Chương 20
Lại đến cuối tuần, Thiên Vy buồn bực lăn lăn trên giường, cô thật không hiểu nổi sư huynh nhà mình. Mới hôm trước còn vui vẻ nói chuyện cùng cô, thế mà hôm sau lại có chút kì lạ, mặc dù anh vẫn trả lời cô. Nhưng Thiên Vy cảm thấy anh đang gồng mình chịu đựng chuyện gì đó. Bật người ngồi dậy, Thiên Vy ngao ngáo lấc đầu:
“Haiz ai nó con gái nắng mưa thất thường, cả con trai cũng thế cơ mà!”
Vò đầu bứt tóc một lúc, Thiên Vy nhận được điện thoại của chị dâu tương lai. Lâu rồi không gặp Tưởng Giao, cũng có chút nhớ người ta nha! Nên tạm gạt chuyện Hứa Duật Thần sang một bên, cô quyết định hôm nay cùng Tưởng Giao đi shopping thư giản một ngày.
***
“Chị à, nhất định phải mua quần áo ở đây sao?” Vừa nhìn nơi sắp vào mua sắm kia, Thiên Vy liền rầu rỉ ngồi yên trên xe hỏi.
“Chị thấy ở đây quần áo vừa đẹp, giá cả cũng không quá xa xỉ như mấy nơi khác. Em không thích à?” Đang định bước ra ngoài lại nghe lời nói không có sức sống của Thiên Vy, Tưởng Giao giải thích.
“Nhưng mà ở đây là địa bàn của tên cáo già họ Cố kia. Nếu gặp hắn em sẽ bị khó tiêu mất!” Thiên Vy vô cùng đáng thương nói. Hôm nay cô không có tâm trạng để cãi nhau với người ta.
“Anh ta suốt ngày ở trong văn phòng thôi, cơ hội đụng mặt chúng ta rất ít.” Tưởng Giao thuyết phục ngừng một lúc sau đó lại hỏi.
“Với lại chị thấy em bây giờ không còn bám lấy anh ta như trước đây nữa, sao em lại ngại gặp anh ta thế?”
“Em không ngại mà là sợ vừa gặp em thì cái miệng anh ta lại phun ra mấy lời "vàng ngọc" nữa khiến em nhịn không được làm chuyện ác.” Thiên Vy nhớ đến trước đây làm Cố Hạo Nhiên mất mặt ở bệnh viện, cô tin chắc nếu gặp lại tên nhỏ mọn đó sẽ không bỏ qua cho cô.
“Em thật là cứ xem anh ta là người lạ đi, cũng chưa chắc sẽ gặp anh ta.” Tưởng Giao gõ trán Thiên Vy trong mắt đầy ý cười, nhớ đến người kiêu ngạo như Cố Hạo Nhiên lại bị chọc giận đến mức phải bỏ đi, có chút vui vẻ. Thật ra Tưởng Giao cũng không thích anh chàng họ Cố này, Thiên Nam từng nói cho cô nghe vài chuyện của Cố Hạo Nhiên. Đối với anh chàng này Tưởng Giao cũng chỉ có thể bình luận một câu là: kiêu ngạo!
***
Lượn lờ cả tiếng đồng hồ giúp Tưởng Giao chọn vài bộ váy, Thiên Vy lại bắt đầu lười biến ngồi xuống sofa gần đó chờ chị dâu chọn áo sơ mi cho anh trai. Lơ đảng nhìn thấy một bộ váy trắng ngắn tay dài đến gối, thanh lịch. Đột nhiên lại nghĩ tới Hứa Duật Thần, trước đây cô rất ghét váy mỗi lần nhìn mấy cô người mẫu diễn viên đi đứng khép nép lúc mặc váy, Thiên Vy liền cảm thay đau khổ giùm họ, nhưng không hiểu sao lúc này cô lại muốn thử. Nghĩ là làm Thiên Vy bỏ quyển tạp bước đến chuẩn bị cầm chiếc váy kia. Nhưng khi cô sắp chạm tới thì lại bị người khác cướp mất. Thầm mắng một tiếng, Thiên Vy hậm hực muốn xem người vừa cướp đồ của mình. Nhưng khi thấy rõ, Thiên Vy thấy có một bầy quạ đen bay ngang qua đầu mình.
“Thiên Vy thật trùng hợp.” Lý Minh Ngọc mỉm cười chào An Thiên Vy, cô thật không ngờ mình lại xui xẻo đến mức gặp An Thiên Vy. Hôm nay cô đến vì có hẹn với Hạo Nhiên, anh nói muốn tặng cô bộ váy, dẫn cô xuống cửa hàng để tuỳ ý chọn, nhưng không ngờ...”An tiểu thư dạo này khoẻ chứ?” Cố Hạo Nhiên khẽ cười lịch sự hỏi. Khi vừa xuống đây nhìn thấy An Thiên Vy, anh liền kéo Lý Minh Ngọc qua chào hỏi. Nếu là trước đây gặp cô nàng tiểu thư này có cho tiền anh để anh nói chuyện với cô ta anh cũng không cần, nhưng bây giờ chỉ cần thấy cô gái này anh lại muốn đến gây chuyện.
Chị biết ngay mà, hôm nay quả thật không nên ra đường!!!
Thiên Vy gào thét trong lòng, liếc nhìn chiếc váy trắng trong tay Cố Hạo Nhiên, rồi nhìn cả hai người trước mặt cắn răng đáp:
“Một phút trước tôi rất khoẻ, nhưng bây giờ lại thấy vô cùng đau mắt!”
“Ồ, An tiểu thư không khoẻ sao? Hay là xem những thứ không nên xem nên...?” Cố Hạo Nhiên hào hứng châm chọc, quên mất bạn gái còn đang bên cạnh, lần trước vì cô ta là bệnh nhân nên anh không muốn so đo nhưng lần này anh sẽ không nhịn nữa!
“Anh Cố, miệng anh càng ngày càng lại hại, còn hơn mấy bà tám ngoài chợ!” Không nổi giận trước lời của Cố Hạo Nhiên, Thiên Vy nhếch môi đáp trả. Biết ngay tên cáo già này sẽ gây chuyện, nên Thiên Vy đã chuẩn bị tâm lý để đấu với Cố Hạo Nhiên.
Lý Minh Ngọc bị gạt sang một bên dù tức giận nhưng cũng không dám lên tiếng, vì kiêng kị Cố Hạo Nhiên, từ sau ngày cô đến công ty gặp anh, nghe những lời anh nói với cô, cô liền biết Cố Hạo Nhiên không đơn giản như bề ngoài. Vốn tưởng có thể lợi dụng anh ta, giúp mình củng cố địa vị ở An gia, nhưng thật không ngờ mình từ sớm chỉ là một con rối để anh giải trí. Thiên Vy lúc này mà biết được suy nghĩ của Lý Minh Ngọc sẽ mở tiệc ăn mừng ba ngày ba đêm, thật ra Thiên Vy biết Cố Hạo Nhiên xem Lý Minh Ngọc là món đồ chơi, nhưng đó chỉ là lúc đầu, về sau vì sự giả dối lương thiện của Lý Minh Ngọc cộng thêm những rắc rối mà "An Thiên Vy" gây ra, khiến Cố Hạo Nhiên bắt đầu có tình cảm với nàng nữ chính.
“An tiểu thư, cô cũng không thua kém gì tôi đâu! Không chỉ độc miệng, đanh đá mà còn không biết lễ phép là gì.” Áp chế những cơn sóng lăn tăn trong lòng, Cố Hạo Nhiên không thua kém nói, sau đó cảm thấy bạn gái mình quá im lặng, đứng ngoài cuộc chiến liền kéo Lý Minh Ngọc vào:
“ Anh nói đúng không Minh Ngọc?”
“Thiên Vy chỉ là không thích em nên mới thế thôi. Chứ đối với người khác Thiên Vy rất tốt.” Lý Minh Ngọc cười yếu ớt nhìn Cố Hạo Nhiên ngoan ngoãn trả lời. Cô vốn không muốn gây chuyện với An Thiên Vy, nhưng cô càng không thể mất lòng Cố Hạo Nhiên. Đành cắn răng đáp một tiếng.
“Lý Minh Ngọc xem ra đầu cô đã được khai sáng rồi đó! Biết tôi không ưa cô rồi sao? Nhưng cũng góp chút ý kiến, nếu biết người ta không thích sao không chạy đến nơi khác chơi?” Thiên Vy nhìn Lý Minh Ngọc đầy khinh thường, nói. Mọi người trong cửa hàng không quá chú ý đến nhóm người đang đấu đá bên kia, trừ một số nhân viên nữ đang ngắm nghía ông chủ của mình nhưng họ cũng không phát hiện gì bất thường, vì cả ba tuy đang "đấu đá" nhưng không lớn tiếng.
“An tiểu thư đây có phải là đang quan tâm đến bạn gái của tôi?” Cố Hạo Nhiên vướt tóc Lý Minh Ngọc hỏi.
“Đúng là quan tâm, nhưng cái tôi quan tâm không phải cô ta thông minh lên bao nhiêu. Mà tôi quan tâm anh làm cách gì để Lý tiểu thư đây ngoan ngoãn vẩy đuôi chạy theo anh suốt vậy, anh Cố?” Lời này tuy nói với Cố Hạo Nhiên nhưng Thiên Vy lại chăm chú thích thú nhìn Lý Minh Ngọc, sắc mặt cô ta không tốt lắm do cố nén giận. Một vài người quanh đó loáng thoáng nghe được lời của Thiên Vy liền bắt đầu quan sát họ, bắt đầu bàn tán. Thiên Vy không quan tâm đến đám người kia nói gì mình, từ đầu cô không muốn để ý cô ta ai bảo cô ta hùa theo Cố Hạo Nhiên chọc tức cô làm gì. Thích làm cô gái lương thiện, yếu đuối bị người khác ức hiếp, đáng thương sao? Được thôi, cô sẽ đóng vai ác diễn cùng cô ta!
“An tiểu thư, tôi biết cô ghen tỵ với Minh Ngọc nhưng khuyên cô là con gái dù có ghen ghét người khác cũng đừng thể hiện rõ như thế, người khác sẽ có cái nhìn không tốt về cô. Tiếng xấu như thế, dù trên đời con gái chết hết cũng không ai rước cô đâu, An tiểu thư!” Cố Hạo Nhiên không kém, trêu lại Thiên Vy, dù sao Lý Minh Ngọc hiện giờ đang là bạn gái của mình, Cố Hạo Nhiên sẽ không để bạn gái mình mất mặt trước đám đông. Lời khuyên của Cố Hạo Nhiên thành công khéo không ít tiếng xấu cho Thiên Vy.
Thiên Vy nhìn quanh thấy mấy vị phu nhân, tiểu thư đang chỉ trỏ chê cười mình, cô biết Cố Hạo Nhiên cố tình bêu xấu mình. Khẽ cười nhìn khuôn mặt đắc ý của Cố Hạo Nhiên, Thiên Vy cảm thấy mình thật vĩ đại lắm mới cùng tên này nói chuyện nãy giờ. Liếc nhìn vẻ hả hê trong mắt Lý Minh Ngọc, Thiên Vy bật cười nói:
“Anh Cố à, bạn gái anh có gì hơn tôi sao? Tôi có tiền, tôi đẹp hơn cô ta,... anh nói xem tôi ghen tỵ cái gì?”
“À tôi biết rồi! Lý tiểu thư hơn tôi ở chỗ da mặt dày dặn, tôi cho cô ta ở nhờ, giúp cô ta học trường nổi tiếng, thế mà bạn gái anh Cố trả ơn tôi bằng cách lên giường với chồng sắp cưới của tôi. Anh Cố tuy bạn gái anh có tính lẳng lơ, đê tiện hơn tôi, nhưng tôi không ghen tỵ về những thứ như thế đâu nha!” Thiên Vy vỗ tay như thể nhớ ra gì đó, sau đó biểu hiện như đang kể chuyện cười nói.
“An Thiên Vy cô có thôi đi không! Chuyện cô...” Lý Minh Ngọc nắm chặt cánh tay của Cố Hạo Nhiên, lớn tiếng muốn mắng An Thiên Vy nhưng lại thấy mọi người xung quanh đang nhìn mình khiến cô không biết phải làm gì.
“Chuyện tôi thế nào? Anh Cố à, ráng giữ chân bạn gái của mình đi nhé đừng để cô ấy chạy ra ngoài bám theo đàn ông khác, cắm cho anh Cố thêm vài cặp sừng nữa. Tôi sợ đầu anh không đủ chỗ để Lý tiểu thư cắm sừng đấy!” Bước gần đến chỗ Cố Hạo Nhiên, Thiên Vy vỗ vai anh như an ủi, khuyên giải, rồi tạm biệt họ bước ra ngoài. Tưởng Giao đứng cách đó không xa cũng theo Thiên Vy ra ngoài, ban đầu còn định xen vào giúp đỡ nhưng thấy Thiên Vy bình tĩnh như thế nên cô quyết định đứng bên.
“Anh...” Lý Minh Ngọc mặt hết xanh rồi lại trắng, môi mấp máy nhìn Cố Hạo Nhiên muốn nói rồi lại thôi. Cố Hạo Nhiên lạnh mặt nhìn đám người đang ngóng chuyện xung quanh, khiến họ bất giác rùng mình tản đi nơi khác. Thấy xung quanh không còn ai, Cố Hạo Nhiên gạt tay Lý Minh Ngọc ra, bắt cằm cô, để cô nhìn thẳng vào mắt nhìn:
“Lý Minh Ngọc tôi không ngờ cô lại vô dụng đến thế!”
Nói xong không quan tâm đến cô ta, Cố Hạo Nhiên ném chiếc váy trắng kia lên sofa rồi trở lại phòng làm việc. Lý Minh Ngọc nắm chặt tay, nhìn theo bóng lưng anh, cô hiểu ý anh, anh đang nói đến việc cô không đáp trả được An Thiên Vy, để cô ta khiến anh mất mặt.
“Đáng thương!” Cố Khang Kiện đứng cách đó không xa nói. Vừa đến tìm anh trai, cậu không ngờ lại được xem phim miễn phí. Lắc đầu nhìn Lý Minh Ngọc đầy thương cảm, dù cô ta có xinh đẹp, khôn ngoan cỡ nào cũng không được anh trai cậu xem trọng.
****
Dạo này có chút việc nên k post chương mới hơi lâu xlỗi m.n nhju nka!