Chương 53: Tìm người

--------Chap 53: Tìm người--------
Hội quán Fairy Tail vẫn luôn giữ được sự nhộn nhịp vui tươi đầy sức sống đó. Sau chuyến đi làm nhiệm vụ với Lucy, Natsu edo đã được Natsu và Lucy edo giáo huấn cho một trận nhớ đời. Nhưng thật sự cũng không trách cậu ta được, vì chủ ý là từ Lucy.


Có nhiều chuyện xảy ra quá nên việc chế tạo thiết bị để đưa những người từ Edolas về đúng với thế giới của họ liên tục bị trì hoãn. Đến nay Levy mới có được chút thời gian rảnh rỗi để nghiên cứu nguyên lý hoạt động của chiếc máy. Nếu muốn tạo ra một lỗ hỗng liên kết từ Edolas và Earthland ta phải cần một năng lượng pháp thuật lớn cùng một chấn động làm tiền đề cho sự liên kết hai không gian hoàn toàn biệt tập kể từ ngày Edolas mất đi phép thuật. Levy vò đầu, việc này đúng là thật sự rất khó. Nhưng Levy bên Edolas làm được thì tại sao cô lại không. Tiếp tục vùi đầu vào cuốn sách dày cộp mà cô không để ý đến có người đang tiến về phía mình.


Giọng nói quan thuộc vang lên, Levy không quay đầu lại cũng đoán được đó là ai.
“Này cô nhóc, đang làm gì mà hăng say thế?”
Levy: Tôi đang chế tạo máy để có thể đưa mọi người trở về Edolas.
“Ồ! Hóa ra ở Earthland cũng có một thiên tài nhỏ bé à.”


Levy nổi giận, tên Gajeel hôm nay ăn nói sao mà kì cục thế chứ. Bình thường anh ta đâu phải là người để ý những chuyện này.
Levy: *quay đầu lại* Này, Gajeel! Không có chuyện gì làm thì...


Chưa nói hết câu Levy chợt im bặt. Gajeel đứng trước mắt cô với nụ cười lịch lãm trước nay chưa bao giờ có. Trên cô thể săn chắc là bộ đồ tây được ủi gọn gàng. Một tay anh vịnh nhẹ chiếc mũ trên đầu, miệng đầy ý cười. Đây là Gajeel Edolas! Levy cảm thấy đầu óc mình đã xuống cấp rồi. Mất tận ba giây để xác định đây là Gajeel Edo. Cô chậc lưỡi, lòng thấy chút có lỗi với Gajeel.


Nhìn vẻ mặt cô nhóc nhỏ có mái tóc xanh ngồi trên ghế cùng một chồng sách, tóc mái được quấn lên bằng chiếc khăn màu cam xinh xắn để lộ vầng trán cao cùng đôi mắt nâu to tròn. Gajeel edo cố gắng nhịn cười, không thể để ấn tượng đầu của anh trong cô tệ được.


available on google playdownload on app store


Levy: Chào anh. ^^ Xin lỗi vì thái độ không tốt ban nãy. Giọng hai người giống nhau quá làm tôi nhầm anh với tên thích ăn sắt nào đấy.
Gajeel đang ăn sắt sau hội quán hắt hơi liên tục.


Gajeel edo: Không sao. Chỉ là tôi vừa thử bắt chước phong cách nói chuyện của cậu ta. Dù là hai cá thể khác nhau, nhưng bọn tôi cùng là Gajeel mà.
Nói rồi anh nở một nụ cười tao nhã. Levy thấy chút lạ lẫm khi tiếp xúc với một Gajeel hoàn toàn mới lạ này.
Levy: Anh tìm tôi có chuyện gì không?


Gajeel: Tôi muốn nói chuyện với cô gái mà tôi ở Earthland thích không được à? Xem ra cậu ta cũng khéo thật.
Lời nói của Gajeel edo khiến Levy đỏ mặt. Sự minh mẫn và khéo léo trong ăn nói của cô bỗng nhìn bay đi đâu mất.
Levy: *giọng lắp bắp* Thi...thích gì chứ... Tên... tên Gajeel kia chỉ là... chỉ là...


Gajeel edo thật sự không kiềm được nữa rồi. Anh cười ra tiếng khiến Levy càng xấu hổ và ngượng ngùng. Vành tai của cô đỏ hết lên. Gajeel edo nhìn bộ dạng đáng yêu này thầm nhủ không ổn rồi, đây là cô gái quan trọng của bạn thân anh. Ây da! Cùng một sở thích khổ thật đấy. Bây giờ anh phải đi vào chuyện chính thôi.


Gajeel edo: Những lời lúc nãy chỉ là đùa thôi. Mong cô không thấy phiền.
Levy: *đỏ mặt* Uhm.
Gajeel edo: Tôi tìm cô để hỏi việc đặt ra nhiệm vụ cho Fairy Tail. Không biết có được không?
Levy: Đương nhiên là có thể. Anh cần gì à?


Gajeel edo: Trước khi bị rơi xuống Earthland, tôi đang đưa một người đến hội quán Fairu Tail bên Edolas. Tôi không biết người đó có bị tia sáng từ cái máy đó bắn trúng và bị đưa sang Earthland không. Tôi muốn nhờ Fairy Tail tìm kiếm giúp.


Levy: *cười* Được chứ. Lát nữa tôi sẽ thông báo với Master về việc này và cử vài người đi tìm giúp anh. Anh có thể cung cấp cho tôi vài thông tin về người đó không? Như thế sẽ dễ dàng cho việc tìm kiếm hơn.


Gajeel edo: Thật sự thì tôi cũng gặp người đó chưa lâu. Tên cô ấy là L.H. Có mái tóc vàng và đôi mắt xanh ngọc rất nổi bật.
Levy: L.H? Biệt danh hay tên viết tắt à?
Gajeel edo nhún vai ý nói không biết.
Levy: Fairy Tail sẽ cố gắng hết sức tìm ra người này. Cứ tin tưởng ở chúng tôi.


Gajeel edo vừa liếc mắt thấy Gajeel đang bước vào từ cửa chính của hội quán. Anh liền nghĩ ra một ý tưởng hay.


Gajeel edo tiến sát lại Levy, một tay cầm lấy tay cô đặt lên đó một nụ hôn nhẹ. Mọi việc diễn ra quá nhanh khiến Levy bất giác ngây ra, đầu óc trì trệ ngưng hoạt động. Làm xong “việc”, Gajeel edo nói cảm ơn với Levy rồi phủi mông đi thẳng để lại cô gái với vẻ mặt không thể đỏ hơn được nữa.


Xa xa ở cửa hội quán, một chàng trai với mái tóc dài đen cùng gương mặt đen thui đang nghiến răng ken két.
Levy bé nhỏ nào biết những chuyện sắp xảy ra với mình.
--- tôi chỉ là đường phân cách đáng yêu---


Natsu đang bước đi trầm ngâm dọc theo bờ sông Magnolia. Lòng đầy suy nghĩ về những gì Lucy nói khi nãy. Sau khi kể hết mọi chuyện cho cậu nghe, cô đã ngủ thiếp đi. Sợ mình sẽ làm ổn khiến cô tỉnh giấc lên cậu nhẹ nhàng đắp mềm cho Lucy và rón rén bước ra ngoài.
Cậu vẫn nhớ như in những gì Lucy nói...


“...Khi bọn tớ và Natsu edo vừa làm xong nhiệm vụ thì trời cũng ngả tối. Lúc đó... Toshi đã xuất hiện... Tớ không chắc đó có phải là hắn không vì hắn mang một chiếc áo choàng đen trùm kín đầu nhưng giọng nói và dáng người rất giống. Hắn nói... tớ không phải là con người... và hắn chính là người đã... đã giết cha của tớ - Jude. Lúc đó tớ cảm thấy trong đầu mình như có cái gì bùng nổ, một cảm giác lạ lẫm bao trùm cơ thể. Khi tớ nhận thức lại thì Toshi đã biết mất, xung quanh cây cối nằm la liệt và trên bụng mình đã có một vết thương. Tớ phải cảm ơn Natsu edo vì cậu ấy đã đưa tớ về. Không thì... Natsu, lần này tớ thật sự xin lỗi. Nhưng... sau khi hồi phục tớ nhất định phải tìm hiểu rõ chuyện này. Hãy thông cảm cho tớ...”


Gương mặt Lucy lúc đó kiên quyết lắm. Natsu biết cậu chắc chắn không thể ngăn cản được cô nhưng cậu thật sự lo lắng. Nhìn gương mặt đau đớn cùng đôi môi mím chắt đó mà cậu thấy xót xa. Natsu biết việc mình đặt Lucy kể lại câu chuyện đôi với cô ấy rất kinh khủng là quá đánh. Nhưng cậu không muốn mình làm người ngoài, cậu muốn bảo vệ cô.


Đang suy nghĩ mông lung thì một mùi hương quen thuộc nhưng cũng có chút lạ lẫm thoáng qua mũi Natsu. Cậu nhìn theo hướng phát ra mùi hương thì chỉ thấy được một bóng người lẫn nhanh vào dòng người tấp nập.
--------End chap 53--------


Haina: Chap này tui viết nhiều hơn để bù cho cái chap ngắn cũn kì trước hề hề. Cũng cố gắng viết sớm hơn cho mọi người dễ đọc. Nhân tiện đây hỏi mọi người một việc. Tui viết fic Nalu nhiều quá rồi mà chưa tìm được fic Nalu khác này hay để hóng hết. Buồn hết sức.:(( Ai biết fic nào hay không giới thiệu đi. > < Phải HAY nha! Hay hơn fic này càng tốt. *cười nham nhở*






Truyện liên quan