Chương 41: H
Chương 41: Đại điểu nóng quá thật lớn... Núm ɖú ngứa giúp em xoa một chút!( bụng lớn play, được gọi bảo bối)
Tác giả: Dục Hiểu
Editor: Trẫm chứ ai!!
Beta: Ba con mèo
" Đừng trên mặt đất, sẽ lạnh. " Cố Thừa Vọng thấy chơi một lúc cũng đủ rồi, đứng dậy dùng sức nhanh chóng bế Diệp Ngôn Tích lên. Vốn muốn đi lên giường mình, mới nhớ ra đồ dùng trên giường của hắn đều bị mình đem đến ký túc xá khác rồi, cho nên quay người lên giường Diệp Ngôn Tích.
Giường của cậu so với mình mềm mại rất nhiều, làm ở đây có lẽ Diệp Ngôn Tích cũng sẽ thoải mái hơn một chút, nhất là bây giờ còn có bé cưng, Cố Thừa Vọng sợ cậu bị đụng đầu. Nghĩ đến cái tên ngốc này lúc trước còn bị trật chân, lại còn không quan tâm thân thể của mình, Cố Thừa Vọng có rất nhiều lời muốn nói, nhưng bây giờ chưa phải lúc, dù sao hai người vẫn còn cứng ngắc đây.
Vốn Cố Thừa Vọng muốn đem Diệp Ngôn Tích đặt ở trên giường, ai biết đối phương đột nhiên bắt đầu giãy dụa, sau đó lại xoay người ngồi ở trên người hắn.
" Hôm nay tôi muốn ở phía trên! "
Đương nhiên, cậu nói phía trên chẳng qua là tư thế cưỡi, cậu cũng không có hứng thú với Cố Thừa Vọng.
Hiểu được cậu đang nói cái gì, Cố Thừa Vọng bây giờ không dám không thuận theo cậu, " Được, nhưng đợi lát nữa anh sẽ nhẹ một chút, tận lực không để em bị thương. "
Diệp Ngôn Tích hừ một tiếng, tiếp tục kẹp hai cây ở giữa ma sát, bụng nhô lên thỉnh thoảng cọ đến bụng dưới Cố Thừa Vọng, nam nhân dưới thân nhịn không được bắt đầu nhẹ nhàng vuốt ve ở phía trên. Nghĩ đến mấy tháng trước Diệp Ngôn Tích với hắn còn thủy hỏa bất dung, hiện tại trong bụng cậu đã mang thai con của hắn. Trong lòng Cố Thừa Vọng liền trăm mối ngổn ngang, nhưng càng nhiều nữa chính là điềm mật, ngọt ngào mừng thầm.
" Cậu đừng sờ loạn......" Diệp Ngôn Tích xấu hổ gạt tay của hắn, địa phương mẫn cảm kia bị vuốt ve như vậy, Diệp Ngôn Tích chỉ cảm thấy toàn thân đều không thích ứng.
" Vì sao lại không nói cho anh biết, sao lại có người ngốc như vậy chứ!"
" A...... Cậu...... Cậu mới là đồ ngốc! "
Biết rõ tám phần là ch.ết vì sĩ diện, nể tình hôm nay cậu chủ động thổ lộ, lửa giận trong lòng Cố Thừa Vọng cũng bay đi một chút.
" Kỳ thật em đã sớm thích anh phải không, nếu không thì vì sao lại giữ lại đứa bé này. "
" Mới không phải, bởi vì bác sĩ nói thân thể nếu sẩy thai thì sẽ nguy hiểm không thể không sinh mà thôi! "
Cố Thừa Vọng nhìn ánh mắt đảo loạn của Diệp Ngôn Tích liền biết người này chột dạ, cười xoa đầu cậu, " Ngốc, vậy sinh nó ra sẽ không phải nguy hiểm hơn ư? "
" Tôi làm sao biết được! Cậu nhanh chọc vào đi, tôi ngứa! "
Diệp Ngôn Tích khó chịu nói sang chuyện khác, còn dùng lỗ nhỏ chảy nước của mình cọ vài cái lên quy đầu.
" Em đừng lộn xộn, để anh, muốn cây nào? " (thích nhỉ? Như hỏi chọn cây kem ý, em muốn cây có vị sầu riêng anh Cố ơi~~~~)
" Hai cây. "
" Không được, thân thể em bây giờ tình huống đặc thù, anh chỉ đi vào một cây. "
" Ừ A, vậy...... Vậy cái cây phía trước đi. " (nhắc nếu bạn nào không nhớ thì cây phía trước của anh Vọng dài còn cây phía sau to nhé)
Cố Thừa Vọng một tay nắm eo Diệp Ngôn Tích, một tay cầm lấy cây thịt phía trước của mình, đẩy cánh hoa của Diệp Ngôn Tích ra, chậm rãi trượt vào hoa huy*t.
" A a! *** mở! A...... Toàn bộ tiến vào......"
" Đừng nóng vội. "
Sợ làm cậu bị thương, Cố Thừa Vọng chậm rãi chọc vào bên trong, càng chậm, Diệp Ngôn Tích càng khó chịu.
" Nhanh...... Nhanh lên......"
" Mới đâm mở tiểu ɖâʍ huyệt của em thì đã có nước ɖâʍ từ bên trong chảy xuống, có phải đã ngứa lâu rồi hay không? "
Phát hiện Diệp Ngôn Tích đang muốn ngồi xuống, Cố Thừa Vọng kịp thời đỡ cậu, " Còn xúc động ngồi xuống sẽ làm đứa nhỏ bị thương. "
Vốn hai cây của mình đã to, chỉ chọc vào một cây cũng dễ dàng làm cậu bị thương, " Lần trước ở biệt thự thời điểm bụng của em đau, cũng bởi vì động thai khí đi. "
May mắn khi đó mình không có làm đến quá mạnh. Nếu không thì đứa bé này có lẽ sớm đã không còn, Cố Thừa Vọng ngẫm lại còn có chút nghĩ mà sợ.
" Dù sao...... Aha...... Tôi cũng không làm sao ư...... Ừ a......" Diệp Ngôn Tích chậm rãi nuốt cây thịt phía trước vào, còn cố ý ma sát vài cái lên cái cây phía sau, " A...... Thật thoải mái......"
" Lần sau có chuyện gì nhất định phải nói cho anh biết. " Sau khi cắm toàn bộ vào, Cố Thừa Vọng mới bắt đầu chậm rãi chuyển động. May mắn Diệp Ngôn Tích không sảy ra chuyện gì. Nếu có chuyện gì xảy ra, Cố Thừa Vọng nhất định sẽ không thể tha thứ cho chính mình.
" Aha...... Cắm đầy...... Làm tốt lắm thoải mái......" Diệp Ngôn Tích theo bản năng ôm bụng của mình, trước đây đều che che lấp lấp. Bây giờ bị phát hiện rồi, ngược lại có loại cảm giác giải phóng, rốt cuộc không cần phải lo lắng cái nọ cái kia, nói ra được áp lực đè nén đã lâu trong lòng, bản thân cậu cảm thấy có chút nhẹ nhõm. Diệp Ngôn Tích không khỏi suy nghĩ bản thân lúc trước có phải làm sai hay không, có lẽ nên sớm dũng cảm một chút.
" Bảo bối đừng thất thần. " Cố Thừa Vọng nhéo nhéo cái mũi Diệp Ngôn Tích, mặt đối phương quả nhiên so với vừa rồi còn đỏ hơn.
" A a...... Chậm một chút...... Cậu gọi bậy cái gì vậy! " Lại dám gọi cậu là bảo bối! Quá hạnh phúc, Diệp Ngôn Tích trực tiếp đánh lên người Cố Thừa Vọng, một bên vẫn không quên cao thấp động eo, " Không cho phép gọi! "
" Bảo bối. " Cố Thừa Vọng hết lần này tới lần khác tiếp tục gọi một tiếng, hơn nữa bắt đầu hơi dùng sức một chút đâm một phát, thực sự không đi quá sâu, trong mắt còn chứa đựng vui vẻ, " Em hình như càng ướt, còn kẹp anh chặt hơn. "
" Đừng gọi như vậy! " Diệp Ngôn Tích bề ngoài có vẻ không thích Cố Thừa Vọng gọi kiểu xưng hô này, trong lòng lại có cảm giác ngọt ngào, hai chữ này giống như muốn đem mình hòa tan, quá nguy hiểm.
" Rõ ràng cũng rất có cảm giác a, miệng nhỏ của em ʍút̼ rất lợi hại, nước sắp tràn ra rồi. "
" A a a! Đó là bởi vì cậu một mực chọc chỗ đó...... A a a không được...... Quá sung sướng......"
" Quả nhiên vẫn là thích anh chọc vào chỗ đó của em, đâm một cái toàn thân em liền như nhũn ra. "
" A a...... Sâu hơn một chút...... Còn muốn...... Ừ A......chọc tôi......"
" Không thể sâu hơn. " Cố Thừa Vọng ở bên ngoài miệng tử cung Diệp Ngôn Tích đâm chọc. Thi thoảng sẽ đâm trúng cái chỗ kia, nước dịch của Diệp Ngôn Tích như nước lũ chảy xuống. Quy đầu tím đỏ bị xối đến nước chảy ròng ròng, cây thịt trướng to bằng cánh tay trẻ con, gân xanh ma sát tường thịt phấn hồng, toàn bộ cánh hoa phồng lên, như hai mảnh cánh hoa đỏ tươi, hoa hạch sưng lên như quả anh đào nhỏ. Diệp Ngôn Tích một tay bắt đầu vân vê âm đế của mình, thoải mái lắc qua lắc lại, bờ mông cọ cái cây cự điểu đằng sau cũng trướng thành màu tím đỏ, bộ ngực đột nhiên ngứa một trận.
" A...... Đại điểu nóng quá thật lớn...... A a a! Núm ɖú ngứa! Giúp tôi xoa một chút a a a......"
Đột nhiên nghe thấy Diệp Ngôn Tích nói đầu v* ngứa, Cố Thừa Vọng một tay bắt đầu giúp cậu xoa, còn giật giật phía trên núm vú, " Em nơi này hình như lớn hơn không ít. "
Không biết có phải nguyên nhân mang thai hay không, Cố Thừa Vọng bây giờ mới chú ý tới đầu v* Diệp Ngôn Tích có chút khác. Núm ɖú no đủ đứng thẳng, quầng ɖú biến thành màu đỏ thẫm, toàn bộ bầu ɖú bóp trong tay giường như mềm mại hơn một chút, so với trước càng thêm có xúc cảm.
" Ừ a a! Tôi không biết...... ngứa...... A a! " Bị Cố Thừa Vọng kéo ra, nơi ngứa chuyển thành đau đớn, nhưng đau nhức qua đi lại càng ngứa. Tuy hai ngày trước Diệp Ngôn Tích đã cảm thấy ngực của mình có chút kỳ quái, nhưng không rảnh để ý, bây giờ bị Cố Thừa Vọng xoa nắn, trong nháy mắt sướng đến lỗ chân lông toàn thân cũng giãn nở.