Chương 23: Ở ký túc xá bị tôi địt, đi ra ngoài tìm nam nhân khác.?! ( oan gia nổi máu ghen + dùng chân chơi Âm đế, cắm huyệt)
Tác giả: Dục Hiểu
Edit: Trẫm chứ ai
Hai người còn chưa kịp hưởng thụ dư vị cao trào, chợt nghe từ WC truyền đến một trận tiếng xả nước, Cố Thừa Vọng cơ hồ lập tức rút dương v*t của mình ra, sau đó kéo quần lên. Động ɖâʍ của Diệp Ngôn Tích không khép được vẫn còn phun nước ra ngoài, căn bản không còn sức lực ngăn chặn. Cố Thừa Vọng giật mình, quay lại giúp cậu kéo quần xong. dùng khăn tắm xoa Lung tung chung quanh ghế, đúng lúc này Dư Thả cũng từ WC đi ra.
Cố Thừa Vọng trở lại chỗ ngồi của mình, mà Diệp Ngôn Tích ngồi ở trên ghế cảm giác dường như hai cây đồ vật kia còn cắm ở bên trong. Hơn nữa tinh dịch bị bắn vào chưa có chảy ra hết, hiện tại tất cả đều bắt đầu chảy ra bên ngoài. Rất nhanh đã làm ướt toàn bộ bờ mông Diệp Ngôn Tích. Cậu hiện tại chỉ có thể bất động ngồi im ở đó.
Dư Thả trở lại thấy hai người không chơi trò chơi nữa, lại thấy có chút kỳ quái, " sao không chơi? "
" Không chơi, đầu óc quá ngu dốt. "
" Cậu mới ngu dốt! " Diệp Ngôn Tích quay đầu lại dựng thẳng ngón giữa với hắn. Mà Cố Thừa Vọng lại đột nhiên cười mờ ám. Khiến cho Diệp Ngôn Tích mặt đỏ tới mang tai.
Dư Thả không hiểu gì gãi đầu, tại sao hắn càng ngày càng thấy không hiểu hai người kia nữa nha. Chỉ chốc lát sau, La Tống cũng đã quay lại, may mắn cậu với Cố Thừa Vọng đã tách ra, Diệp Ngôn Tích một mực đợi đến lúc mông mình đỡ hơn một chút, mới dám đi tắm rửa.
Đương nhiên, sau lần này cả một tuần lễ Diệp Ngôn Tích không để cho Cố Thừa Vọng chạm vào mình, dưới tình huống bạn cùng phòng vẫn còn ở đây làm chuyện như vậy, càng nghĩ càng hoang đường.
Mà hỏng bét chính là, buổi tối lúc bản thân tắm rửa, hai cái động kia lỏng không chịu được, làm thế nào cũng không khép được, Diệp Ngôn Tích phun nước vào tẩy rửa, nơi này bình thường ngay cả một ngón tay cũng rất khó cắm vào vậy mà đơn giản liền cắm được ba ngón tay vào. Hơn nữa mép *** còn sưng đến lật cả ra ngoài, rõ ràng không có làm quá kịch liệt, nhưng dường như lỏng hơn so với trước kia nhiều, Diệp Ngôn Tích căn bản không dám tẩy rửa kỹ, nghĩ đến bản thân vậy mà rõ còn cầu người kia bắn tinh dịch vào trong tử cung! Tự cảm thấy mất hết cả mặt mũi! Tuyệt đối không có khả năng có lần sau!
X Cuối tuần này cậu không thể về nhà, Diệp Ngôn Tích dứt khoát hẹn Lê Ngự Hành đi chơi. Lúc gặp nhau anh dẫn theo một nam sinh cùng đến đây, Diệp Ngôn Tích lúc trước đã biết đến Hạ Hàm, lớn hơn Lê Ngự Hành một chút, tính cách cũng rất nhu thuận, là thanh mai trúc mã với Lê Ngự Hành, đương nhiên, bây giờ cũng là người yêu ảnh. Lê Ngự Hành người này nhìn qua ôn nhu trung khuyển, thật ra vô cùng phúc hắc, ăn Hạ Hàm đến gắt gao.
Ba người ở bên ngoài chơi một ngày, Diệp Ngôn Tích vẫn cảm thấy mình là ngôi sao sáng nhất trong bầu trời đêm kia, bóng đèn tỏa sáng lấp lánh a! Còn tản ra mùi chó độc thân thơm ngát. Đương nhiên, cho dù như vậy, Diệp Ngôn Tích vẫn quật cường kéo dài đến đêm mới quay về ký túc xá. Nghĩ Cố Thừa Vọng chắc hẳn đã ngủ, bởi vì hôm nay chỉ còn lại hai người bọn họ, Diệp Ngôn Tích thật sự không muốn đối mặt với người kia, mới cố ý ở bên ngoài chơi đến muộn như vậy.
Nào biết mình vừa vào cửa, lại đột nhiên rơi vào một cái ôm, sau đó bị áp lên trên tường. ký túc xá Không mở đèn vô cùng tối, nhưng Diệp Ngôn Tích vừa ngửi mùi đã biết người này không còn ai khác ngoại trừ Cố Thừa Vọng.
" Hôm nay trở về rất muộn a. " Không biết tại sao, Diệp Ngôn Tích cảm giác, lúc Cố Thừa Vọng nói mấy lời này, khiến cho người ta có chút không rét mà run.
" Quay về muộn thì sao? Cậu quản được tôi?! " Đương nhiên dù cho như vậy, Diệp thiếu gia vẫn muốn kiên trì cậy mạnh.
" Cậu gần đây đang trốn tôi. " Cố Thừa Vọng lạnh lùng mở miệng, không phải câu nghi vấn, mà là khẳng định.
thân thể Diệp Ngôn Tích cứng đờ, trợn mắt trừng một cái, không nghĩ đến người này vậy mà cảm thấy được.
" Cậu đã biết tôi đang trốn cậu, vậy thì phiền cậu tránh xa tôi một chút. " Diệp Ngôn Tích khách khí đang muốn đẩy hắn ra, lại phát hiện làm thế nào cũng không đẩy được.
Cố Thừa Vọng nghe thấy lời cậu nói sắc mặt thay đổi, cũng không biết vì sao trong lòng lại khó chịu đến như vậy, cảm giác như là bị kim đâm vài cái rồi đổ nước chanh lên(chém). Chẳng qua là trong bóng tối, Diệp Ngôn Tích không nhìn thấy sắc mặt của hắn.
" Hôm nay tên kia là ai? " Cố Thừa Vọng cũng không phát hiện, ngữ khí của mình lạnh lùng giống như là muốn xé nát người ra.
" Tên nào. " Diệp Ngôn Tích cũng tức giận với hắn, người này hơn nửa đêm không ngủ lại chờ mình về nói chuyện phiếm? Có bệnh ư?
" Chính là người Lái **xe Rolls-Royce phiên bản giới hạn đến trường đón cậu. "
**(tên đầy đủ là Rolls-Royce Phantom Collector"s Edition được ra mắt, giới hạn ở 25 xe trên toàn thế giới và logo được làm bằng titan) PHANTOM Tranquillity Puntom Bizta SEE " Ah, cậu nói Lê ca ư. " Diệp Ngôn Tích có chút kinh ngạc, hôm nay mình đi ra ngoài rất sớm, người này vậy mà thấy được. (đêm qua nó thức đợi đến sáng dậy sớm để chịch cưng đấy ạ thế mà cưng lại chạy theo thằng khác nó mới cay ) Mẹ kiếp Lê ca? Xưng hô này còn có thể buồn nôn hơn nữa không? trong lòng Cố Thừa Vọng phỉ nhổ, ánh mắt lại như đốt lửa trở nên sáng rực.
" Người nọ là ai? "
" Ai, cậu quản được chắc? Cố Thừa Vọng hôm nay cậu ăn no dửng mỡ à, cút ngay. " " Nhìn cậu với tên đó rất thân mật, có quan hệ gì không thể cho ai biết ư. " Cố Thừa Vọng cười lạnh.
Diệp Ngôn Tích không nghĩ đến hắn lại nghĩ cái điều này, mà bây giờ cậu chỉ một lòng muốn Cố Thừa Vọng buông mình ra, bởi vì thật sự nóng quá......
" Đúng thì sao?! Anh ấy là bạn trai tôi, tôi với anh ấy đi ra ngoài thì sao? Cậu rốt cuộc có biến hay không?! "
Nghe thấy Diệp Ngôn Tích nói người nọ là bạn trai cậu, không biết tại sao, trong lòng Cố Thừa Vọng đột nhiên dấy lên một ngọn lửa, như có thứ gì đó muốn nổ tung, ngữ khí bắt đầu trở nên ác liệt.
" Tôi nói hôm nay sao lại về muộn như vậy, thì ra là bị người *** xong mới trở về. "
Không ngờ người này lại dám nói với mình những lời vũnhục như vậy, Diệp Ngôn Tích cũng nổi giận, giang tay tát một cái, " Cho dù lão tử bị *** xong mới trở về cũng không đến lượt cậu nói! " Cố Thừa Vọng cho rằng cậu bị mình chọt trúng thẹn quá hoá giận, bình thường lúc làʍ ȶìиɦ đã nhiều lần bị người này đánh Cố Thừa Vọng cũng không coi là gì, nhưng mà hôm nay, lại tức giận lạ thường. Đến Cố Thừa Vọng cũng cảm thấy mình có chút mất khống chế, đợi đến khi kịp phản ứng, hắn đã đặt Diệp Ngôn Tích ở trên sàn nhà ký túc xá, cũng đã cởi quần xuống.
" Ở ký túc xá bị tôi *** xong, nghỉ liền đi ra ngoài tìm nam nhân khác., Diệp Ngôn Tích cậu được lắm. "
" A! Cố Thừa Vọng cậu làm gì! " " Gần đây không phải cậu một mực trốn tôi sao, lần trước còn cầu tôi bắn toàn bộ tinh dịch cho cậu, đút cậu to bụng, bây giờ lại cùng nam nhân khác lên giường. " Không biết đang tức giận cái gì, nhưng Cố Thừa Vọng chính là không có cách nào khắc chế, nghĩ đến Diệp Ngôn Tích ở trên giường bị người khác *** một bộ dáng vẻ lẳng lơ, để cho người khác chọc vào tử cung của cậu, *** cậu Đến không ngừng triều phun, không ngừng thút thít nỉ non run rẩy, Cố Thừa Vọng liền hận không thể chơi ch.ết cậu!
Bóng người Trong bóng tối lập tức hóa thân thành một dã thú điên cuồng, Diệp Ngôn Tích chỉ cảm thấy có cái gì lạnh buốt đâm ở hoa huy*t của mình, sau khi phục hồi tinh thần mới phát hiện lại là ngón chân Cố Thừa Vọng!
" Mẹ cậu! Bỏ ngay ngón chân dơ bẩn của cậu ra! " Diệp Ngôn Tích đang muốn ngồi dậy, rồi lại bị Cố Thừa Vọng đẩy ngã trên mặt đất.
Ngón chân lớn lại vừa thô vừa to, móng phía trên cũng giống móng tay, cắt gọn để lại một chút, sau đó cạo ở trên âm hạch của mình. Có loại cảm giác nói không rõ, hơn nữa tư thế bản thân quỳ rạp trên mặt đất, cũng khiến cậu có loại cảm giác bị người chinh phục, Diệp Ngôn Tích luôn luôn xem thường Cố Thừa Vọng chỉ cảm thấy khó có thể tiếp nhận, tuy nhiên lại lại không kiềm chế nổi hưng phấn, dường như bản thân cũng không muốn phản kháng.
" Aha......" Bị ngón chân Cố Thừa Vọng vỗ về chơi đùa, Diệp Ngôn Tích lại cảm giác được mình bắt đầu ướt.
" Lẳng lơ, bị ngón chân chơi cũng có thể thoải mái! " Cố Thừa Vọng đem ngón chân lớn của mình cắm vào trong huyệt Diệp Ngôn Tích, người dưới thân lập tức kích động kêu lên.
- ---------------------------------
Dạo này vừa bận vừa lười quá à (⌣_⌣")