Chương 38: Ấm áp
--------Chap 38: Ấm áp--------
Trên bầu trời xanh đen, mây đêm nay dày đặc che kín các vì sao sáng, từng đốm trắng dần xuất hiện. Nhờ ánh sáng mờ ảo tỏa ra từ những nhọn đèn đường, ta mới có thể nhìn rõ quang cảnh xung quanh. Tuyết rơi chầm chầm như để ta được nhìn ngắm sắc trắng tinh khôi ấy. Ngày một nhiều hơn. Lối đi đường nhanh chóng được khoác một lớp áo trắng mềm mại nhưng lạnh lẽo. Bước đi mọi người dần chậm lại, ai ai cũng khẽ siết lớp áo ấm đang mặc. Không khí ấm cúng từ mỗi gia đình lan tỏa khắp mọi nơi. Giáng sinh… sắp đến rồi.
Lucy xoa xoa hai bàn tay vào nhau vì lạnh. Ngồi canh Gray và Juvia cũng mệt thật. Hồi hộp ch.ết được. Nhưng cô tin rằng hai người đó rồi sẽ ổn thôi.
Một cảm giác ấm áp nơi bàn tay khiến Lucy khẽ giật mình. Nhìn sang người bên cạnh, Natsu thấy Lucy đưa ánh mắt ngơ ngác nhìn mình thì nở nụ cười dù mũi cậu đã đỏ ửng vì lạnh. Natsu-một pháp sự hệ hỏa không hề hợp với mùa đông. Mặc dù lạnh nhưng thân nhiệt người cậu vẫn cao, nhanh chóng chuyền hơi ấm qua đôi bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của Lucy.
Natsu: *khẽ trách* Sao không mang bao tay hả?
Lucy chợt thấy lòng mình ấm hơn bao giờ hết. Những quan tâm dù là nhỏ nhặt nhất của Natsu cũng khiến cô cảm thấy vui.
Lucy: *cười* Vậy cho tớ mượn tay cậu nhé Natsu! ^^
Natsu: Đương nhiên. Không lại bị cảm đấy. Cấm buông ra!
Hai người nhìn nhau rồi lại phì cười. Không khí ấm áp lan tỏa khiến những người xung quanh không khỏi cảm thấy… cô đơn. Và người xui xẻo hôm nay của chúng ta là chụy Erza.
Nhìn hai cặp đôi Natsu-Lucy và Gray-Juvia, Erza vui mừng cho họ. Nhìn những nụ cười đó cô cảm thấy phần nào được an ủi trong cái lạnh của mùa đông lành giá này. Nhân lúc Natsu và Lucy không để ý, Erza lui đi để cho họ có không gian riêng.
Lucy: *nhìn quanh* Ủa? Erza đâu rồi nhỉ?
Natsu: Chắc là về trước rồi.
Lucy: Uhm.
Natsu: Này! Xây người tuyết đi.
Lucy: Thôi, lạnh lắm. Tay sẽ tê vì lạnh hết.
Natsu: Đến lúc đó tớ lại sưởi ấm cho. Này! Đi thôi Lucy. Qua rủ Juvia với Gray luôn.
Không để Lucy trả lời. Natsu nắm tay kéo Lucy chạy về phía Gray và Juvia. Bàn tay to lớn khi nắm có thể cảm nhận được những vết chai sần do luyện tập khiến cho cô cảm thấy an toàn, cảm nhận được sự bảo vệ từ cậu.
Juvia ngạc nhiên ra mặt khi thấy Natsu và Lucy chạy đến. Gray thì thầm rủa tên Natsu không biết ý tứ, sao không để không gian riêng cho anh và Juvia chứ?
Lucy bước đến gần Juvia. Kéo Juvia lại gần và nói nhỏ vào tai.
Lucy: *thì thầm* Mọi chuyện tốt rồi nhỉ. ^^
Juvia: *đỏ mặt* Ừ. Juvia rất vui, rất hạnh phúc.
Nói rồi hai cô nàng nhìn nhau mỉm cười. Họ đều đã tìm ra người quan trọng của mình. Tình bạn của họ đã ngày càng bền chặt qua thời gian. Trong khi hai cô gái đang vui vẻ thì hai chàng trai của chúng ta đang lườm nhau.Gray: *nói nhỏ* Mày ra đây chi vậy Natsu?
Natsu: À thì muốn tìm trò gì chơi ấy mà. Chán quá.
Gray nhì nét mặt không tự nhiên của Natsu thì biết ngay là nói dối.
Gray: Nói thật đi!
Natsu nhìn Lucy đang trò chuyện với Juvia. Ngoắc ngoắc Gray lại, nói nhỏ vào tai.
Natsu: Tao sợ ở một mình với Lucy thì… tao làm cô ấy sợ mất.
Gray: *khó hiểu* Hả?
Natsu: Mặt Lucy ửng hồng vì lạnh, bờ vai nhỏ khẽ run, hai bàn tay xoa xoa vào nhau. Nhìn là muốn ôm thôi.
Gray: Nhảm nhí. Tại sức kiềm chế của mày kém.
Natsu: Hừ! Mày thử tưởng tượng Juvia như thế xem.
Gray nghĩa một lát.
Gray: À...ừ thì tao đồng ý với mày.
Juvia và Lucy thấy Natsu và Gray chứ xì xầm to nhỏ với nhau bèn tiến lại gần.
Lucy: Hai người đang nói gì vậy?
Gray & Natsu: *giật mình* À..à… không có gì đặc biệt đâu.
Lucy: Uhm. Vậy giờ làm gì đây? ^^
Juvia: Xây người tuyết nhé.
Lucy: Được đó. Mà xây không thôi cũng chán lắm. Chung ta thi đi. Tớ với Juvia một đội. Hai cậu một đội nhé.
Natsu & Gray: *đồng thanh* O.O Cái gì Sao tớ lại phải chung đội với thằng này?
Juvia: À...uhm… Juvia cũng muốn chung đội với Gray-sama.
Lucy: *nói tiếp* Đội thắng sẽ có quyền ra lệnh cho đội chơi đến hết hôm nay.
Juvia: Tụi mình chung đội đi Lucy.
Lucy: …
Thế là hai đội, Lucy-Juvia và Gray-Natsu cùng thi nhau xem ai xây người tuyết đẹp hơn.
Phía Lucy-Juvia:
Lucy: *cười* Nằm phần này to hơn chút đi.
Juvia: Ừ. Ép tuyết chặt lại cho chắc.
Lucy: Dùng sỏi làm mắt nhé.
Juvia: Hai viên này được nè.
Phía Natsu-Gray
Natsu: Thằng ngu này! Mày làm gì thế?
Gray: Mày mới ngu đấy. Xem mày nặn ra cục gì này.
Natsu: Cục mày nặn nhìn như đống sh*t ấy.
Gray: Đẹp hơn mày đấy.
Và thế là kết quả thì mọi người chắc cũng đã biết. Natsu và Gray thua trắng. Hai anh nhà mình chỉ lo đánh nhau trong khi hai nàng hoàn thành từ lúc nào. Lúc Natsu và Gray nhận ra thì đã quá muộn rồi a. Thế là chuyện gì đến cũng sẽ đến.
Juvia: Gray-sama đứng yên 10 phút cho Juvia nha. Không được động đậy dù chuyện gì xảy ra.
Lucy-Natsu-Gray:
Gray đứng yên. Juvia từ từ bước lại gần. Một cảm giác không lành ập đến với anh. Juvia choàng tay ôm Gray. Miệng mỉm cười hạnh phúc. Tay chân mò mẫm khắp cơ thể săn chắc của anh với gương mặt thỏa mãn. Natsu đứng bên ngoài nhìn thầm cầu nguyện cho Gray, mong hắn ta chịu được trong...10 phút.
Lucy: Uhm...bắt Natsu làm gì nhỉ?
Natsu: *toắt mồ hôi*
Lucy mỉm cười tinh nghịch nhìn gương mặt đầy biểu cảm của Natsu. Nhìn qua bên Juvia và Gray thấy tội cậu ta thật. Natsu đổ đầy mồ khi thấy Lucy cũng nhìn qua phía đó. Lucy mà bắt cậu đứng im như Gray thì… cậu dám nghĩ nữa…
Lucy: Natsu.
Natsu: Hả? *khóc thầm trong lòng*
Lucy: *cười* Cõng tớ về đi.
Natsu: Hả?
Natsu vẫn chưa tiêu hóa được điều Lucy vừa nói. Chỉ đơn giản vậy à? (Haina: Bộ anh muốn “được” giống Gray à?)
Lucy: Không muốn hả?
Natsu: À. Không phải. Ừ. *cúi xuống* Lên đi Lucy.
Lucy mỉm cười leo lên lưng Natsu. Tấm lưng đó vẫn ấm áp như trước đây. Cảm giác an toàn và yên tâm của cậu mang lại luôn khiến cho Lucy thấy dễ chịu.
Natsu bước từng bước chậm chạp. Cảm nhận được hơi thở nhè nhẹ của Lucy kề bên tai. Mùi hương nhẹ dịu của cô lan tỏa, ve vãn bên sóng mũi cậu. Cảm giác lạ lẫm mang tên hạnh phúc dân tràn trong lòng.
Tuyết...vẫn cứ rơi. Chầm chậm và lạnh giá.
-------End chap 38-------
Haina: Xin lỗi vì sự chậm trễ của mình. *cúi đầu* Tại hôm qua đi winter, về mệt lả người không còn sức viết típ. ;^; Mình đã viết dài hơn bù cho các bạn. ^^ Mong mọi người típ tục ủng hộ mình.