Chương 26: H

Tác giả: Dục Hiểu
Editor: Trẫm chứ ai!!
Beta: Ba con mèo
Cảm ơn bạn @conchymnhonho đã cung cấp raw cho tui
Rốt cục Cố Thừa Vọng đã bắn xong, thời điểm Diệp Ngôn Tích cho rằng có thể kết thúc. Người dưới thân đột nhiên bế cậu lên, đi lên giường của cậu.


" A...... Không muốn ở trên giường bổn thiếu gia! Xuống dưới. "
Ý thức được hắn muốn làm ở trên giường chính mình, Diệp Ngôn Tích bắt đầu dùng sức phản kháng.
" Chính là muốn ở trên giường cậu, mới có thể khiến cho sau này cậu nhớ kỹ, chính mình bị tôi *** như thế nào."


Cố Thừa Vọng không nói một lời cởi quần áo xộc xệch trên người cậu ra, ném ở trên giường La Tống. Sau đó, kéo hai chân Diệp Ngôn Tích mở rộng ra, tuy không thấy rõ cảnh tượng phía dưới nhưng ngón tay búng hoa huy*t của cậu, còn có thể cảm nhận được chỗ đó đang không ngừng chảy ra tinh dịch cùng nước ɖâʍ. Với ngón giữa vào quấy một chút, có thể nhận thấy bên trong toàn nước.


" Động ɖâʍ của cậu như bị tôi *** đến lỏng, phải trừng phạt một chút mới được a. "
Nghe thấy hắn nói mình bị *** lỏng, Diệp Ngôn Tích giơ chân lên đá một cước, lại bị Cố Thừa Vọng nắm lấy mắt cá chân.
" Vẫn còn có tinh thần như vậy? Xem ra đêm nay có thể làm nhiều thêm mấy lần. "


" Cút, bỏ tay cậu ra ngoài! "
Còn dám nói mình lỏng, đầu Diệp Ngôn Tích oanh một tiếng, hai má nóng đến có thể luộc được trứng.
" Nới lỏng chứng tỏ con *** của tôi quá lớn. "


Cố Thừa Vọng cười nói, thật ra trước kia thời điểm bị mình *** xong chỗ đó của cậu cũng không khép được. Nhưng chỉ qua hai ngày lại khôi phục như thường, cho nên Cố Thừa Vọng căn bản không có ý giễu cợt cậu. Đương nhiên, loại người như Diệp Ngôn Tích, tự nhiên là không vui khi mình phán xét chỗ đó của cậu.


available on google playdownload on app store


" Vừa rồi đã nói, không nghe lời cũng bị trừng phạt. "


Diệp Ngôn Tích cũng không biết hắn nói trừng phạt là cái gì, nhưng mà còn không để cho cậu kịp giãy dụa, Cố Thừa Vọng đem tính khí của mình chọc vào trong, bị *** một lần nữa đi vào bên trong vô cùng thuận lợi, hơn nữa so với vừa rồi càng trơn ướt. Diệp Ngôn Tích chỉ cảm thấy so với cái vừa nãy làm còn thoải mái hơn. Bằng xúc cảm cậu nhận ra cây côn th*t đang chọc vào chính là cái cây phía trên. Diệp Ngôn Tích cho rằng hắn muốn như lúc trước, một cây sáp phía trên một cây sáp phía dưới. Trong lòng liền không còn quá để ý, dù sao cũng không phản kháng được, dứt khoát bắt đầu nghiêm túc hưởng thụ.


Mỗi lần Diệp Ngôn Tích bị *** đến hưng phấn liền không còn sĩ diện cãi láo. Ở trên giường Cố Thừa Vọng cũng thuộc **loại chym to có kỹ thuật tốt, bạn tình như vậy không hưởng thụ thì thật đáng tiếc.
** gốc 器大活好的


" A a...... Thoải mái! dương v*t cậu cũng không tệ! Nếu không thì đã sớm đem cậu phế rồi...... A a a...... Vào sâu hơn một chút......"
Cố Thừa Vọng nhéo núm ɖú Diệp Ngôn Tích, người dưới thân kêu to không rõ là đau hay thoải mái.


" Bây giờ biết bị tôi *** sướng rồi, vừa rồi còn kêu tôi cút ra ngoài, xem tôi có ở trên giường cậu *** ch.ết cậu hay không! "
" A a a...... Mạnh nữa...... *** tôi...... *** bướm tôi chảy nước a a! "
" Chó cái! Đừng có phát ɖâʍ nữa, ngoan ngoan tách mông mình ra một chút! "


" A...... Cậu kêu tôi tách là tôi phải...... A a...... Tách ra ư! "
" Không tách ra đợi lát nữa chịu tội chính là bản thân cậu! Nhanh lên tách ra một chút, nếu không thì tôi sẽ rút ra. "


Diệp Ngôn Tích tuy khó chịu hắn uy hϊế͙p͙ chính mình, thế nhưng lại sợ hắn thật sự sẽ rút ra. Bản thân cậu bây giờ đang được *** thoải mái. Vì vậy, đành phải đưa tay nắm lấy đằng sau tách cúc huyệt bản thân ra. Kết quả mông đít lại bị Cố Thừa Vọng đánh cho một cái.
" Tách cái phía trước ra! "


Từ trước đến nay, ở trên giường chỉ có cậu đánh Cố Thừa Vọng, còn chưa từng bị Cố Thừa Vọng đánh bao giờ. Diệp Ngôn Tích đương nhiên là ngạo kiều.
" Lại dài dòng với bổn thiếu gia thì cút ngay ra ngoài!! "
Thấy cậu giận thật, Cố Thừa Vọng lập tức mềm giọng thêm vài phần.


" Tôi cũng vì cho cậu dễ chịu một chút. Ngoan, tự mình tách ra, đợi tí nữa tôi *** ch.ết cậu, làm cậu thoải mái đến không ngừng triều phun. "


Nghe thấy hắn nói muốn làm mình thoải mái, Diệp Ngôn Tích trong lòng cũng nguôi giận. Tuy nhiên cảm thấy rất kỳ quái, phía trước rõ ràng đã cắm một cây cự bổng thô to như vậy. Vì sao còn muốn tách cái chỗ đó ra?


Nhưng mà bây giờ Cố Thừa Vọng ngừng lại không động, Diệp Ngôn Tích chỉ cảm thấy huyệt ɖâʍ của mình như là có côn trùng đang cắn, ngứa đến da đầu run lên. Rất muốn để cho hắn nhanh chóng tiếp tục động, nhưng ngạo kiều không nói ra miệng. Vì vậy đành phải nghe lời, dời đến phía trước tách mép *** của mình ra một chút. Cảm giác *** nhỏ bị tách ra đến mức tận cùng có một loại cảm giác muốn xé rách.


" A...... Căng ra...... Muốn nứt...... Không thể tiếp tục nới lỏng...... Ô ô"
" Lẳng lơ, đợi lát nữa cậu chỉ biết để tôi *** càng lỏng, sau này không còn có nam nhân nào nguyện ý chơi cậu. "


Diệp Ngôn Tích hiện tại nếu có thể thấy rõ biểu cảm trên mặt Cố Thừa Vọng, nhất định sẽ cố gắng chạy trốn, nhưng mà hiện tại cậu cái gì cũng không nhìn thấy. Chỉ là cảm thấy khí tràng Cố Thừa Vọng so với lúc bình thường có chút khác lạ, lại càng khiến cho cậu không dám phản kháng. Cố Thừa Vọng một bên cắm vào rút ra, ngón tay một mực ở chỗ hai người kết hợp vuốt ve, sau đó đem hai ngón tay theo dương v*t của mình cùng hướng vào bên trong chen vào.


" A a a...... Cậu làm gì đấy!! Không nên đi vào nữa! Sẽ hỏng mất...... Ô ô! "
" Thả lỏng, bướm của cậu ɖâʍ đến như vậy, chỉ có cái đó sao mà hỏng được. "


Cố Thừa Vọng xoa mông Diệp Ngôn Tích lại để cho cậu thả lỏng. Huyệt căng ra miễn cưỡng có thể chen vào hai ngón tay. Nếu như còn muốn đồ vật thô to hơn tiến vào, chỉ sợ có chút khó khăn. Cố Thừa Vọng chỉ có thể hơi gấp hai ngón tay lại, ở bên trong vách tường gãi cào khuếch trương.


" Đừng cử động...... A a...... Bên trong căng quá...... Không thể tiếp tục *** nữa...... Đi ra ngoài!!! "
Mỗi lần cùng nhau, giống như chỉ cần một chút động tác của Cố Thừa Vọng cũng có thể khiến cơ thể mẫn cảm không chịu được. Diệp Ngôn Tích sợ hãi lắc đầu, không biết Cố Thừa Vọng còn muốn làm cái gì.


" Như vậy đã không chịu được làm sao có thể chịu trừng phạt?"
Cố Thừa Vọng xoa bờ mông sưng của Diệp Ngôn Tích. Đem gối đầu cậu làm đệm ở dưới thân, lại để cho thân dưới của Diệp Ngôn Tích có thể nâng lên cao một chút, thuận tiện cho mình đi vào.


Thật ra Cố Thừa Vọng cũng không biết có thể thành công hay không, nhưng mà không để cho Diệp Ngôn Tích nhớ kỹ mình *** cậu như thế nào, người này căn bản không chịu nghe lời.
"Tay không được bỏ ra, tiếp tục tách tao bức của mình. "
" Tôi không muốn! Cút ngay! A a......"


Vừa nãy còn nói muốn cho mình thoải mái, nhưng bây giờ lại nói là trừng phạt. Diệp Ngôn Tích sợ hãi muốn thoát thân, nhưng bị Cố Thừa Vọng *** vài cái, eo lại không còn khí lực, lần nữa ngã xuống trên giường. Vì vậy liền một bên quyền đấm cước đá một bên liên tục bị ***.


" Diệp Ngôn Tích, cậu nếu còn không thành thật một chút, đợi lát nữa tôi sẽ trực tiếp đem cây khác đâm vào trong âm đ*o cậu. "
Đã biết hắn muốn làm cái gì thân thể Diệp Ngôn Tích khẽ giật mình, sau đó càng thêm kịch liệt giãy giụa.


" Không muốn...... Đi ra ngoài! Không thể hai cây cùng làm một chỗ!! A a...... Sẽ ch.ết mất......"
" Sẽ không ch.ết, không muốn tôi trực tiếp đâm vào thì ngoan ngoan để cho tôi làm khuếch trương. "


hoa huy*t phía trước Diệp Ngôn Tích vừa rồi đã bị mình *** mềm nhũn. Mặc dù chặt, nhưng chỗ đó của cậu co rút đàn hồi tốt, cũng không phải không có khả năng thành công. Lúc trước hai cây tách ra thao làm. Cố Thừa Vọng lúc đó đã nghĩ qua có thể đâm hai cây vào cùng một lỗ hay không. Diệp Ngôn Tích nhất định sẽ thoải mái đến liên tục cao trào đến dục tiên dục tử. Nhưng cậu nhất định sẽ không để cho mình đi vào.


Nhưng lần này nói cái gì Cố Thừa Vọng cũng nhất định phải đi vào, phải để cho người này ngoan ngoan đồng ý sau này chỉ có thể bị một mình hắn ***.


Cho dù sau này cậu thật sự cùng người khác lên giường, cũng nhất định sẽ không như mình được hai cây cùng một chỗ như vậy. Cố Thừa Vọng muốn ở trên người cậu in lên dấu ấn của riêng mình. Muốn khiến cho cậu không muốn nhớ đến mình lại nhất định sẽ nhớ đến mình. Chính Cố Thừa Vọng cũng không phát hiện tâm tư mình như vậy có bao nhiêu phúc hắc.






Truyện liên quan