nhà nuôi dưỡng cũng không tệ lắm, làn da nhìn trắng hơn so với trước kia. "


" A...... Sắc ma...... Bỏ ra! " Phát hiện Cố Thừa Vọng đang nói thân dưới của mình, mặt Diệp Ngôn Tích cháy đỏ rực, cái chỗ đen kia quỷ mới nhìn ra được trắng!!
Không cần bôi trơn, huyệt ɖâʍ Diệp Ngôn Tích đã ẩm ướt vô cùng, Cố Thừa Vọng cũng rút hai cây dương v*t cứng rắn của mình ra.


" Hai ngày không gặp, cậu càng ngày càng xấu. "
Phát hiện Diệp Ngôn Tích cũng đang nói tính khí của mình, Cố Thừa Vọng cười to lên, " Tại sao lại có người ngốc nghếch như cậu chứ ha ha ha. "
WTF còn cười tôi? Diệp Ngôn Tích khó chịu cắn lên cổ Cố Thừa Vọng.


" Híz-khà-zzz—! Cậu là chó à? " Cố Thừa Vọng bị đau đẩy đầu cậu ra, dưới thân lại trở nên cứng hơn nhiều.
Không làm tiền thí cho Diệp Ngôn Tích nữa, lần này thay đổi thành dương v*t phía trước Làm hậu huyệt, Cố Thừa Vọng trực tiếp đâm vào.


" A...... Đau......" Cách vài ngày không làm, hậu huyệt vốn đã chặt chẽ, Cố Thừa Vọng không thèm chuẩn bị cái gì, cứ trực tiếp chen vào, Diệp Ngôn Tích đau đến nhíu mày.


" Chịu đựng. " Cố Thừa Vọng rút ra một chút, sờ đến huyệt trước chảy nước của Diệp Ngôn Tích, dính một chút ɖâʍ dịch bôi lên con *** của mình, sau đó lại cắm vào.
" Aha...... trướng quá...... dương v*t Đằngsau...... Thật dài...... Đâm quá sâu a a...... Không muốn......"


"Còn cảm nhận được sự khác biệt giữa hai cây nữa à, lẳng lơ. "
" Ưm a...... Câm miệng! A a......"


Khóe miệng Cố Thừa Vọng thoáng giương lên, rõ ràng " Hiểu rõ" hai cái đó của mình, còn muốn mạnh miệng. Hậu huyệt Diệp Ngôn Tích không mềm mại như huyệt trước, nhưng bắt đầu cắm vào cũng vừa chặt vừa nóng, lần trước hai cây cùng một lúc đâm hai cái động, cho nên Cố Thừa Vọng còn chưa thử qua một mình chơi chỗ đó của cậu, " Xem ra lỗ đít ɖâʍ của cậu cũng rất thích hút côn th*t nam nhân. "


" A...... Chậm một chút...... Lỗ đít sẽ bị đâm hỏng mất...... A a......"
" Thoải mái ư? Ngươi con chym nhỏ cũng cứng ngắc. "
" Ưm A...... A...... Đừng...... A...... Nói nhảm nữa.......Mạnh hơn chút......"


" A a a...... Không được...... Sảng khoái...... Ách a......" một tay Cố Thừa Vọng còn ôm eo Diệp Ngôn Tích, không có chỗ dựa, bị đâm đến toàn thân điên loạn, cuối cùng chỉ có thể dựa vào trên người Cố Thừa Vọng, nâng lên một cái chân chống lên ngăn tủ bên cạnh, quần vắt ở phía trên, kéo huyệt ɖâʍ của mình mở ra hơn, lỗ thịt phía trước chảy ra nước ɖâʍ kết thành từng giọt rơi xuống trên sàn nhà, bên trong cũng bắt đầu ngứa không chịu được, bị dương v*t đằng sau như có như không cọ đến, cái miệng nhỏ nhắn khát khao giương lên, cũng muốn ăn dương v*t khác của Cố Thừa Vọng.


" A a a...... Con *** của cậu đâm vào bổn thiếu gia đầy quá...... Aha...... Đằng sau phải cọ đến bốc cháy rồi a a a......"
"chó cái ɖâʍ đãng, con *** của tôi cũng muốn phát hỏa. "


" Chậm một chút...... A ưm...... A a a...... Phía trước...... Ngưa ngứa...... Ô ô..." Mấy ngày nay sinh bệnh Diệp Ngôn Tích không có tâm tư muốn làm chuyện này, nhưng thời điểm vừa về bị Cố Thừa Vọng Làm, thân thể liền tự động khôi phục trí nhớ, từng lỗ chân lông cũng sướng đến nở ra, nữ huyệt phía trước cũng bắt đầu sinh ra dục vọng không thể cho ai biết, theo bản thân co rút lại phát ra tiếng nước xấu hổ, trong túc xá càng thêm quanh quẩn âm thanh BA~ BA~, bởi vì đang ban ngày, vừa rồi không kéo rèm cửa sổ, ánh mặt trời thẳng tắp chiếu vào, lại khiến cho hai người có thể thấy rõ ràng biểu cảm của đối phương, may mắn hai người cũng chỉ là kéo quần xuống, không hoàn toàn trần như nhộng, nếu không thì Diệp Ngôn Tích càng thêm thẹn thùng.


Ngay lúc hai người làm rất nhiệt tình, Cố Thừa Vọng đột nhiên ôm Diệp Ngôn Tích xoay người sau đó ngồi lên trên ghế, hậu huyệt cậu còn bị dương v*t sáp trước mặt mình, cái cây đằng sau còn đặt ở hoa huy*t hư không của mình, theo động tác chọc vào cọ đến lỗ thịt ướt đẫm phía trước, Cố Thừa Vọng dùng sức một cái liền cùng một lúc đâm vào.


" chó cái ɖâʍ đãng, còn ngứa ư? "
" A a a! " Diệp Ngôn Tích nhéo Cố Thừa Vọng, " A...... Con mẹ nó cậu...... Đột nhiên liền chọc hai cây vào! A a a...... Muốn đâm ch.ết tôi sao! A a a trướng quá sảng khoái......"


Cố Thừa Vọng vừa định mở miệng, lỗ tai hắn chợt nghe từ cửa truyền đến tiếng chìa khóa chuyển động, vội vàng bịt kín miệng Diệp Ngôn Tích, kéo quần áo hai người lên một Chút, thuận tay kéo khăn tắm Diệp Ngôn Tích giắt ở bên cạnh che lên người hai người, đúng lúc đó cửa túc xá mở ra


- --------------------------------
Đang làm mà phải dừng thế này là cay lắm lắm luôn






Truyện liên quan